Chí Tôn

Quyển 6 - Chương 42: Ta chạy theo thời gian (hạ)

Cổ Chân Nhân

28/08/2013

Bộ Hạnh há miệng, thật lâu không nói gì.

Đương nhiên hắn sẽ không ngu xuẩn đến mức hoài nghi tính công bằng của luận bàn Thư Viện. Chỉ có điều trong thời gian ngắn, hắn không chấp nhận được hiện thực tàn khốc như vậy.

Hắn cũng sẽ không đi rít gào cuộc tỷ thí này không công bình. Ai kêu hắn không có thủ ấn luyện đan đặc biệt như vậy? Có thể nắm giữ loại thủ ấn này, hẳn phải có năng lực hơn so với hắn. Ít nhất về phương diện thời gian luyện đan, đã thể hiện năng lực rất rõ ràng.

Hắn cũng không phải không có cơ hội, ở tổ người bại người vẫn còn có cơ hội trở mình.

Cuối cùng hắn ngửa mặt lên trời thở dài:

- Ta thật sự là bất hạnh, lại gặp một đối thủ chuyên tu ấn quyết thiên môn, còn cố tình đụng phải một đề mục tỷ thí như vậy. Ôi, tiểu tử kia đâu? Ta muốn nhìn mặt hắn một cái.

Nhân viên Thư Viện lãnh đạm liếc mắt nhìn hắn một cái:

- Tiểu tử kia hình như có việc gấp, vội vàng rời đi. Lão phu xin khuyên ngươi một câu, về sau không nên trông mặt mà bắt hình dong. Ngươi thua trận này không oan.

- Tiền bối giáo huấn rất đúng.

Đại thúc trung niên Bộ Hạnh thầm than một tiếng, lại tập tễnh rời khỏi sân tỷ thí.

Hắn cũng không biết, Sở Vân không hề có thủ ấn luyện đan tăng tốc độ gì.

Sau khi Sở Vân tiến vào mật thất luyện đan, phát hiện không có bất kỳ giám thị nào, liền gọi Tiểu Bao Tử ra.



Tiểu Bao Tử hóa thành hình một đứa bé trai mũm mĩm, mang theo cái yếm, sợ hãi bước ra, sau đó chun mũi nhỏ khi ngửi thấy mùi thơm của thuốc.

- Thấy những thứ kia không? Chế luyện cho ta một phần Trầm Miên Đan.

Sở Vân chỉ vào dược liệu nói.

Tiểu Bao Tử gật đầu, nhét dược liệu vào miệng, lông mày chợt nhăn lại thật đáng yêu.

Những đan dược này là vật liệu cấp thấp, có phần không thuần túy, cuối cùng có chút ảnh hưởng đối với dược hiệu.

Hắn nuốt dược liệu vào trong bụng, một lúc sau, liên tiếp phun ra ba mươi viên đan dược thành phẩm.

Sở Vân lấy ra một viên, chờ một chút, lúc này mới đi ra khỏi mật thất. Sau khi nhận được xuất sắc, hắn chạy nhanh như chớp. Hắn còn muốn tham gia mười bảy hạng mục khác.

Trong luận bàn hạng mục luyện đan, sau một giây hạ gục đối thủ, Sở Vân cấp bách chạy tới hiện trường luận bàn hạng mục phong ấn.

- Ngươi đã tới muộn.

Đối thủ là một nữ tử, mặc lam bào, hai hàng lông mày nghiêm nghị giống như lưỡi đao, khiến người cảm giác được đối mặt với nàng, giống như đối mặt với một núi băng.

- Tin ta đi, ta còn vội hơn cả ngươi. Mau bắt đầu đi.



Sở Vân liếc mắt nhìn nàng một cái, lập tức thúc giục nhân viên Thư Viện.

- Ngươi!

Nữ tử nổi giận. Tới muộn chính là không tôn trọng người khác, nhất là trong luận bàn tràn ngập vinh dự của Thư Viện.

- Tiểu tử, ngươi không may mắn được lâu đâu. Đó là Mi Đao Đại Sư của Lam Sơn Thư Viện, rất quyền uy trong giới phong ấn sư của chúng ta.

Tuy rằng nhân viên Thư Viện này cũng là một lão nhân, nhưng không giống với người vừa rồi, ngược lại nháy mắt mấy cái về hướng Sở Vân, có chút tính cách của một lão ngoan đồng.

- Nhanh lên, nhanh lên, lão tiền bối, ta thật sự có việc gấp.

Sở Vân chà xát hai tay, vẻ mặt lo lắng.

Nhân viên Thư viện thoạt nhìn Sở Vân thật sự là có việc gấp, hắn ho khan một tiếng, sau đó lấy ra hai phần quyển trục phong ấn khác nhau, còn giải thích thêm:

- Hai phần quyển trục này, đều đặt phong ấn giống nhau. Người đầu tiên tháo bỏ được phong ấn, là người xuất sắc. Người thứ hai tháo bỏ phong ấn, tiến vào tổ người bại.

Không giải được, sẽ đánh mất tư cách.

Nói xong, hắn cầm quyển trục trong tay lần lượt đưa cho Sở Vân và Mi Đao Đại Sư. Sau đó chỉ vào mật thất ở hai bên, tiếp tục nói:

- Mong nhị vị tiến vào trong mật thất, tiến hành phá giải.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook