Chí Tôn

Quyển 5 - Chương 112: Làm sao có thể? (thượng)

Cổ Chân Nhân

28/08/2013

- Cháu gái ngoan yên tâm, Tiểu Bá Vương nhìn như bị dồn xuống hạ phong, kỳ thực một chút cũng không mất bình tĩnh. Đây chỉ là một loại chiến thuật của hắn, ý đồ câu dẫn ra càng nhiều con bài tẩy của Nhị Lang Thiên Quân mà thôi.

Lão bà bà nghe thấy tiếng kinh hô của thiếu nữ, cười giải thích nói.

Chỉ thấy trên chiến trường, Nhị Lang Thiên Quân mặc giáp Đại Nhật Minh Quang, chân đi giày Tinh Đấu phiêu diêu, cầm trong tay Kinh Thần Nguyệt Nha Kích, mạnh mẽ công tới, đại khai đại hợp, hùng tráng như sư vương, trong mắt ẩn ẩn thần quang, đuổi theo Sở Vân.

Sở Vân vừa đánh vừa lùi, dùng Cụ Phong Cung đánh trả. Hắn sử dụng Thiên Bạo Đan, uy lực của Cụ Phong Cung sánh ngang với Kiếp Yêu, từng nhánh hóa thành mũi tên liên tiếp bắn về phía Nhị Lang Thiên Quân, khiến hắn chật vật né tránh, không dám ngạnh kháng.

- Ủa? Những mũi tên này có chút cổ quái.

Lão bà bà vốn đang híp hai mắt, thế nhưng sau khi thấy những mũi tên này, hai mắt lại mở bừng ra, thần sắc kinh ngạc.

- Đây là Hóa Đạo Chi pháp? Sao lại có nhiều Hóa Đạo Chi pháp như vậy?

Nàng đã nhận ra, nhưng lại không dám xác định. Thật không ngờ lúc này vừa mới bắt đầu chiến đấu, lại xuất hiện chuyện ngoài dự liệu của nàng.

- Tiểu Bá Vương, ngươi sao thế hả? Túy Tuyết Đao đâu, vì sao không lấy ra?

Nhị Lang Thiên Quân huýt dài liên tục, đuổi theo Sở Vân không tha.

Sắc mặt Sở Vân thản nhiên:

- Nhị Lang Thiên Quân, phép khích tướng của ngươi đối với ta không có tác dụng. Túy Tuyết Đao tất nhiên là tới thời gian thích hợp mới cần phải sử dụng.

Hắn nói ý ở ngoài lời, chính là công kích hiện nay của Nhị Lang Thiên Quân còn chưa đáng để ý. Không đáng để hắn phải xuất đao.

- Ha ha ha…Giỏi cho Sở Vân ngươi. Vậy ngươi cũng phải cẩn thận. Hư Không Kính!

Hắn vỗ túi tiên, một chiếc kính hình tròn một mặt sáng loáng bay ra.

Đây chính là “Hư Không Kính”, một yêu binh không gian hiếm thấy.

Một tay Nhị Lang Thiên Quân nắm Kinh Thần Nguyệt Nha Kích, tay kia nắm “Hư Không Kính”, chiếu về phía Sở Vân.

Sở Vân ôm lấy “Hồng Yêu không màu”, chân đi giày “Tật Phong Kính Thảo”, đã sớm có chuẩn bị tâm lý, vội vã tránh ra.

Ngay sau một khắc, nơi hắn vừa đứng trước đó đã xuất hiện Nhị Lang Thiên Quân.

Chiến kích quét ngang, thế mạnh mẽ như hổ, nhưng lại chụp vào hư không.

Thiếu nữ áo đen lặng lẽ quan chiến, một lần nữa kinh hô một tiếng.

Nhị Lang Thiên Quân xuất hiện quá đột nhiên, giống như là thuấn di qua đây. May mà Sở Vân né tránh kịp thời, bằng không bị chiến kích quét ngang, chính là phân thành hai đoạn, không chết cũng trọng thương.



Nàng thấy rất rõ ràng, Sở Vân không có chiến giáp hộ thân, chỉ dựa vào “Hồng Yêu không màu” hộ thể. “Hồng Yêu không màu” mạnh về tốc độ, nhưng lại kém trong phòng ngự. Sở Vân là công mạnh thủ yếu, không giống với Nhị Lang Thiên Quân.

Tình cảnh vừa rồi thực sự là vô cùng hung hiểm.

- Ha ha ha… Nếu Sở Vân ngươi không xuất đao, sẽ không còn cơ hội đâu.

Nhị Lang Thiên Quân huýt dài một tiếng, “Hư Không Kính” liên tục chiếu rọi, giúp hắn không ngừng thuấn di, vượt qua mọi cự ly, trực tiếp tiếp cận Sở Vân.

Giờ khắc này, Sở Vân triệt để rơi vào hạ phong, cực lực khống chế “Hồng Yêu không màu” và “Tật Phong Kính Thảo Hài”, né trái tránh phải.

