Chương 43: Khủng hoảng
Y Hinh
09/07/2013
Đi theo thái tử Thổ Phiên bọn họ rất nhanh liền tới nơi tổ chức yến
tiệc, kết quả là, thời điểm sắp đến nơi, Mộng Ngữ Diên thả chậm cước bộ
bắt đầu chậm rãi hành tẩu.
Thổ Phiên thái tử ngoái đầu lại nhìn nàng một cái cười nói: “Làm sao vậy?”
“Ngươi. . . . . . Ngươi vào trước đi, ta theo sau đi vào” tuy rằng nàng không cần người khác nói như thế nào, nhưng nàng lại không thể bôi đen mặt cha nàng, nếu nàng theo hắn cùng nhau tiến vào trong sẽ khiến cho mọi người ngờ vực vô căn cứ!
Thổ Phiên thái tử cười gật gật đầu, liền dẫn đầu đi vào, khi bọn hắn bước vào kia một khắc, Mộng Ngữ Diên rõ ràng nghe được bên trong liền truyền đến liên tiếp những lời ân cần hỏi thăm tiếp theo nàng vội lặng lẽ tiêu sái đi vào, thừa dịp thời điểm tất cả mọi người đang hỏi han , nàng theo bên cạnh đi từ từ đến gần bên cha nàng.
“Diên nhi, ngươi vừa đi đâu?” Mộng tướng quân thấy thế hỏi vội.
Ngữ Diên nghe vậy ngượng ngùng cười cười, “Cha, nữ nhi lạc đường, không phải đã đến nơi rồi sao?”
Mộng tướng quân than nhẹ một tiếng, cái này cũng khó trách, nàng cũng lâu không tới Hoàng cung, sau hôn sự, Sở vương gia coi nàng vì sinh bệnh , cự tuyệt mang nàng vào cung, ai, nữ nhi đáng thương!
“Diên nhi a, Vương gia bên kia kìa” Mộng tướng quân gặp Hoàng thượng muốn nhắc nhở nàng chú ý lễ tiết.
Mộng Mgữ Diên vội vàng gật đầu”Cha, nữ nhi biết rồi” nói xong đi từ từ đến bên người yêu nghiệt, mà hắn lại thủy chung đều không liếc nhìn nàng một cái.
Tình Nhi thấy thế cười cười, “Tỷ tỷ vừa mới đi đâu vậy? Muội muội còn lo lắng tỷ tỷ mất tích đâu”
Ngữ Diên hừ lạnh một tiếng, “Muội muội thật đúng là quan tâm tỷ tỷ nha!”
Tình Nhi cười cười, “Tỷ tỷ sao lại nói thế, muội muội quan tâm tỷ tỷ là tự nhiên mà ” Tình Nhi làm bộ dạng như hiền lương thục đức .
“Hoàng thượng giá lâm” Đột nhiên, một tiếng cao la lên, mọi người thấy thế toàn bộ quỳ xuống, Ngữ Diên cũng quỳ xuống, tiếp theo bên tai nàng liền vang lên : “Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”
Một lúc sau, phỏng chừng là hoàng thượng ngồi trên ngai vàng, bởi vì nàng nghe được một câu thản nhiên “Bình thân” .
“Tạ hoàng thượng”
Mọi người hành lễ xong, toàn bộ đứng dậy, Mộng Ngữ Diên liền tò mò ngước mắt muốn nhìn một chút vị hoàng đế này đến tột cùng trông như thế nào, nhưng khi nàng nhìn lên Hoàng thượng cũng là lúc nụ cười của nàng lập tức đông lại , tiếp theo khóe miệng mãnh liệt run rẩy, chân bắt đầu nhũn ra, Tình Nhi thấy thế liền ‘ hảo tâm ’ đỡ nàng, “Tỷ tỷ ngươi làm sao? Chưa từng tới Hoàng cung cũng không tất yếu phải giật mình như thế đi?” Nàng thấp giọng nói.
Mà trên bảo tọa nam nhân kia khóe miệng rõ ràng chứa đựng ý cười, quét nàng liếc mắt một cái.
Mộng Ngữ Diên bắt đầu mạnh mẽ nuốt nước miếng, “Muội. . . . . . Muội muội, nếu. . . . . . Nếu đoạt cái gì đó của Hoàng đế , như vậy kết cục ra sao?” Nàng run run hỏi.
“Mất đầu , nga, có lẽ còn có thể tru di cửu tộc nha, vấn đề đơn giản như vậy, tỷ tỷ không phải không biết chứ?” Tình Nhi châm chọc nói.
Nghe vậy, nàng cả người trong trạng thái hốt hoảng, vì thần mã? Vì thần mã nàng hội xui xẻo như vậy a? Giờ phút này nàng đang nhớ lại một ca khúc, thần a, cứu cứu ta đi, ta còn không muốn chết a. . . . . .
Một mình cúi đầu bi thương hồi lâu, bên trên truyền đến thanh âm của lão thái giám “Hoàng thượng thịnh ân vì nghênh đón Thổ Phiên thái tử, bởi vậy, ở trong này thịnh yến khoản đãi, các vị các đại thần nữ nhi cùng các vị nương nương, kế tiếp là ca hát nếu được mọi người tán thưởng, có thể được hoàng thượng ban cho một tòa phủ cùng với vạn lượng hoàng kim “
Mọi người nghe vậy toàn bộ phát ra tiếng kinh hô, này. . . . . . Cũng quá hấp dẫn đi!
“Nếu không cần cái đó, có thể đổi thành yêu cầu khác không?” Chợt đột nhiên, thanh âm của Mộng Ngữ Diên vang lên.
Thổ Phiên thái tử ngoái đầu lại nhìn nàng một cái cười nói: “Làm sao vậy?”
“Ngươi. . . . . . Ngươi vào trước đi, ta theo sau đi vào” tuy rằng nàng không cần người khác nói như thế nào, nhưng nàng lại không thể bôi đen mặt cha nàng, nếu nàng theo hắn cùng nhau tiến vào trong sẽ khiến cho mọi người ngờ vực vô căn cứ!
Thổ Phiên thái tử cười gật gật đầu, liền dẫn đầu đi vào, khi bọn hắn bước vào kia một khắc, Mộng Ngữ Diên rõ ràng nghe được bên trong liền truyền đến liên tiếp những lời ân cần hỏi thăm tiếp theo nàng vội lặng lẽ tiêu sái đi vào, thừa dịp thời điểm tất cả mọi người đang hỏi han , nàng theo bên cạnh đi từ từ đến gần bên cha nàng.
“Diên nhi, ngươi vừa đi đâu?” Mộng tướng quân thấy thế hỏi vội.
Ngữ Diên nghe vậy ngượng ngùng cười cười, “Cha, nữ nhi lạc đường, không phải đã đến nơi rồi sao?”
Mộng tướng quân than nhẹ một tiếng, cái này cũng khó trách, nàng cũng lâu không tới Hoàng cung, sau hôn sự, Sở vương gia coi nàng vì sinh bệnh , cự tuyệt mang nàng vào cung, ai, nữ nhi đáng thương!
“Diên nhi a, Vương gia bên kia kìa” Mộng tướng quân gặp Hoàng thượng muốn nhắc nhở nàng chú ý lễ tiết.
Mộng Mgữ Diên vội vàng gật đầu”Cha, nữ nhi biết rồi” nói xong đi từ từ đến bên người yêu nghiệt, mà hắn lại thủy chung đều không liếc nhìn nàng một cái.
Tình Nhi thấy thế cười cười, “Tỷ tỷ vừa mới đi đâu vậy? Muội muội còn lo lắng tỷ tỷ mất tích đâu”
Ngữ Diên hừ lạnh một tiếng, “Muội muội thật đúng là quan tâm tỷ tỷ nha!”
Tình Nhi cười cười, “Tỷ tỷ sao lại nói thế, muội muội quan tâm tỷ tỷ là tự nhiên mà ” Tình Nhi làm bộ dạng như hiền lương thục đức .
“Hoàng thượng giá lâm” Đột nhiên, một tiếng cao la lên, mọi người thấy thế toàn bộ quỳ xuống, Ngữ Diên cũng quỳ xuống, tiếp theo bên tai nàng liền vang lên : “Hoàng thượng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế”
Một lúc sau, phỏng chừng là hoàng thượng ngồi trên ngai vàng, bởi vì nàng nghe được một câu thản nhiên “Bình thân” .
“Tạ hoàng thượng”
Mọi người hành lễ xong, toàn bộ đứng dậy, Mộng Ngữ Diên liền tò mò ngước mắt muốn nhìn một chút vị hoàng đế này đến tột cùng trông như thế nào, nhưng khi nàng nhìn lên Hoàng thượng cũng là lúc nụ cười của nàng lập tức đông lại , tiếp theo khóe miệng mãnh liệt run rẩy, chân bắt đầu nhũn ra, Tình Nhi thấy thế liền ‘ hảo tâm ’ đỡ nàng, “Tỷ tỷ ngươi làm sao? Chưa từng tới Hoàng cung cũng không tất yếu phải giật mình như thế đi?” Nàng thấp giọng nói.
Mà trên bảo tọa nam nhân kia khóe miệng rõ ràng chứa đựng ý cười, quét nàng liếc mắt một cái.
Mộng Ngữ Diên bắt đầu mạnh mẽ nuốt nước miếng, “Muội. . . . . . Muội muội, nếu. . . . . . Nếu đoạt cái gì đó của Hoàng đế , như vậy kết cục ra sao?” Nàng run run hỏi.
“Mất đầu , nga, có lẽ còn có thể tru di cửu tộc nha, vấn đề đơn giản như vậy, tỷ tỷ không phải không biết chứ?” Tình Nhi châm chọc nói.
Nghe vậy, nàng cả người trong trạng thái hốt hoảng, vì thần mã? Vì thần mã nàng hội xui xẻo như vậy a? Giờ phút này nàng đang nhớ lại một ca khúc, thần a, cứu cứu ta đi, ta còn không muốn chết a. . . . . .
Một mình cúi đầu bi thương hồi lâu, bên trên truyền đến thanh âm của lão thái giám “Hoàng thượng thịnh ân vì nghênh đón Thổ Phiên thái tử, bởi vậy, ở trong này thịnh yến khoản đãi, các vị các đại thần nữ nhi cùng các vị nương nương, kế tiếp là ca hát nếu được mọi người tán thưởng, có thể được hoàng thượng ban cho một tòa phủ cùng với vạn lượng hoàng kim “
Mọi người nghe vậy toàn bộ phát ra tiếng kinh hô, này. . . . . . Cũng quá hấp dẫn đi!
“Nếu không cần cái đó, có thể đổi thành yêu cầu khác không?” Chợt đột nhiên, thanh âm của Mộng Ngữ Diên vang lên.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.