Quyển 5 - Chương 130: Truyền thừa của Đa Tình Vương (hạ)
Cổ Chân Nhân
28/08/2013
Du hiệp giới là thế giới cá lớn nuốt cá bé, nơi cạnh tranh khốc liệt.
Muốn thuyết phục đám người Thú Man Hội này, dùng vũ lực so với lời lẽ
thuyết phục còn hiệu quả hơn nhiều.
- Chờ một chút!
Ngay khi Tiếu Tiểu Hiền đứng dậy định động thủ, Sở Vân bỗng nhiên đưa tay ngăn cản hắn:
- Tình huống có chút biến hóa. Có cường giả xuất hiện.
Tiếu Tiểu Hiền vừa muốn nói gì, liền cảm thấy một cỗ linh áp Quân cấp từ trên bầu trời phủ xuống.
Vạn vật nhất thời âm u, đàn tê giác ba sừng toàn thân run rẩy, nằm phủ phục trên mặt đất.
Sắc mặt thành viên Thú Man hội đang mai phục kịch biến, trừng ánh mắt kinh hãi nhìn lên trên không trung.
Một nam tử trung niên toàn thân mặc hoàng bào, mũi thấp, mắt tam giác, từ trên trời giáng xuống. Trong mắt hắn lóe ra quang mang hung ác. Hình tượng quả thực không ai dám khen tặng.
- Là Đông Dâm Tất Diệu Xá!
Tiếu Tiểu Hiền thấp giọng nói.
- Thì ra là tên ác đồ này!
Kim Bích Hàm hừ lạnh một tiếng.
Tứ đại dâm tặc Tinh Châu lần lượt là: Đông Dâm, Tây Tiện, Nam Tao, Bắc Sắc. Trong đó, Đông Dâm dẫn đầu, là cao thủ Quân cấp làm loạn Tinh Châu mấy trăm năm qua.
Hắn có tiếng xấu, gian dâm, bắt người cướp của, ác danh lan xa, là bạn tốt của U Nghi Tà Quân.
- Đám chó má Thú Man Hội, không thấy tôn sư ta đại giá sao? Đều cút cho ta!
Phía sau Đông Dâm, một thiếu niên dáng dấp khoảng mười ba tuổi, cưỡi một đầu kên kên Phù Vân cấp Đại Yêu giọng điệu quát tháo, cáo mượn oai hùm nói.
- Đi!
Thành viên Thú Man Hội cũng nhận ra thân phận của Đông Dâm, vô cùng dứt khoát, không nói thêm một câu, lủi nhanh đi.
Khi đi ngang qua đàn tê giác ba sừng đang run rẩy phủ phục trên mặt đất, ngay cả nhìn cũng không nhìn một cái, cuối cùng biến mất khỏi tầm nhìn.
- Sư tôn quả thực uy danh tứ hải, kinh sợ thiên hạ. Đường đường là Thú Man Hội cũng không dám vuốt râu hùm của sư tôn.
Đồ đệ Đông Dâm nịnh nọt cười, vỗ mông ngựa rất kêu.
- Một đám kiến hôi bé xíu, vốn là muốn giết bọn chúng, tuy nhiên, truyền thừa của Đa Tình Vương sắp tới tay, bản Quân tâm tình tốt, coi như tha cho bọn chúng một con đường sống. Ha ha ha…
Đông Dâm ngửa đầu cười rộ lên, thanh âm như cú vọ, khó nghe đến cực điểm.
- Làm sao hắn biết truyền thừa của Đa Tình Vương?
Tiếu Tiểu Hiền vừa động, lại bị Sở Vân ngăn cản.
- Sư tôn lần này đại công cáo thành, kế thừa truyền thừa, từ nay về sau vô địch thiên hạ, thống ngự Tinh Châu!
Vẻ mặt đồ đệ của Đông Dâm đỏ bừng, cũng vô cùng hưng phấn nói.
- Bản Quân dùng tròn bảy mươi bảy năm khảo cứu, thăm dò mới tìm được nơi này. Lại dùng hai mươi bốn năm, tiêu hao tròn ba lần cơ hội tốt Long Môn thế giới mở ra, không ngừng đột phá thủ đoạn bảo hộ của Đa Tình Vương lưu lại. Hiện nay ở chỗ này, chỉ còn lại một trạm kiểm soát cuối cùng.
