Chương 30: Xuân Cung Sống H
Bất Hoàn Mỹ Chủ Nghĩa Giả
16/02/2024
Hai chân của Đỗ Nhược bị mở rộng ra, bộ phận sinh dục của Cố Khang vừa mới xuất tinh nên cứ thế áp sát vào cửa miệng tiểu huyệt vẫn đang chảy tinh dịch của cô.
Cùng với sự di chuyển qua lại của anh, anh xoay tròn mà đè nến lên chỗ da thịt mềm mại đang tê dại của cô.
Cơ ngực căng phồng và rắn chắc của thiếu niên áp vào ngực cô, trên dưới đều bị kẹp, cả người và đầu óc Đỗ Nhược đều tê dại, cô cắn môi thở dốc, đột nhiên từ ngoài lều truyền đến tiếng rên rỉ cường điệu hơn.
“Anh Hướng, anh nhẹ chút ~” Giọng nói kêu ca mơ hồ của cô gái khiến người nghe đỏ mặt, tim đập loạn nhịp.
Chàng trai được gọi là “Anh Hướng” tỏ ra bất mãn: “Diệp Tử, anh đã nhịn suốt cả chặng đường, em còn kêu anh nhẹ chút, em dẫm đãng như vậy, quyến rũ anh suốt chặng đường, dương vật kìm nén tới sắp nổ tung rồi, làm sao mà anh nhẹ cho được? Em như thế không phải muốn mạng anh sao? "
"Anh Hướng ~ Anh thật là hư quá đi- ây da! Lạnh quá, anh đã bỏ cái gì vào đó vậy?!" Cô gái hét lên.
"Miệng dưa hấu ... đừng né, kẹp chặt lại cho ông đây bú."
Trái tim của Đỗ Nhược đang ngứa ngáy khi nghe một bộ phim khiêu dâm cao cấp như vậy, và bộ phận sinh dục của Cố Khang lại vừa to vừa thẳng, tiếp cận chỗ đó của cô mà không có bất kỳ rào cản nào.
Hơi thở của anh trở nên gấp gáp nặng nề, hết lần này đến lần khác mà phà hơi thở lên trên mặt trên người cô, Đỗ Nhược không dám nhúc nhích, dường như còn có thể nghe thấy tiếng nuốt nước miếng của anh.
Tim cô đập như trống, cô như muốn phát điên lên được.
Hướng Hành đó hình như là học sinh cá biệt luôn xếp hạng cuối trong lớp bên cạnh, còn người con gái là hoa khôi của lớp bên cạnh tên là Hạ Diệp, hai người đều cso tính cách ngông cuồng, bề ngoài cũng rất ưa nhìn, bình thường họ không bao giờ mặc đồng phục học sinh, luộm thuộm ngầu ngầu trông rất giống người trong nhóm xã hội.
Một lần khi Đỗ Nhược đi vệ sinh, cô từng nhìn thấy Hướng Hành đang đè Hạ Diệp vào tường và hôn cô ấy một cách thô bạo, tay của cậu ta còn thò vào trogn váy cô ấy.
"Anh Hướng ...ah ưm ... Dưa hấu có hạt không ... Ha..."
“Dưa có hạt, đồ dâm đãng, để chồng đây liếm sạch cho em, em sợ cái gì chứ?” Hướng Hành chẹp chẹp miệng, “Thịt âm hộ hương vị dưa hấu thật ngọt, thật ngon...”
Cô gái nũng nịu: "Anh Hướng ... ư ưm ... anh nhỏ giọng chút, trên đó, trên đó còn có người ..."
“Cho họ nghe đi, xuân cung sống phiên bản miễn phí, anh không yêu cầu họ tính tiền xem như anh rộng lượng rồi.” Hướng Hành le lưỡi liếm láp chụt chụt, một lúc sau, gấp rút nói: “Diệp Tử, anh sắp đút vào đó nhé. "
"Đừng ... uh ah ... dưa hấu vẫn chưa được làm sạch ..."
“Khốn kiếp, âm hộ khít quá!” Hướng Hành mặc kệ nửa từ chối nửa phối hợp của cô, thốt ra lời chửi tục, cộc cằn lẩm bẩm: “Mợi mấy hôm không bị đụ, sao lại có thể khít như trinh nữ vậy?”
Nói xong liền một tràng tấn công dữ dội, "Đồ dâm đãng, eo của em sao mà vặn nhanh như vậy, có phải âm hộ dâm dục ngứa ngáy không? Dương vậy đã đút em ăn no chưa?"
"Anh Hướng, anh thật tuyệt vời ..." Cô gái thở hổn hển liên tục, giọng nói nhớp nháp ngọt ngào như mật, "Diệp Tử sắp bị anh làm cho hỏng rồi ..."
Cách đó có chút khoảng cách, những cái va chạm phập phập và những lời nói dâm đãng không thể chịu nổi không ngừng vang lên, cô gái bị đụ tới la hét không ngừng, giọng cũng trở nên khàn khàn.
Bộ phận sinh dục của Cố Khang phồng lên một chút ngay lập tức, và nó đứng thẳng tắp áp sát vào chỗ đó, nóng bỏng không thể nào mà lơ là được, gớm ghiếc và kiêu ngạo.
Đỗ Nhược bị làm cho nóng đến mức tiểu huyệt co giật giật giật, cắn môi ôm lấy eo anh, lấy hết dũng khí thấp giọng hỏi: "Cậu… có muốn không?"
Cố Khang đột nhiên nắm lấy tay cô, đặt nó xuống cột thịt của anh, giữ chặt tay cô, và di chuyển lên xuống trên bao quy đầu.
"Anh ..." Đỗ Nhược ngây người mà thở gấp, mũi tên trên dây, nếu anh muốn làm, cô sẽ không từ chối.
“Không có bao cao su.” Cố Khang đỡ lấy cơ thể cô, mồ hôi tuôn như mưa, giọng nói có chút khàn khàn, anh cố chịu đựng, “Không tốt cho cậu đâu.”
Đỗ Nhược cảm thấy trong lòng ấm áp, lỗ tai đỏ bừng, buột miệng nó rai: "... Tớ không quan tâm."
Gậy thịt cọ xát vào lòng bàn tay mềm mại của cô, và hơi nóng chảy ra xung quanh bao trùm lấy hai người, Cố Khang di chuyển ngày một nhanh hơn, và vài phút sau, anh bắn hết trong lòng bàn tay cô.
Cố Khang ngã lên trên người cô, ghé sát đến trước ngực cô, đầu tiên dùng chóp mũi xoa xoa đầu vú, sau đó há miệng ngậm một cái, sau đó liếm láp.
Anh nói một cách khàn khàn, "Nhưng tớ quan tâm, Nhược Nhược, tớ không muốn làm tổn thương đến cậu."
Cùng với sự di chuyển qua lại của anh, anh xoay tròn mà đè nến lên chỗ da thịt mềm mại đang tê dại của cô.
Cơ ngực căng phồng và rắn chắc của thiếu niên áp vào ngực cô, trên dưới đều bị kẹp, cả người và đầu óc Đỗ Nhược đều tê dại, cô cắn môi thở dốc, đột nhiên từ ngoài lều truyền đến tiếng rên rỉ cường điệu hơn.
“Anh Hướng, anh nhẹ chút ~” Giọng nói kêu ca mơ hồ của cô gái khiến người nghe đỏ mặt, tim đập loạn nhịp.
Chàng trai được gọi là “Anh Hướng” tỏ ra bất mãn: “Diệp Tử, anh đã nhịn suốt cả chặng đường, em còn kêu anh nhẹ chút, em dẫm đãng như vậy, quyến rũ anh suốt chặng đường, dương vật kìm nén tới sắp nổ tung rồi, làm sao mà anh nhẹ cho được? Em như thế không phải muốn mạng anh sao? "
"Anh Hướng ~ Anh thật là hư quá đi- ây da! Lạnh quá, anh đã bỏ cái gì vào đó vậy?!" Cô gái hét lên.
"Miệng dưa hấu ... đừng né, kẹp chặt lại cho ông đây bú."
Trái tim của Đỗ Nhược đang ngứa ngáy khi nghe một bộ phim khiêu dâm cao cấp như vậy, và bộ phận sinh dục của Cố Khang lại vừa to vừa thẳng, tiếp cận chỗ đó của cô mà không có bất kỳ rào cản nào.
Hơi thở của anh trở nên gấp gáp nặng nề, hết lần này đến lần khác mà phà hơi thở lên trên mặt trên người cô, Đỗ Nhược không dám nhúc nhích, dường như còn có thể nghe thấy tiếng nuốt nước miếng của anh.
Tim cô đập như trống, cô như muốn phát điên lên được.
Hướng Hành đó hình như là học sinh cá biệt luôn xếp hạng cuối trong lớp bên cạnh, còn người con gái là hoa khôi của lớp bên cạnh tên là Hạ Diệp, hai người đều cso tính cách ngông cuồng, bề ngoài cũng rất ưa nhìn, bình thường họ không bao giờ mặc đồng phục học sinh, luộm thuộm ngầu ngầu trông rất giống người trong nhóm xã hội.
Một lần khi Đỗ Nhược đi vệ sinh, cô từng nhìn thấy Hướng Hành đang đè Hạ Diệp vào tường và hôn cô ấy một cách thô bạo, tay của cậu ta còn thò vào trogn váy cô ấy.
"Anh Hướng ...ah ưm ... Dưa hấu có hạt không ... Ha..."
“Dưa có hạt, đồ dâm đãng, để chồng đây liếm sạch cho em, em sợ cái gì chứ?” Hướng Hành chẹp chẹp miệng, “Thịt âm hộ hương vị dưa hấu thật ngọt, thật ngon...”
Cô gái nũng nịu: "Anh Hướng ... ư ưm ... anh nhỏ giọng chút, trên đó, trên đó còn có người ..."
“Cho họ nghe đi, xuân cung sống phiên bản miễn phí, anh không yêu cầu họ tính tiền xem như anh rộng lượng rồi.” Hướng Hành le lưỡi liếm láp chụt chụt, một lúc sau, gấp rút nói: “Diệp Tử, anh sắp đút vào đó nhé. "
"Đừng ... uh ah ... dưa hấu vẫn chưa được làm sạch ..."
“Khốn kiếp, âm hộ khít quá!” Hướng Hành mặc kệ nửa từ chối nửa phối hợp của cô, thốt ra lời chửi tục, cộc cằn lẩm bẩm: “Mợi mấy hôm không bị đụ, sao lại có thể khít như trinh nữ vậy?”
Nói xong liền một tràng tấn công dữ dội, "Đồ dâm đãng, eo của em sao mà vặn nhanh như vậy, có phải âm hộ dâm dục ngứa ngáy không? Dương vậy đã đút em ăn no chưa?"
"Anh Hướng, anh thật tuyệt vời ..." Cô gái thở hổn hển liên tục, giọng nói nhớp nháp ngọt ngào như mật, "Diệp Tử sắp bị anh làm cho hỏng rồi ..."
Cách đó có chút khoảng cách, những cái va chạm phập phập và những lời nói dâm đãng không thể chịu nổi không ngừng vang lên, cô gái bị đụ tới la hét không ngừng, giọng cũng trở nên khàn khàn.
Bộ phận sinh dục của Cố Khang phồng lên một chút ngay lập tức, và nó đứng thẳng tắp áp sát vào chỗ đó, nóng bỏng không thể nào mà lơ là được, gớm ghiếc và kiêu ngạo.
Đỗ Nhược bị làm cho nóng đến mức tiểu huyệt co giật giật giật, cắn môi ôm lấy eo anh, lấy hết dũng khí thấp giọng hỏi: "Cậu… có muốn không?"
Cố Khang đột nhiên nắm lấy tay cô, đặt nó xuống cột thịt của anh, giữ chặt tay cô, và di chuyển lên xuống trên bao quy đầu.
"Anh ..." Đỗ Nhược ngây người mà thở gấp, mũi tên trên dây, nếu anh muốn làm, cô sẽ không từ chối.
“Không có bao cao su.” Cố Khang đỡ lấy cơ thể cô, mồ hôi tuôn như mưa, giọng nói có chút khàn khàn, anh cố chịu đựng, “Không tốt cho cậu đâu.”
Đỗ Nhược cảm thấy trong lòng ấm áp, lỗ tai đỏ bừng, buột miệng nó rai: "... Tớ không quan tâm."
Gậy thịt cọ xát vào lòng bàn tay mềm mại của cô, và hơi nóng chảy ra xung quanh bao trùm lấy hai người, Cố Khang di chuyển ngày một nhanh hơn, và vài phút sau, anh bắn hết trong lòng bàn tay cô.
Cố Khang ngã lên trên người cô, ghé sát đến trước ngực cô, đầu tiên dùng chóp mũi xoa xoa đầu vú, sau đó há miệng ngậm một cái, sau đó liếm láp.
Anh nói một cách khàn khàn, "Nhưng tớ quan tâm, Nhược Nhược, tớ không muốn làm tổn thương đến cậu."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.