- Ngươi thực sự không xuất đao sao? Hay là đao của ngươi căn bản chưa tu bổ hoàn hảo?

Nhị Lang Thiên Quân nhướng mày, thần sắc thản nhiên. Nếu Sở Vân lừa dối hắn, chính là vũ nhục hắn.

Hắn vung vẩy chiến kích, tiếng gió thét gào, phát ra thần mang lệ quang trùng thiên triệt địa, nhiều lần bao phủ lấy Sở Vân.

Sức chiến đấu của hắn so với ba tháng trước quả thực có biến hóa, đột nhiên tăng mạnh, tạo cho Sở Vân áp lực khổng lồ.

Sở Vân cực kỳ nguy hiểm, công ít thủ nhiều, tới cuối cùng dư lực một chút công kích cũng không có, chỉ có thể buông tay.

Khí thế Nhị Lang Thiên Quân như vũ bão, mái tóc đen tung bay, Đại Nhật Quang Minh Khải tỏa ra ánh sáng bạch kim càng khiến thân thể hắn trở nên to lớn cao ngạo, giống như Chiến Thần trên thế gian.

- Sở Vân, ngươi khiến ta quá thất vọng rồi!

Lời còn chưa dứt, “Oanh” một tiếng, linh quang của hắn triệt để phát ra, linh áp phô thiên cái địa.

Tại giờ khắc này, hắn phảng phất như hóa thành núi, núi cao nghìn trượng, hùng vĩ khổng lồ, lại phảng phất hóa thành sông, nước sông cuồn cuộn, liên miên không dứt, bàng bạc mênh mông…

Sở Vân cắn răng, cũng bộc phát ra linh áp. Thế nhưng linh áp của hắn, so với Nhị Lang Thiên Quân chênh lệch không chỉ một bậc, không phù hợp với đạo lý thiên địa, chỉ là linh áp đơn thuần.

- Không sai. Tiểu Bá Vương triệt để bị ép vào thế hạ phong. Tuy rằng hắn đã tấn chức cường giả Quân cấp, nhưng trên phương diện linh áp, vẫn không bằng được cảnh giới thâm hậu của Nhị Lang Thiên Quân. Người sau khi bế quan khổ tu hơn mười năm, mười mấy năm qua cũng không bước chân ra ngoài thảo đường một bước. Phần tâm tính này, phần tích lũy này, quả nhiên tạo ra ưu thế thật lớn…

Lão bà bà thấy một màn như vậy, cảm thấy hợp tình hợp lý, nhưng có chút ra ngoài ý liệu.

Nàng thật không ngờ, Sở Vân lại bại nhanh như vậy. Đối với biểu hiện của tôn nữ tế này, thoáng cảm thấy thất vọng, đồng thời cũng phải thừa nhận thiên tư của Nhị Lang Thiên Quân.

- Thiên phú của Sở Vân, xem như đã là trình độ nhất lưu trong lịch sử Tinh Châu. Mười bảy tuổi có thể tu hành thành cường giả Quân cấp là vô cùng không dễ dàng. Đáng tiếc, núi cao còn có núi cao hơn, đụng phải Nhị Lang Thiên Quân. Hai thiếu niên này đều có thiên tư như vậy, đợi một thời gian nữa, nhất định là Long Phượng phi thiên, bay lượn Cửu Thiên.

Trong lòng lão bà bà không khỏi cảm thán.

- Nãi nãi, mau xuất thủ cứu người đi! Sở Vân sắp chống đỡ không được rồi!

Ở bên cạnh, thiếu nữ áo đen không ngừng giục giã.

Nàng chỉ cảm thấy trái tim của mình như đã vọt lên đến cổ họng. Nhiều lần, Sở Vân đều là sinh tử một đường, dựa vào Cụ Phong Cung trong tay cứng rắn chống chọi với chiến kích của đối phương, đau khổ chống đỡ.



- Không vội! Nhất định phải đợi đến thời khắc hắn gặp nguy cấp trí mạng. Bằng không, mạo muội xuất thủ cứu người, khả năng rất lớn không những không nhận được lời cảm kích, ngược lại còn bị oán hận…

Lão bà bà lão luyện thành thục, nàng đã tới gần ngàn tuổi, ăn muối so với cháu gái ăn cơm còn nhiều hơn, rất có kinh nghiệm nhìn người.

Tại khách sạn Long môn, khi Sở Vân vừa bước vào liền thể hiện ra khí phách nghiêm nghị.

Hắn tuy rằng có bề ngoài tuấn mỹ, nhưng lại hùng hổ dọa người, bộc lộ tài năng khí chất, không thể nào lấn át được.

Mỗi hành động, lời nói của hắn không cái nào là không biểu hiện ra tâm tính mạnh mẽ hiếu chiến, đường hoàng thẳng thắn của mình.

Đương nhiên, nàng cũng biết rõ Sở Vân. Sở Vân từ khi xuất đạo đến nay chính là đánh đâu thắng đó, thuận buồm xuôi gió đến cực điểm, dưỡng thành loại tâm tính kiêu ngạo cuồng vọng cũng là tự nhiên thôi.

Trên thực tế, so với Sở Vân, lão bà bà càng tán thưởng vẻ ổn trọng của Nhị Lang Thiên Quân hơn. Chỉ là, nếu cháu gái ngoan của mình đã thích Sở Vân, vậy nàng sẽ giúp đỡ Sở Vân.

Tính cách của Sở Vân có chút cực đoan cũng không phải không thể thay đổi. Vừa hay nếu trận này thất bại, sẽ cực kỳ có lợi đối với hắn.

Bởi vậy lão bà bà không ra tay cũng chính là do nguyên nhân này.

- A a a! Nhị Lang Thiên Quân, ngươi dám để ta thở một ngụm sao? Ngươi dám để ta rảnh tay triệu yêu thú đối chiến sao?

Bên trong trận pháp không gian, Sở Vân bi phẫn hò hét, có vẻ cực kỳ không cam lòng.

Thế tiến công của Nhị Lang Thiên Quân như nước thủy triều, cuồn cuộn không dứt, đã xác lập được ưu thế thật lớn, khiến Sở Vân ngay cả thời gian vung tay triệu hoán yêu thú cũng không có.

- Sở Vân, ta đã cảnh cáo ngươi. Thời cơ chiến đấu trôi qua tức thì, ngươi lại không xuất đao, tới bây giờ rơi xuống tình cảnh này, chính là gieo gió gặt bão. Ngươi thực sự khiến ta quá thất vọng rồi. Không ngờ còn dám khích tướng ta. Ngươi nghĩ rằng ta sẽ trúng kế sao?

Sắc mặt Nhị Lang Thiên Quân lạnh như băng, trong giọng nói toát ra vẻ thất vọng thật sâu. Hắn một mặt mở miệng nói chuyện, một mặt không ngừng thuấn di, công phạt sắc bén, độc nhất vô nhị.

- Đi con mẹ nó Túy Tuyết Đao. Túy Tuyết Đao của lão tử đã sớm tổn hại tại Đôn Hoàng sa nhãn. Bằng không mà nói, còn có thể để ngươi kiêu ngạo như vậy sao?

Sở Vân giận tím mặt, hai mắt đỏ ngầu, giống như dân cờ bạc vừa thua toàn bộ của cải vậy.

- Ai! Ngươi thực cho rằng lời nói của ta đều là phô trương thanh thế sao? Sở Vân, ngươi khiến ta càng lúc càng thất vọng. Ta nói thật cho ngươi biết, lời của ta đều là sự thực. Ngươi đã bị chiến tích cùng hào quang che mất tâm linh, không tự biết mình. Xem ra trận chiếu đấu giữa chúng ta, ngươi đã dùng hết con bài chưa lật. Ta vốn còn rất chờ mong các loại thủ đoạn kỳ dị của ngươi, đáng tiếc, ngươi không xứng làm đối thủ của ta.

Nhị Lang Thiên Quân thở dài một tiếng thật sâu. “Thủ đoạn quỷ dị” theo lời hắn nói tất nhiên chính là “Thông Linh Xà” của Sở Vân. Hiện tại hắn xem ra, loại thủ đoạn này chỉ e là tiêu hao con bài chưa lật. Hiện nay Sở Vân căn bản là không thể sử dụng được, cho dù có thể dùng, hắn cũng không có thời gian.

Sở Vân bị hắn đánh cho không hề có lực hoàn thủ, thế nhưng Nhị Lang Thiên Quân lại hưng phấn không nổi. Đây là trận đấu hắn vạn phần chờ mong, thế nhưng, biểu hiện của Sở Vân lại khiến hắn đặc biệt thất vọng.

- Chiến đấu phải dùng bất kỳ thủ đoạn tồi tệ nào. Sở Vân, ngươi có rất nhiều thủ đoạn chưa dùng đến. Thế nhưng đây cũng chính là quả đắng do ngươi tự cao tự đại. Ta tôn sùng chiến đấu, những cũng không phải đồ ngốc, vì sao lại lãng phí thời cơ chiến đấu? Ngươi chết không nhắm mắt cũng được, đến Hoàng Tuyền hảo hảo tỉnh lại đi!

Sở Vân ngay đầu trận tuyến đã tan vỡ. Nhị Lang Thiên Quân nắm được thời cơ chiến đấu tốt nhất, bỗng nhiên thoáng hiện ra bên người Sở Vân. Chiến kích điên cuồng, mạnh mẽ đánh xuống.

Sở Vân vẫn hết sức chăm chú chống đỡ, căn bản không thể phân tâm. Linh áp của hắn nhất thiết phải thường xuyên duy trì, chống lại linh áp của Nhị Lang Thiên Quân. Bởi vậy linh quang không thể điều động, căn bản vô lực triệu hoán các yêu thú khác, không thể làm gì khác hơn là giơ tay lên Cụ Phong Cung.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook