Quyển 8 - Chương 76: Tấn chức Hoàng cấp cao đoạn (trung)
Cổ Chân Nhân
28/08/2013
Thế nhưng Tinh Hải Oản chân chính là thánh vật, có thể sản sinh rất nhiều thánh khí, chứa đựng cả nước thánh.
- Mười giọt nước thánh là có thể hoàn toàn bổ sung cho m Dương Đại Hậu Cung, khiến cho Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu đạt đến cực hạn. Tinh Hải Oản quả nhiên lợi hại.
Trong lòng Sở Vân tán thán, cổ tay nhẹ nhàng rung lên.
Tinh Hải Oản đang huyền phù lập tức sánh ra vài giọt nước thánh trong suốt, rơi xuống m Dương Đại Hậu Cung, trong nháy mắt liền hóa thành một luồng thánh khí lớn.
Tinh quang từ thánh khí nhanh chóng tiến nhập m Dương Đại Hậu Cung, nhất thời khiến Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu phóng suất ra quang mang chói mắt, đạt tới cực hạn!
- Vì sao có thể?
Ngân Dực thần ma vương đang giao chiến với Sở Vân kêu lên không thể tin tưởng.
Chúng Đế Hoàng đều trợn tròn mắt, ngây người nhìn.
Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu giống như được ăn xuân dược, đột nhiên mạnh mẽ bừng bừng.
Chỉ thấy nó liên tục thuấn thiểm, tốc độ cực nhanh, uy thế mạnh, ngay cả Ngân Dực thần ma vương trong lúc nhất thời không chịu nổi, chỉ có thể bị động chống đỡ, từ thế thượng phong rơi xuống hạ phong.
Ầm ầm ầm…
Tiếng nổ mạnh chấn động Tinh Châu, dư ba quét ngang, chiến đấu đẩy tới giai đoạn cao trào.
Chúng Đế Hoàng cùng với Thiên Ngoại Tinh Ma, Yển Nguyệt Thần Ma đều nhanh chóng lui lại, khi cách chiến trường vạn dặm mới sợ hãi dừng cước bộ, đứng quan sát từ xa.
Một trận chiến này, đánh trời long đất lở, thiên địa đổi màu.
Đủ qua nửa giờ, song phương giao phong mấy vạn lần. Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu vẫn duy trì trạng thái mạnh mẽ, trái lại Ngân Dực thần ma vương đã bị thương nặng.
Đây cũng là do mấy năm này, nó đều bận giao chiến với phân thân Đan Thánh, trạng thái bản thân không được tốt nhất.
Lúc này nó căm giận nhìn lên Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu, trong lòng rống giận không cam:
- Ta cư nhiên bại bởi ngươi? Tuyệt đối không thể! Để ta nổ tung hỗn độn yêu tinh, mọi người đồng quy vu tận!
- Không tốt…
Trong lòng Sở Vân nhất thời hiện lên dự cảm cực kỳ không ổn, hắn vội vã thôi động m Dương Đại Hậu Cung, Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu lóe ra, xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Ngân Dực thần ma vương, phóng xuất vạn đạo sáng mờ.
Nhưng đạo sáng mờ này hạ xuông, chiếu lên người Ngân Dực thần ma vương, trong khoảnh khắc liền biến thành những sợi tơ, quấn bao quanh trên người Ngân Dực thần ma vương.
Ngân Dực thần ma vương gầm gừ rống lên, nhất thời suy yếu xuống.
Thế nhưng trong thân thể hắn, vẫn không ngừng phun ra năng lượng hỗn loạn, đen kịt như mực.
Những năng lượng này trắng trợn ăn mòn những sợi tơ kia, rất nhanh khiến Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu tan rã, lộ ra m Dương Đại Hậu Cung bên trong.
Rắc rắc rắc…
Những tiếng vỡ vụn ghê người, kéo dài không dứt truyền vào hai tai Sở Vân.
Lúc này, ngay cả vương tọa cũng lung lay muốn đổ.
Toàn bộ đình đài hiên tạ trong m Dương Đại Hậu Cung đều loang lổ các vết tích, có vài kiến trúc thậm chí muốn đổ xụp.
Mạnh mẽ trấn áp Ngân Dực Ma Vương công kích thí mạng, đã vượt ra ngoài khả năng của m Dương Đại Hậu Cung.
Chỉ là Sở Vân lại không chút hoảng hốt, ngược lại khóe miệng còn nhếch cười tự tin.
Lợi dụng thời gian chiến đấu vừa rồi, hắn đã càng thêm nắm chắc Tinh Hải Oản trong tay.
Thánh vật khác với yêu vật, nó sở hữu nội tình như biển, là truyền thừa của Thánh nhân, lấy năng lực của Sở Vân, muốn hoàn toàn nắm giữ Tinh Hải Oản, không phải chuyện một sớm một chiều.
Sở Vân vừa mới chấp chưởng Tinh Hải Oản, cũng không thể thôi động nó chiến đấu, chỉ có thể vận dụng nước thánh của nó, cung cấp cho m Dương Đại Hậu Cung.
Hiện tại đã lý giải một phần, hắn đã có thể khu động Tinh Hải Oản tiến hành chiến đấu.
- Ngân Dực thần ma vương, ngày chết của ngươi tới rồi.
Sở Vân quát khẽ một tiếng, đứng dậy khỏi vương tọa, bước ra một cước, thân hình liền xuất hiện tại bên ngoài m Dương Đại Hậu Cung.
Ý niệm hắn khẽ động, thu hồi m Dương Đại Hậu Cung, ngạo nghễ đứng giữa trời cao, nhìn xuống phía dưới.
Dưới chân, chính là Ngân Dực thần ma vương đang rít gào.
m Dương Đại Hậu Cung không ngừng thả ra vô tận hà quang, không ngừng thu nhỏ, trở thành khổ mô hình, rơi xuống giữa tay phải Sở Vân.
Một tay Sở Vân nâng m Dương Đại Hậu Cung, một tay chấp chưởng Tinh Hải Oản, hai mắt hắn phóng xuất thần mang lợi hại, linh áp Hoàng cấp phô thiên cái địa, cuộn trào mãnh liệt ra ngoài.
Chúng Đế Hoàng thấy cảnh này, đều đầu choáng mắt hoa.
- Tinh Hải Oản, đó là Tinh Hải Oản!
Có người hét lên.
- Chuyện gì vậy? Tinh Hải Oản vì sao ở trên tay Sở Vân?
Có người nghi hoặc hỏi.
- Sở Vân đã có m Dương Đại Hậu Cung, đã là số một trong Đế Hoàng. Hiện hắn có thêm Tinh Hải oản, còn ai có thể là đối thủ của hắn?
Càng nhiều người trừng mắt líu lưỡi.
- Chết đi!
Sở Vân quát lên, thanh âm vang vọng Tinh Châu.
m Dương Đại Hậu Cung trên tay phải hắn thả xuống những sợi tơ màu, cuốn lấy Ngân Dực thần ma vương. Tay trái vung ra, Tinh Hải Oản nhất thời hóa thành một đạo lưu quang, đánh ra ngoài.
Lưu quang không chói mắt, thậm chí ánh sáng còn có điểm ảm đạm.
Hơn nữa tốc độ cũng không nhanh, khiến người ta cảm giác chầm chậm.
Nhưng chỉ là vậy, toàn thân Sở Vân đã run lên, lấm tấm mồ hôi.
Thánh vật là thứ đi kèm với Thánh nhân, Sở Vân chỉ là một cường giả Hoàng cấp, tuy rằng được Tinh Hải Oản nhận chủ, thế nhưng muốn sử dụng, phải cật lực mười phần.
- A a a!
Mắt thấy Tinh Hải Oản hóa thành lưu quang đánh qua đây, trong lòng Ngân Dực ma vương nhất thời hiện lên cảm giác nguy cơ cường liệt.
Trong khoảnh khắc nó rơi vào trạng thái điên cuồng, thần tình vặn vẹo cực độ, liều mạng rít gào muốn giãy khỏi trói buộc.
Một mảng sợi tơ màu lớn đã bị nó giãy đứt đoạn.
Nhưng ngay khi hắn gần thoát được, Tinh Hải Oản đã tới, đánh xuống mi tâm nó, rồi đúng lúc này biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Lông tóc Ngân Dực thần ma vương không chút tổn hao, từ biểu hiện xem qua, dường như chỉ là một giọt nước bình thường chui vào cơ thể nó.
Thế nhưng Ngân Dực thần ma vương lại đột nhiên ngừng giãy dụa, ngừng gào rít, thoáng cái trở nên tĩnh lặng, tựa như một cỗ tượng đá không có sinh mệnh.
Ngay sau đó, hai mắt nó bắt đầu phóng xuất tinh mang u lam, lập tức từ lỗ tai, lỗ mũi, miệng, đều phun ra vô tận tinh huy.
Tiếp đến, từ khe những lân phiến trên toàn thân, cũng lộ ra tinh quang màu lam, thật giống như nghìn vạn lân phiến bỗng nhiên được phủ một khung màu lam.
Khoảng chừng ba lần hô hấp, không có bất luận tiếng nổ nào, không có bất luận thứ gì bạo tạc, Ngân Dực thần ma vương giống như một tòa nhà cao tầng cũ kỹ, lẳng lặng sụp xuống.
Vô tận tinh quang từ trong cơ thể nó dũng mãnh phun ra ngoài, lân phiến nó, đầu, lợi trảo hầu như không còn trong tinh mang.
Quá trình này diễn ra chừng mười lần hô hấp, tinh huy đại thịnh, hầu như chiếu rọi toàn bộ Tinh Châu.
Khi tinh quang tiêu tán, Sở Vân thu chiêu, lưu quang bay trở về, hóa thành Tinh Hải Oản, một lần nữa rơi vào trong tay trái Sở Vân.
Sở Vân nhìn lại, chỉ thấy nước thánh vừa mới ngưng tụ được hơn phân nửa Tinh Hải Oản, qua một kích vừa rồi hầu như đã tiêu hao không còn.
- Mười giọt nước thánh là có thể hoàn toàn bổ sung cho m Dương Đại Hậu Cung, khiến cho Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu đạt đến cực hạn. Tinh Hải Oản quả nhiên lợi hại.
Trong lòng Sở Vân tán thán, cổ tay nhẹ nhàng rung lên.
Tinh Hải Oản đang huyền phù lập tức sánh ra vài giọt nước thánh trong suốt, rơi xuống m Dương Đại Hậu Cung, trong nháy mắt liền hóa thành một luồng thánh khí lớn.
Tinh quang từ thánh khí nhanh chóng tiến nhập m Dương Đại Hậu Cung, nhất thời khiến Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu phóng suất ra quang mang chói mắt, đạt tới cực hạn!
- Vì sao có thể?
Ngân Dực thần ma vương đang giao chiến với Sở Vân kêu lên không thể tin tưởng.
Chúng Đế Hoàng đều trợn tròn mắt, ngây người nhìn.
Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu giống như được ăn xuân dược, đột nhiên mạnh mẽ bừng bừng.
Chỉ thấy nó liên tục thuấn thiểm, tốc độ cực nhanh, uy thế mạnh, ngay cả Ngân Dực thần ma vương trong lúc nhất thời không chịu nổi, chỉ có thể bị động chống đỡ, từ thế thượng phong rơi xuống hạ phong.
Ầm ầm ầm…
Tiếng nổ mạnh chấn động Tinh Châu, dư ba quét ngang, chiến đấu đẩy tới giai đoạn cao trào.
Chúng Đế Hoàng cùng với Thiên Ngoại Tinh Ma, Yển Nguyệt Thần Ma đều nhanh chóng lui lại, khi cách chiến trường vạn dặm mới sợ hãi dừng cước bộ, đứng quan sát từ xa.
Một trận chiến này, đánh trời long đất lở, thiên địa đổi màu.
Đủ qua nửa giờ, song phương giao phong mấy vạn lần. Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu vẫn duy trì trạng thái mạnh mẽ, trái lại Ngân Dực thần ma vương đã bị thương nặng.
Đây cũng là do mấy năm này, nó đều bận giao chiến với phân thân Đan Thánh, trạng thái bản thân không được tốt nhất.
Lúc này nó căm giận nhìn lên Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu, trong lòng rống giận không cam:
- Ta cư nhiên bại bởi ngươi? Tuyệt đối không thể! Để ta nổ tung hỗn độn yêu tinh, mọi người đồng quy vu tận!
- Không tốt…
Trong lòng Sở Vân nhất thời hiện lên dự cảm cực kỳ không ổn, hắn vội vã thôi động m Dương Đại Hậu Cung, Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu lóe ra, xuất hiện ngay trên đỉnh đầu Ngân Dực thần ma vương, phóng xuất vạn đạo sáng mờ.
Nhưng đạo sáng mờ này hạ xuông, chiếu lên người Ngân Dực thần ma vương, trong khoảnh khắc liền biến thành những sợi tơ, quấn bao quanh trên người Ngân Dực thần ma vương.
Ngân Dực thần ma vương gầm gừ rống lên, nhất thời suy yếu xuống.
Thế nhưng trong thân thể hắn, vẫn không ngừng phun ra năng lượng hỗn loạn, đen kịt như mực.
Những năng lượng này trắng trợn ăn mòn những sợi tơ kia, rất nhanh khiến Thái Nhật m Nguyệt Vạn Cực cầu tan rã, lộ ra m Dương Đại Hậu Cung bên trong.
Rắc rắc rắc…
Những tiếng vỡ vụn ghê người, kéo dài không dứt truyền vào hai tai Sở Vân.
Lúc này, ngay cả vương tọa cũng lung lay muốn đổ.
Toàn bộ đình đài hiên tạ trong m Dương Đại Hậu Cung đều loang lổ các vết tích, có vài kiến trúc thậm chí muốn đổ xụp.
Mạnh mẽ trấn áp Ngân Dực Ma Vương công kích thí mạng, đã vượt ra ngoài khả năng của m Dương Đại Hậu Cung.
Chỉ là Sở Vân lại không chút hoảng hốt, ngược lại khóe miệng còn nhếch cười tự tin.
Lợi dụng thời gian chiến đấu vừa rồi, hắn đã càng thêm nắm chắc Tinh Hải Oản trong tay.
Thánh vật khác với yêu vật, nó sở hữu nội tình như biển, là truyền thừa của Thánh nhân, lấy năng lực của Sở Vân, muốn hoàn toàn nắm giữ Tinh Hải Oản, không phải chuyện một sớm một chiều.
Sở Vân vừa mới chấp chưởng Tinh Hải Oản, cũng không thể thôi động nó chiến đấu, chỉ có thể vận dụng nước thánh của nó, cung cấp cho m Dương Đại Hậu Cung.
Hiện tại đã lý giải một phần, hắn đã có thể khu động Tinh Hải Oản tiến hành chiến đấu.
- Ngân Dực thần ma vương, ngày chết của ngươi tới rồi.
Sở Vân quát khẽ một tiếng, đứng dậy khỏi vương tọa, bước ra một cước, thân hình liền xuất hiện tại bên ngoài m Dương Đại Hậu Cung.
Ý niệm hắn khẽ động, thu hồi m Dương Đại Hậu Cung, ngạo nghễ đứng giữa trời cao, nhìn xuống phía dưới.
Dưới chân, chính là Ngân Dực thần ma vương đang rít gào.
m Dương Đại Hậu Cung không ngừng thả ra vô tận hà quang, không ngừng thu nhỏ, trở thành khổ mô hình, rơi xuống giữa tay phải Sở Vân.
Một tay Sở Vân nâng m Dương Đại Hậu Cung, một tay chấp chưởng Tinh Hải Oản, hai mắt hắn phóng xuất thần mang lợi hại, linh áp Hoàng cấp phô thiên cái địa, cuộn trào mãnh liệt ra ngoài.
Chúng Đế Hoàng thấy cảnh này, đều đầu choáng mắt hoa.
- Tinh Hải Oản, đó là Tinh Hải Oản!
Có người hét lên.
- Chuyện gì vậy? Tinh Hải Oản vì sao ở trên tay Sở Vân?
Có người nghi hoặc hỏi.
- Sở Vân đã có m Dương Đại Hậu Cung, đã là số một trong Đế Hoàng. Hiện hắn có thêm Tinh Hải oản, còn ai có thể là đối thủ của hắn?
Càng nhiều người trừng mắt líu lưỡi.
- Chết đi!
Sở Vân quát lên, thanh âm vang vọng Tinh Châu.
m Dương Đại Hậu Cung trên tay phải hắn thả xuống những sợi tơ màu, cuốn lấy Ngân Dực thần ma vương. Tay trái vung ra, Tinh Hải Oản nhất thời hóa thành một đạo lưu quang, đánh ra ngoài.
Lưu quang không chói mắt, thậm chí ánh sáng còn có điểm ảm đạm.
Hơn nữa tốc độ cũng không nhanh, khiến người ta cảm giác chầm chậm.
Nhưng chỉ là vậy, toàn thân Sở Vân đã run lên, lấm tấm mồ hôi.
Thánh vật là thứ đi kèm với Thánh nhân, Sở Vân chỉ là một cường giả Hoàng cấp, tuy rằng được Tinh Hải Oản nhận chủ, thế nhưng muốn sử dụng, phải cật lực mười phần.
- A a a!
Mắt thấy Tinh Hải Oản hóa thành lưu quang đánh qua đây, trong lòng Ngân Dực ma vương nhất thời hiện lên cảm giác nguy cơ cường liệt.
Trong khoảnh khắc nó rơi vào trạng thái điên cuồng, thần tình vặn vẹo cực độ, liều mạng rít gào muốn giãy khỏi trói buộc.
Một mảng sợi tơ màu lớn đã bị nó giãy đứt đoạn.
Nhưng ngay khi hắn gần thoát được, Tinh Hải Oản đã tới, đánh xuống mi tâm nó, rồi đúng lúc này biến mất khỏi tầm mắt mọi người.
Lông tóc Ngân Dực thần ma vương không chút tổn hao, từ biểu hiện xem qua, dường như chỉ là một giọt nước bình thường chui vào cơ thể nó.
Thế nhưng Ngân Dực thần ma vương lại đột nhiên ngừng giãy dụa, ngừng gào rít, thoáng cái trở nên tĩnh lặng, tựa như một cỗ tượng đá không có sinh mệnh.
Ngay sau đó, hai mắt nó bắt đầu phóng xuất tinh mang u lam, lập tức từ lỗ tai, lỗ mũi, miệng, đều phun ra vô tận tinh huy.
Tiếp đến, từ khe những lân phiến trên toàn thân, cũng lộ ra tinh quang màu lam, thật giống như nghìn vạn lân phiến bỗng nhiên được phủ một khung màu lam.
Khoảng chừng ba lần hô hấp, không có bất luận tiếng nổ nào, không có bất luận thứ gì bạo tạc, Ngân Dực thần ma vương giống như một tòa nhà cao tầng cũ kỹ, lẳng lặng sụp xuống.
Vô tận tinh quang từ trong cơ thể nó dũng mãnh phun ra ngoài, lân phiến nó, đầu, lợi trảo hầu như không còn trong tinh mang.
Quá trình này diễn ra chừng mười lần hô hấp, tinh huy đại thịnh, hầu như chiếu rọi toàn bộ Tinh Châu.
Khi tinh quang tiêu tán, Sở Vân thu chiêu, lưu quang bay trở về, hóa thành Tinh Hải Oản, một lần nữa rơi vào trong tay trái Sở Vân.
Sở Vân nhìn lại, chỉ thấy nước thánh vừa mới ngưng tụ được hơn phân nửa Tinh Hải Oản, qua một kích vừa rồi hầu như đã tiêu hao không còn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.