- Chờ một chút!
Ngay khi Tiếu Tiểu Hiền đứng dậy định động thủ, Sở Vân bỗng nhiên đưa tay ngăn cản hắn:
- Tình huống có chút biến hóa. Có cường giả xuất hiện.
Tiếu Tiểu Hiền vừa muốn nói gì, liền cảm thấy một cỗ linh áp Quân cấp từ trên bầu trời phủ xuống.
Vạn vật nhất thời âm u, đàn tê giác ba sừng toàn thân run rẩy, nằm phủ phục trên mặt đất.
Sắc mặt thành viên Thú Man hội đang mai phục kịch biến, trừng ánh mắt kinh hãi nhìn lên trên không trung.
Một nam tử trung niên toàn thân mặc hoàng bào, mũi thấp, mắt tam giác, từ trên trời giáng xuống. Trong mắt hắn lóe ra quang mang hung ác. Hình tượng quả thực không ai dám khen tặng.
- Là Đông Dâm Tất Diệu Xá!
Tiếu Tiểu Hiền thấp giọng nói.
- Thì ra là tên ác đồ này!
Kim Bích Hàm hừ lạnh một tiếng.
Tứ đại dâm tặc Tinh Châu lần lượt là: Đông Dâm, Tây Tiện, Nam Tao, Bắc Sắc. Trong đó, Đông Dâm dẫn đầu, là cao thủ Quân cấp làm loạn Tinh Châu mấy trăm năm qua.
Hắn có tiếng xấu, gian dâm, bắt người cướp của, ác danh lan xa, là bạn tốt của U Nghi Tà Quân.
- Đám chó má Thú Man Hội, không thấy tôn sư ta đại giá sao? Đều cút cho ta!
Phía sau Đông Dâm, một thiếu niên dáng dấp khoảng mười ba tuổi, cưỡi một đầu kên kên Phù Vân cấp Đại Yêu giọng điệu quát tháo, cáo mượn oai hùm nói.
- Đi!
Thành viên Thú Man Hội cũng nhận ra thân phận của Đông Dâm, vô cùng dứt khoát, không nói thêm một câu, lủi nhanh đi.
Khi đi ngang qua đàn tê giác ba sừng đang run rẩy phủ phục trên mặt đất, ngay cả nhìn cũng không nhìn một cái, cuối cùng biến mất khỏi tầm nhìn.
- Sư tôn quả thực uy danh tứ hải, kinh sợ thiên hạ. Đường đường là Thú Man Hội cũng không dám vuốt râu hùm của sư tôn.
Đồ đệ Đông Dâm nịnh nọt cười, vỗ mông ngựa rất kêu.
- Một đám kiến hôi bé xíu, vốn là muốn giết bọn chúng, tuy nhiên, truyền thừa của Đa Tình Vương sắp tới tay, bản Quân tâm tình tốt, coi như tha cho bọn chúng một con đường sống. Ha ha ha…
Đông Dâm ngửa đầu cười rộ lên, thanh âm như cú vọ, khó nghe đến cực điểm.
- Làm sao hắn biết truyền thừa của Đa Tình Vương?
Tiếu Tiểu Hiền vừa động, lại bị Sở Vân ngăn cản.
- Sư tôn lần này đại công cáo thành, kế thừa truyền thừa, từ nay về sau vô địch thiên hạ, thống ngự Tinh Châu!
Vẻ mặt đồ đệ của Đông Dâm đỏ bừng, cũng vô cùng hưng phấn nói.
- Bản Quân dùng tròn bảy mươi bảy năm khảo cứu, thăm dò mới tìm được nơi này. Lại dùng hai mươi bốn năm, tiêu hao tròn ba lần cơ hội tốt Long Môn thế giới mở ra, không ngừng đột phá thủ đoạn bảo hộ của Đa Tình Vương lưu lại. Hiện nay ở chỗ này, chỉ còn lại một trạm kiểm soát cuối cùng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.