Quyển 2 - Chương 20: Lần đầu tiên gặp mặt Trữ Y Y
Cổ Chân Nhân
11/04/2013
Lần đầu tiên nhìn thấy những nội dung này, nhãn thần Sở Vân có chút ngẩn ngơ, những chương trình học này quả thực rất nhiều, vượt quá sức tưởng tượng của hắn, rực rỡ muôn màu, thậm chí thiên kỳ bách quái.
Chỉ là, để tiện lợi cho lựa chọn, cũng thoáng chia thành bốn loại cơ bản.
Loại thứ nhất là yêu thú, có giám trứng, ấp trứng, nuôi dưỡng, đào tạo, chỉ lệnh cơ bản, tổng luận đạo pháp ngũ hành, thuật khẩu ngự cấp thấp, thuật khẩu ngự cao cấp, thuật thủ ngự cơ bản…
Loại thứ hai là về yêu binh, có giám binh, luyện binh, dưỡng binh, đạo pháp đao thuật, đạo pháp kiếm thuật, đạo pháp thương thuật, đạo pháp đỉnh thuật, đạo pháp chung thuật, đạo pháp cầm thuật, đạo pháp phiến thuật…
Loại thứ ba là về yêu thực, có phân biệt hạt giống, nuôi trồng, thu hoạch, phạt cỏ, bón phân, yêu thực kết trận, đạo pháp hệ mộc, đạo pháp hệ độc…
Loại thứ tư là tạp học, liên quan tới thiên địa nhật nguyệt, tam giáo cửu lưu. Có văn sử, số học, binh pháp, dân sinh, thậm chí có thâu đạo, kỹ xảo điều tra, làm sao lôi kéo người khác làm quen…
- Có phải là nhìn hoa mắt? Thành thật mà nói, Y Y lần đầu tiên tới đây cũng có biểu tình giống như đúc Sở Vân công tử hiện tại.
Sở Vân đứng trước mặt ngọc bích, đang có chút sững sờ, thình lình từ bên cạnh truyền tới thanh âm nữ tử rất mềm mại êm tai. Hắn quay đầu nhìn, chỉ thấy Trữ Y Y duyên dáng yêu kiều, trang điểm xinh đẹp, giống như tập trung vẻ hoàn mỹ của thiên địa, đứng trước mặt chính mình.
- Nguyên lai là Trữ học tỷ!
Sở Vân không khỏi híp mắt lại. Thầm nghĩ:
“Thảo nào mỹ danh lan xa, quả thực là kiều diễm động lòng người, hiện tại mới chỉ mười bốn tuổi.
Xem ra là bởi vì có linh khí cải tạo, có thể khiến nàng phát dục sớm hơn, giống như bích đào tươi đẹp nhất, ôn hương nhuyễn ngọc.”
Trong lòng hắn cảnh giác, bởi vì ký ức kiếp trước của hắn, đối với bản tính hại người lợi mình của Trữ gia quả thực nhìn rất rõ ràng. Bọn họ chính là thương nhân từ đầu tới cuối, mọi hành vi đều lấy lợi ích làm trung tâm, căn bản không có lương tri và nhân tình.
- A, tiểu hồ ly thực xinh đẹp, bộ lông trơn mượt cỡ nào a, nhìn thực giống như tơ lụa hạng nhất!
Đường nhìn của Trữ Y Y bỗng nhiên chuyển tới Thiên Hồ ngồi ngay bên cạnh chân Sở Vân. Kiều mị cười một tiếng, hai mắt tạo nên thu ba rung động, khom người khuất chân, muốn đưa tay xoa xoa.
Lúc nàng cúi người xuống, lộ ra cổ ngọc non mềm trắng muốt, dưới mái tóc đen dày làm nổi bật, càng có vẻ trong suốt trơn bóng. Theo động tác khom lưng xuống, bóng lưng ưu mỹ xinh đẹp nhất thời tạo thành đường vong vô cùng mê hoặc. Vòng eo ôn nhu như nước kia, cái mông nở nàng vểnh cao kia, có thể câu dẫn được bất cứ tâm thần của giống đực nào.
Chí ít tại giờ khắc này, trong Học Lý Hội chí ít truyền tới mười mấy đạo thanh âm nuốt nước bọt.
Tiểu Thiên Hồ lại nhe răng nhếch miệng về phía Trữ Y Y, phát sinh tiếng gầm nhẹ uy hiếp. Trong đôi mắt xinh đẹp như hắc ngọc tràn đầy vẻ kiêng kỵ. Trên người Trữ Y Y có khí tức Đại Yêu, giai vị áp chế để nó cảm thấy bất an.
Trong lòng Sở Vân không khỏi cười nhạt, hắn kinh nghiệm già dặn, đã nhìn xuyên qua thủ đoạn của Trữ Y Y. Phải thừa nhận rằng, nữ tử này trời sinh đã hiểu cách lợi dụng tốt nhất vũ khí lợi hại đối phó với người khác phái. Chỉ một động tác nhỏ này đã thể hiện tư thái động lòng người, khiến Sở Vân không nhịn được rung động trong lòng.
Đây là kỹ xảo câu dẫn hạng nhất, phi thường mờ mịt mà lại hàm súc. Hiển nhiên đã từng trải qua khóa huấn luyện của nữ tử thanh lâu, mỗi một cử động nhỏ nhất đều khiến bản thân xinh đẹp rạng người, triển lộ vẻ đẹp tới tận cùng. Phối hợp với hình thể và khuôn mặt dụ hoặc, hầu như không có bất cứ thiếu nam nào có thể chống cự.
Rất không khéo chính là, Sở Vân là ngoại lệ trong đó.
- Không có ý tứ, Trữ học tỷ. Bộ dáng của ngươi đã dọa yêu thú của ta rồi!
Sở Vân nhàn nhạt mở miệng nói.
Trữ Y Y ngẩng đầu lên, thấy đôi mắt lãnh tĩnh của Sở Vân, giống như hồ nước mùa thu không chút gợn sóng, nàng rất không tự chủ ngây người một lúc. Trong lòng không thể tưởng tượng được, cư nhiên có người coi thường mị hoặc của chính mình!
“Phần mỹ cảnh vừa rồi, ngươi từ trên cao nhìn xuống, thu hết vào trong mắt, không có một tia động tâm sao?”
Nàng rất muốn trực tiếp hỏi Sở Vân như vậy.
Nhưng nghe được câu nói của Sở Vân, trong lòng của nàng nghẹn một hơi thở.
Cái gì gọi là “dọa yêu thú của ta”, tướng mạo của ta rất giống quái thú sao? Có thể dọa được yêu thú?
Trong lòng căm giận bất bình, ngoài miệng lại nở nụ cười nhộn nhạo câu hồn phách người khác. Đôi môi anh đào của nàng nở nang, lại thêm son môi thơm ngát, có vẻ phấn nộn ướt át. Hàm răng sáng ngời như tuyết khép mở, thậm chí ngay cả thanh âm phun ra cũng mang theo hương khí.
- Y Y nhìn bộ dáng do dự của học đệ, nghĩ muốn trợ giúp học đệ một chút. Học đệ muốn cự tuyệt người ngoài nhìn dặm sao?
Đang khi nói chuyện, thể hiện rõ dáng dấp điềm đạm đáng yêu. Khiến đám thư sinh xung quanh cảm thấy hơi thở gấp gáp, huyết mạch sôi sục, hận không thể bật người dậy, ôm lấy Trữ Y Y vào trong ***g ngực, ôn nhu dỗ dàng một phen.
Sở Vân cũng hơi lui về phía sau một bước, giật chút khoảng cách với Trữ Y Y. Nhìn thấy tình cảnh trước mắt, trong lòng hắn không khỏi nghĩ tới một loại yêu thực tuyệt phẩm, tên là Mỹ Nhân Táng.
Mỹ Nhân Táng, hình như dương liễu xanh biếc, càng mềm mại phiêu đãng theo gió, hương khí thơm nồng có thể thấy được. Nếu như người khác hút vào loại hương khí này, có thể sản sinh ảo giác mỹ cảnh. Các loại mỹ nhân tuyệt sắc chen chúc tới, hoặc mị nhãn như tơ, hoặc lãnh diễm như băng, khiến bản thân chìm đắm trong đó không thể tự thoát ra được, hồn phách sẽ bị câu ra ngoài, bị Mỹ Nhân Táng hút sạch sẽ.
Thế gian này có rất nhiều thứ, càng là xinh đẹp lại càng nguy hiểm. Độc xà độc nhất vĩnh viễn là tiên diễm nhất, độc hoa độc nhất vĩnh viễn là diễm lệ nhất. Kiếp trước Sở Vân tìm tòi bí mật, loại chân lý như thế này đã thấm vào trong máu, tự nhiên lúc nào cũng không dám quên.
Hơn nữa linh tính của Thiên Hồ trác tuyệt, vô cùng mẫn cảm. Nó nhe răng gầm nhẹ với Trữ Y Y, càng nên đề phòng cẩn thận.
Sở Vân đã có hai kiếp làm người, ánh mắt độc đáo, đã nhìn ra được, Trữ Y Y biểu hiện vẻ ôn nhu dễ gần, trên thực tế đối với chính mình ôm địch ý vô cùng to lớn.
Đang suy nghĩ tới ký ức kiếp trước, Trữ Y Y năm lần tái giá, mỗi một lần không thoát khỏi kết cục phu gia bị thua phá sản, thế lực Trữ gia đảo mở rộng quy mô lớn. Thẳng cho tới cuối cùng, gả cho Trữ Thiên Vương, loại hiện tượng này mới không tiếp tục xuất hiện. Bản chất của nữ tử này như thế nào đã hoàn toàn có thể thấy được.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.