Chị Vợ, Anh Yêu Em

Chương 160: Khách mời (II)

hacgiay181

13/07/2019

Tinh Vân liền chặn lại lời anh: “Thiên Vũ, rồi sau này anh gặp một người phụ nữ khác của Nam Phong, anh cũng sẽ thấy em không thể so sánh được với cô ấy sao?”

Lâm Thiên Vũ vò đầu bức tóc, không biết dùng cách nào nói chuyện với Tinh Vân. Đối với chuyện của Băng Thanh, Tinh Vân cơ bản là không bỏ qua.

“Tinh Vân, em có thể công bằng một chút không? Lúc đó không phải mình anh làm cô ta, còn có cả Nam Phong cùng tham gia. Sao em không trách hắn?”

“Mẹ kiếp! Có phải tụi anh cưỡng bức cô ta đâu. Tất cả là do cô ta yêu cầu cơ mà. Anh không biết con rắn độc đó trước khi chết nói gì với em nhưng thực sự là “có chơi có chịu” thôi.”

“Trách Nam Phong sao? Em đến cả trách anh ta, em cũng lười. Một chút hơi sức cũng không muốn nói đến chuyện này với anh ta. Nhưng cái chết của Băng Thanh, em nhất định điều tra cho rõ. Nhất định phải tìm ra hung thủ.”

Lâm Thiên Vũ nghe xong liền nói: “Anh cũng muốn biết cái thằng nào mà lại tốt bụng ra tay diệt trừ mầm họa cho anh. Anh nhất định phải lập bàn thờ cúng nó.”

Tinh Vân liếc Lâm Thiên Vũ: “Sao cái miệng của anh lúc nào cũng khoa trương như vậy?”

“Em gái nhỏ, em thật không biết đâu, năm đó nhà anh thiệt hại mấy tỉ đô cũng là do con ả đó giở trò “giường chiếu kế” để anh sa lầy. Anh nghĩ đến đã muốn bắn chết ả. Không hiểu Đoàn Nam Phong giữ ả lại làm gì? Để giờ ả chết rồi còn cắn anh một cái như vậy...”

Tinh Vân nghe đến cụm từ “giường chiếu kế” của Lâm Thiên Vũ thì không nhịn được cười. Cô liền ôm miệng cười lớn. Đúng lúc này Đoàn Nam Phong đứng bên ngoài nhìn thấy cảnh tượng này nhưng anh không bước vào, chỉ nhắm mắt suy nghĩ: “Tại sao lúc nào ở bên cạnh Lâm Thiên Vũ, cô ấy cũng vui vẻ thoải mái như vậy? Do anh chưa làm hết khả năng hay do anh trước nay chưa từng hiểu rõ Tinh Vân?”. Nghĩ ngợi một lúc Đoàn Nam Phong liền quay lưng rời đi. Khung cảnh đẹp đẽ tràn đầy sắc xanh mát, hai người cùng nhau ngồi uống trà trò chuyện vui vẻ, thêm môđt người như anh là thừa mà anh cũng không muốn phá hỏng không khí tâm giao này của bọn họ.

Lúc quay vào nhà, Tinh Vân và Lâm Thiên Vũ mỗi người ôm một trái bưởi lớn. Vì trồng trong nhà kính nên cây cũng không quá cao, chỉ vừa tầm hái nhưng quả thì say trĩu cành.

Nhìn thấy hai quả bưởi to đùng đặt trên bàn, bà Minh liền nói: “Nam Phong, con nhìn xem có ngon hay không?”



Đoàn Nam Phong đang đeo tạp dề phụ bà bóc vỏ tôm cũng ngẩng lên nhìn. Ánh mắt anh chạm vào mắt Tinh Vân liền thu về nhìn snag trái bưởi nhận xét: “Trông rất ngon!”

Bà Minh liền nói: “Bảo Vy rất thích ăn bưởi. Tinh Vân, ăn trưa xong con gọi Bảo Vy và Ưng Túc sang nhà ta chơi đi. Nếu tối nay có thể cùng nhau đón giao thừa thì vui biết mấy.”

Tinh Vân nghe lời liền gật đầu. Lâm Thiên Vũ cũng lao vào bếp phụ bà Minh nấu ăn và dọn cơm ra.

Bữa cơm trưa đơn giản với gỏi bưởi, thịt kho dưa cải, cá chiên và canh rau mồng tơi mà Lâm Thiên Vũ ăn đến ba chén cơm. Anh ăn nhiệt tình, không màu mè, không khách sáo. Còn Đoàn Nam Phong thì ăn từ tốn, cả buổi không nói câu nào, mắt cũng không nhìn Tinh Vân. Tinh Vân cúi mặt và cơm, chốc chốc lại kín đáo liếc sắc mặt của anh. Tất cả hình ảnh đều được ba mẹ Tinh Vân thu vào tầm mắt. Cả hai chỉ có thể thở dài trong lòng: “Bảo bối của họ đúng là yêu thích Đoàn Nam Phong rất nhiều.”

...

Lúc xế chiều, Bảo Vy và Ưng túc cũng ghé sang biệt thự nhà họ Cao. Trong lúc ba gã đàn ông đang chơi mấy trò vô nghĩa dưới sân thì bên cạnh cửa sổ dài sát đất trong phòng nghỉ tầng một của nhà học Cao, Bảo Vy đang cầm một múi bưởi ngon lành cho vào miệng. Cô vừa nhai vừa nói: “Ngon, ngon thật đó Tinh Vân. Mình đúng là có phúc ăn. Từ Việt Nam qua tới Mĩ cứ ở gần nhà cậu thì luôn có món ngon. Nói cho mình nghe đi, vì sao mà cậu và mẹ cậu lại thương mình như vậy? Có phải mình rất dễ thương hay không?”

Tinh Vân nhìn gương mặt tròn tròn đáng yêu của Bảo Vy thì ôm bụng cười nói: “Thật ra thì cậu ăn cái gì mà không thấy ngon. Cả dưa chua ngâm quá ngày vừa chua vừa khó ăn cậu ăn cũng rất ngon mà.”

Bảo Vy bị nói trúng liền nói: “Cậu không biết sao? Người dễ ăn như mình mới có thể tồn tại được trong một xã hội kiếm sống khó khăn như thế này.”

“Oẹ, Phan Ưng Túc để cậu kiếm ăn vất vả lắm sao?” Tinh Vân liền nói.

“Tinh Vân, cậu không hiểu rồi, trước khi mình lấy anh ta là do đôi tay này mổ bao nhiêu ca mới có thể có cái ăn đó. Cho nên, xin được thì xin, mình không ngại đâu.” Bảo Vy vừa nói vừa đưa đôi bàn tay cúp múp ra cho Tinh Vân xem. Tinh Vân nhìn tay cô, ngón trỏ tay phải có vết chai do thường xuyên cầm dao phẫu thuật. Nghĩ lại nếu không có Bảo Vy thì Đoàn Nam Phong, ba cô và Yên Di chắc cũng không qua khỏi. Cho nên Tinh Vân liền cầm tay Bảo Vy nói: “Bảo Vy, gia đình mình thật sự mang ơn cậu. Không có cậu thì không chắc mình có thể hạnh phúc như thế này.”



Bảo Vy phì cười: “Mít ướt, sao lúc nào cậu cũng như cái mền nhúng nước vậy. Mình là bác sĩ, chỉ cần cứu được ai thì sẽ dốc lòng cứu chữa chứ đừng nói là người thân quen như gia đình cậu.”

Bảo Vy ăn xong bưởi liền quay người tựa lưng vào cửa sổ dài sát đất ôm gối tán dốc với Tinh Vân. Đúng lúc này dưới sân truyền đến tiếng xe đi vào. Tinh Vân và Bảo Vy cùng quay người lại nhìn xuống sân. Một chiếc xe hơi đẹp đẽ màu trắng dừng lại, phía cửa sau đôi chân thon dài được bao bọc trong tất chân cao cấp màu cà phê chìa ra. Đôi giày hàng hiệu cùng tông vừa chạm đất thì Bảo Vy liền lên tiếng hỏi: “Bạn cậu sao Tinh Vân?”

Tinh Vân liền lắc đầu nói: “Không phải, mình chỉ gọi cho mình cậu thôi.”

Váy áo sang trọng màu cà phê bước ra, trên tay mang theo một giỏ quà lớn, cặp kính mắt che nửa khuôn mặt trái xoan xinh đẹp nhưng cũng đủ để Bảo Vy ồ lên: “Tưởng thần thánh phương nào. Thì ra là Lưu Uyển Linh.”

---------------

Hi các bạn, bạn nào muốn hiểu về nội dung bộ này thì các bạn phải đọc phần I Thiên Kim bạc tỉ (link dưới đây).

http://santruyen.com/thien-kim-bac-ti.html?preview=1

Chúc các bạn đọc truyện vui vẻ. Đừng quên bấm đề cử để ủng hộ cho cảm xúc của mình thăng hoa để ra truyện đều đều nhé!

Cám ơn các bạn!

Like page của mình để cập nhật nhanh nhất truyện của mình nhé.

https://www.facebook.com/pg/Paper-Cranes-stories-Những-câu-chuyện-của-Hạc-Giấy-1088494004690757/posts/?ref=page_internal

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Ngôn Tình Sắc
Vạn Cổ Thần Đế

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chị Vợ, Anh Yêu Em

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook