Quyển 2 - Chương 82: Lựa chọn tha thứ, cái gì mới là chân tướng?
Cổ Chân Nhân
11/04/2013
Nàng cho rằng: tha thứ cho một người từng thương tổn của ngươi, cũng không phải là khiếp nhược, mà là rộng rãi. Cũng cần không ít sự dũng khí.
- Ngươi không cảm thấy khó hiểu sao? Du Nha đại thúc.
Những lời nói tiếp theo của Sở Vân cũng khiến đương sự sững sờ.
- Theo lý thuyết, hẳn dược hiệu của Cuồng Bạo Đan đã sớm hết. Hiện tại, ngươi cảm giác được sự suy yếu sao? Thực lực còn dừng lại ở thời kỳ đỉnh điểm sao?
- Hả? Cái này, đây là có chuyện gì?
Một khi Du Nha được nhắc nhở, lúc này trên mặt xuất hiện vẻ khiếp sợ và vui sướng.
- Ta, thực lực của ta lại khôi phục rồi?
Sở Vân cười cười, nói ra câu thứ hai làm cho tất cả mọi người ở đây khiếp sợ thất sắc:
- Nếu ta đoán đúng, hẳn đan dược trong lò luyện đan này chính là Thiên Linh Chân Tâm đan.
- Thiên Linh Chân Tâm đan?
- Kia không phải Cuồng Bạo Đan sao?
- Thoạt nhìn giống, nhưng thực chất lại là một loại đan dược khác.
Sở Vân nắm đan dược trong tay, trong mắt lóe ra thần quang.
Hắn chậm rãi nói:
- Các ngươi chưa phát hiện điều gì khó hiểu sao? Mọi việc đều lộ ra vẻ cổ quái.
- Nếu ta là Chung Thất, thật sự phản bội, cướp đoạt Thiên Linh Chân Tâm đan, loại trân quý đan phương, chắc chắn đã không làm thì thôi, đã làm phải làm đến cùng, đánh gục Du Nha. Chỉ như vậy, người trong thiên hạ mới không còn người nào biết về tin tức Thiên Linh Chân Tâm đan.
- Còn nữa, nếu đã dùng Thiên Linh Chân Tâm đan, khi đưa thư khiêu chiến, lại quang minh chính đại, hung hăng đả kích Du Nha. Vì sao Chung Thất phải làm điều dư thừa như vậy. Người phóng ra tiễn thư đâu?
- Vừa rồi, cửa phòng luyện binh vẫn đóng chặt. Lúc ấy, Du Nha đại thúc ngài cũng hoài nghi có phải Chung Thất thật sự đã trở lại hay không. Cửa bị ta đánh mở, còn tỏ vẻ cuồng vọng bệ vệ ra lấy tiễn tín. Sao Chung Thất có thể chịu được?
- Xâm nhập chú binh phòng, chọn tài liệu, rèn, rèn luyện, khai quang, từng bước một, Chung Thất lại bỏ qua yêu thú, ngược lại thực lực Du Nha đại thúc lớn mạnh thêm.
Điều này thật là muốn bỏ qua sao?
- Cổ quái nhất chính là lò luyện đan. Để chứa Cuồng Bạo Đan, có thể dùng bình đan dược. Vì sao ở trong từng đại sảnh, đều có lò luyện đan bằng sắt, hơn nữa giống nhau như đúc. Hơn nữa nói đến tác dụng, là vì giả một viên Cuồng Bạo Đan?
- Đúng vậy, ta cũng cảm thấy được có chút điểm không thích hợp. Trong Chú binh phòng cũng không có một chút khí của con người, hoàn toàn tĩnh mịch.
Nhan Khuyết vỗ mạnh vào trán, sau khi nghe hắn cảnh tỉnh, nhất thời phát hiện rất nhiều điểm cổ quái.
- Đây là Thiên Linh Chân Tâm đan, hay là...
Kim Bích Hàm nghĩ tới điều gì, trên mặt xuất hiện vẻ khiếp sợ.
- Sở Vân, đến tột cùng ngươi muốn nói cái gì?
Đột nhiên, Du Nha cảm thấy tim đập bịch bịch, cơ hồ phải nhảy ra trong ngực.
Sở Vân thở dài một tiếng, chậm rãi lại nói về đề tài khác:
- Khi nhận được nhiệm vụ này, ta từng ở trong thư viện tàng kinh các thu thập tình tức.
Có rất nhiều lời đồn về Thiên Linh Chân Tâm đan. Nổi bật nhất hơn nữa có thể tin tưởng nhất lại chỉ có hai cái.
- Một là Giang Việt Vương, ái phi của hắn vì hắn mà luyện chế Thiên Linh Chân Tâm đan, gián tiếp bảo vệ Giang Hán quốc. Một vị là Cửu Quỷ Vương, mẫu thân hắn vì hắn luyện chế Thiên Linh Chân Tâm đan, do đó khai sáng Cửu U thành. Ánh mắt của thế gian, nhiều người bị Thiên Linh Chân Tâm đan hấp dẫn. Lúc ấy ta cũng rất khó hiểu. Hai vị đại công thần Luyện chế đan dược, theo lý nên được ân sủng và tôn kính, nhưng tin tức về các nàng lại im bặt. Dù tìm đọc tư liệu thế nào cũng tìm không được.
Thậm chí ngay cả đương sự Giang Việt Vương cũng từng phát động số lượng lớn nhân lực tìm kiếm ái phi.
- Nghi hoặc này vẫn làm ta cảm thấy bận tâm. Mãi đến vừa mới, trong lòng mới đột nhiên lớn mật phán đoán —— Liệu có phải luyện chế Thiên Linh Chân Tâm đan, cần sinh mệnh của luyện đan sư!
Tình thiên phích lịch!
Trong lòng mọi người chấn động mãnh liệt. Trong lúc nhất thời đều ngơ ngác nhìn Sở Vân, nói không ra lời.
- Tuy rằng ta không am hiểu luyện binh, nhưng là đối với luyện đan, đã có một ít kiến giải.
Sở Vân tiếp tục nói.
- Cái gọi là luyện đan, chính là đoạt thiên địa tạo hóa mà thêm vào thân. Nói chung, luyện chế đan dược cần dược liệu trân quý. Như vậy dược tính của đan dược lại càng tốt.
Nhưng Thiên Linh Chân Tâm đan lại vi phạm lẽ thường này.
Lúc ấy, Giang Việt Vương đã bị đánh lưu lạc ra ngoài vùng hoang vu dã ngoại. Khi còn thiếu niên, gia cảnh Cửu Quỷ Vương vô cùng bần hàn. Bọn họ sao có thể có dược liệu trân quý, để luyện chế truyền kỳ Thiên Linh Chân Tâm đan? Nhưng Thiên Linh Chân Tâm đan, lại có thể tăng lên thân thể Ngự yêu sư trên diện rộng, hồn phách, linh quang đều dùng được. Giải thích duy nhất, chính là lấy người luyện đan! Dồn tinh hoa của một
Ngự yêu sư vào bên trong đan dược. Sau đó, một vị Ngự yêu sư khác dùng vào, hấp thu tinh hoa, để tăng cường thân thể.
- Lấy người luyện đan?
Nhan Khuyết nghẹn họng nhìn trân trối.
- Sao có thể...
Kim Bích Hàm thì thào trong miệng, kinh ngạc nhìn Sở Vân.
- Chẳng lẽ nói, chẳng lẽ nói...
Du Nha hồn bay phách lạc, nghĩ tới điều gì, cả người không ngừng run rẩy.
- Nhất định các ngươi từng nghe nói về lấy người luyện binh. Truyền thuyết Can Tương Mạc Tà, chính là một đôi phu thê luyện binh sư, đầu nhập luyện binh, lấy sinh mệnh tạo ra yêu binh tuyệt phẩm. Vì sao lấy người luyện đan lại không thể?
Sở Vân không ngừng lắc đầu, lại nói.
- Lò luyện đan là chứng cớ, đan dược trong lò luyện đan lại là vật chứng tốt nhất. Sau hồng bảo thạch mật môn, càng là minh chứng rõ ràng. Ta gần như có thể khẳng
định, Chung Thất đã không còn tồn tại trên thế gian. Sau Mật môn, hẳn là Định Tinh Cung hắn cướp đi.
Mọi người không nói, bị giả thiết lớn mật của Sở Vân làm chấn động.
- Không tin sao? Để ta mở ra hồng bảo thạch mật môn, chân tướng sẽ rõ ràng.
Hai mắt Sở Vân lóe sáng, lập tức đi đến trước bảo thạch mật môn, hai tay dán trên mặt cửa.
Bắt đầu ngưng thần, vận dụng linh quang trong cơ thể.
Đây là một thủ đoạn nhỏ, trong trí nhớ của Sở Vân, điều này đã từng phổ biến một thời. Chủ yếu là làm thế nào chấn động linh quang trong cơ thể, tiến hành lừa gạt đối với bảo thạch mật môn.
Bản chất của bảo thạch mật môn này, cũng là yêu binh. Cho nên chỉ có thể phân rõ điều kiện, chính là có đủ linh quang nhất định, lĩnh ngộ đạo pháp riêng, có thể tiến hành phân biệt đơn giản mà thôi.
Một lát sau, lốc xoáy màu hồng hình thành ở trước mật môn.
- Thế nào, cùng nhau đi xem một chút?
Sở Vân đứng ở trước cửa, mời.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.