Chương 7: Ngoại truyện: CỤC CƯNG
77888
12/04/2022
"Chị ơi, bên cạnh chị có ai hả?" Có người bình luận hỏi trên livestream.
Ban nãy Mạc Đồng cúi đầu chỉnh guitar, vừa ngẩng đầu đọc bình luận mới hay cún con nào đó đang mặc tạp dề đi ngang qua phía sau mình.
Mạc Đồng đùa với người xem: "Ban nãy là dì giúp việc, dì ấy tới nấu cơm giúp chị thôi."
Sau đó y bắt đầu chơi guitar và ngâm nga vài giai điệu. Lý Thư Hàng mang cốc bingsu xoài tự làm trong bếp ra để trước mặt Mạc Đồng.
"Đây là tay con trai mà?" Khán giả xem livestream bắt đầu nháo nhào lên, Mạc Đồng cười suýt tắt thở. Y quay đầu lại gọi Lý Thư Hàng: "Qua đây với chị chút."
Lý Thư Hàng chùi tay rồi đi tới: "Sao thế ạ?"
"Nhìn vào điện thoại." Mạc Đồng bảo Lý Thư Hàng rồi múc một muỗng bingsu đút cho cậu trước. Lý Thư Hàng thò đầu lại nhìn, đến lúc mở miệng ngậm muỗng bingsu cậu mới hay chị đẹp đang mở livestream. Lý Thư Hàng hoảng đến mức suýt thì nhảy dựng lên, Mạc Đồng nựng mặt cậu: "Ngoan quá đi mất, đi làm việc tiếp đi. Chị muốn cho bọn họ xem thôi chứ không gì."
***
"Em hôn chị được không?" Lý Thư Hàng vẫn đứng đó nhìn Mạc Đồng livestream, chờ y tắt rồi cậu mới lại ôm đối phương.
"Được chứ." Mạc Đồng tháo kính, ngẩng đầu lên nhìn. Lý Thư Hàng nâng mặt y, khẽ khép mắt lại trao nụ hôn. Mạc Đồng bật cười vì dáng vẻ ngây ngô ấy, y tách hàm răng của cậu chàng ra rồi đưa lưỡi vào. Lý Thư Hàng hoảng hốt định bỏ chạy nhưng lại bị Mạc Đồng tóm tại trận.
Sau khi hôn Lý Thư Hàng đến mức thở không ra hơi, Mạc Đồng mới chịu buông tha nhưng vẫn không quên trêu chọc cậu: "Kém thế không biết."
Máu hiếu thắng của cún con dâng trào, cậu đè Mạc Đồng xuống giường, đôi bên gần nhau trong gang tấc. Lý Thư Hàng làm nũng: "Chị chê em kém kìa!"
"Thế chứng minh mình không kém cho tôi xem nào." Hai mắt Mạc Đồng sáng ngời, lóng lánh ánh nước.
"Được... Được hả chị?" Lý Thư Hàng lắp bắp.
Không để đối phương chần chờ thêm nữa, Mạc Đồng lật người đè đối phương lại, mái tóc dài xõa trên mặt Lý Thư Hàng. Y cúi đầu hôn cậu, bàn tay lướt xuống phía dưới xoa nắn hạ bộ Lý Thư Hàng khiến cậu thở dồn. Mạc Đồng nhanh nhẹn kéo mở khóa quần, đầu ngón tay miết quanh phần thân dưới.
Lý Thư Hàng nhếch môi chịu đựng, tay siết chặt eo Mạc Đồng. Hai người dán chặt vào nhau không rời, Lý Thư Hàng chuyển sang thế chủ động đè ngược lại Mạc Đồng xuống dưới.
"Chị ơi em làm thế này chị thích không?" Lý Thư Hàng dang rộng hai chân Mạc Đồng ra thành hình chữ M, thân dưới cậu ra vào trong lối nhỏ, tiếng nước ọc ọc kêu vang. Mạc Đồng cắn môi, thi thoảng lại rên vài tiếng thật nhỏ.
Lý Thư Hàng nhìn Mạc Đồng, y đang ửng hồng cả mặt, hai mắt ngập nước, viên ngọc trước ngực cũng dựng thẳng tựa như trái anh đào chín mọng chờ người hái.
"Em nhẹ... Nhẹ chút... Mạnh... quá." Mạc Đồng bị cún con lần đầu ra trận chơi đến mức nói không nên lời. Lý Thư Hàng cứ hùng hục làm chẳng màng kĩ năng gì sất, đâm hăng say đến mức khiến y tê rần nhoi nhói cả người.
***
"Cục cưng, trên giường mà cưng thế này thì quá là kém rồi." Mạc Đồng dạng chân nằm bẹp trên giường, y xoa đầu Lý Thư Hàng như xoa đầu cún con. Cậu chàng đương rúc trong lòng Mạc Đồng, nghe y nói thế bèn dụi đầu ngẩng phắt lên, khóe mắt đỏ bừng.
"Ui cha đừng có khóc mà!" Mạc Đồng nén cơn đau ngồi dậy lau nước mắt cho cậu. "Có thế thôi mà cũng khóc, tôi còn chưa khóc thì thôi."
Lý Thư Hàng xáp lại ôm chầm lấy y, hai người cứ trần truồng như thế mà ôm nhau. Cậu dụi mũi vào vai và cổ đối phương, hàm răng khẽ nhay bờ vai Mạc Đồng: "Chị để em luyện thêm mấy lần là tự nhiên tốt lên thôi."
Mạc Đồng bất lực vỗ lưng cậu: "Rồi rồi rồi, cho em luyện cho em luyện."
Lý Thư Hàng ngẩng đầu nhìn y: "Sao chị nói chuyện cứ như mấy kẻ sở khanh ấy, khéo thanh niên chưa trải sự đời như em bị chị lừa tình quá đi mất."
Vừa dứt lời, thanh niên chưa trải sự đời lại hôn kẻ sở khanh, cậu vui vẻ bảo: "Coi như chị lừa tình được em rồi đó, phải đối xử với em cho tốt vào nha."
{Hết}
Ban nãy Mạc Đồng cúi đầu chỉnh guitar, vừa ngẩng đầu đọc bình luận mới hay cún con nào đó đang mặc tạp dề đi ngang qua phía sau mình.
Mạc Đồng đùa với người xem: "Ban nãy là dì giúp việc, dì ấy tới nấu cơm giúp chị thôi."
Sau đó y bắt đầu chơi guitar và ngâm nga vài giai điệu. Lý Thư Hàng mang cốc bingsu xoài tự làm trong bếp ra để trước mặt Mạc Đồng.
"Đây là tay con trai mà?" Khán giả xem livestream bắt đầu nháo nhào lên, Mạc Đồng cười suýt tắt thở. Y quay đầu lại gọi Lý Thư Hàng: "Qua đây với chị chút."
Lý Thư Hàng chùi tay rồi đi tới: "Sao thế ạ?"
"Nhìn vào điện thoại." Mạc Đồng bảo Lý Thư Hàng rồi múc một muỗng bingsu đút cho cậu trước. Lý Thư Hàng thò đầu lại nhìn, đến lúc mở miệng ngậm muỗng bingsu cậu mới hay chị đẹp đang mở livestream. Lý Thư Hàng hoảng đến mức suýt thì nhảy dựng lên, Mạc Đồng nựng mặt cậu: "Ngoan quá đi mất, đi làm việc tiếp đi. Chị muốn cho bọn họ xem thôi chứ không gì."
***
"Em hôn chị được không?" Lý Thư Hàng vẫn đứng đó nhìn Mạc Đồng livestream, chờ y tắt rồi cậu mới lại ôm đối phương.
"Được chứ." Mạc Đồng tháo kính, ngẩng đầu lên nhìn. Lý Thư Hàng nâng mặt y, khẽ khép mắt lại trao nụ hôn. Mạc Đồng bật cười vì dáng vẻ ngây ngô ấy, y tách hàm răng của cậu chàng ra rồi đưa lưỡi vào. Lý Thư Hàng hoảng hốt định bỏ chạy nhưng lại bị Mạc Đồng tóm tại trận.
Sau khi hôn Lý Thư Hàng đến mức thở không ra hơi, Mạc Đồng mới chịu buông tha nhưng vẫn không quên trêu chọc cậu: "Kém thế không biết."
Máu hiếu thắng của cún con dâng trào, cậu đè Mạc Đồng xuống giường, đôi bên gần nhau trong gang tấc. Lý Thư Hàng làm nũng: "Chị chê em kém kìa!"
"Thế chứng minh mình không kém cho tôi xem nào." Hai mắt Mạc Đồng sáng ngời, lóng lánh ánh nước.
"Được... Được hả chị?" Lý Thư Hàng lắp bắp.
Không để đối phương chần chờ thêm nữa, Mạc Đồng lật người đè đối phương lại, mái tóc dài xõa trên mặt Lý Thư Hàng. Y cúi đầu hôn cậu, bàn tay lướt xuống phía dưới xoa nắn hạ bộ Lý Thư Hàng khiến cậu thở dồn. Mạc Đồng nhanh nhẹn kéo mở khóa quần, đầu ngón tay miết quanh phần thân dưới.
Lý Thư Hàng nhếch môi chịu đựng, tay siết chặt eo Mạc Đồng. Hai người dán chặt vào nhau không rời, Lý Thư Hàng chuyển sang thế chủ động đè ngược lại Mạc Đồng xuống dưới.
"Chị ơi em làm thế này chị thích không?" Lý Thư Hàng dang rộng hai chân Mạc Đồng ra thành hình chữ M, thân dưới cậu ra vào trong lối nhỏ, tiếng nước ọc ọc kêu vang. Mạc Đồng cắn môi, thi thoảng lại rên vài tiếng thật nhỏ.
Lý Thư Hàng nhìn Mạc Đồng, y đang ửng hồng cả mặt, hai mắt ngập nước, viên ngọc trước ngực cũng dựng thẳng tựa như trái anh đào chín mọng chờ người hái.
"Em nhẹ... Nhẹ chút... Mạnh... quá." Mạc Đồng bị cún con lần đầu ra trận chơi đến mức nói không nên lời. Lý Thư Hàng cứ hùng hục làm chẳng màng kĩ năng gì sất, đâm hăng say đến mức khiến y tê rần nhoi nhói cả người.
***
"Cục cưng, trên giường mà cưng thế này thì quá là kém rồi." Mạc Đồng dạng chân nằm bẹp trên giường, y xoa đầu Lý Thư Hàng như xoa đầu cún con. Cậu chàng đương rúc trong lòng Mạc Đồng, nghe y nói thế bèn dụi đầu ngẩng phắt lên, khóe mắt đỏ bừng.
"Ui cha đừng có khóc mà!" Mạc Đồng nén cơn đau ngồi dậy lau nước mắt cho cậu. "Có thế thôi mà cũng khóc, tôi còn chưa khóc thì thôi."
Lý Thư Hàng xáp lại ôm chầm lấy y, hai người cứ trần truồng như thế mà ôm nhau. Cậu dụi mũi vào vai và cổ đối phương, hàm răng khẽ nhay bờ vai Mạc Đồng: "Chị để em luyện thêm mấy lần là tự nhiên tốt lên thôi."
Mạc Đồng bất lực vỗ lưng cậu: "Rồi rồi rồi, cho em luyện cho em luyện."
Lý Thư Hàng ngẩng đầu nhìn y: "Sao chị nói chuyện cứ như mấy kẻ sở khanh ấy, khéo thanh niên chưa trải sự đời như em bị chị lừa tình quá đi mất."
Vừa dứt lời, thanh niên chưa trải sự đời lại hôn kẻ sở khanh, cậu vui vẻ bảo: "Coi như chị lừa tình được em rồi đó, phải đối xử với em cho tốt vào nha."
{Hết}
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.