Quyển 8 - Chương 57: Liên thủ (hạ)
Cổ Chân Nhân
28/08/2013
Minh Đế nói.
- Tửu Trì Nhục Lâm? Đây là thứ tốt, ta cũng cần đến nó. Ngươi nói không sai, hợp tác giữa chúng ta là đôi bên cùng có lợi, phân ra thì cả hai đều bị hại… Như vậy, liên hợp đi!
Nghe được những lời này của Sở Vân, Minh Đế thở phào một hơi, nụ cười một lần nữa hiện lên trên khuôn mặt của hắn.
Hắn khẽ khom người đối với Tinh Quỷ Hồn Giới, sau đó chậm rãi nói:
- Ngươi sẽ không thất vọng đâu, minh hữu của ta!
Bốn năm sau.
Tinh Châu, trên đỉnh Tuyết Đính Thiên Sơn, vô số bóng người nối liền không dứt.
Ba năm trước, đây chỉ là một nơi hoang vắng. Nhưng sau khi bốn vị thiếu niên mang đến tin tức, nơi này đã trở thành thánh vực trong lòng tất cả mọi người Tinh Châu, là ánh dương quang đối kháng cùng tai kiếp.
- Hình chiếu thánh điện, tam hoàng ngũ đế chiêu nạp người hữu duyên!
Sau khi tin tức này truyền ra bên ngoài, đã khiến Tinh Châu triệt để chấn động.
Ba năm, mặc dù ngắn ngủi, nhưng Tuyết Đỉnh Thiên Sơn đã triệt để biến đổi. Một tòa thành hoàn toàn mới thay thế khu rừng hoang dã. Nó dựa lưng vào núi, hoàn toàn được xây dựng từ những khối lập phương cự thạch ngà voi, quy mô hung vĩ, có thể nói là Tinh Châu đệ nhất thành.
Đây là Thánh thành, nhân khẩu đạt đới nghìn vạn.
Người kiến tạo ra tòa thành này là một vài nhất lưu đại quốc. Dưới sự đe dọa của Yển Nguyệt Thần Ma, bọn hắn không thể không đoàn kết, liên hợp lại với nhau. Mà đại
đa số tiểu kiếp, trong trường hạo kiếp này lần lượt biến mất, không phải bị đại quốc thôn tính cũng bị Yển Nguyệt Thần Ma hủy diệt. Cơ hồ cách mỗi một tháng, thủ lĩnh các quốc gia Tinh Châu sẽ tổ chức một lần hội nghị tại Thánh thành, bàn bạc kế hoạch đối phó với Yển Nguyệt Thần Ma. Thánh thành trở thành biểu tượng quyền lực cao nhất của Tinh Châu, mà hình chiếu thánh điện trên đỉnh núi lại là trái tim của Thánh thành, mỗi ngày đều có vô số người đến triều bái.
Hôm nay, chính là ngày phong hội Tinh Châu.
Phòng hội nghị rộng lớn không khác gì một đấu thú trường, một vị nữ đại biểu đến từ Phụng Tiên Quốc đang đứng trên bục đọc diễn văn. m thanh vang vọng, hữu lực, tràn ngập tình cảm mãnh liệt. Mà phía dưới là mấy trăm vị ngự yêu sư ngồi trên khán đàn, bao quanh tạo thành một vòng tròn, nhìn xuống dưới sân. Có người nước mắt dàn dụa, có người đang xì xào bàn tán,
- Trong vòng một năm này, tổng cộng đã tiêu diệt được ba trăm năm mươi sáu đầu Yển Nguyệt Thần Ma. Trong đó hai trăm tám mươi đầu là do tam hoàng ngũ đế ra tay tiêu diệt, số còn lại là kết quả sau khi chúng ta liên hợp hành động, triển khai binh lực. Sau khi thống kê, Yển Nguyệt Thần Ma còn sống chỉ còn lại một trăm hai mươi bốn đầu. Trong một trăm hai mươi bốn đầu, Yển Nguyệt Thần Ma mới xuất hiện chỉ có ba mươi bảy đầu, so với cùng kỳ năm trước giảm 33%. Chúng ta có lý do tin tưởng, mùa đông sắp qua, mùa xuân sẽ tới!
Đại biểu Phụng Tiên Quốc tràn ngập lạc quan, diễn thuyết, nhận được một tràng vỗ tay lớn.
Qua một hồi, tiếng vô tay dần dần trầm xuống.
Trong đại sảnh vô số người đang xì xào bàn tán, thần sắc nhẹ nhõm. Quan điểm của nữ đại biểu Phụng Tiên Quốc, cũng chính là quan điểm chủ lưu của những người có mặt trong tràng.
- Đúng như thế! Trong vài năm này, chúng ta đoàn kết bảo vệ quê hương, chiến thắng được địch nhân vô cùng khủng bố. Đây cũng là nguyên nhân tại sao chúng ta còn sống.
Mông Phi mở miệng.
Hắn vốn chỉ là tiểu vương tử của Mông Nguyên Quốc, nhưng hai năm về trước, sau khi Mông Nguyên quốc chủ tử trận chốn xa trường, hắn liền tiếp nhận ngai vị của phụ thân, trở thành tân Mông Nguyên quốc chủ. Không, chuẩn xác mà nói, là Mông Nguyên quốc vương. Hôm nay hắn cũng đã có tu vi Vương cấp sơ đoạn, là một trong những cường giả mới xuất hiện trong trận hạo kiếp này.
Khi hắn lên tiếng, toàn bộ đại sảnh đều trở nên im lặng, chỉ còn lại thanh âm Mông Phi vang vọng.
- Ta hy vọng, mặc dù sau khi tiêu diệt toàn bộ Yển Nguyệt Thần Ma, chúng ta vẫn có thể đoàn kết, chung sống hòa bình, trợ giúp lẫn nhau. Bởi vậy ta khởi thảo một hiệp nghị minh ước Tinh Châu, mọi người hãy xem qua phần ngọc giản màu xanh lá này.
Nghe đến đây, thần sắc mọi người không khỏi ngưng trệ. Minh ước Tinh Châu, cái tên này không sai, nhưng kỳ thực chính là phân chia lợi ích. Dưới thần ma hạo kiếp, đã chôn vùi vô số thế lực, tạo ra vô số thế lực mới. Cường giả thế hệ trước chết đi, cường giả mới xuất
hiện nhiều như nấm mọc sau mưa. Đôn Hoàng Quốc, Chư Tinh Quốc, An Định Quốc khi xưa cũng đã biến mất, Mông Nguyên Quốc, Giang Hán Quốc, Phụng Tiên Quốc đã trở thành cường quốc truyền thống. Dao Sơn Quốc cùng Thiết Nham Quốc hợp thành Thiết Sơn Quốc, Khổ Đà Quốc bị chia cắt thành hai tiểu quốc, mà Đằng Phiên Quốc bị lật đổ, hôm nay trở thành Thanh Mang Quốc. Không chỉ như thế, rất nhiều hoang địa được hình
thành, rất nhiều tài nguyên hoang dã, vô số nhân khẩu lưu động, mỗi thứ này đều là những lợi ích cực lớn.
Nhất định phải bàn bạc kỹ, nếu không một khi thần ma hạo kiếp qua đi, bởi vì phân chia lợi ích rất có thể sẽ sinh ra nội chiến.
- Ta đồng ý.
- Tán thành.
- Phần minh ước này, Giang Hán Quốc ta hoàn toàn chấp nhận.
Sau đó, một vài vị quốc chủ lần lượt bày tỏ thái độ của mình.
Mông Phi cũng không ngoài ý muốn, phần minh ước này vốn là do hắn cùng vài vị quốc chủ đã sớm thương lượng từ trước.
Bởi vậy sắc mặt quốc chủ của những tiểu quốc đều biến thành rất khó coi.
- Tửu Trì Nhục Lâm? Đây là thứ tốt, ta cũng cần đến nó. Ngươi nói không sai, hợp tác giữa chúng ta là đôi bên cùng có lợi, phân ra thì cả hai đều bị hại… Như vậy, liên hợp đi!
Nghe được những lời này của Sở Vân, Minh Đế thở phào một hơi, nụ cười một lần nữa hiện lên trên khuôn mặt của hắn.
Hắn khẽ khom người đối với Tinh Quỷ Hồn Giới, sau đó chậm rãi nói:
- Ngươi sẽ không thất vọng đâu, minh hữu của ta!
Bốn năm sau.
Tinh Châu, trên đỉnh Tuyết Đính Thiên Sơn, vô số bóng người nối liền không dứt.
Ba năm trước, đây chỉ là một nơi hoang vắng. Nhưng sau khi bốn vị thiếu niên mang đến tin tức, nơi này đã trở thành thánh vực trong lòng tất cả mọi người Tinh Châu, là ánh dương quang đối kháng cùng tai kiếp.
- Hình chiếu thánh điện, tam hoàng ngũ đế chiêu nạp người hữu duyên!
Sau khi tin tức này truyền ra bên ngoài, đã khiến Tinh Châu triệt để chấn động.
Ba năm, mặc dù ngắn ngủi, nhưng Tuyết Đỉnh Thiên Sơn đã triệt để biến đổi. Một tòa thành hoàn toàn mới thay thế khu rừng hoang dã. Nó dựa lưng vào núi, hoàn toàn được xây dựng từ những khối lập phương cự thạch ngà voi, quy mô hung vĩ, có thể nói là Tinh Châu đệ nhất thành.
Đây là Thánh thành, nhân khẩu đạt đới nghìn vạn.
Người kiến tạo ra tòa thành này là một vài nhất lưu đại quốc. Dưới sự đe dọa của Yển Nguyệt Thần Ma, bọn hắn không thể không đoàn kết, liên hợp lại với nhau. Mà đại
đa số tiểu kiếp, trong trường hạo kiếp này lần lượt biến mất, không phải bị đại quốc thôn tính cũng bị Yển Nguyệt Thần Ma hủy diệt. Cơ hồ cách mỗi một tháng, thủ lĩnh các quốc gia Tinh Châu sẽ tổ chức một lần hội nghị tại Thánh thành, bàn bạc kế hoạch đối phó với Yển Nguyệt Thần Ma. Thánh thành trở thành biểu tượng quyền lực cao nhất của Tinh Châu, mà hình chiếu thánh điện trên đỉnh núi lại là trái tim của Thánh thành, mỗi ngày đều có vô số người đến triều bái.
Hôm nay, chính là ngày phong hội Tinh Châu.
Phòng hội nghị rộng lớn không khác gì một đấu thú trường, một vị nữ đại biểu đến từ Phụng Tiên Quốc đang đứng trên bục đọc diễn văn. m thanh vang vọng, hữu lực, tràn ngập tình cảm mãnh liệt. Mà phía dưới là mấy trăm vị ngự yêu sư ngồi trên khán đàn, bao quanh tạo thành một vòng tròn, nhìn xuống dưới sân. Có người nước mắt dàn dụa, có người đang xì xào bàn tán,
- Trong vòng một năm này, tổng cộng đã tiêu diệt được ba trăm năm mươi sáu đầu Yển Nguyệt Thần Ma. Trong đó hai trăm tám mươi đầu là do tam hoàng ngũ đế ra tay tiêu diệt, số còn lại là kết quả sau khi chúng ta liên hợp hành động, triển khai binh lực. Sau khi thống kê, Yển Nguyệt Thần Ma còn sống chỉ còn lại một trăm hai mươi bốn đầu. Trong một trăm hai mươi bốn đầu, Yển Nguyệt Thần Ma mới xuất hiện chỉ có ba mươi bảy đầu, so với cùng kỳ năm trước giảm 33%. Chúng ta có lý do tin tưởng, mùa đông sắp qua, mùa xuân sẽ tới!
Đại biểu Phụng Tiên Quốc tràn ngập lạc quan, diễn thuyết, nhận được một tràng vỗ tay lớn.
Qua một hồi, tiếng vô tay dần dần trầm xuống.
Trong đại sảnh vô số người đang xì xào bàn tán, thần sắc nhẹ nhõm. Quan điểm của nữ đại biểu Phụng Tiên Quốc, cũng chính là quan điểm chủ lưu của những người có mặt trong tràng.
- Đúng như thế! Trong vài năm này, chúng ta đoàn kết bảo vệ quê hương, chiến thắng được địch nhân vô cùng khủng bố. Đây cũng là nguyên nhân tại sao chúng ta còn sống.
Mông Phi mở miệng.
Hắn vốn chỉ là tiểu vương tử của Mông Nguyên Quốc, nhưng hai năm về trước, sau khi Mông Nguyên quốc chủ tử trận chốn xa trường, hắn liền tiếp nhận ngai vị của phụ thân, trở thành tân Mông Nguyên quốc chủ. Không, chuẩn xác mà nói, là Mông Nguyên quốc vương. Hôm nay hắn cũng đã có tu vi Vương cấp sơ đoạn, là một trong những cường giả mới xuất hiện trong trận hạo kiếp này.
Khi hắn lên tiếng, toàn bộ đại sảnh đều trở nên im lặng, chỉ còn lại thanh âm Mông Phi vang vọng.
- Ta hy vọng, mặc dù sau khi tiêu diệt toàn bộ Yển Nguyệt Thần Ma, chúng ta vẫn có thể đoàn kết, chung sống hòa bình, trợ giúp lẫn nhau. Bởi vậy ta khởi thảo một hiệp nghị minh ước Tinh Châu, mọi người hãy xem qua phần ngọc giản màu xanh lá này.
Nghe đến đây, thần sắc mọi người không khỏi ngưng trệ. Minh ước Tinh Châu, cái tên này không sai, nhưng kỳ thực chính là phân chia lợi ích. Dưới thần ma hạo kiếp, đã chôn vùi vô số thế lực, tạo ra vô số thế lực mới. Cường giả thế hệ trước chết đi, cường giả mới xuất
hiện nhiều như nấm mọc sau mưa. Đôn Hoàng Quốc, Chư Tinh Quốc, An Định Quốc khi xưa cũng đã biến mất, Mông Nguyên Quốc, Giang Hán Quốc, Phụng Tiên Quốc đã trở thành cường quốc truyền thống. Dao Sơn Quốc cùng Thiết Nham Quốc hợp thành Thiết Sơn Quốc, Khổ Đà Quốc bị chia cắt thành hai tiểu quốc, mà Đằng Phiên Quốc bị lật đổ, hôm nay trở thành Thanh Mang Quốc. Không chỉ như thế, rất nhiều hoang địa được hình
thành, rất nhiều tài nguyên hoang dã, vô số nhân khẩu lưu động, mỗi thứ này đều là những lợi ích cực lớn.
Nhất định phải bàn bạc kỹ, nếu không một khi thần ma hạo kiếp qua đi, bởi vì phân chia lợi ích rất có thể sẽ sinh ra nội chiến.
- Ta đồng ý.
- Tán thành.
- Phần minh ước này, Giang Hán Quốc ta hoàn toàn chấp nhận.
Sau đó, một vài vị quốc chủ lần lượt bày tỏ thái độ của mình.
Mông Phi cũng không ngoài ý muốn, phần minh ước này vốn là do hắn cùng vài vị quốc chủ đã sớm thương lượng từ trước.
Bởi vậy sắc mặt quốc chủ của những tiểu quốc đều biến thành rất khó coi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.