Chương 27: mệt mỏi
Tiểu Cam Cam
03/05/2023
Anh sợ cô bị đem đi mất, liền tiến đến gần Kiều Chấn Nam rồi lên tiếng:
" Để cô ấy đến nhà các cậu vào thời điểm tân hôn, cậu nghĩ... cậu có thể tự do tình tình tình tang tang tính đưuojc ư?".
Điều mà anh nói khiến cho Kiều Chấn Nam phải suy nghĩ lại, anh đến gần Lý Tiểu Xuyên rồi nói nhỏ:
" Xuyên, dù gì thì cô ấy cũng ở nơi này được vài tuần rồi, nếu Vương Nhất Hạo muốn làm gì thì đã làm, đâu cần đợi?".
" Em không cần biết, tóm lai con người cậu ta mưu mô gian cảo lại còn thâm hiểm, sao có thể để Gia Hân sống cùng với cậu ta?".
" Dù sao chúng ta cũng thuê nhà đối diện mà, hơn nữa Tô Gia Hân không phải con nít, em làm vậy có phần không tin tưởng cậu ấy".
"........".
Ôi đệt, còn thuê nhà phía đối diện? Ngày tháng sau này của anh chắc sẽ rất thảm.
Vương Nhất Hạo không thể chịu đựng thêm được nữa, nhanh chóng tống cổ cả hai người đó ra ngoài:
" Biến đi cho lão tử nhờ".
" Này, đừng có mà quá đáng. Tui tạm để Gia Hân ở đây, nếu cậu dám làm gì bậy bạ với cậu ấy thì tui lóc da cậu!!!".
Rầm.
Đóng cửa, tiếng ồn do Lý Tiểu Xuyên phát ra cũng không còn nữa, anh thở dài.
Từ nãy đến giờ Tô Gia Hân vãn chưa hiểu việc gì đang diễn ra. Nhưng dường như cảm nhận được Vương Nhất Hạo có điều gì che giấu mình thì phải.
Mỗi lần Lý Tiểu Xuyên nói chuyện, chưa dứt câu là anh chen lời.
Cô gái nhỏ suy suy nghĩ nghĩ rồi nhẹ giọng:
" Hay là... tôi tạm thời xin cô ấy cho tôi ở nhờ?".
" Không được!!!" - Anh thét.
"...........".
"...........".
Sau khi thét xong, cảm nhận được bản thân có chút quá lố, anh hắng giọng rồi nói:
" E hèm, dù sao thì hai người đó vừa kết hôn, cậu đến đó phá bĩnh người ta không cảm thấy quá đáng à? Hơn nữa, cậu là con nợ, tôi phải giữ cậu bên cạnh để đề phòng trường hợp cậu chạy mất".
"............".
Dù sao cũng là bạn cùng lớp, anh ít nhiều cũng biết được tin tức, dù ban đầu có vẻ không quan tâm lắm, nhưng không ngờ rằng việc này có thể giúp được mình một bàn thua trông thấy.
Kiều Chấn Nam luôn cư xử như một con cún nhỏ vô hại trước mặt Lý Tiểu Xuyên, nhưng thâm tâm tên đó vẫn là một con cáo già kiêm chó sói, sao có thể để cho Tô Gia Hân làm rối loạn kế hoạch?
"Nhưng tôi cảm thấy Lý Tiểu Xuyên nói rất đúng, dù sao trai gái đã trưởng thành ở cùng nhau thì đúng là có chút bất tiện, nếu người khác nhìn vào thì không tránh khỏi cảnh bị dị nghị"- Tô Gia Hân thỏ thẻ.
Anh tặng cô một cái lườm đầy chết chóc, anh tình nguyện bị người ta dị nghị. Nhưng đâu thể nói thẳng như thế với cô, chỉ có thể trưng ra gương mặt hăm doạ:
" Cái gì?".
Cô gái nhát gan liền nhanh chóng nói thêm:
" Nhưng... nhưng anh nói cũng không sai, tốt nhất không nên làm phiền họ".
" Vậy nên tôi đây sẽ tốt bụng để cậu ở lại nơi này đến khi nào trả hết nợ".
"...........".
Tô Gia Hân nghĩ ngợi, anh tiến đến xoa xoa đầu cô rồi nói:
" Khuya rồi, ngủ thôi. Não thì bé mà cứ thícg suy nghĩ chuyện không đâu".
__________
Quả thực như anh đã nghĩ, Lý Tiểu Xuyên quả thực không để anh yên ổn ngày nào. Vương Nhất Hạo ban ngày đi làm, đến chiều về liền thấy trong nhà xuất hiện thêm một vị khách trời đánh.
Nhìn thấy anh, Lý Tiểu Xuyên bật chế độ cảnh giác, nhanh chóng chạy đến ôm Tô Gia Hân vào lòng rồi lườm anh:
" Nhìn cái gì mà nhìn, cút!".
" Người cút là cậu mới đúng, đây là nhà tôi".
Vương Nhất Hạo đi đến chỗ của họ, kéo lấy tay Tô Gia Hân.
" Hôm nay phải đến bệnh viện khám định kỳ, cậu chuẩn bị đi. À đúng rồi, lúc nãy tôi thấy chồng cậu đang ở dưới gara, bị cả đám con gái vây quanh".
" Ha, cậu lừa trẻ con à, nghĩ sao tôi tin...".
Anh dí bức ảnh chụp được trong điện thoại vào mặt cô, nhếch môi cười ngạo nghễ rồi nói:
" Đều đã trưởng thành cả rồi, lừa gạt nhau làm gì cơ chứ?".
Kiều Chấn Nam ấy vậy mà lại dám lén phén với người khác? Không nghĩ ngời nhiều, Lý Tiểu Xuyên nhanh chóng chạy ra khỏi nhà, tuy gấp gáp nhưng không quên tặng cho anh câu cảnh cáo:
" Hôm nay tui có việc nên tạm thời không chấp nhất với cậu, cứ chờ đó!".
Quả nhiên đơn giản...
Xem ra anh đã biết cách để đối phó với cho đỉa Lý Tiểu Xuyên này rồi
" Để cô ấy đến nhà các cậu vào thời điểm tân hôn, cậu nghĩ... cậu có thể tự do tình tình tình tang tang tính đưuojc ư?".
Điều mà anh nói khiến cho Kiều Chấn Nam phải suy nghĩ lại, anh đến gần Lý Tiểu Xuyên rồi nói nhỏ:
" Xuyên, dù gì thì cô ấy cũng ở nơi này được vài tuần rồi, nếu Vương Nhất Hạo muốn làm gì thì đã làm, đâu cần đợi?".
" Em không cần biết, tóm lai con người cậu ta mưu mô gian cảo lại còn thâm hiểm, sao có thể để Gia Hân sống cùng với cậu ta?".
" Dù sao chúng ta cũng thuê nhà đối diện mà, hơn nữa Tô Gia Hân không phải con nít, em làm vậy có phần không tin tưởng cậu ấy".
"........".
Ôi đệt, còn thuê nhà phía đối diện? Ngày tháng sau này của anh chắc sẽ rất thảm.
Vương Nhất Hạo không thể chịu đựng thêm được nữa, nhanh chóng tống cổ cả hai người đó ra ngoài:
" Biến đi cho lão tử nhờ".
" Này, đừng có mà quá đáng. Tui tạm để Gia Hân ở đây, nếu cậu dám làm gì bậy bạ với cậu ấy thì tui lóc da cậu!!!".
Rầm.
Đóng cửa, tiếng ồn do Lý Tiểu Xuyên phát ra cũng không còn nữa, anh thở dài.
Từ nãy đến giờ Tô Gia Hân vãn chưa hiểu việc gì đang diễn ra. Nhưng dường như cảm nhận được Vương Nhất Hạo có điều gì che giấu mình thì phải.
Mỗi lần Lý Tiểu Xuyên nói chuyện, chưa dứt câu là anh chen lời.
Cô gái nhỏ suy suy nghĩ nghĩ rồi nhẹ giọng:
" Hay là... tôi tạm thời xin cô ấy cho tôi ở nhờ?".
" Không được!!!" - Anh thét.
"...........".
"...........".
Sau khi thét xong, cảm nhận được bản thân có chút quá lố, anh hắng giọng rồi nói:
" E hèm, dù sao thì hai người đó vừa kết hôn, cậu đến đó phá bĩnh người ta không cảm thấy quá đáng à? Hơn nữa, cậu là con nợ, tôi phải giữ cậu bên cạnh để đề phòng trường hợp cậu chạy mất".
"............".
Dù sao cũng là bạn cùng lớp, anh ít nhiều cũng biết được tin tức, dù ban đầu có vẻ không quan tâm lắm, nhưng không ngờ rằng việc này có thể giúp được mình một bàn thua trông thấy.
Kiều Chấn Nam luôn cư xử như một con cún nhỏ vô hại trước mặt Lý Tiểu Xuyên, nhưng thâm tâm tên đó vẫn là một con cáo già kiêm chó sói, sao có thể để cho Tô Gia Hân làm rối loạn kế hoạch?
"Nhưng tôi cảm thấy Lý Tiểu Xuyên nói rất đúng, dù sao trai gái đã trưởng thành ở cùng nhau thì đúng là có chút bất tiện, nếu người khác nhìn vào thì không tránh khỏi cảnh bị dị nghị"- Tô Gia Hân thỏ thẻ.
Anh tặng cô một cái lườm đầy chết chóc, anh tình nguyện bị người ta dị nghị. Nhưng đâu thể nói thẳng như thế với cô, chỉ có thể trưng ra gương mặt hăm doạ:
" Cái gì?".
Cô gái nhát gan liền nhanh chóng nói thêm:
" Nhưng... nhưng anh nói cũng không sai, tốt nhất không nên làm phiền họ".
" Vậy nên tôi đây sẽ tốt bụng để cậu ở lại nơi này đến khi nào trả hết nợ".
"...........".
Tô Gia Hân nghĩ ngợi, anh tiến đến xoa xoa đầu cô rồi nói:
" Khuya rồi, ngủ thôi. Não thì bé mà cứ thícg suy nghĩ chuyện không đâu".
__________
Quả thực như anh đã nghĩ, Lý Tiểu Xuyên quả thực không để anh yên ổn ngày nào. Vương Nhất Hạo ban ngày đi làm, đến chiều về liền thấy trong nhà xuất hiện thêm một vị khách trời đánh.
Nhìn thấy anh, Lý Tiểu Xuyên bật chế độ cảnh giác, nhanh chóng chạy đến ôm Tô Gia Hân vào lòng rồi lườm anh:
" Nhìn cái gì mà nhìn, cút!".
" Người cút là cậu mới đúng, đây là nhà tôi".
Vương Nhất Hạo đi đến chỗ của họ, kéo lấy tay Tô Gia Hân.
" Hôm nay phải đến bệnh viện khám định kỳ, cậu chuẩn bị đi. À đúng rồi, lúc nãy tôi thấy chồng cậu đang ở dưới gara, bị cả đám con gái vây quanh".
" Ha, cậu lừa trẻ con à, nghĩ sao tôi tin...".
Anh dí bức ảnh chụp được trong điện thoại vào mặt cô, nhếch môi cười ngạo nghễ rồi nói:
" Đều đã trưởng thành cả rồi, lừa gạt nhau làm gì cơ chứ?".
Kiều Chấn Nam ấy vậy mà lại dám lén phén với người khác? Không nghĩ ngời nhiều, Lý Tiểu Xuyên nhanh chóng chạy ra khỏi nhà, tuy gấp gáp nhưng không quên tặng cho anh câu cảnh cáo:
" Hôm nay tui có việc nên tạm thời không chấp nhất với cậu, cứ chờ đó!".
Quả nhiên đơn giản...
Xem ra anh đã biết cách để đối phó với cho đỉa Lý Tiểu Xuyên này rồi
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.