Chỉ Yêu Đỗ Nhược

Chương 18: Liếm Mút (H)

Bất Hoàn Mỹ Chủ Nghĩa Giả

16/02/2024

Châu Dương không ngờ anh lại thẳng thắn đến như vậy, cô ta mất hết mặt mũi, hai mắt sưng đỏ, thất tha thất thểu bỏ chạy.

Cách đây không lâu, dì lao công vừa mới lau dọn mặt sàn ở đây, gạch lát hành lang ẩm ướt sáng bóng, không khí mát lạnh, trong góc có một gian phòng bỏ hoang, các mảnh vụn linh tinh được chất thành đống tại đây, cánh cửa cũng đang khép hờ lại.

Cố Khang đi về phía đó, anh nhìn thấy Đỗ Nhược đang dựa vào tường, ngẩng đầu nhìn anh.

Hai mắt của Đỗ Nhược sáng lấp lánh, giống như hai viên hổ phách màu đen. “Này.”

Trái tim bị dáng vẻ lạnh lùng cấm dục của anh cào cho ngứa ngáy, trên mặt Đỗ Nhược mang theo ý cười. “Học sinh xuất sắc này, cô gái mà cậu thích là ai vậy?”

Cố Khang nhìn cô chằm chằm, đáp án rõ như ban ngày. “Cậu cảm thấy thế nào?”

Đỗ Nhược bị anh nhìn chằm chằm đến mức lỗ tai nóng lên, ma xui quỷ khiến thế nào cô lại nghiêng người về phía Cố Khang, hai tay đặt lên ngực của anh, kiễng chân lên, sau đó hôn một cái lên đuôi mắt của anh.

Mặc dù đã chủ động trước, nhưng trong lòng của cô vẫn thấy lo lắng muốn chết, cô cảm thấy hơi thẹn thùng, nhỏ giọng nói. “Cậu đừng có nhìn tôi như vậy.”

Đỗ Nhược rất yêu thích cái đẹp, cô thường xuyên mặc váy đồng phục mùa hè, đôi chân thon dài thẳng tắp trắng nõn dán lên chiếc quần bó sát của anh.

Vẫn là vẻ mặt câu người đó, Đỗ Nhược bị anh nhìn đến mức hai chân trở nên mềm nhũn, cô cụp mắt xuống, lúc này mới nhận ra, phía dưới của anh nổi lên phản ứng vô cùng rõ ràng.

Biểu cảm của Cố Khang vẫn nhàn nhạt, nhưng hơi thở thô nặng đã bán đứng anh.

Nhịp tim của Đỗ Nhược tăng nhanh hơn, đây là lần đầu tiên cô đối mặt với một người con trai trong tình trạng như thế này.

Đũng quần phồng lên thành một khối rất lớn, nhìn như ngọn núi nhỏ.



Cổ họng của Đỗ Nhược trở nên khô khốc, bàn tay nhỏ bé đang run lẩy bẩy vươn ra, tò mò thử chọc một chút, sau đó ngẩng mặt lên hỏi. “Khi trướng lên rất đau phải không?”

Ánh mắt của Cố Khang nặng nề, anh nắm lấy cánh tay nhỏ bé không an phận kia của cô, giữ chặt trong tay mình, giọng nói bị dục vọng nóng rực làm cho khàn đặc. “Đừng sờ loạn.”

Anh càng giữ kín như vậy thì Đỗ Nhược càng có ý xấu, cô thử dùng tay còn lại, đặt lên chỗ đó, cách một lớn quần, nhẹ nhàng sờ soạng.

Đôi môi mỏng của Cố Khang tràn ra một tiếng thở dốc, anh không kiềm chế được mà “ưm” một tiếng, đôi mắt đen nheo lại.

“Học sinh xuất sắc à, cậu đã mộng xuân rồi sao?” Đỗ Nhược né tránh tầm mắt của anh, cô cắn chặt môi dưới, thở hổn hển, lòng bàn tay vuốt ve dương vật cương cứng của anh.

Cô dũng cảm thò tay vào trong, nắm lấy quy đầu của anh, vật kia vẫn còn sống sờ sờ, mẫn cảm đến mức nhảy lên lòng bàn tay của cô.

Đỗ Nhược bị dọa đến mức đỏ mặt, cô nhanh chóng rút tay ra, cả người như bị điện giật, trong lòng tê dại.

“Tôi có…” Đầu lưỡi liếm môi trên, lông mi của Đỗ Nhược chớp chớp chớp, giọng nói nhỏ đến mức không thể nghe được. “Tôi mơ thấy cậu… Ưm…”

Cố Khang hôn cô một cách mãnh liệt, anh xoa nắn cặp vú đang đứng thẳng của cô thông qua lớp áo đồng phục học sinh.

“Các cậu có để ý không, từ sau khi học sinh mới kia đến, mặt lạnh vương kia đã thay đổi rất nhiều đấy, phải không?”

Xa xa, một nhóm bạn học nữ đi tới, bọn họ đang sôi nổi bàn luận về tin tức trong lớp.

“Đúng vậy, hôm nay Trần Lưu đến quấy rối Đỗ Nhược, Cố Khang còn chủ động chắn trước mặt người ta cơ mà.”



“Chậc chậc, ai kêu Đỗ Nhược đẹp như vậy làm gì, mặt lạnh vương cũng không thể bình tĩnh khi nhìn thấy mỹ nữ.”

Giọng nói của bọ họ càng lúc càng gần, Cố Khang dùng chân đá văng cánh cửa, kéo Đỗ Nhược - người đang bị hôn đến mức hai mắt mờ mịt vào bên trong, sau đó đè cô lên cửa.

Đỗ Nhược hơi tủi thân, chờ người bên ngoài đi xa, cô buồn bực hỏi. “Cậu thích tôi chỉ vì tôi xinh đẹp thôi à?”

Cố Khang thò tay vào vạt áo đồng phục của cô, sau đó vòng ra sau cởi bỏ nấc áo ngực của cô, nhéo lên hai bầu ngực căng phồng của cô, khàn giọng nói. “Dáng người rất đẹp nữa.”

“...”

Hai bầu vú trắng như tuyết lộ ra ngoài không khí, núm vú mềm mại hồng hào, Cố Khang cúi xuống hôn nhẹ lên đó một cái, sau đó ngậm lấy một bên, hút lấy hút để.

Bầu vú còn lại được lòng bàn tay của anh bao bọc, anh dùng móng tay của mình xoa bóp núm vú, nhũ thịt sáng bóng tràn ra ngoài, mang theo mùi sữa thơm mát.

Đỗ Nhược cắn môi, mẫn cảm không chịu được, bụng nhỏ co rụt lại, chất lỏng trong cơ thể lại chảy ra.

Cố Khang vẫn còn chưa ra tay, anh chạm vào quần lót của cô, cắn nhẹ vào núm vú của cô, chỉ thấy cô rên rỉ “ưm” một tiếng. Sự hấp dẫn của cô khiến dương vật của Cố Khang lại cứng hơn một chút, anh tụt quần lót của cô xuống đến đầu gối.

Đôi mắt của anh tối sầm lại, anh ngồi xổm xuống, nhìn chằm chằm vào khe huyệt ở giữa hai chân cô bằng ánh mắt trần trụi.

“Cậu ướt rồi.” Anh khàn giọng nói.

“Cậu đừng nhìn!” Đỗ Nhược xấu hổ gần chết, cô dơ tay muốn che mắt của anh lại, Cố Khang cũng để mặc cho cô che, mặt của anh cọ lên vùng kín của cô, sau đó há miệng ngậm lấy nụ hoa non nớt của cô, đầu lưỡi vươn ra liếm láp một cách dụ hoặc, thậm chí hàm răng của anh còn cắn nhẹ lên phần thịt mềm xung quanh âm đế của cô.

Đỗ Nhược vẫn còn rất non nớt trong mấy chuyện này, mặc dù cô đã nghe được rất nhiều câu chuyện 18+, cũng xem không ít những bộ phim cấm, nhưng đây là lần đầu tiên cô được tiếp xúc thật sự với loại chuyện này, làm sao cô có thể chịu được kích thích mãnh liệt như vậy, cơ thể của cô run rẩy, ngón tay bấu chặt lên vai của thiếu niên, nức nở lên đến cao trào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chỉ Yêu Đỗ Nhược

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook