Chương 26: Dục Vọng (Cao H)
Nhuyễn Đường Đường
15/10/2022
"Thẩm Uyên ..." Cô gọi anh.
“Ừm.” Anh mở mắt ra, uể oải nhìn cô, lập tức hiểu được sự khẩn thiết trong mắt cô.
Thẩm Uyên: "Em có muốn nghe nhạc không?"
Cô lúng túng gật đầu.
Anh chống người lên, vươn tay giảm độ sáng của đèn, trong ánh đèn ấm áp hơi tối, tạo thành một bầu không khí mờ ám.
Sau đó, anh cầm điện thoại của mình lên, lướt vài cái, rồi nhấp vào bài "Except For Us" của Austin Mahone.
Một giọng nam vang lên, sau khi nghe xong lời bài hát, cô xấu hổ đến mức không dám nhìn anh.
Anh lại đè lên người cô, khẽ liếm vành tai cô, hai tay không ngừng vuốt ve trên người cô, cũng không ngừng châm lửa trên mỗi nơi mà nó lướt qua.
Khi chạm tới nơi riêng tư của cô, anh khẽ xoa cánh hoa mềm mại của cô, đầu ngón tay đảo quanhmiệng huyệt ẩm ướt, kích thích từng giây thần kinh mẫn cảm ở đây.
Đợi tới khi cô động tình rên rỉ, anh mới với tay lấy hộp bao cao su ở trên tủ đầu giường, lấy ra một cái.
Bạch Niệm Tô liếc mắt nhìn anh một cái, nhớ tới tiếng đóng mở cửa mà mình nghe thấy lúc nãy, nghi hoặc lẩm bẩm nói: "Vừa rồi anh kêu người đi mua bao cao su?"
Vậy mà có thể dễ dàng nghe thấy được, thản nhiên nói: "Bình thường không dùng."
Âm lượng của anh quá thấp, toàn bộ sự chú ý của cô đều bị động tác xé bao cao su của anh hấp dẫn, không nghe thấy được lời này của anh.
Anh lấy chiếc bao cao su trong suốt ra, thuần thục đặt nó ở bên trên quy đầu màu đỏ tươi rồi vuốt xuống.
Dương vật thô to ở giữa hai chân anh ngay lập tức được bọc trong một lớp cao su mỏng, trong suốt.
Tuy nhiên, những đường gân xanh trên dương vật vẫn khiến người ta cảm thấy kinh hãi.
Anh buông tay ra, dương vật lập tức nảy lên, quy đầu đập vào cơ bụng của anh.
Bạch Niệm Tô kinh ngạc nhìn theo, tim đập như trống bỏi.
Anh nắm lấy bắp chân cô, dang rộng ra thành hình chữ "M".
Tư thế cửa rộng mở khiến cô xấu hổ, nhịp tim đập nhanh hơn.
Cô hít thở sâu vài hơi, cố gắng phối hợp với anh.
Thẩm Uyên đỡ đầu gối của cô, cầm lấy dương vật đang tướng đâu, nhẹ nhàng chậm chạp tiến vào bên trong hành lang chật hẹp.
Vách tường chưa từng bị dị vật to lớn như vậy xâm nhập, quả thực rất đau, nhanh chóng hút chặt lấy dương vật của anh.
Cơn khoái cảm xộc thẳng lên dọc theo sống lưng, khiến thắt lưng của cô không nhịn được mà run lên, thiết chút nữa tước bỏ vũ khí đầu hàng.
"Tô Tô, Tô Tô..."
Hết lần này tới lần khác anh không ngừng gọi tên của cô, với chất giọng trầm thấp, từ tính, cùng với âm nhạc nhẹ nhàng, êm dịu, lọt vào tai, khiến cho dây thần kinh được thả lỏng, dễ dàng gỡ xuống tất cả phòng bị.
Đây là lần đầu tiên Bạch Niệm Tô nghe anh thì thầm tên cô một cách chân thành, nỉ non như vậy.
Trong một cái chớp mắt, cô thực sự cho rằng hai người họ là một đôi tình nhân tâm đầu ý hợp.
Chỉ vì thứ cảm giác mơ hồ, chông chênh và sung sướng này, có thể khiến cho người ta cảm thấy vô cùng hạnh phúc, giống như tình yêu vậy, cho dù có một cơn đau nhói vì phía bên dưới bị xé rách, cô vẫn cắn chặt răng không hét lên đau đớn.
Dương vật thô to của anh vào được một nửa.
Thẩm Uyên không ngờ lần này lại thuận lợi như vậy.
Anh ngước mắt lên liếc nhìn cô, phát hiện cô đang cắn môi, dáng vẻ mềm mại đáng yêu khiến cho người ta cảm thấy đau lòng.
Anh cúi đầu liếm môi cô, bên trong khoang miệng nếm được mùi máu tanh nhàn nhạt.
"Nếu đau thì cứ nói ra, anh nhất định sẽ nhẹ nhàng." Anh nói.
Bạch Niệm Tô nghe thấy vậy, liền nói: "Đau quá ..."
Thẩm Uyên nghe xong, không tiến vào sâu hơn, mà vuốt ve cô nhiều hơn, chờ cô hồi phục.
Anh nghẹn một hồi lâu, côn thịt thô to mới đút vào được một nửa, liền bị vách thịt mềm mại trơn bóng quấn chặt lấy.
Cũng không biết bên trong nộn huyệt của cô có ma lực gì, giống như có vô số miệng hút nhỏ, không ngừng hút lấy dương vật đang căng trướng của anh, muốn anh dùng hết sức đâm vào.
Quả thực là rất khó chịu.
Thẩm Uyên bắt đầu di chuyển, tốc độ chậm rãi, cố gắng kiềm chế, ngay cả tiếng hít thở cũng vô cùng từ tốn.
“Ừm.” Anh mở mắt ra, uể oải nhìn cô, lập tức hiểu được sự khẩn thiết trong mắt cô.
Thẩm Uyên: "Em có muốn nghe nhạc không?"
Cô lúng túng gật đầu.
Anh chống người lên, vươn tay giảm độ sáng của đèn, trong ánh đèn ấm áp hơi tối, tạo thành một bầu không khí mờ ám.
Sau đó, anh cầm điện thoại của mình lên, lướt vài cái, rồi nhấp vào bài "Except For Us" của Austin Mahone.
Một giọng nam vang lên, sau khi nghe xong lời bài hát, cô xấu hổ đến mức không dám nhìn anh.
Anh lại đè lên người cô, khẽ liếm vành tai cô, hai tay không ngừng vuốt ve trên người cô, cũng không ngừng châm lửa trên mỗi nơi mà nó lướt qua.
Khi chạm tới nơi riêng tư của cô, anh khẽ xoa cánh hoa mềm mại của cô, đầu ngón tay đảo quanhmiệng huyệt ẩm ướt, kích thích từng giây thần kinh mẫn cảm ở đây.
Đợi tới khi cô động tình rên rỉ, anh mới với tay lấy hộp bao cao su ở trên tủ đầu giường, lấy ra một cái.
Bạch Niệm Tô liếc mắt nhìn anh một cái, nhớ tới tiếng đóng mở cửa mà mình nghe thấy lúc nãy, nghi hoặc lẩm bẩm nói: "Vừa rồi anh kêu người đi mua bao cao su?"
Vậy mà có thể dễ dàng nghe thấy được, thản nhiên nói: "Bình thường không dùng."
Âm lượng của anh quá thấp, toàn bộ sự chú ý của cô đều bị động tác xé bao cao su của anh hấp dẫn, không nghe thấy được lời này của anh.
Anh lấy chiếc bao cao su trong suốt ra, thuần thục đặt nó ở bên trên quy đầu màu đỏ tươi rồi vuốt xuống.
Dương vật thô to ở giữa hai chân anh ngay lập tức được bọc trong một lớp cao su mỏng, trong suốt.
Tuy nhiên, những đường gân xanh trên dương vật vẫn khiến người ta cảm thấy kinh hãi.
Anh buông tay ra, dương vật lập tức nảy lên, quy đầu đập vào cơ bụng của anh.
Bạch Niệm Tô kinh ngạc nhìn theo, tim đập như trống bỏi.
Anh nắm lấy bắp chân cô, dang rộng ra thành hình chữ "M".
Tư thế cửa rộng mở khiến cô xấu hổ, nhịp tim đập nhanh hơn.
Cô hít thở sâu vài hơi, cố gắng phối hợp với anh.
Thẩm Uyên đỡ đầu gối của cô, cầm lấy dương vật đang tướng đâu, nhẹ nhàng chậm chạp tiến vào bên trong hành lang chật hẹp.
Vách tường chưa từng bị dị vật to lớn như vậy xâm nhập, quả thực rất đau, nhanh chóng hút chặt lấy dương vật của anh.
Cơn khoái cảm xộc thẳng lên dọc theo sống lưng, khiến thắt lưng của cô không nhịn được mà run lên, thiết chút nữa tước bỏ vũ khí đầu hàng.
"Tô Tô, Tô Tô..."
Hết lần này tới lần khác anh không ngừng gọi tên của cô, với chất giọng trầm thấp, từ tính, cùng với âm nhạc nhẹ nhàng, êm dịu, lọt vào tai, khiến cho dây thần kinh được thả lỏng, dễ dàng gỡ xuống tất cả phòng bị.
Đây là lần đầu tiên Bạch Niệm Tô nghe anh thì thầm tên cô một cách chân thành, nỉ non như vậy.
Trong một cái chớp mắt, cô thực sự cho rằng hai người họ là một đôi tình nhân tâm đầu ý hợp.
Chỉ vì thứ cảm giác mơ hồ, chông chênh và sung sướng này, có thể khiến cho người ta cảm thấy vô cùng hạnh phúc, giống như tình yêu vậy, cho dù có một cơn đau nhói vì phía bên dưới bị xé rách, cô vẫn cắn chặt răng không hét lên đau đớn.
Dương vật thô to của anh vào được một nửa.
Thẩm Uyên không ngờ lần này lại thuận lợi như vậy.
Anh ngước mắt lên liếc nhìn cô, phát hiện cô đang cắn môi, dáng vẻ mềm mại đáng yêu khiến cho người ta cảm thấy đau lòng.
Anh cúi đầu liếm môi cô, bên trong khoang miệng nếm được mùi máu tanh nhàn nhạt.
"Nếu đau thì cứ nói ra, anh nhất định sẽ nhẹ nhàng." Anh nói.
Bạch Niệm Tô nghe thấy vậy, liền nói: "Đau quá ..."
Thẩm Uyên nghe xong, không tiến vào sâu hơn, mà vuốt ve cô nhiều hơn, chờ cô hồi phục.
Anh nghẹn một hồi lâu, côn thịt thô to mới đút vào được một nửa, liền bị vách thịt mềm mại trơn bóng quấn chặt lấy.
Cũng không biết bên trong nộn huyệt của cô có ma lực gì, giống như có vô số miệng hút nhỏ, không ngừng hút lấy dương vật đang căng trướng của anh, muốn anh dùng hết sức đâm vào.
Quả thực là rất khó chịu.
Thẩm Uyên bắt đầu di chuyển, tốc độ chậm rãi, cố gắng kiềm chế, ngay cả tiếng hít thở cũng vô cùng từ tốn.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.