Quyển 4 - Chương 139: Thiếu chủ, dựa vào vũ dũng của người (thượng)
Cổ Chân Nhân
27/08/2013
- Đây là loại lâu thuyền gì vậy? Tại sao có thể uy lực như vậy?
Đám người Thư Thiên Hào trông thấy chín lâu thuyền này, bộc phát ra vô số điện quang, bao phủ một mảnh hải vực. Nguyên bản chiến hạm trong quân dày đặc, bị điện quang chiếu vào, liền lộ ra vẻ yếu đuối, dường như sụp đổ.
Trong tiếng sấm sét nổ vang, những chiếc lâu thuyền gắt gao xé tan chiến tuyến của Thư gia, không có bất kỳ chiến hạm nào có thể ngăn cản nổi.
Trên trán Hoàng Hiếu ướt đẫm mồ hôi lạnh:
- Giang Hán Quốc là một nước có thực lực hùng mạnh, một mực nghiên cứu ra một loại chiến hạm kiểu mới. Đây chính là thành quả của bọn họ sao? Tuyệt đối không thể xem thường!
May là tốc độ của chúng rất chậm, để Hoàng Hiếu có đủ thời gian để phản ứng. Hắn vội vàng triệu tập hơn mười vị võ tướng, từ bao vây từ bốn phía, ngăn cản lâu thuyền tiến tới.
- Ha ha, chẳng qua vừa mới động thủ mà ngươi đã không thể chống đỡ được.
Cuồng Nho Tướng Quân cười ngạo nghễ, nhìn liên quân đang triệu tập tướng lĩnh, do đó trận hình có vô số kẽ hở, trong mắt liền lộ ra huyết quang.
- Ngươi nghĩ, ta sẽ cho ngươi thời gian để chỉnh đốn đội hình sao? Dạ Phong Tướng Quân mau thống lĩnh kỵ binh Tiễn Ngư xuất kích!
- Rốt cục đã đến lượt Dạ Phong ta xông trận. Đối với loại trận hình hỗn loạn này, chính là cơ hội tốt để kỵ binh của ta tung hoành. Giết, giết, giết!
Dạ Phong điên cuồng gào thét, đầu tàu gương mẫu, thống lĩnh một ngàn tám trăm tên kỵ binh bổ sóng
chém gió xông tới. Giống như một chiếc dùi, xuất phát từ cánh tả, hung hăng đâm vào giữa trận địa.
Thiết gia không kịp phòng bị, bị kỵ binh Tiễn Ngư lướt qua, chiến hạm bị đánh tan, mấy nghìn sĩ tốt phải lưu lại sinh mệnh của chính mình.
- Kỵ binh của ngươi nhanh chóng tấn công, nghĩ rằng có thể ép chúng ta vào chỗ chết sao? Cuồng Nho Tướng Quân, ngươi có ý tưởng rất hay.
Trong mắt Hoàng Hiếu lóe ra thần quang, nguy hiểm trước mắt, lại càng kích khởi ý chí chiến đấu của hắn tăng lên.
- Hoa Anh quân sư, xin hãy thống lĩnh tinh binh Hoa Tiễn, ngắm bắn kỵ binh Tiễn Ngư của đối phương!
Hoàng Hiếu vung chiến kỳ trong tay, tâm ý truyền xuống phía dưới.
- Yên tâm, có Hoa Anh ta ở đây, bọn chúng chỉ có đi mà không có về!
Hoa Anh lĩnh mệnh đi ra, đứng trên Mãnh Nha Hào, cùng toàn bộ tinh binh Hoa Tiễn trên thuyền đang chờ lệnh xuất phát.
- Xuất kích! Hãy để thế nhân biết đến trí dũng của Hoa gia chúng ta!
Mãnh Nha Hào bắn ra, chiến thuyền này nguyên bản là chiến thuyền đoạt được từ Phương gia, dưới sự cải tạo cảu Du Nha Đại Sư, tốc độ không gì sánh bằng, chính là chiến hạm có tốc độ nhanh nhất trong hạm đội của Thư gia.
- Ghê tởm! Lúc này chúng ta cần phải làm gì cho phải?
Dạ Phong tức giận đến nổi thổ huyết, Mãnh Nha Hào lượn quanh người hắn, nhưng không có tới gần. Trên thuyền phi tiễn bay như mưa, đều là tên bí chế, hơn nữa phòng ngự của kỵ binh Tiễn Ngư rất kém, liền bị bắn chết một mảng lớn, thương vong thê thảm.
- Ngươi là đạo tặc phương nào, có dũng khí tới giao đấu với ta a!
Dạ Phong nổi giận đùng đùng, thúc dục yêu thú bay thẳng lên trời, áp sát Mãnh Nha Hào.
- Muốn chết!
Hoa Anh cười nhạt, hạ lệnh:
- Cuồng Tâm Tiễn, Tấn Lôi Tiễn, Du Du Tiễn, tam liên xạ, mục tiêu võ tướng của đối phương.
Xoạt xoạt xoạt!
Hơn một ngàn tinh binh Hoa Tiễn, động tác rất nhịp nhàng. Đầu tiên Loạn Tâm Tiễn bắn ra, tiễn ảnh cực nhanh, rất khó phân biệt, bắn tới Dạ Phong. Sau đó Tấn Lôi Tiễn bắn tới, sấm sét nổi lên ầm ầm, khiến Dạ Phong mệt mỏi chống đỡ. Tiếp đến Du Du Tiễn giống
như hàng vạn người cá, quay xung quanh hắn, từ mọi hướng bắn tới hắn.
Bỗng nhiên sắc mặt Dạ Phong trở nên xám xịt, điên cuồng thúc dục đạo pháp phòng ngự của Yêu Khải.
Trong lúc chống đỡ, yêu nguyên áo giáp của hắn không còn, đành phải hạ xuống mặt biển.
- Con bà nó, thiếu chút nữa bị loạn tiễn bắn chết. Đại quân đối chiến, quả thực không thể cậy mạnh!
Toàn thân ướt đẫm mồ hôi lạnh, trong lúc hắn còn đang vui mừng, bỗng nhiên một mũi tiễn không tiếng động, bắn vào ***g ngực, xuyên thủng tim hắn.
- Ách!
Hắn dùng chút hơi thở cuối cùng, trừng lớn hai mắt nhìn về phía Mãnh Nha Hào, chỉ trông thấy Hoa Anh đang chậm rãi hạ tiễn trên tay xuông.
Đây chính là tràng cảnh cuối cùng mà hắn thấy.
Ngay sau đó, tõm một tiếng, hắn rơi xuống biển, chết không nhắm mắt.
- Đây chính là hậu quả của một kẻ sùng bái vũ lực.
Hoa Anh thì thào trong miệng, bỗng nhiên vung tay lên, điên cuồng thét lớn:
- Địch tướng đã bị Hoa Anh ta bắn chết!
Chuyện này cũng không hắn có ý định khoe khoang, mà thi thể địch tướng có tác dụng rất lớn trong việc kích thích sĩ khí quân đội.
Ầm!
Quả nhiên, chỉ sau một khắc, toàn bộ sĩ tốt liên quân trên hải vực đều trở nên hưng phấn, sĩ khí đại chấn.
Ngược lại, trận hình kỵ binh Tiễn Ngư đã trở nên hỗn loạn. Giống như con ruồi không đầu, quay cuồng trên biển.
Từ lúc khai chiến tới nay, Dạ Phong chính là tướng lĩnh cao cấp đầu tiên phải ngã xuống, quả thực chuyện này có ảnh hưởng rất lớn tới tình hình chiến.
- Rất tốt!
Hoàng Hiếu thấy vậy, khóe miệng khẽ nhếch lên, liên tục huy động chiến kỳ trong tay. Rất nhanh đã điều động hạm đội, xông tới bao vây toàn bộ kỵ binh Tiễn Ngư.
- Thật đáng ghét! Tên Dạ Phong này, thật quả quá lỗ mãng, không những không lập công mà còn chôn vùi một đội kỵ binh tinh nhuệ của ta!
Cuồng Nho Tướng Quân vô cùng căm phẫn, hắn không phải không nghĩ cách cứu viện, thế nhưng kỵ binh đột nhập quá sâu, Hoàng Hiếu cũng không cho hắn cơ hội, lập tức vây kín, rất nhanh những tinh binh này đã bị tiêu diệt hoàn toàn.
Kỵ binh Ngư Tiễn bị tiêu diệt, đại quân Thủy gia của hắn chẳng khác nào một gã không lồ mất đi một cánh tay.
Cuồng Nho Tướng Quân phun ra một ngụm khí bẩn, bỗng chốc xoay người, hướng về phía Trinh Hữu Tài hỏi:
- Vậy là thế nào? Đối phương vẫn chưa phái Sở Vân xông trận hay sao?
Trinh Hữu Tài toàn tâm toàn ý thúc dục hai yêu vật trong tay, vừa che lấp thiên cơ, vừa dốc toàn lực suy tính.
Trong chiến tranh, toán sư cũng có vị trí vô cùng quan trọng. Bọn họ đều có thể dựa theo đầu mối mà suy tính ra bước tiếp theo của quân địch.
Loại ưu thế này quả thực quá lớn. Giống như chơi cờ, biết được bước đi tiếp theo của đối phương, như vậy có thể dễ dàng không chế. Nếu như trong quân đội có một toán sư, quả thực có thể biết trước, có thể mạnh mẽ ép đối phương vào chỗ chết.
Bất quả, hiện tại bên Sở Vân cũng có Dịch Yên là toán sư. Các tướng sĩ đều liều mình chém giết, trong lúc đó hai toán sư cũng quyết đấu không phát ra tiếng động.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.