Quyển 4 - Chương 37: Lại tấn chức Linh Yêu (hạ)
Cổ Chân Nhân
11/04/2013
Trên mặt hai con Kiếp Yêu đã hiện ra sát ý dữ tợn, thế nhưng sau một khắc, bọn chúng lập tức biến sắc, không thể không liên tiếp lùi lại một lần nữa.
Đây là Linh Yêu kiếp của Hồng Yêu không màu.
Màn đêm vừa mới yên lặng, nhất thời lại trở nên nào nhiệt. Kiếp vân cồn cuộn, lôi quang tứ phía.
- Được, đây là một trận lôi kiếp bình thường.
Sở Vân vui mừng, quán nhập đạo pháp Hóa Lôi vào Hồng Yêu không màu. Tiếp theo hắn bọc Hồng Yêu không màu lên người mình, mang theo kiếp vân di động trên bầu trời, phản hồi lại hai con Kiếp Yêu đang liều chết xung phong xông tới.
- Ngươi đừng hòng giở lại trò cũ.
- Tránh ra. Tránh ra.
Sắc mặt hai con Kiếp Yêu, nhất thời đột biến, nhìn thấy kiếp vân tiến đến, không còn dáng vẻ kiêu ngạo, lập tức như thiểm điện thoát khỏi nơi đó.
Sở Vân ở phía sau đuổi theo không ngừng, kiếp lôi bị oanh tạc,lại bị đạo pháp Hóa Lôi hoá giải, biến mất không còn.
- Tại sao chúng ta lại bị một tên nhân loại truy sát?
- Sỉ nhục, sỉ nhục!
Hai đại Kiếp Yêu liên tục tru lên, vừa chạy vội, vừa chửi bới Sở Vân. Bọn chúng hận thấu Sở Vân, rõ ràng bản thân có chiến lực cường đại, thế nhưng đối mặt với Sở Vân, ngược lại giống như chó nhà có tang, phải chạy trốn khắp nơi.
Cũng may tốc độ của bọn chúng cực nhanh, Sở Vân cũng không thể đuổi theo kịp.
Sau khi đuổi theo một lúc , Sở Vân cũng biết mình đuổi không kịp, dứt khoát dừng tay, toàn tâm toàn ý đối phó Thiên Kiếp.
Thiên Kiếp qua đi, Hồng Yêu không màu của hắn cũng tấn chức đến cấp số Linh Yêu, không còn giống như ban đầu. Dưới khí tức của Kiếp Yêu, cũng có thể đủ cho Sở Vân tiếp tục ẩn thân.
Sở Vân thôi động Hồng Yêu không màu, lập tức ẩn thân thoát đi. Hai con Kiếp Yêu đã bị hắn triệt để trêu chọc, lại một lần nữa bay trở về, triển khai truy sát với Sở Vân.
Tử Thứu lần thứ hai thôi động đạo pháp “Ưng Nhãn Tứ Cố”, bắn phá xung quanh. Vận khí của Sở Vân không tốt, lại một lần nữa bị quét trúng, lộ ra thân hình bên ngoài khoảng cách ba dặm.
Nhìn Kiếp Yêu truy sát đến, hắn không thể không thi triển trò cũ.
Lần này, hắn tăng trưởng tu vi của Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ đến cấp số Linh Yêu, đưa tới Linh Yêu kiếp.
- Con người kia, ngươi lại giở trò cũ.
Trong lòng hai đại Kiếp Yêu run sợ, vội vã lui về phía sau.
Sở Vân một mặt độ kiếp, một mặt phản hồi truy sát. Kiếp Yêu kêu to, vô cùng tức giận, thế nhưng cũng không dám mạo hiểm chiến đấu. Đây không phải Bách Long kiếp đầu tiên, kiếp vân đã hóa thành trăm con cự long. Hiện giờ kiếp vân đã ở ngay trên đỉnh đầu Sở Vân, câu thông với thiên địa, tản ra đại đạo khí tức khiến Kiếp Yêu sợ hãi.
Sở Vân đuổi theo một hồi, lại phát hiện mặc dù Hồng Yêu không màu đã tấn chức tới Linh Yêu, vẫn không đuổi kịp hai con Kiếp Yêu.
- Kiếp Yêu không dám phát huy chiến lực chân chính, thế nhưng tốc độ của nó vẫn rất khách quan. Trừ khi ta có đạo pháp gia tốc cấp số tuyệt phẩm, nếu không khó lòng đuổi theo.
Sở Vân thở dài, từ bỏ truy sát. Sau nửa giờ, Linh Yêu kiếp vượt qua, Hoàn Chuyển Đan Nguyên Thụ cũng tấn chức thành Linh Yêu thực thành công.
Nhìn thấy hai con Kiếp Yêu lại lao đến một lần nữa, Sở Vân vội vã ẩn thân.
Lúc này, hai con Kiếp Yêu lại phản kích, một lần nữa triển khai truy sát với Sở Vân.
Tử Thứu giở trò cũ, ý đồ quét tìm Sở Vân. Hai mắt hắn bộc phát hai đạo quang trụ màu tím nhạt, ánh mắt di động càng nhanh, quang trụ cũng di chuyển nhanh hơn.
Thế nhưng lần này, Sở Vân lại phảng phất trở thành hư không, biến mất không còn thấy bóng dáng tăm hơi.
- Kỳ quái! Không thể nào, dựa theo đạo lý, ta hoàn toàn chó thể tìm ra hắn.
Tử Thứu rất không cam lòng, lại một lần nữa quét hai cột quang trụ, ánh mắt liếc nhìn ra xa, nhưng hoàn toàn không thấy tăm tích Sở Vân.
- Tên nhân loại này thật sự quá giảo hoạt. Hắn nhất định dùng thủ đoạn gì đó, đi, chúng ta đi tìm Vân Sí Hổ, hắn có một đaọ pháp truy tìm do tiền chủ nhân truyền thụ. Hai đại Kiếp Yêu chúng ta lại bị một tên nhân loại nhỏ bé đuổi đánh. Thật sự không còn mặt mũi gì nữa. Nếu không giết chết hắn, quả thật không thể giải trừ mối hận trong lòng.
Hủ Độc Bích Hổ nghiến răng nghiến lợi, hung hăng giậm chân, pháp vỡ không khí, thân ảnh lao vút lên không trung.
- Cuối cùng cũng đi rồi.
Sau khi thấy hai con Kiếp Yêu rời đi, sắc mặt Sở Vân tái nhợt, thân hình hiển lộ ra ngoài.
Hắn căn bản không đi xa, sau khi ẩn thân, hắn vẫn trốn gần chân hai con Kiếp Yêu. Tử Thứu quét nhìn xung quanh, lại quên mất chỗ dưới chân mình.
- May là Hồng Yêu không màu đã tấn chức thành Linh Yêu, bằng không dựa vào cấp số Đại Yêu, muốn ẩn thân dưới chân Kiếp Yêu căn bản không được.
Sở Vân thở phào nhẹ nhõm, sau khi nguy cơ được giải trừ, hắn cảm giác giống như được tái sinh một lần nữa. Hắn đối đầu trực diện với hai con Kiếp Yêu, cuối cùng dựa vào cơ trí vẫn giữ được mạng sống. Nếu thành tích này truyền ra ngoài, thật sự đủ khiến người khác nghe thấy mà há mồm trợn mắt.
Kiếp Yêu rời xa, Sở Vân đã an toàn.
- Đến lúc phải rời khỏi khu rừng vô tận rồi.
Hắn đưa tay lau mồ hôi lạnh trên trán, thở dài một tiếng. Mặc dù có mấy món bảo vật truyền thừa còn di lưu trong các tộc đàn yêu thú. Thế nhưng thời gian cũng không còn nhiều.
Khu rừng vô tận mỗi một lần chỉ mở ra nửa tháng, hiện giờ đã gần hết thời gian, chỉ còn lại một hai ngày.
Với chút thời gian ấy, lại dùng để xông qua tộc đàn yêu thú khác, cướp giật bảo vật trước mắt Kiếp Yêu thật sự là thiếu sáng suốt.
- Dù sao ta cũng đã biết bí mật của bảo vật trong đó. Xem ra kiếp trước Yên Chi Môn, cũng không thu được truyền thừa chân chính.
Quay đầu lại, kiểm tra tất cả những gì đã xảy ra, Sở Vân lại có những lĩnh ngộ mới.
Bản thân hắn sở dĩ có thể thu được những bảo vật truyền thừa này, cũng là dựa vào số phận, trùng hợp gặp chuyện ký hiệu này.
Với thực lực hiện tại của Yên Chi Môn, muốn giành được bảo vật truyền thừa, khả năng cực kỳ bé nhỏ.
- Hiện tại xem ra, truyền thừa của Vạn Thú Vương cũng chia là hai loại là chân truyền và giả truyền. Kiếp trước Yên Chi Môn thu được giả truyền, từ thế lực tam lưu, rất nhanh phát triển thành thế lực du hiệp nhất lưu. Ta cũng thu được chân truyền, chỉ là phía bên bức tượng thanh đồng còn lưu lại bảy quyển trục địa đồ khác, thật ra cần suy nghĩ chu đáo.
Sở Vân vừa quay về, vừa suy nghĩ tự hỏi.
- Được rồi, đợi khi khu rừng vô tận mở ra lần nữa, ta nhất định phải trở lại thăm dò một phen.
Hắn thầm hã quyết tâm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.