Quyển 7 - Chương 65: Ma Huyễn Tử Hương Dụ (hạ)
Cổ Chân Nhân
28/08/2013
Hắc Kim Giáp Trùng, Cương Kiềm Đường Lang đều ngã xuống dưới tay của
Cuồng Đao Điên Loạn Liễu, vết máu bay đầy trận tuyến. Mà trong sự hỗn
loạn đó, Địa Thứ Tranh Nanh Xà từng khiến Sở Vân phải mệt mỏi, lại lộ ra một trạng thái quỷ dị.
Chúng tiến vào trạng thái hôn mê, có con điên loạn, thậm chí có con thay đổi phương hướng, công kích yêu vật Hỗn Độn khác.
- Ma Huyễn Tử Hương Dụ đã có tác dụng.
Thấy cảnh tượng như vậy, Sở Vân vui mừng trước sự lựa chọn sáng suốt của mình.
Ma Huyễn Tử Hương Dụ là nhóm Yêu thực được Sở Vân di chuyển vào lần thứ tư.
So với ba loại trước, cấp độ của nó cao tới tuyệt phẩm, giá cả vô cùng lớn. Vì thu mua số lượng Ma Huyễn Tử Hương Dụ này, Sở Vân thậm chí còn thiếu nợ Bạch Đế một khoản.
Mỗi một Ma Huyễn Tử Hương Dụ đều có hình cầu, giống như núi nhỏ. Chúng sinh trưởng ở sâu trong bùn đất, chỉ có một bộ phận nhỏ, lộ ra khỏi mặt đất.
Từ trên bề mặt, những bộ phận này giống như là một gò đất màu tím, đường cong hài hòa, có vẻ thần bí, lại cao quý.
Ma Huyễn Tử Hương Dụ có thể cải tạo thổ nhưỡng xung quanh, có thể khiến hoàng thổ đại địa ở phạm vi ngàn dặm xung quanh, đều thay đổi thành Tử Dụ thổ phì nhiêu. Loại đất này thuận tiện để sau này, Sở Vân có thể di chuyển rất nhiều Yêu thực vào trồng.
Đương nhiên, Sở Vân coi trọng nhất, vẫn là năng lực chiến đấu của Ma Huyễn Tử Hương Dụ.
Nó là Yêu thực huyễn hệ nổi bật. Phát ra mùi hương, có thể khiến bất kỳ sinh vật nào rơi vào trong ảo cảnh, nổi điên phát cuồng, không thể khống chế.
Trong chiến trường này, Sở Vân chỉ trồng hơn mười Ma Huyễn Tử Hương Dụ, nhưng đã thu được hiệu quả cực kỳ tốt đẹp.
Phần lớn yêu vật Hỗn Độn xông vào, mặc kệ là Hắc Kim Giáp Trùng, Cương Kiềm Đường Lang hay Địa Thứ Tranh Nanh Xà đều bị đạo pháp huyễn hệ của Ma Huyễn Tử Hương Dụ công kích, lâm trận phản chiến, trái lại trợ giúp Sở Vân phòng thủ.
- Ba mươi ba, ba mươi bốn, ba mươi lăm.... Tốt, đã có thể chống được ba mươi lăm đợt.
Từ ban đầu chỉ có thể chống được hai mươi mấy đợt tấn công, thoáng cái bay lên đến ba mươi lăm đợt. Đây là một tiến bộ rất lớn. Tất cả công lao đều thuộc về Ma Huyễn Tử Hương Dụ cấp số tuyệt phẩm.
- Tuy nhiên, Ma Huyễn Tử Hương Dụ cũng không phải không có khuyết điểm. m khí của nó quá nặng, lại không thể khống chế. Cho dù phát triển, tử dụ thổ bị thay đổi cũng sẽ vật cực tất phản, dần dần trở thành bãi đầm lầy, tràn ngập chướng khí, rất khó lợi dụng. Chắc chắn sau này phải lựa chọn một loại Yêu thực khác để tiến hành bổ sung và hạn chế.
Sở Vân đang thầm kiểm tra, đúng lúc này, một âm thanh vang dội truyền vào tai hắn, cắt ngang suy nghĩ của hắn.
Sở Vân ngẩng đầu lên, thấy Ức Đan Hầu ở phía đối diện đang tức giận trừng mắt nhìn mình:
- Vân Vô Danh, ngươi vừa suy nghĩ gì, có thể khiến ngươi thất thần như vậy. Hả? Hay là chê lão nhân ta lải nhải sao?
Trong đại điện đều tĩnh lặng, có thể nghe tiếng kim rơi.
Hầu như ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng Sở Vân, có người lo lắng, có người chế giễu, có người lạnh lùng, có người phẫn nộ.
- Xong, xong, vẫn bị Ức Đan Hầu phát hiện.
Vân Oản Thanh ở phía sau Sở Vân thầm than vãn.
Ngược lại, vẻ mặt đương sự là Sở Vân, vẫn bình thản, đôi mắt thâm thúy như đầm nước, cũng không chút sợ hãi, nhìn thẳng vào Ức Đan Hầu.
Nếu Sở Vân có biểu hiện e ngại, nói không chừng Ức Đan Hầu càng giận dữ. Nhưng hiện nay vẻ mặt Sở Vân bình tĩnh, như vậy khiến Ức Đan Hầu không khỏi thầm nghĩ: một vãn bối cũng có được phong độ như thế, mình làm trưởng bối, chẳng lẽ mình lại muốn phí sức gầm rú gào hét hay sao?
Bất tri bất giác, cơn tức của hắn lại dịu xuống.
Thở hắt ra, giọng nói của Ức Đan Hầu lại vang lên:
- Vậy Vân Vô Danh, trước hết ngươi phát biểu một vài quan điểm của mình, nói xem nên giải quyết cửa ải khó khăn cuối cùng này như thế nào.
Ức Đan Hầu không phát hỏa, điều này khiến Vân Oản Thanh vừa thở phào nhẹ nhõm, lại nghe được câu sau của Ức Đan Hầu, lo lắng trong lòng nàng lại dâng cao.
Theo nàng thấy, nhiều người ở đây cũng không thể giải quyết được vấn đề khó khăn này, Ức Đan Hầu lại có thái độ cương quyết muốn Vân Vô Danh phát biểu ý kiến. Đây không phải có ý định làm khó dễ hắn sao?
Vân Bạch Tham cũng quay đầu sang, trong ánh mắt bao hàm sự lo lắng, nhưng lại thấy khóe miệng Sở Vân thoáng nhếch lên, hiện ra một chút ý cười. Ngay sau đó giọng nói du dương của Sở Vân vang lên trong đại điện:
- Ta có một phương pháp, có thể hoàn toàn luyện thành đệ nhị linh quang đan.
Giọng nói vừa hạ xuống, tất cả mọi người trong đại điện sững sờ. Ngay sau đó, tiếng ồn ào vang lên.
Mọi người đều vướng ở một bước cuối cùng nhiều ngày như vậy cũng không có chút tiến triển nào. Hiện tại đã có người dùng giọng điệu khẳng định tuyên bố, có một biện pháp có thể hoàn toàn luyện thành đệ nhị linh quang đan.
- Tiểu tử, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói lại không thể nói lung tung.
- Vừa rồi ta không nghe nhầm chứ, những lời này thật sự là do hắn chính miệng nói ra sao?
- Suy cho cùng cũng là trẻ tuổi khí thịnh, khoa trương vài câu cho sướng miệng...
- Im lặng!
Ức Đan Hầu nghiêm nét mặt, hai tay vung lên. Hắn vừa lên tiếng, toàn bộ đại điện lập tức lại yên tĩnh.
- Ngươi nói đi. Cứ mạnh dạn nói. Nói sai cũng không có vấn đề gì, chỉ là phát biểu ý kiến thôi.
Hai mắt Ức Đan Hầu sáng ngời. Hắn từng xem qua đan phương của Sở Vân, hắn cảm thấy trong đó có những ý tưởng vô cùng kinh diễm. Trong ấn tượng của hắn, Sở Vân là người trẻ tuổi, có thiên phú, am hiểu sáng tạo. Có lẽ hắn thật sự có suy nghĩ độc đáo nào đó,
có thể giải quyết được vấn đề khó khăn cuối cùng.
Hắn không khỏi dâng lên một cảm giác mong chờ.
Sở Vân liếc mắt nhìn xung quanh một vòng, chậm rãi mở miệng nói:
- Phàm là bước cuối cùng của luyện đan, không có chỗ nào không phải là phụt đan khí, dung nhập đan dịch, ngưng kết thành đan. Sở dĩ chúng ta vướng ở đây, là bởi vì cấp độ của Đệ nhị linh quang đan cao tới tuyệt phẩm, thể tích quá lớn. Muốn phụt được đan khí, chắc chắn phải tinh thuần, đồng thời còn cần số lượng lớn. Nhưng mặc dù là luyện đan sư cấp Tông Sư, không thể thỏa mãn tiêu chuẩn này...
- Vô Danh, ngươi nói thẳng vào trọng điểm đi.
- Vấn đề này, những người đang ngồi đầy đều rõ ràng, không cần lắm lời.
- Mau nói về phương pháp giải quyết của ngươi đi.
Các đan sư sốt ruột thúc giục.
Sở Vân lại không hề xúc động, vẫn theo nhịp điệu của mình:
- Trước đó, chúng ta cân nhắc tới phương pháp giải quyết, đơn giản là tìm cách hạ thấp tiêu chuẩn của đan khí. Mọi người nghĩ ra vô số phương pháp, nhưng sau khi suy tính, hiệu quả cuối cùng đều không lý tưởng. nhu cầu cuối cùng của đan khí vẫn vượt quá giới hạn năng lực của một vị Tông Sư luyện đan. Một khi đã như vậy, quan điểm của ta là - vì sao không bắt tay vào làm từ đan khí?
Chúng tiến vào trạng thái hôn mê, có con điên loạn, thậm chí có con thay đổi phương hướng, công kích yêu vật Hỗn Độn khác.
- Ma Huyễn Tử Hương Dụ đã có tác dụng.
Thấy cảnh tượng như vậy, Sở Vân vui mừng trước sự lựa chọn sáng suốt của mình.
Ma Huyễn Tử Hương Dụ là nhóm Yêu thực được Sở Vân di chuyển vào lần thứ tư.
So với ba loại trước, cấp độ của nó cao tới tuyệt phẩm, giá cả vô cùng lớn. Vì thu mua số lượng Ma Huyễn Tử Hương Dụ này, Sở Vân thậm chí còn thiếu nợ Bạch Đế một khoản.
Mỗi một Ma Huyễn Tử Hương Dụ đều có hình cầu, giống như núi nhỏ. Chúng sinh trưởng ở sâu trong bùn đất, chỉ có một bộ phận nhỏ, lộ ra khỏi mặt đất.
Từ trên bề mặt, những bộ phận này giống như là một gò đất màu tím, đường cong hài hòa, có vẻ thần bí, lại cao quý.
Ma Huyễn Tử Hương Dụ có thể cải tạo thổ nhưỡng xung quanh, có thể khiến hoàng thổ đại địa ở phạm vi ngàn dặm xung quanh, đều thay đổi thành Tử Dụ thổ phì nhiêu. Loại đất này thuận tiện để sau này, Sở Vân có thể di chuyển rất nhiều Yêu thực vào trồng.
Đương nhiên, Sở Vân coi trọng nhất, vẫn là năng lực chiến đấu của Ma Huyễn Tử Hương Dụ.
Nó là Yêu thực huyễn hệ nổi bật. Phát ra mùi hương, có thể khiến bất kỳ sinh vật nào rơi vào trong ảo cảnh, nổi điên phát cuồng, không thể khống chế.
Trong chiến trường này, Sở Vân chỉ trồng hơn mười Ma Huyễn Tử Hương Dụ, nhưng đã thu được hiệu quả cực kỳ tốt đẹp.
Phần lớn yêu vật Hỗn Độn xông vào, mặc kệ là Hắc Kim Giáp Trùng, Cương Kiềm Đường Lang hay Địa Thứ Tranh Nanh Xà đều bị đạo pháp huyễn hệ của Ma Huyễn Tử Hương Dụ công kích, lâm trận phản chiến, trái lại trợ giúp Sở Vân phòng thủ.
- Ba mươi ba, ba mươi bốn, ba mươi lăm.... Tốt, đã có thể chống được ba mươi lăm đợt.
Từ ban đầu chỉ có thể chống được hai mươi mấy đợt tấn công, thoáng cái bay lên đến ba mươi lăm đợt. Đây là một tiến bộ rất lớn. Tất cả công lao đều thuộc về Ma Huyễn Tử Hương Dụ cấp số tuyệt phẩm.
- Tuy nhiên, Ma Huyễn Tử Hương Dụ cũng không phải không có khuyết điểm. m khí của nó quá nặng, lại không thể khống chế. Cho dù phát triển, tử dụ thổ bị thay đổi cũng sẽ vật cực tất phản, dần dần trở thành bãi đầm lầy, tràn ngập chướng khí, rất khó lợi dụng. Chắc chắn sau này phải lựa chọn một loại Yêu thực khác để tiến hành bổ sung và hạn chế.
Sở Vân đang thầm kiểm tra, đúng lúc này, một âm thanh vang dội truyền vào tai hắn, cắt ngang suy nghĩ của hắn.
Sở Vân ngẩng đầu lên, thấy Ức Đan Hầu ở phía đối diện đang tức giận trừng mắt nhìn mình:
- Vân Vô Danh, ngươi vừa suy nghĩ gì, có thể khiến ngươi thất thần như vậy. Hả? Hay là chê lão nhân ta lải nhải sao?
Trong đại điện đều tĩnh lặng, có thể nghe tiếng kim rơi.
Hầu như ánh mắt mọi người đều nhìn về hướng Sở Vân, có người lo lắng, có người chế giễu, có người lạnh lùng, có người phẫn nộ.
- Xong, xong, vẫn bị Ức Đan Hầu phát hiện.
Vân Oản Thanh ở phía sau Sở Vân thầm than vãn.
Ngược lại, vẻ mặt đương sự là Sở Vân, vẫn bình thản, đôi mắt thâm thúy như đầm nước, cũng không chút sợ hãi, nhìn thẳng vào Ức Đan Hầu.
Nếu Sở Vân có biểu hiện e ngại, nói không chừng Ức Đan Hầu càng giận dữ. Nhưng hiện nay vẻ mặt Sở Vân bình tĩnh, như vậy khiến Ức Đan Hầu không khỏi thầm nghĩ: một vãn bối cũng có được phong độ như thế, mình làm trưởng bối, chẳng lẽ mình lại muốn phí sức gầm rú gào hét hay sao?
Bất tri bất giác, cơn tức của hắn lại dịu xuống.
Thở hắt ra, giọng nói của Ức Đan Hầu lại vang lên:
- Vậy Vân Vô Danh, trước hết ngươi phát biểu một vài quan điểm của mình, nói xem nên giải quyết cửa ải khó khăn cuối cùng này như thế nào.
Ức Đan Hầu không phát hỏa, điều này khiến Vân Oản Thanh vừa thở phào nhẹ nhõm, lại nghe được câu sau của Ức Đan Hầu, lo lắng trong lòng nàng lại dâng cao.
Theo nàng thấy, nhiều người ở đây cũng không thể giải quyết được vấn đề khó khăn này, Ức Đan Hầu lại có thái độ cương quyết muốn Vân Vô Danh phát biểu ý kiến. Đây không phải có ý định làm khó dễ hắn sao?
Vân Bạch Tham cũng quay đầu sang, trong ánh mắt bao hàm sự lo lắng, nhưng lại thấy khóe miệng Sở Vân thoáng nhếch lên, hiện ra một chút ý cười. Ngay sau đó giọng nói du dương của Sở Vân vang lên trong đại điện:
- Ta có một phương pháp, có thể hoàn toàn luyện thành đệ nhị linh quang đan.
Giọng nói vừa hạ xuống, tất cả mọi người trong đại điện sững sờ. Ngay sau đó, tiếng ồn ào vang lên.
Mọi người đều vướng ở một bước cuối cùng nhiều ngày như vậy cũng không có chút tiến triển nào. Hiện tại đã có người dùng giọng điệu khẳng định tuyên bố, có một biện pháp có thể hoàn toàn luyện thành đệ nhị linh quang đan.
- Tiểu tử, cơm có thể ăn bậy, nhưng nói lại không thể nói lung tung.
- Vừa rồi ta không nghe nhầm chứ, những lời này thật sự là do hắn chính miệng nói ra sao?
- Suy cho cùng cũng là trẻ tuổi khí thịnh, khoa trương vài câu cho sướng miệng...
- Im lặng!
Ức Đan Hầu nghiêm nét mặt, hai tay vung lên. Hắn vừa lên tiếng, toàn bộ đại điện lập tức lại yên tĩnh.
- Ngươi nói đi. Cứ mạnh dạn nói. Nói sai cũng không có vấn đề gì, chỉ là phát biểu ý kiến thôi.
Hai mắt Ức Đan Hầu sáng ngời. Hắn từng xem qua đan phương của Sở Vân, hắn cảm thấy trong đó có những ý tưởng vô cùng kinh diễm. Trong ấn tượng của hắn, Sở Vân là người trẻ tuổi, có thiên phú, am hiểu sáng tạo. Có lẽ hắn thật sự có suy nghĩ độc đáo nào đó,
có thể giải quyết được vấn đề khó khăn cuối cùng.
Hắn không khỏi dâng lên một cảm giác mong chờ.
Sở Vân liếc mắt nhìn xung quanh một vòng, chậm rãi mở miệng nói:
- Phàm là bước cuối cùng của luyện đan, không có chỗ nào không phải là phụt đan khí, dung nhập đan dịch, ngưng kết thành đan. Sở dĩ chúng ta vướng ở đây, là bởi vì cấp độ của Đệ nhị linh quang đan cao tới tuyệt phẩm, thể tích quá lớn. Muốn phụt được đan khí, chắc chắn phải tinh thuần, đồng thời còn cần số lượng lớn. Nhưng mặc dù là luyện đan sư cấp Tông Sư, không thể thỏa mãn tiêu chuẩn này...
- Vô Danh, ngươi nói thẳng vào trọng điểm đi.
- Vấn đề này, những người đang ngồi đầy đều rõ ràng, không cần lắm lời.
- Mau nói về phương pháp giải quyết của ngươi đi.
Các đan sư sốt ruột thúc giục.
Sở Vân lại không hề xúc động, vẫn theo nhịp điệu của mình:
- Trước đó, chúng ta cân nhắc tới phương pháp giải quyết, đơn giản là tìm cách hạ thấp tiêu chuẩn của đan khí. Mọi người nghĩ ra vô số phương pháp, nhưng sau khi suy tính, hiệu quả cuối cùng đều không lý tưởng. nhu cầu cuối cùng của đan khí vẫn vượt quá giới hạn năng lực của một vị Tông Sư luyện đan. Một khi đã như vậy, quan điểm của ta là - vì sao không bắt tay vào làm từ đan khí?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.