Quyển 4 - Chương 78: Thú Vương Chi Đạo khô tu trong núi (hạ)
Cổ Chân Nhân
27/08/2013
Có được đầy đủ truyền thừa của vương giả thực sự rất tốt.
Rõ ràng Ngọc Thư Sinh, Tiểu Tiễn Thần đều là người cùng trang lứa, là thiên tài kiệt xuất trong những thiên tài kiệt xuất, vốn Sở Vân chỉ có thể khống chế 2 đầu Linh Yêu, so với những người này có chênh lệch rất rõ ràng. Hiện nay, có được tài bảo tại Khu rừng vô tận, lập tức trở mình, không chỉ đuổi kịp bọn họ, mà còn vượt trên bọn họ một đầu.
- Muốn tu hành có chuyển biến mạnh, tài nguyên chính là vị thế hàng đầu. Thư gia đảo không phải là thế lực quốc đảo, bản thân cần tự mình phát triển. Con đường ta lựa chọn cũng không sai. Hiện tại bản thân ta không chỉ có thể khống chế 6 đầu Linh Yêu, cùng với một số Đại Yêu và Tiểu Yêu. Thậm chí còn ký kết khế ước với 7 đầu Kiếp Yêu và một đầu Linh Yêu Điện Mang Lôi Mao Thụ. Như vậy Ngọc Thư Sinh, Tiểu Tiễn Thần sao có thể là đối thủ của ta?
Ý thức được những người này không phải đối thủ của chính mình. Nguyên bản tâm tư muốn tham cuộc giao lưu thư viện của Sở Vân cũng phai nhạt.
Hắn lại nghe được tin tức của Thư gia đảo.
Hiện nay, Chư Tinh Quần Đảo đã ở trạng thái yên bình, Thư gia, Thiết gia, Thủy gia... đều đang nghỉ ngơi lấy lại sức. Đặc biệt là Thư gia đảo, trong thời gian này có lương tướng Nhan Khuyết giúp sức cho nên tài chính rất vững chắc. Hơn nữa, còn có Du Nha đại sư, nhờ vậy quân bị phát triển tới cực đại. Hiện nay Thư gia đảo đã ổn định nhất Chư Tinh Quần Đảo.
Thư gia có binh hùng tướng mạnh sẵn sàng ra trận, có thể nói là một đầu mành hổ đang nằm ngủ. Mặc dù không có tác động lớn, thế nhưng mơ hồ đã khiến các hải vực xung quanh phải kinh hãi.
- Thư gia đảo cần tích góp, cũng không phải vì chiến tranh mà dốc hết binh lực. Nơi nào mà chẳng nhu cầu cấp bách, ta cũng cần một chút thời gian để tiêu hóa những thu hoạch này...
Ngày tiếp theo, hắn từ nơi này, bắt đầu hành tẩu. Hắn xuyên qua dãy núi trùng trùng điệp điệp, có ý dào bước, muốn ở đây để tiêu hóa thu hoạch tại Khu rừng vô tận.
Khát thì uống nước suối trên núi. Đói bụng, thì ăn một chút món ăn thôn quê. Thèm, lại hái một chút dã quả. Dao Sơn Quốc có rất nhiều rừng núi, lúc này Sở Vân lập đàn trong núi khổ tu.
Hắn mỗi ngày đẽo gọt một chút bí quyết luyện đan Sinh Sinh Bất Tức Lôi Tẩy Pháp, Bát Quái Chiến Trận và tâm đắc của Vạn Thú Vương. Có đôi khi, lậng lẽ ngồi đọc. Có đôi khi, chiến đấu cùng yêu thú trong núi để kiểm nghiệm và lĩnh ngộ.
Mỗi một ngày, hắn đều có thể cảm giác sự thay đổi của chính mình.
Hắn phách của hắn đã được tăng cường, dẫn đến linh quang trong cơ thể hắn tăng mạnh, lớn gấp mấy chục lần trước kia. Nguyên bản áp lực miễn cường ký kết khế ước, càng lúc càng nhẹ. Sau nhiều ngày, hầu như hắn không còn cảm thấy áp lực.
Thân thể hắn đã biến đổi rõ rệt.
Vai hắn trở nên vạm vỡ, cánh tay to hơn, cốt cách tráng kiện, nguyên bản khuôn mặt thanh tú có khí phách chất mộc mạc, giờ cũng đã chuyển biến.
Sau khi ký kết khế ước, linh khí các Kiếp Yêu truyền tới, cải tạo thân thể hắn rất tỉ mỉ.
Sở Vân có thể cảm giác được, lực lượng của chính mình càng ngày càng mạnh. Thân nhẹ như yến, có một loại cảm giác gắn bó rất kỳ lạ đối với thiên nhiên.
Hình thể hắn, càng lúc càng giống như pho tượng tại di tích của Vạn Thú Vương.
Tu vi của Kiếp Yêu rất cao, linh khí truyền tới, gây ảnh hưởng rất lớn tới thân thể Sở Vân, vượt xa Thiên Hồ, Túy Tuyết Đao...
Loại biến hóa này, khiến Sở Vân vui mừng khôn xiết.
Nhưng hắn biết, sự trường thành chân chính cũng không chỉ là vẻ bên ngoài. Bản thân trải qua rèn luyện, giác ngộ, khổ tu khiến hắn càng lúc càng lý giải được quyển trục tâm đắc của Vạn Thú Vương.
Con đường hắn đi, chính là đi theo con đường trước kia của Vạn Thú Vương. Bản thân dung nhập vào tự nhiên, giác ngộ tự nhiên. Điều này khiến khí chất của Sở Vân có được chuyển biến rất lớn.
Trước đây, hắn giống như một thanh chiến đao rút ra khỏi vò, đằng đằng sát khí, chiến ý hừng hực. Lại mang theo tâm tình mặt trái không cam lòng, tâm tình hối hận thống hận... Từ kiếp trước. Bây giờ, thoáng nhìn lại, liền cảm thấy một loại phong mang sắc bén.
Hiện nay, hắn bù đắp tiếc nuối, mới chỉ sống lại hai năm, thực lực đã vượt xa kiếp trước. Chính vì mưa rơi giÓ thổi, muôn đời đổi mới. Gánh nặng trong lòng tiêu tan hầu như không còn, những buồn khổ hơn mười năm kiếp trước trước chân chính đã được giải thoát.
Những giác ngộ của hắn đối với quyển trục tâm đắc của Vạn Thú Vương, trở thành kim chỉ nam chỉ dẫn cho hắn.
Hắn kia khiến kẻ khác phải kiêng kỵ, phong mang cảnh giác biến mất. Thân thể hắn to lớn, vai rộng. tĩnh lặng hành tẩu trong dãy núi, giống như một đầu mãnh hổ.
Mành hổ là chúa tể sơn lâm, bình thường hành tẩu tại dãy núi, ưu nhã thong dong. Một khi tấn công đánh giết, lập tức phong vân cuồn cuộn, vạn vật run sợ.
Vóc người Sở Vân cao hơn trước kia tới một cái đầu, thân thể rắn chắc, trong khi dầm mưa dài nấng tản ra một vầng sáng yếu ớt. Thật giống như bộ lông mãnh hổ, đẹp mà nguy hiểm.
Vành mắt hắn mở rộng hơn trước đây một chút, cặp mắt đen óng sâu thẳm. Bình thường giống như hồ nước sâu yên ắng không sợn nước dao động. Thế nhưng, trong lúc con ngươi chuyển động, tình cờ có thể khiến kẻ khác toát ra quang mang kinh hãi.
Thân thể hắn cường tráng gấp hai lần so với trước đây. Thế nhưng, động tác lại ngược lại, mỗi một cử động đều rất linh động không gì có thể tả nổi.
Sở Vân rất hứng thú với loại cảm giác này.
Trong khi hành tẩu, tựa hồ có thể cẩm thụ được luồng sức mạnh khổng lồ ẩn chứa bên trong cơ thể.
Đi trong dày núi, gió núi quật vào mặt, tiếng cây thông trong gió reo lên vù vù, khiến hắn luôn luôn cảm giác được chính mình đang đồng cảm cùng thiên địa.
Mỗi một ngày, đều có chuyển biến rõ rệt. Điều khiến hắn cảm thấy sinh lực dào dạt, đồng thời càng thêm kính phục Vạn Thú Vương.
Phương thức tu hành như vậy, khiến hắn thích ứng rất tốt với thân thể, hồn phách, linh quang. Trong khi đó, ma hợp ba thứ này tố chất này với nhau tạo lên nền tảng vững chắc.
Mỗi cường giả đều có phương thức ngộ đạo riêng biệt. Đây là con đường trước kia Vạn Thú Vương đi, hiện tại Sở Vân cũng cố ý dựa theo chỉ dẫn của quyển trục mà bình yên đi theo con đường đó.
Sau 2 tuần, hắn dừng chân trên một đỉnh núi vô danh.
Hắn lấy từ Tiên Nang ra quả trứng yêu thú thần bí của Vạn Thú Vương lưu lại, cẩn thận chuẩn bị tiến hành ấp trứng.
Trong khoảng thời gian hắn ở Khu rừng vô tận, đã chuẩn bị đầy đủ. Hiện nay, linh quang cũng đã tăng trưởng, đủ để thu phục thêm một đầu Linh Yêu, cho nên có thể tùy ý ấp trứng.
Rõ ràng Ngọc Thư Sinh, Tiểu Tiễn Thần đều là người cùng trang lứa, là thiên tài kiệt xuất trong những thiên tài kiệt xuất, vốn Sở Vân chỉ có thể khống chế 2 đầu Linh Yêu, so với những người này có chênh lệch rất rõ ràng. Hiện nay, có được tài bảo tại Khu rừng vô tận, lập tức trở mình, không chỉ đuổi kịp bọn họ, mà còn vượt trên bọn họ một đầu.
- Muốn tu hành có chuyển biến mạnh, tài nguyên chính là vị thế hàng đầu. Thư gia đảo không phải là thế lực quốc đảo, bản thân cần tự mình phát triển. Con đường ta lựa chọn cũng không sai. Hiện tại bản thân ta không chỉ có thể khống chế 6 đầu Linh Yêu, cùng với một số Đại Yêu và Tiểu Yêu. Thậm chí còn ký kết khế ước với 7 đầu Kiếp Yêu và một đầu Linh Yêu Điện Mang Lôi Mao Thụ. Như vậy Ngọc Thư Sinh, Tiểu Tiễn Thần sao có thể là đối thủ của ta?
Ý thức được những người này không phải đối thủ của chính mình. Nguyên bản tâm tư muốn tham cuộc giao lưu thư viện của Sở Vân cũng phai nhạt.
Hắn lại nghe được tin tức của Thư gia đảo.
Hiện nay, Chư Tinh Quần Đảo đã ở trạng thái yên bình, Thư gia, Thiết gia, Thủy gia... đều đang nghỉ ngơi lấy lại sức. Đặc biệt là Thư gia đảo, trong thời gian này có lương tướng Nhan Khuyết giúp sức cho nên tài chính rất vững chắc. Hơn nữa, còn có Du Nha đại sư, nhờ vậy quân bị phát triển tới cực đại. Hiện nay Thư gia đảo đã ổn định nhất Chư Tinh Quần Đảo.
Thư gia có binh hùng tướng mạnh sẵn sàng ra trận, có thể nói là một đầu mành hổ đang nằm ngủ. Mặc dù không có tác động lớn, thế nhưng mơ hồ đã khiến các hải vực xung quanh phải kinh hãi.
- Thư gia đảo cần tích góp, cũng không phải vì chiến tranh mà dốc hết binh lực. Nơi nào mà chẳng nhu cầu cấp bách, ta cũng cần một chút thời gian để tiêu hóa những thu hoạch này...
Ngày tiếp theo, hắn từ nơi này, bắt đầu hành tẩu. Hắn xuyên qua dãy núi trùng trùng điệp điệp, có ý dào bước, muốn ở đây để tiêu hóa thu hoạch tại Khu rừng vô tận.
Khát thì uống nước suối trên núi. Đói bụng, thì ăn một chút món ăn thôn quê. Thèm, lại hái một chút dã quả. Dao Sơn Quốc có rất nhiều rừng núi, lúc này Sở Vân lập đàn trong núi khổ tu.
Hắn mỗi ngày đẽo gọt một chút bí quyết luyện đan Sinh Sinh Bất Tức Lôi Tẩy Pháp, Bát Quái Chiến Trận và tâm đắc của Vạn Thú Vương. Có đôi khi, lậng lẽ ngồi đọc. Có đôi khi, chiến đấu cùng yêu thú trong núi để kiểm nghiệm và lĩnh ngộ.
Mỗi một ngày, hắn đều có thể cảm giác sự thay đổi của chính mình.
Hắn phách của hắn đã được tăng cường, dẫn đến linh quang trong cơ thể hắn tăng mạnh, lớn gấp mấy chục lần trước kia. Nguyên bản áp lực miễn cường ký kết khế ước, càng lúc càng nhẹ. Sau nhiều ngày, hầu như hắn không còn cảm thấy áp lực.
Thân thể hắn đã biến đổi rõ rệt.
Vai hắn trở nên vạm vỡ, cánh tay to hơn, cốt cách tráng kiện, nguyên bản khuôn mặt thanh tú có khí phách chất mộc mạc, giờ cũng đã chuyển biến.
Sau khi ký kết khế ước, linh khí các Kiếp Yêu truyền tới, cải tạo thân thể hắn rất tỉ mỉ.
Sở Vân có thể cảm giác được, lực lượng của chính mình càng ngày càng mạnh. Thân nhẹ như yến, có một loại cảm giác gắn bó rất kỳ lạ đối với thiên nhiên.
Hình thể hắn, càng lúc càng giống như pho tượng tại di tích của Vạn Thú Vương.
Tu vi của Kiếp Yêu rất cao, linh khí truyền tới, gây ảnh hưởng rất lớn tới thân thể Sở Vân, vượt xa Thiên Hồ, Túy Tuyết Đao...
Loại biến hóa này, khiến Sở Vân vui mừng khôn xiết.
Nhưng hắn biết, sự trường thành chân chính cũng không chỉ là vẻ bên ngoài. Bản thân trải qua rèn luyện, giác ngộ, khổ tu khiến hắn càng lúc càng lý giải được quyển trục tâm đắc của Vạn Thú Vương.
Con đường hắn đi, chính là đi theo con đường trước kia của Vạn Thú Vương. Bản thân dung nhập vào tự nhiên, giác ngộ tự nhiên. Điều này khiến khí chất của Sở Vân có được chuyển biến rất lớn.
Trước đây, hắn giống như một thanh chiến đao rút ra khỏi vò, đằng đằng sát khí, chiến ý hừng hực. Lại mang theo tâm tình mặt trái không cam lòng, tâm tình hối hận thống hận... Từ kiếp trước. Bây giờ, thoáng nhìn lại, liền cảm thấy một loại phong mang sắc bén.
Hiện nay, hắn bù đắp tiếc nuối, mới chỉ sống lại hai năm, thực lực đã vượt xa kiếp trước. Chính vì mưa rơi giÓ thổi, muôn đời đổi mới. Gánh nặng trong lòng tiêu tan hầu như không còn, những buồn khổ hơn mười năm kiếp trước trước chân chính đã được giải thoát.
Những giác ngộ của hắn đối với quyển trục tâm đắc của Vạn Thú Vương, trở thành kim chỉ nam chỉ dẫn cho hắn.
Hắn kia khiến kẻ khác phải kiêng kỵ, phong mang cảnh giác biến mất. Thân thể hắn to lớn, vai rộng. tĩnh lặng hành tẩu trong dãy núi, giống như một đầu mãnh hổ.
Mành hổ là chúa tể sơn lâm, bình thường hành tẩu tại dãy núi, ưu nhã thong dong. Một khi tấn công đánh giết, lập tức phong vân cuồn cuộn, vạn vật run sợ.
Vóc người Sở Vân cao hơn trước kia tới một cái đầu, thân thể rắn chắc, trong khi dầm mưa dài nấng tản ra một vầng sáng yếu ớt. Thật giống như bộ lông mãnh hổ, đẹp mà nguy hiểm.
Vành mắt hắn mở rộng hơn trước đây một chút, cặp mắt đen óng sâu thẳm. Bình thường giống như hồ nước sâu yên ắng không sợn nước dao động. Thế nhưng, trong lúc con ngươi chuyển động, tình cờ có thể khiến kẻ khác toát ra quang mang kinh hãi.
Thân thể hắn cường tráng gấp hai lần so với trước đây. Thế nhưng, động tác lại ngược lại, mỗi một cử động đều rất linh động không gì có thể tả nổi.
Sở Vân rất hứng thú với loại cảm giác này.
Trong khi hành tẩu, tựa hồ có thể cẩm thụ được luồng sức mạnh khổng lồ ẩn chứa bên trong cơ thể.
Đi trong dày núi, gió núi quật vào mặt, tiếng cây thông trong gió reo lên vù vù, khiến hắn luôn luôn cảm giác được chính mình đang đồng cảm cùng thiên địa.
Mỗi một ngày, đều có chuyển biến rõ rệt. Điều khiến hắn cảm thấy sinh lực dào dạt, đồng thời càng thêm kính phục Vạn Thú Vương.
Phương thức tu hành như vậy, khiến hắn thích ứng rất tốt với thân thể, hồn phách, linh quang. Trong khi đó, ma hợp ba thứ này tố chất này với nhau tạo lên nền tảng vững chắc.
Mỗi cường giả đều có phương thức ngộ đạo riêng biệt. Đây là con đường trước kia Vạn Thú Vương đi, hiện tại Sở Vân cũng cố ý dựa theo chỉ dẫn của quyển trục mà bình yên đi theo con đường đó.
Sau 2 tuần, hắn dừng chân trên một đỉnh núi vô danh.
Hắn lấy từ Tiên Nang ra quả trứng yêu thú thần bí của Vạn Thú Vương lưu lại, cẩn thận chuẩn bị tiến hành ấp trứng.
Trong khoảng thời gian hắn ở Khu rừng vô tận, đã chuẩn bị đầy đủ. Hiện nay, linh quang cũng đã tăng trưởng, đủ để thu phục thêm một đầu Linh Yêu, cho nên có thể tùy ý ấp trứng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.