Quyển 7 - Chương 54: Luyện đan (hạ)
Cổ Chân Nhân
28/08/2013
Đan dược nửa tuyệt phẩm.
Dù vậy, trên dưới Vân gia cũng nghênh đón một hồi địa chấn.
- Nửa tuyệt phẩm cũng không có gì hơn người, nếu như ta dùng dược tài quý báu, cố gắng cũng có thể luyện chế được.
Có người bĩu môi, vị chua cực nồng.
- Lần này oanh động rồi, mặc kệ đan dược có hiệu quả hay không, hắn đều thành công rồi.
Có một số người tỏa sáng hai mắt, sợ hãi than liên tục.
- Thiên tài, đây là kỳ tài luyện đan không thua gì Vân Bạch Tham.
Càng có nhiều người sợ hãi than liên tục.
Vân Vô Danh luyện chế một viên đan dược nửa tuyệt phẩm, mặc dù không phải là tuyệt phẩm, thế nhưng có móc nối với hai chữ tuyệt phẩm này đã đủ chứng minh hắn thành công.
Một khắc khi đan thành, tất cả mọi người chờ đợi xem trò hay đều khiếp sợ tới mức thiếu chút nữa rớt tròng mắt xuống đất.
Tất cả khen chê đều dừng lại, thực lực và sự thực Sở Vân thể hiện ra đã trấn áp toàn bộ mạch nước ngầm này.
- Vô Danh ca ca, huynh thực sự quá đẹp trai rồi!
Vân Tiểu Ái vui mừng khua tay nhảy loạn.
- Đan tốt, đan thành rồi!
Tiếp nhận viên đan dược chín mầu trong tay Sở Vân, Vân Bạch Tham cũng cảm khái.
Đối với hắn mà nói, đây là chuyện ngoài dự liệu, là chuyện hoàn mỹ nhất.
Sở Vân lắc đầu:
- Đan dược chỉ dùng để chữa bệnh, phẩm cấp không quan trọng. Chỉ khi trị được tâm bệnh của Nguyệt Sương Vương mới có thể cho là thành công.
Vân Bạch Tham gật đầu liên tục:
- Lời này có đạo lý, ta lập tức đưa đan tới.
Hắn vô cùng chờ mong, đây chính là đan dược nửa tuyệt phẩm a. Phần cơ hội chỉ một phần trăm thành công trong lòng Vân Bạch Tham, hiện tại nhất thời mở rộng tới một phần mười.
- Chờ chút, đan dược này còn chưa có tên, mời cho nó mệnh danh!
Vừa đi được vài bước, Vân Bạch Tham bỗng nhiên xoay người, bước trở lại, vẻ mặt trịnh trọng hỏi.
Tại Đan Châu, đặt tên cho đan dược chính là chuyện tình vinh quang nhất, cũng là truyền thống quang vinh của Đan Châu.
Mọi người xung quanh cũng không lý do tập trung mắt nhìn.
Giờ khắc này, vô số đường nhìn tập trung trên người Sở Vân.
Đây là thời khắc tràn ngập quang huy, có một số người thậm chí nổi lên lộ hoa. Bọn họ đã từng chứng kiến một viên đan dược hoàn toàn mới, một viên đan dược nửa tuyệt phẩm sinh ra. Bọn họ không khỏi sinh kiêu ngạo trong lòng, đây là câu chuyện đề tài cả đời. Người của gia tộc khác nhìn thấy --- Hai, biết không, Vân gia chúng ta có một thiên tài, không đến hai mươi tuổi đã nghiên cứu chế tạo được một loại đan dược cấp bậc nửa tuyệt phẩm mới, chờ bọn họ làm bộ bình thản, nhưng ánh mắt tràn ngập ước ao đố kỵ.
Già rồi, lớp con cháu đã trâu bò như vậy --- Thời khắc đó, đan khí như vậy, khí áp thiên địa.
Đan quang như thần kiếm trùng thẳng trời cao. Đây chính là khí tượng đan dược tuyệt phẩm a. Chúng ta luyện đan, thấy một cảnh tượng như vậy, cả đời đều đáng giá.
Chờ một chút, ngươi muốn hỏi đan dược này tên là gì? Ha ha, sao có khả năng không biết tên đan dược? Phải biết rằng, trước kia Vô Danh đại sư đặt tên, ta cũng có mặt đương trường a.
Vô số người bắt đầu huyễn tưởng tới rất nhiều tình cảnh khoe khoang rồi.
Vì vậy khi Sở Vân mở miệng, bọn họ đều mở rộng hai tay, hết sức chăm chú lắng nghe.
- Tân?
Sở Vân vuốt vuốt cằm, cảm giác có chút dư thừa. Loại đan dược này hắn chỉ luyện thành một viên, chốc lát sau sẽ bị Nguyệt Sương Vương ăn vào, muốn tên có lợi ích gì?
Trong lòng hắn nóng ruột, hận không thể trước tiên để mẫu thân sử dụng mới tốt, đâu còn coi trọng hư danh gì đó.
- Gọi là Nhất Hào Đan (đan số một) đi!
Sở Vân xua xua tay, rất tùy ý nói.
Mọi người hóa đá!
Trong đầu mọi người đều hiện ra một tình cảnh như vậy --- Đợi một chút, ngươi muốn hỏi đan này tên gì? Ha ha, sao ta có khả năng không biết tên đan? Phải biết rằng, trước kia Vân Vô Danh đại sư đặt tên, ta cũng có mặt đương trường a, ngươi hãy nghe cho kỹ, đan dược này chính là đại danh đỉnh đỉnh, như sấm bên tai --- Nhất, Hào, Đan…
Nhất Hào Đan…
…
Toàn trường hoàn toàn trầm mặc.
Đây là tên đan nổi tiếng cỡ nào nha?
Vô số người tán thán trong lòng.
Sắc mặt Vân Bạch Tham rất cổ quái, do dự một chút, hắn mở miệng nói:
- Tuy nói đặt tên cho đan dược là đặc quyền của huynh, thế nhưng tên như vậy cũng quá tùy ý đi. Chọn một tên khác đi, có điểm hàm nghĩ.
- A, vậy thì gọi là Siêu Cấp Đại Bổ Đan đi!
Sở Vân lập tức đáp.
Mọi người cười ngất.
Tên này cũng quá thông tục đi.
- Còn chưa hài lòng?
Sở Vân nhìn sắc mặt của mọi người, ngữ khí không nhịn được:
- Vậy thì đổi tên khác. Ngày hôm nay là ngày mười tháng năm, vậy gọi là Tháng Năm Thập Hào Đan.
Rất nhiều người nghe vậy, đều lấy tay bưng kín mặt, âm thầm mặc niệm cho viên đan dược nửa tuyệt phẩm này. Thực sự là thương cảm, sinh ra trên tay một người luyện chế như vậy.
- Tháng Năm Thập Hào, không phải là lễ mẫu thân sao? Tháng Năm Thập Hào Đan quá thông tục rồi, không bằng gọi là Mẫu Thân Tâm Huyết Đan đi!
Vân Bạch Tham trầm ngâm một phen, nói.
Dù vậy, trên dưới Vân gia cũng nghênh đón một hồi địa chấn.
- Nửa tuyệt phẩm cũng không có gì hơn người, nếu như ta dùng dược tài quý báu, cố gắng cũng có thể luyện chế được.
Có người bĩu môi, vị chua cực nồng.
- Lần này oanh động rồi, mặc kệ đan dược có hiệu quả hay không, hắn đều thành công rồi.
Có một số người tỏa sáng hai mắt, sợ hãi than liên tục.
- Thiên tài, đây là kỳ tài luyện đan không thua gì Vân Bạch Tham.
Càng có nhiều người sợ hãi than liên tục.
Vân Vô Danh luyện chế một viên đan dược nửa tuyệt phẩm, mặc dù không phải là tuyệt phẩm, thế nhưng có móc nối với hai chữ tuyệt phẩm này đã đủ chứng minh hắn thành công.
Một khắc khi đan thành, tất cả mọi người chờ đợi xem trò hay đều khiếp sợ tới mức thiếu chút nữa rớt tròng mắt xuống đất.
Tất cả khen chê đều dừng lại, thực lực và sự thực Sở Vân thể hiện ra đã trấn áp toàn bộ mạch nước ngầm này.
- Vô Danh ca ca, huynh thực sự quá đẹp trai rồi!
Vân Tiểu Ái vui mừng khua tay nhảy loạn.
- Đan tốt, đan thành rồi!
Tiếp nhận viên đan dược chín mầu trong tay Sở Vân, Vân Bạch Tham cũng cảm khái.
Đối với hắn mà nói, đây là chuyện ngoài dự liệu, là chuyện hoàn mỹ nhất.
Sở Vân lắc đầu:
- Đan dược chỉ dùng để chữa bệnh, phẩm cấp không quan trọng. Chỉ khi trị được tâm bệnh của Nguyệt Sương Vương mới có thể cho là thành công.
Vân Bạch Tham gật đầu liên tục:
- Lời này có đạo lý, ta lập tức đưa đan tới.
Hắn vô cùng chờ mong, đây chính là đan dược nửa tuyệt phẩm a. Phần cơ hội chỉ một phần trăm thành công trong lòng Vân Bạch Tham, hiện tại nhất thời mở rộng tới một phần mười.
- Chờ chút, đan dược này còn chưa có tên, mời cho nó mệnh danh!
Vừa đi được vài bước, Vân Bạch Tham bỗng nhiên xoay người, bước trở lại, vẻ mặt trịnh trọng hỏi.
Tại Đan Châu, đặt tên cho đan dược chính là chuyện tình vinh quang nhất, cũng là truyền thống quang vinh của Đan Châu.
Mọi người xung quanh cũng không lý do tập trung mắt nhìn.
Giờ khắc này, vô số đường nhìn tập trung trên người Sở Vân.
Đây là thời khắc tràn ngập quang huy, có một số người thậm chí nổi lên lộ hoa. Bọn họ đã từng chứng kiến một viên đan dược hoàn toàn mới, một viên đan dược nửa tuyệt phẩm sinh ra. Bọn họ không khỏi sinh kiêu ngạo trong lòng, đây là câu chuyện đề tài cả đời. Người của gia tộc khác nhìn thấy --- Hai, biết không, Vân gia chúng ta có một thiên tài, không đến hai mươi tuổi đã nghiên cứu chế tạo được một loại đan dược cấp bậc nửa tuyệt phẩm mới, chờ bọn họ làm bộ bình thản, nhưng ánh mắt tràn ngập ước ao đố kỵ.
Già rồi, lớp con cháu đã trâu bò như vậy --- Thời khắc đó, đan khí như vậy, khí áp thiên địa.
Đan quang như thần kiếm trùng thẳng trời cao. Đây chính là khí tượng đan dược tuyệt phẩm a. Chúng ta luyện đan, thấy một cảnh tượng như vậy, cả đời đều đáng giá.
Chờ một chút, ngươi muốn hỏi đan dược này tên là gì? Ha ha, sao có khả năng không biết tên đan dược? Phải biết rằng, trước kia Vô Danh đại sư đặt tên, ta cũng có mặt đương trường a.
Vô số người bắt đầu huyễn tưởng tới rất nhiều tình cảnh khoe khoang rồi.
Vì vậy khi Sở Vân mở miệng, bọn họ đều mở rộng hai tay, hết sức chăm chú lắng nghe.
- Tân?
Sở Vân vuốt vuốt cằm, cảm giác có chút dư thừa. Loại đan dược này hắn chỉ luyện thành một viên, chốc lát sau sẽ bị Nguyệt Sương Vương ăn vào, muốn tên có lợi ích gì?
Trong lòng hắn nóng ruột, hận không thể trước tiên để mẫu thân sử dụng mới tốt, đâu còn coi trọng hư danh gì đó.
- Gọi là Nhất Hào Đan (đan số một) đi!
Sở Vân xua xua tay, rất tùy ý nói.
Mọi người hóa đá!
Trong đầu mọi người đều hiện ra một tình cảnh như vậy --- Đợi một chút, ngươi muốn hỏi đan này tên gì? Ha ha, sao ta có khả năng không biết tên đan? Phải biết rằng, trước kia Vân Vô Danh đại sư đặt tên, ta cũng có mặt đương trường a, ngươi hãy nghe cho kỹ, đan dược này chính là đại danh đỉnh đỉnh, như sấm bên tai --- Nhất, Hào, Đan…
Nhất Hào Đan…
…
Toàn trường hoàn toàn trầm mặc.
Đây là tên đan nổi tiếng cỡ nào nha?
Vô số người tán thán trong lòng.
Sắc mặt Vân Bạch Tham rất cổ quái, do dự một chút, hắn mở miệng nói:
- Tuy nói đặt tên cho đan dược là đặc quyền của huynh, thế nhưng tên như vậy cũng quá tùy ý đi. Chọn một tên khác đi, có điểm hàm nghĩ.
- A, vậy thì gọi là Siêu Cấp Đại Bổ Đan đi!
Sở Vân lập tức đáp.
Mọi người cười ngất.
Tên này cũng quá thông tục đi.
- Còn chưa hài lòng?
Sở Vân nhìn sắc mặt của mọi người, ngữ khí không nhịn được:
- Vậy thì đổi tên khác. Ngày hôm nay là ngày mười tháng năm, vậy gọi là Tháng Năm Thập Hào Đan.
Rất nhiều người nghe vậy, đều lấy tay bưng kín mặt, âm thầm mặc niệm cho viên đan dược nửa tuyệt phẩm này. Thực sự là thương cảm, sinh ra trên tay một người luyện chế như vậy.
- Tháng Năm Thập Hào, không phải là lễ mẫu thân sao? Tháng Năm Thập Hào Đan quá thông tục rồi, không bằng gọi là Mẫu Thân Tâm Huyết Đan đi!
Vân Bạch Tham trầm ngâm một phen, nói.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.