Chiếm Cho Riêng Mình

Chương 22: Dạy Em (Hơi H)

Nhuyễn Đường Đường

15/10/2022

Mùi hoocmon nam nhàn nhạt truyền đến, kích thích giác quan của cô, cũng khơi dậy dục vọng của cô.

Nhiều lần, cô cảm thấy bản thân sắp không nhịn được nữa, muốn anh trực tiếp tiến vào bên trong mình.

"Dương vật của đàn ông có ba phần, em đang sờ phần thứ hai, nhẹ nhàng vuốt ve lên phía trên..." Anh cẩn thận hướng dẫn cô làm theo lời anh.

Cô xoa nhẹ côn thịt của anh và không quá mạnh, ngón tay cái theo, đi lên theo vòng tròn nhỏ cho đến khi rãnh hậu môn dừng lại.

Cô lần lượt vuốt ve từng bộ phận trên người anh em của anh, sau đó nghe theo lời anh, một lần nữa cầm lấy côn thịt thô to.

Dương vật của anh quá to, một bàn tay của cô căn bản không thể nắm được hết.

Thẩm Uyên nhìn cô, nắm tay cô, để cô dùng hai tay cầm dương vật của anh, vuốt ve lên xuống, thỉnh thoảng khẽ nắm lấy, dùng lòng bàn tay xoa xoa thân gậy.

Sức lực của cô rất yếu, lòng bàn tay của anh đặt ở trên mu bàn tay của cô khẽ tăng thêm lực.

Nếu như cô dùng sức quá mạnh, anh khẽ hít vào một hơi, hô hấp trở nên dồn dập, nói cô nhẹ một chút.

"Làm đi." Anh nói.

Bạch Niệm Tô nghe vậy ngượng ngùng rút tay ra, dùng trái tay sờ soạng vùng kín của mình, sau đó đem dâm thủy bôi lên dương vật của anh.

Cô lặp đi lặp lại vài lần, cho đến khi dương vật của anh đủ ướt, mới tiếp tục vuốt ve một lần nữa.

“Tô Tô thật giỏi.” Anh vuốt ve má cô, ngón tay khẽ gãi má cô, giống như đang an ủi một con mèo nhỏ.



“Quy đầu của đàn ông rất nhạy cảm nên cần được kích thích sau cùng.” Anh nói xong, còn cầm lấy ngón tay của cô nhẹ nhàng vuốt ve quy đầu màu đỏ tươi.

Cô ngoan ngoãn nghe theo, cuối cùng cầm lấy dương vật của anh, nhẹ nhàng vuốt ve, cọ xát.

Bạch Niệm Tô dần dần thành thạo các kỹ năng, anh liền buông tay ra, để cô tự mình làm.

“Anh và ông nội của em cũng đã giải trừ quan hệ nuôi dưỡng.” Sau đó, anh liếm chiếc răng hàm sau của mình, bị cô kích thích như vậy, không hiểu sao anh lại muốn hút một điếu thuốc.

Hai ngày trước, khi anh đến tìm Bạch Kha xử lý chuyện này, đương nhiên Bạch Kha không muốn, mãi cho đến khi anh nói bản thân vẫn sẽ giúp đỡ nhà họ Bạch như trước, ông ấy mới bằng lòng giải quyết chuyện này.

A, có lẽ là do thời gian đã trôi qua rất lâu rồi, cho nên tất cả mọi người đều đã quên mất, lúc đó anh với nhà họ Bạch, cho tới hiện giờ cũng chỉ là một cuộc giao dịch- Anh cứu được Bạch Niệm Tô khỏi tay bọn bắt cóc, Bạch Kha nhận anh làm con nuôi.

Anh cũng không nợ nhà họ Bạch bất cứ thứ gì.

Chỉ là người với người ở chung với nhau một thời gian, ít nhiều cũng sinh ra một chút tình cảm.

Anh cũng vì chút tình cảm đó mới muốn giúp đỡ nhà họ Bạch, cho tới khi có người có đủ khả năng tiếp quản nhà họ Bạch xuất hiện.

Nhưng những lời của anh, lọt vào tai Bạch Niệm Tô, có nghĩa là…

Anh sẽ cùng cô kết hôn.

“Tốc độ nhanh lên một chút, đã vuốt ve rất lâu rồi.” Anh thúc giục cô: “Âm hộ của em không ngứa nữa sao?”

"Ngứa ..." Cô ngẩng đầu nhìn anh, hai mắt ngân ngấn nước, khóe miệng co rút lại: "Anh mau bắn ra đi..."

Tay của cô di chuyển ngày càng nhanh, giống như đang vắt sữa bò, điên cuồng muốn khiến anh bắn toàn bộ tinh dịch ra ngoài.



Thẩm Uyên không nhịn được thường xuyên hít vào, trong cổ họng thỉnh thoảng sẽ phát ra vài tiếng rên rỉ mê người.

“Ừm!” Anh đột nhiên cau mày, kéo bàn tay bé nhỏ của cô ra, cầm dương vật của mình, mắt ngựa mở to, hướng dương vật về phía ngực của cô, bắn toàn bộ tinh dịch màu trắng đục lên đó.

Bạch Niệm Tô sửng sốt một chút, sau đó mới tỉnh táo lại, tinh dịch dính trên ngực cô từng giọt từng giọt rơi xuống bồn tắm, bị nước lạnh làm đông lại lơ lửng trên mặt nước.

"Thẩm Uyên ~ Em muốn ..." Cô nũng nịu yếu ớt gọi anh.

Cô vẫn còn chưa giải quyết đâu.

Dục vọng trên mặt Thẩm Uyên vẫn chưa giảm bớt, so với hương vị năm xưa lại càng thêm say lòng người.

Anh đứng đó cụp mắt xuống nhìn cô, vừa mới xuất ra một lần, anh cũng không quá nóng vội nữa.

Trước ánh mắt cuồng nhiệt, rực lửa của cô, anh lau sạch chất đục trắng còn sót lại trên đầu dương vật của mình rồi cọ nó vào đôi má lúm đồng tiền của cô.

Sau đó, anh ta kéo cạp quần lên, bước ra ngoài mà không nói một lời.

Bạch Niệm Tô hoảng sợ: "Thẩm Uyên!"

Anh cứ như vậy mà rời đi, còn thuận tiện đóng cửa lại.

Cô chật vật quỳ xuống trong bồn tắm, bên trong cơ thể đều là lửa nóng, còn cơ thể bên ngoài lại lạnh như băng.

Tim đau nhói, như thể bị hàng vạn mũi kim châm vào.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Cho Riêng Mình

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook