Chương 13: Côn Thịt Đâm Vào Bên Trong Huyệt Nhỏ Khiến Dâm Thủy Không Ngừng Trào Ra (Hơi H)
Nhuyễn Đường Đường
12/10/2022
Nghe vậy, Thẩm Uyên bật cười: "Dâm đãng, cũng không sợ người đàn ông kia nghe được, thú tính cũng theo đó mất đi sao."
Nửa người anh chìm vào trong ghế làm việc, đôi chân thon dài nhấc lên, gác lên bàn làm việc, quả nhiên bừa bãi tới mức không thể kiềm chế được.
Triệu Khinh Ngưng giống như không nghe thấy, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ tràn đầy vui vẻ: "Anh Thẩm, em muốn ~ Anh Thẩm..."
Thẩm Uyên hít một ngụm thuốc, không có kiên nhẫn chờ tới khi hai người xong việc. Dù sao, chuyện tốt anh đang làm một nửa thì bị người khác quấy rầy, bây giờ vẫn còn chưa cảm thấy thỏa mãn.
"Có chuyện gì nói mau. Chậc, bảo tôi đến, cũng không phải một bên cô nhìn tôi, còn một bên thì tưởng tượng đang cùng tôi làm tình đấy chứ?"
"Ưm~ Anh Thẩm! Em muốn... Anh Thẩm, anh làm em chết mất! ~" Triệu Khinh Ngưng gào lên, nhưng người đàn ông phía sau cô ta không hề để tâm, ngược lại còn đâm vào trong cô ta càng mạnh hơn, mỗi một cái đều đâm tới nơi sâu nhất.
Côn thịt đâm vào bên trong khiến dâm thủy không ngừng trào ra, còn tạo thành rất nhiều bọt trắng xung quanh.
Thẩm Uyên hiếm khi bị cảnh tượng kích thích trước mặt này làm ảnh hưởng, cảm thấy cả người khô nóng, khuôn mặt nhỏ nhắn vô tội lại dâm đãng của Bạch Niệm Tô nhất thời hiện lên trong đầu.
Từ nhỏ cô đã được nuông chiều, làn da trắng như đậu phụ, chạm vào rất thích. Bầu ngực vừa mềm lại vừa mịn màng, một tay anh hoàn toàn có thể nắm trọn, huyệt nhỏ phía bên dưới sạch sẽ xinh đẹp, chạm vào một chút, mật dịch lập tức trào ra không ngừng.
Nếu không phải cuộc điện thoại của Triệu Khinh Ngưng gọi tới đây, đoán không chừng anh cũng sẽ không nhịn được, tối nay sẽ muốn cô.
Đáng tiếc.
"Anh Thẩm ..." Triệu Khinh Ngưng kéo suy nghĩ của anh về lại nơi này, có lẽ cô ta đã đạt tới cao trào, khuôn mặt bị chỉnh sửa đỏ bừng, cặp mông trắng nõn không ngừng vặn vẹo.
Người đàn ông nắm chặt thắt lưng của cô ta, đâm vào mấy cái vừa nhanh vừa mạnh, một lúc sau mới rút ra, trên dương vật của anh ta dính một tầng màu trắng đục.
“Bắn vào bên trong?” Thẩm Uyên phủi phủi tro bụi: “Cô đúng là càng ngày càng biết chơi, không sợ sẽ làm chết người sao.”
"Anh Thẩm… Có thể tùy tiện bắn..." Cô ta thở hổn hển.
Thẩm Uyên thầm chửi thề một tiếng.
Nếu như có thể, thật sự là anh cũng rất muốn bắn.
Anh muốn bắn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Niệm Tô, trên ngực cô, trên mông cô, thậm chí càng muốn bắn thật nhiều vào trong nộn thịt của cô.
Sau khi người đàn ông cao lớn vạm vỡ xuất tinh xong, anh ta lau sạch chất lỏng màu đục trên dương vật, mặc quần vào rồi bước ra ngoài, vẻ mặt trước sau vẫn không thay đổi, thực hiện nhiệm vụ là nhân viên bảo vệ của hộp đêm "Dạ Sắc".
Triệu Khinh Ngưng thỏa mãn, nhìn về phía Thẩm Uyên chớp chớp mắt: "Câu lạc bộ Hoán Thê... Anh Thẩm, anh có hẹn không?"
Thẩm Uyên phun ra vòng khói, dập tắt tàn thuốc, ánh mắt thâm thúy.
Vài ngày sau, bất kể Bạch Niệm Tô liên lạc với Thẩm Uyên thế nào, cũng đều không thể liên lạc được.
Cô vô cùng buồn bực, cảm thấy bản thân bị anh đùa giỡn.
Tô Y Vân vẫn đang giúp cô tìm đối tượng để kết hôn.
Cô mệt mỏi vì phải ứng phó chuyện này nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng vui vẻ, giống như một phạm nhân đi gặp đối tượng kết hôn.
Trong khoảng thời gian này, người cô thường xuyên gặp nhất là Chung Kỳ. Anh ta hoàn toàn thể hiện sự quan tâm của mình dành cho cô, mỗi ngày không phải tặng hoa cho cô, thì cũng là hẹn cô ra ngoài mua sắm, ăn cơm.
Tô Y Vân vui mừng khôn xiết, ngày nào cũng dỗ dành Bạch Niệm Tô đáp lại anh ta nhiều một chút. Có đôi khi, Bạch Niệm Tô có cảm giác như mình một nữ hoàng của biển cả, tung tăng giữa những người đàn ông.
Bọn họ thường xuyên tâng bốc cô, mà cô, người vô tình, giăng lưới rộng nhưng lại bị tịch thu.
Tới gần ngày quay trở lại trường, cô bạn thân Đường Nhị của cô đã kết thúc chuyến du lịch châu âu, trở về Dung Thành.
Ngày trở về, cô ấy lập tức tới nhà tìm cô, mang cho cô rất nhiều đồ, còn nói muốn dẫn cô tới một nơi rất vui.
“Chỗ đó là chỗ nào?” Gần đây Bạch Niệm Tô bởi vì chuyện xem mắt, mà cảm thấy phiền muốn chết, cả người vô cùng uể oải.
Đường Nhị nhìn lướt qua cuốn sách đặt trên bàn trang điểm, khinh thường nói: "Không thể nào? Không thể nào? Sao cậu đột nhiên chăm học như vậy?"
"Ừm… Tớ bị rớt môn, lần này phải thi lại, nếu như còn tiếp tục không qua, rất có thể sẽ phải học lại."
"Haizzz, với trạng thái hiện giờ của cậu, hiệu suất học tập nhất định rất thấp."
Đường Nhị lục lọi trong túi xách của mình một lúc, lấy ra một chiếc thẻ có kích thước bằng thẻ ngân hàng.
Tấm thẻ này được làm từ chất liệu kim loại đặc biệt, khá nặng và có họa tiết, trên bề mặt có khắc hình bông hoa hồng, xung quanh là một hàng chữ tiếng Anh, viết giờ làm việc của hộp đêm, thông tin liên hệ và địa chỉ.
"Đây là thẻ VIP của hộp đêm “Dạ Sắc”, tớ đã xin được nó từ anh trai tớ. Tối nay chúng ta đi chơi nhé?" Cô ấy nói.
Bạch Niệm Tô liếc mắt nhìn một cái, nhà cô giáo dục rất nghiêm khắc, cô lớn như vậy, cũng chưa từng tới những chỗ ăn chơi như thế này.
Xuất phát từ lòng tò mò, cô liền đồng ý.
Nửa người anh chìm vào trong ghế làm việc, đôi chân thon dài nhấc lên, gác lên bàn làm việc, quả nhiên bừa bãi tới mức không thể kiềm chế được.
Triệu Khinh Ngưng giống như không nghe thấy, khuôn mặt nhỏ nhắn quyến rũ tràn đầy vui vẻ: "Anh Thẩm, em muốn ~ Anh Thẩm..."
Thẩm Uyên hít một ngụm thuốc, không có kiên nhẫn chờ tới khi hai người xong việc. Dù sao, chuyện tốt anh đang làm một nửa thì bị người khác quấy rầy, bây giờ vẫn còn chưa cảm thấy thỏa mãn.
"Có chuyện gì nói mau. Chậc, bảo tôi đến, cũng không phải một bên cô nhìn tôi, còn một bên thì tưởng tượng đang cùng tôi làm tình đấy chứ?"
"Ưm~ Anh Thẩm! Em muốn... Anh Thẩm, anh làm em chết mất! ~" Triệu Khinh Ngưng gào lên, nhưng người đàn ông phía sau cô ta không hề để tâm, ngược lại còn đâm vào trong cô ta càng mạnh hơn, mỗi một cái đều đâm tới nơi sâu nhất.
Côn thịt đâm vào bên trong khiến dâm thủy không ngừng trào ra, còn tạo thành rất nhiều bọt trắng xung quanh.
Thẩm Uyên hiếm khi bị cảnh tượng kích thích trước mặt này làm ảnh hưởng, cảm thấy cả người khô nóng, khuôn mặt nhỏ nhắn vô tội lại dâm đãng của Bạch Niệm Tô nhất thời hiện lên trong đầu.
Từ nhỏ cô đã được nuông chiều, làn da trắng như đậu phụ, chạm vào rất thích. Bầu ngực vừa mềm lại vừa mịn màng, một tay anh hoàn toàn có thể nắm trọn, huyệt nhỏ phía bên dưới sạch sẽ xinh đẹp, chạm vào một chút, mật dịch lập tức trào ra không ngừng.
Nếu không phải cuộc điện thoại của Triệu Khinh Ngưng gọi tới đây, đoán không chừng anh cũng sẽ không nhịn được, tối nay sẽ muốn cô.
Đáng tiếc.
"Anh Thẩm ..." Triệu Khinh Ngưng kéo suy nghĩ của anh về lại nơi này, có lẽ cô ta đã đạt tới cao trào, khuôn mặt bị chỉnh sửa đỏ bừng, cặp mông trắng nõn không ngừng vặn vẹo.
Người đàn ông nắm chặt thắt lưng của cô ta, đâm vào mấy cái vừa nhanh vừa mạnh, một lúc sau mới rút ra, trên dương vật của anh ta dính một tầng màu trắng đục.
“Bắn vào bên trong?” Thẩm Uyên phủi phủi tro bụi: “Cô đúng là càng ngày càng biết chơi, không sợ sẽ làm chết người sao.”
"Anh Thẩm… Có thể tùy tiện bắn..." Cô ta thở hổn hển.
Thẩm Uyên thầm chửi thề một tiếng.
Nếu như có thể, thật sự là anh cũng rất muốn bắn.
Anh muốn bắn lên khuôn mặt nhỏ nhắn của Bạch Niệm Tô, trên ngực cô, trên mông cô, thậm chí càng muốn bắn thật nhiều vào trong nộn thịt của cô.
Sau khi người đàn ông cao lớn vạm vỡ xuất tinh xong, anh ta lau sạch chất lỏng màu đục trên dương vật, mặc quần vào rồi bước ra ngoài, vẻ mặt trước sau vẫn không thay đổi, thực hiện nhiệm vụ là nhân viên bảo vệ của hộp đêm "Dạ Sắc".
Triệu Khinh Ngưng thỏa mãn, nhìn về phía Thẩm Uyên chớp chớp mắt: "Câu lạc bộ Hoán Thê... Anh Thẩm, anh có hẹn không?"
Thẩm Uyên phun ra vòng khói, dập tắt tàn thuốc, ánh mắt thâm thúy.
Vài ngày sau, bất kể Bạch Niệm Tô liên lạc với Thẩm Uyên thế nào, cũng đều không thể liên lạc được.
Cô vô cùng buồn bực, cảm thấy bản thân bị anh đùa giỡn.
Tô Y Vân vẫn đang giúp cô tìm đối tượng để kết hôn.
Cô mệt mỏi vì phải ứng phó chuyện này nhưng cũng chỉ có thể miễn cưỡng vui vẻ, giống như một phạm nhân đi gặp đối tượng kết hôn.
Trong khoảng thời gian này, người cô thường xuyên gặp nhất là Chung Kỳ. Anh ta hoàn toàn thể hiện sự quan tâm của mình dành cho cô, mỗi ngày không phải tặng hoa cho cô, thì cũng là hẹn cô ra ngoài mua sắm, ăn cơm.
Tô Y Vân vui mừng khôn xiết, ngày nào cũng dỗ dành Bạch Niệm Tô đáp lại anh ta nhiều một chút. Có đôi khi, Bạch Niệm Tô có cảm giác như mình một nữ hoàng của biển cả, tung tăng giữa những người đàn ông.
Bọn họ thường xuyên tâng bốc cô, mà cô, người vô tình, giăng lưới rộng nhưng lại bị tịch thu.
Tới gần ngày quay trở lại trường, cô bạn thân Đường Nhị của cô đã kết thúc chuyến du lịch châu âu, trở về Dung Thành.
Ngày trở về, cô ấy lập tức tới nhà tìm cô, mang cho cô rất nhiều đồ, còn nói muốn dẫn cô tới một nơi rất vui.
“Chỗ đó là chỗ nào?” Gần đây Bạch Niệm Tô bởi vì chuyện xem mắt, mà cảm thấy phiền muốn chết, cả người vô cùng uể oải.
Đường Nhị nhìn lướt qua cuốn sách đặt trên bàn trang điểm, khinh thường nói: "Không thể nào? Không thể nào? Sao cậu đột nhiên chăm học như vậy?"
"Ừm… Tớ bị rớt môn, lần này phải thi lại, nếu như còn tiếp tục không qua, rất có thể sẽ phải học lại."
"Haizzz, với trạng thái hiện giờ của cậu, hiệu suất học tập nhất định rất thấp."
Đường Nhị lục lọi trong túi xách của mình một lúc, lấy ra một chiếc thẻ có kích thước bằng thẻ ngân hàng.
Tấm thẻ này được làm từ chất liệu kim loại đặc biệt, khá nặng và có họa tiết, trên bề mặt có khắc hình bông hoa hồng, xung quanh là một hàng chữ tiếng Anh, viết giờ làm việc của hộp đêm, thông tin liên hệ và địa chỉ.
"Đây là thẻ VIP của hộp đêm “Dạ Sắc”, tớ đã xin được nó từ anh trai tớ. Tối nay chúng ta đi chơi nhé?" Cô ấy nói.
Bạch Niệm Tô liếc mắt nhìn một cái, nhà cô giáo dục rất nghiêm khắc, cô lớn như vậy, cũng chưa từng tới những chỗ ăn chơi như thế này.
Xuất phát từ lòng tò mò, cô liền đồng ý.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.