Chí Tôn

Quyển 3 - Chương 114: Tinh binh Hải Giao, đắc thắng chiêu hàng (thượng)

Cổ Chân Nhân

11/04/2013



Hô!

Lập tức hàn phong lẫm lẫm, đao khí cuồng loạn cuốn tới.

- Linh Yêu Chiến đao?!

Đồng tử Vương Trạch Long lập tức co rút lại, sắc mặt vốn tràn đầy dũng mãnh, lập tức hóa thành khiếp sợ.

Công kích còn chưa tới, hắn đã cảm giác được khuôn mặt bị đao phong táp vào vô cùng đau đớn, toàn thân cứng ngắc. Một luồng áp lực vô hình cực lớn, giống

như một ngọn núi nhỏ đè xuống. Khiến cho hắn cảm thấy vô cùng khó thở, lập tức sinh ra ý nghĩ né tránh, thậm chí còn có cảm giác tinh thần sụp đổ.

- Tốt! Một đao thực mạnh mẽ!

Vương Trạch Long quá sợ hãi, không dám liều mạng cùng Sở Vân, lập tức triệt thoái về phía sau. Sở Vân nhào tới chiến hạm địch, làm tướng tiên phong. Cưỡi trên Thiên Hồ, Túy Tuyết Đao phóng đại lên gấp ba, gần bằng là một cánh cửa, huy vũ như gió lốc. Hắn từ mũi tàu đánh xuống đuôi tàu, mãnh liệt đến mức, mảnh gỗ vụn bay tán loạn, ánh đao loang loáng. Huyết dịch cùng chân tay gãy bay loạn khắp nơi, không người nào có thể ngăn cản, tung hoành ngang dọc. Hắn tả xung hữu đột, thần cản giết thần phật ngăn giết phật, trong lúc nhất thời, tàn sát bừa bãi trận địa của địch nhân,

không ai có thể áp chế. Chiến lực đẳng cấp Linh Yêu, đã khiến cho hắn bước vào hàng ngũ cường giả nhất lưu của Chư Tinh Quần Đảo. Trừ phi là Thiết Ngao hoặc là Viêm Gia Đảo chủ tự thân xuất mã, mới có thể kìm chế được hắn một hai. Chỉ dựa vào một thượng tướng có chiến lực cấp đại yêu như Vương Trạch Long, căn bản là

chuyện không tưởng.

- Không ngờ hắn lại làm được. Túy Tuyết Đao chính thức đã trở thành Linh yêu đao!

Hoa Anh nhìn Sở Vân tư thế oai hùng, tung hoành ngang dọc trong trận địa địch, trong lúc nhất thời có chút thất thần.



Cho dù ngoại giới đối với việc Sở Vân đến tột cùng là có thông qua Linh Yêu Kiếp hay không đa phần là nghiêng về đáp án thành công. Hoa Anh cũng chính là một trong số đó. Nhưng đến khi tận mắt chứng kiến, trọng nội tâm vẫn cảm thấy kích động khó bình tĩnh được.

Trên con đường tu hành Ngự yêu sư, Sở Vân đã vượt qua hắn, bỏ lại hắn ở phía sau.



- Uy lực của Tiểu Bá Vương thực đáng sợ!

Thượng tướng Vương Trạch Long ẩn mình ở giữa tinh binh, nhìn Sở Vân cưỡi Thiên Hồ, cầm trong tay Túy Tuyết Đao, tung hoành ngang dọc, không khỏi cảm thấy một hồi miệng khô lưỡi đắng, trong nội tâm tràn đầy áp lực.

- Nhân vật như vậy, chính diện đối kháng căn bản là không thể ngăn cản nổi. Chỉ có thể lẻn vào trong lòng biển, đục thủng chiến thuyền, mới có thể ngăn cản bước tiến của hắn!

Vương Trạch Long thầm nghĩ, sau đó quay người nhìn lại. Chỉ thấy một trăm hai mươi tinh binh Hải Giao đứng ở phía sau lưng, đã sớm chờ lệnh xuất phát. Điều này đã khiến cho hắn cảm thấy bớt chút áp lực.

Đây là vốn liếng lập nghiệp của hắn.

Hắn vốn chỉ là một tên ngư dân, trong một hồi tai nạn trên biển, hắn trôi dạt vào một tòa tiểu đảo vô danh. Không ngờ phát hiện ra, tiểu đảo này là căn cứ bí mật của một đoàn hải tặc nổi danh từ hơn một nghìn năm trước. Hắn từ bên trong tài bảo của đám hải tặc, thu được hơn ba trăm quả trứng của yêu thú Hải Giao. Đám tiểu yêu thú này, cho dù đã trưởng thành, hình thể cũng chỉ lớn bằng lòng bàn tay của một người trưởng thành một chút. Hình dáng giống như cáp mập, là một loại tiểu yêu thú đặc thù. Bản thân có thể tồn trữ số lượng yêu nguyên rất ít, chiến lực không cao, chỉ có thể là yêu thú đóng vai trò phụ trợ.

Nhưng chúng lại có một ưu điểm cực lớn. Đó chính là linh khí chúng cung cấp trở lại cho Ngự yêu sư, có thể thay đổi cấu tạo của thân thể của những Ngự yêu sư đó. Khiến cho bọn hắn có thể thích ứng với áp suất của nước biển, đồng thời trên gương mặt sẽ mọc ra hai cái mang cá, có thể tự do hô hấp dưới biển. Vương Trạch Long dùng đám trứng yêu thú này, chiêu binh mãi mã, hình thành chi tinh binh Hải Giao này. Có được cỗ binh

lực này, hắn lăn lộn trong Chư Tinh Quần Đảo, trở thành lính đánh thuê, cuộc sống coi như là khá tốt đẹp.

- Thời gian thấm thoát, bất tri bất giác cũng đã qua hơn ba mươi năm. Vốn là một đại đội hơn ba trăm tinh binh, hôm nay chỉ còn lại có một trăm hai mươi người. Aizzz, già rồi! Một trận chiến này, cho dù là thắng hay bại, sau khi kết thúc ta cũng sẽ giải giáp quy điền. Sóng sau đè sóng trước, thiên hạ đã không còn giống như trước kia nữa rồi.

Vương Trạch Long thở dài một tiếng. Sở Vân biểu hiện ra cường hãn, khiến cho hắn sinh ra xúc động muốn quy ẩn. Nhưng hắn vẫn là một nhân vật đẳng cấp thượng tướng, chợt nhận thức được tâm tính bản thân bất ổn. Sau khi chỉnh đốn lại cảm xúc, triệu hồi ra Đại yêu thú Thâm Hải Điện Giao của bản thân, mang theo toàn bộ tinh binh Hải Giao, đồng loạt tiến vào trong lòng biển.

Lần tập kích này rất nhanh đã có hiệu quả.



Bên phía Sở Vân liên tiếp có chiến hạm phổ thông bị đục thủng, chìm xuống đáy biển. Song phương đang giao chiến kịch liệt, căn bản là chưa phát hiện ra tình huống này. Đợi cho đến khi Vương Trạch Long đục thủng được năm chiếc chiến hạm, đang động thủ với chiếc thứ sáu, Kim Bích Hàm cùng Hoa Anh mới phát hiện tình huống bất ổn.

- Đây là tinh binh Hải Giao của Vương Trạch Long, quả nhiên là khó chống đỡ... Đối phương có thể lăn lộn trong Chư Tinh Quần Đảo hơn ba mươi năm, tự nhiên thuộc hạ cũng phải có một chút bản lãnh. Thuỷ binh bực này quả thực là khiến cho người ta đau đầu!

Hoa Anh có chút khổ sáp nói.

- Điều này có khó gì? Rất đơn giản, xung quanh nhiều chiến hạm như vậy. Lệnh cho binh sĩ tiến lên mạn thuyền, chiến hạm bên mình chìm rồi thì đoạt lấy chiến hạm của đối phương. Ta ngược lại muốn xem hơn một trăm tên tinh binh này có thể đục thủng được bao nhiêu chiếc chiến hạm!

Kim Bích Hàm hừ lạnh một tiếng, lập tức hạ lệnh.

Hoa Anh trợn mắt há mồm.

- Quá ngang ngược, loại cảm giác này....

Hoa Anh trên người Kim Bích Hàm chợt thấy được bóng dáng của Sở Vân.

- Đám hèn hạ, không dám cùng chúng ta chính diện giao phong, lại trốn dưới nước đánh lén, đục thủng chiến thuyền của chúng ta. Tốt, cứ để cho chúng ta đại sát tứ phương, đoạt chiến hạm của bọn hắn!

Giết! Giết Giết!

Tiếng gầm thét rung trời. Binh lính Thư Gia quanh năm đóng ở trên Thư Gia Đảo, bị phẫn nộ tâm hoả dưới lòng đất ảnh hưởng, tính tình đều dũng mãnh tuyệt luân. Càng chiến càng hăng, càng là khốn cảnh, càng kích phát ra chiến ý cùng nộ hỏa trong lòng bọn hắn.

- Tại sao lại như thế này?

Vương Trạch Long chứng kiến tình hình trên mặt biển, thấy được sĩ khí quân sĩ Thư gia đại chấn, đánh cho trận địa phe mình tan tác, cảm thấy vô cùng chấn động.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chí Tôn

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook