Chí Tôn

Quyển 7 - Chương 32: Thế giới tiên nang hoàn mỹ (thượng)

Cổ Chân Nhân

28/08/2013

- Ba khối Ngộ Đạo thạch.

Sở Vân lại mở miệng.

- Cái giá này hơi cao. Đám Nguyên tinh Tiên Thiên này nhiều nhất chỉ có thể đổi được hai khối Ngộ Đạo thạch. Cùng lắm thì ta bổ sung thêm chút gì đó.

Sở Vân xoay người bỏ đi.

Người nọ ngây người ra một lúc, vội vã đuổi theo:

- Đừng đi, bàn thêm một chút đã.

Sở Vân vẫn không ngừng bước.

- Ai nha, thôi, đổi ý, ta đổi ý! Đừng đi!

Người nọ vội vàng liên tục truyền ý niệm tới.

Lúc này, Sở Vân mới dừng lại, tiến hành giao dịch với hắn.

- Còn còn Nguyên tinh Tiên Thiên không? Chúng ta có thể tiếp tục giao dịch!

Sau khi giao dịch hoàn thành, ngay lập tức người nọ lại hỏi.

Sở Vân hừ lạnh một tiếng:

- Nếu không phải ta có nhu cầu cấp bách về Ngộ Đạo thạch, tội gì ta phải đổi? Nguyên tinh Tiên Thiên có phải là rau cải trắng?

Người nọ bị Sở Vân nói liền nghẹn lời, nhất thời không nói được câu gì.

Sở Vân xoay người rời đi, đi bộ một hồi, lại tiến về phía một người...

Nửa canh giờ sau, Sở Vân thắng lợi trở về, đi tới địa điểm đã ước định.

Ở đó đã có một người đang đứng sẵn, cũng không biết có phải là Bạch Đế hay không.

Sở Vân đi tới trước mặt, truyền một ý niệm:

- Tảng sáng?

- Ánh bình minh.

Người này trả lời rất nhanh. Xem ra không nghi ngờ gì đây đúng là Bạch Đế.

- Chúng ta đi thôi.



Bạch Đế cười cười, cũng không hỏi thăm chuyện thu hoạch của Sở Vân, lại tung bảo thạch mật môn đặc chế. Lúc này Sở Vân đã biết, mật môn này chuyên đi thông tới cửa ám hội.

Bởi vì Cổ Thánh điện bồng bềnh trong Hỗn Độn Hải, thông thường mật môn ám hội luôn tiêu hao vật phẩm. Vật phẩm chỉ dùng một lần liền tổn hại. Không phải là luyện binh Tông Sư thì không thể chế luyện được.

Trong tay Sở Vân đã có ba mật môn như vậy, đều là dùng Nguyên tinh Tiên Thiên để đổi lấy.

Sau một lát, hai người lại bước trên đất Đan Châu.

Sở Vân gỡ mặt nạ hắc kim xuống, trả lại cho Bạch Đế.

- Cứ cầm lấy. Sau này sẽ có lúc cần dùng tới.

Bạch Đế cũng tháo mặt nạ xuống, nhưng lại xua tay, không nhận. Lần này, hắn tới đây, chính là có ý muốn kết giao với Sở Vân, tất nhiên sẽ không keo kiệt chút vật nhỏ như vậy.

Kỳ thực, vừa rồi Sở Vân đã thu được hai mặt nạ hắc kim. Chỉ là lời này cũng không tiện nói rõ. Thấy Bạch Đế thành tâm thực lòng như vậy, hắn cũng không thể làm gì khác hơn là nhận lấy, âm thầm nhớ kỹ phần nhân tình này của Bạch Đế.

- Được, có cơ hội sẽ tái kiến. Có cái gì khó khăn, có thể lợi dụng tinh bài nhắn cho ta biết.

Bạch Đế tới đột ngột, ra đi cũng cực kỳ bất ngờ.



Sở Vân ngạo nghễ đứng ở mũi Cực Nhạc Hoan Hỷ Thuyền, quan sát toàn bộ thế giới.

Đại địa đất vàng, trời cao tuyết trắng.

Giữa địa cầu, là một ngụm Hỗn Độn Tỉnh. Trong giếng có yêu thú hỗn độn sống, đang không ngừng phun ra nuốt vào các dòng Hỗn Độn Hải. Dùng hỗn độn làm mắt trận là thích hợp nhất.

Đối với điểm này, Sở Vân cũng cảm thấy vô cùng thoả mãn.

- Chỗ đầu tiên phải cải thiện là mắt trận lưỡng nghi.

Ánh mắt hắn nhìn về phía bầu trời, nhãn thần ngưng trọng.

Trong trời cao Tuyết trắng, Kim Hà và m Vân đang sóng đôi. Chỉ có điều phạm vi của m Vân rộng lớn, còn Kim Hà chỉ chiếm gần một nửa bầu trời, mạnh yếu thế nào vừa xem đã hiểu ngay.

- Phất Hiểu Xích Hoàng, đi thôi.

Hắn giơ một ngón tay ra, Hoàng Điểu lập tức bay tới.

Toàn thân Hoàng Điểu như có lửa đỏ thiêu đốt, cao quý trang nhã, đôi cánh dang rộng bay trên bầu trời vẽ ra một cầu vồng mầu đỏ tươi, sinh lực hiện ra rất lạ thường.

Đây là một Kiếp Yêu hơn một nghìn vạn năm. Sở Vân đã mua được nó trong Đế Hoàng Ám Hội. Sau khi trở về, lại có thêm Nguyên tinh Tiên Thiên, liền đề thăng



thành Yêu vật Tiên Thiên.

Hoàng Điểu bay ba vòng trên bầu trời, tiếng kêu rõ ràng lảnh lót vang vọng trong không trung vài tiếng nghe thật vui tai.

- Thái Cổ Kim Thân Giáp, trở về!

Sở Vân vẫy tay, Kim Hà trên bầu trời liền mất mất. Chớp mắt, một đạo ánh sáng màu vàng liền trở lại bên cạnh Sở Vân.

Cùng lúc đó, Phất Hiểu Xích Hoàng tiến về phía dương nghi mắt trận, thay thế vị trí của Thái Cổ Kim Thân Giáp.

Chỉ thấy trên bầu trời, một vòng mặt trời đỏ mềm từ từ mọc lên. Trong mặt trời đỏ, Hoàng Điểu đang vỗ hai cánh, bay lượn, ánh sáng vô hạn chiếu khắp trời đất, ánh sáng làm người ta loá mắt, không thể nhìn thẳng vào nó.

Mặt trời đỏ có uy lực mạnh mẽ, U Minh Tán bị đẩy lùi. m Vân ngưng tụ trở lại, hình thành một quầng U Nguyệt cũng nhẹ nhàng bay lên.

Giữa U Nguyệt, U Minh Tán đang tự quay tròn, cùng với mặt trời đỏ chiếm cứ một phương.

Ở phía sau, thế giới tiên nang cũng bắt đầu rung chuyển. Mặt trời đỏ và U Nguyệt giao phong. Vật trước phóng ra nghìn vạn Đạo Quang, con sau cũng không cam lòng tỏ ra yếu kém, sừng sững bất động, tản mát ánh sáng nhuộm nửa bầu trời hoàn toàn thành màu

xanh lam.

Thời gian trôi qua, thế giới bắt đầu bình ổn lại, biên độ rung chuyển càng ngày càng nhỏ, cuối cùng lần lại yên tĩnh không thấy gì nữa.

Dường như Mặt trời đỏ và U Nguyệt đã thống nhất về khu vực chiếm đóng của đối phương.

Giao phong chuyển biến thành giao lưu.

Nhật và nguyệt giao lưu, chính là âm dương gia hội.

m dương lưỡng nghi mắt trận, không chỉ có đối lập, mà còn có thể chuyển hóa lẫn nhau.

Thấy cảnh tượng như vậy, trên khuôn mặt Sở Vân chợt hiện lên vẻ vui mừng. Hắn biết mình đã không lựa chọn sai lầm. Phất Hiểu Xích Hoàng so với Thái Cổ Kim Thân Giáp lại càng thích hợp làm mắt trận dương nghi hơn nữa, địa vị có thể ngang với U Minh Tán ngang nhau.

Kể từ đó, lưỡng nghi trận hoàn mỹ, sẽ không cần thay đổi nữa.

- Từ ngày hôm nay trở đi, nhật nguyệt không được cùng sáng. Khi Phất Hiểu Xích Hoàng bay lượn bầu trời, U Minh Tán nghỉ ngơi và hồi phục. Khi U Minh Tán treo trên bầu trời, Xích Hoàng rơi xuống đất nghỉ ngơi. Cứ cách sáu canh giờ, lại thay phiên nhau một lần. Hai ngươi đều nghe rõ rồi sao?

Nhìn Xích Hoàng và U Nguyệt, Sở Vân mở miệng nói.

Xích hoàng lập tức phát ra một tiếng rõ ràng, khe khẽ, giương cánh bay cao, tiến vào trong khoảng không tối cao. Mà U Minh Tán thì chậm rãi hạ xuống, ngay cả u quang đều thu lại.

Từ nay về sau, trời đất này đã phân rõ ngày và đêm.

- Túy Tuyết Đao trở về, Độc Giác Thánh Thiên Mã, đi thôi.

Giọng nói vừa cất lên, một tiếng hí vang, một con tuấn mã toàn thân trắng như tuyết, đỉnh đầu có một sừng, hai bên có hai cánh, chạy chồm ra, đạp Hư Không mà đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook