Chương 24: Mèo Nhỏ Phun Nước Rồi 2
Nhuyễn Đường Đường
15/10/2022
Trong lòng Bạch Niệm Tô giống như có một chú nai con đang chạy loạn, giống như một con búp bê, tùy ý để anh cởi quần áo của mình.
Cô được anh đưa vào phòng tắm, nước ấm dội xuống rửa sạch cơn ớn lạnh của cô.
Anh đang đứng ngay sau lưng cô, hai cơ thể trần trụi ôm khít lấy nhau, thậm chí cô có thể cảm nhận được nhịp tim ổn định của anh từ sau lưng cô.
Dương vật đang nằm im dưới háng cô cọ vào eo của cô rồi từ từ có sự thay đổi.
“Vẫn còn khó chịu sao?” Anh nói nhỏ vào tai cô, lòng bàn tay ấm áp vuốt ve cánh tay lạnh buốt của cô, khiến cô nổi da gà.
Bạch Niệm Tô chớp chớp mắt, gật đầu, khóe miệng anh đào khẽ mở: "Vẫn còn khó chịu… Bên dưới thật ngứa..."
Cô không biết họ cho cô uống thuốc gì, lúc đầu cô rất thèm khát, bây giờ vẫn còn cảm giác đau nhói như kiến cắn.
Cô nghe thấy anh chậm rãi thở ra một hơi, bàn tay to đặt ở trên cánh tay cô bắt đầu hướng về phía bầu ngực của cô, trong tay cầm lấy thịt vú non mềm.
“Hừ ~” Cảm giác tê dại nhất thời khiến cô choáng váng, hai mắt híp lại.
Anh xoa nắn hai bầu vú của cô, nhìn bầu ngực mềm mại trong tay mình, không ngừng biến thành nhiều hình dạng khác nhau.
Cô khẽ thở hổn hển, vặn vẹo người, cọ sát vào dương vật của anh trong nháy mắt khiến nó lập tức to dần lên, đứng thẳng dậy.
“Em có thể hôn không?” Anh hỏi cô, trong giọng nói có chút sàn sạn.
Bạch Niệm Tô nhớ lại trải nghiệm hôn anh lần trước, gật đầu.
“Hôn anh.” Thẩm Uyên nói.
Cô lưỡng lự, anh giống như đang trừng phạt, khẽ nhéo vào hai đầu vú căng cứng khiến cô cau mày đau đớn.
Cô đành phải quay đầu lại, ngẩng cổ lên, dùng cái miệng nhỏ nhắn của mình, phủ lên đôi môi mỏng của anh.
Chỉ dính như vậy rõ ràng là không đủ.
Cô bắt chước dáng vẻ của anh lúc đó, vươn đầu lưỡi ngọt ngào, liếm nhẹ môi anh, sau đó yên lặng tiến vào khoang miệng anh.
Khi cô đang tẩy trang, anh cũng đã dùng nước súc miệng, loại bỏ toàn bộ mùi thuốc lá ở trong miệng.
Vì vậy, mùi bạc hà đặc biệt của nước súc miệng ngay lập tức tràn vào miệng cô, sảng khoái, dễ chịu.
Kỹ thuật hôn của cô thật sự không quá thuần thục.
Thẩm Uyên cũng không ghét bỏ, để môi cô dính vào môi mình như vậy.
Tay của anh cũng không nhàn rỗi, một tay xoa nắn bộ ngực to lớn của cô, tay kia xuôi theo đường cong trên cơ thể của cô, lướt qua phần bụng phẳng lì, vuốt ve xuống phía dưới trơn nhẵn không có lông.
Đói khát lâu ngày, cô công chúa nhỏ đoan trang và kiệm lời của nhà họ Bạch chẳng khác nào một chú cún đang đói.
Cô nóng lòng vặn eo và hông để đón nhận từng lần cọ xát của anh.
Thẩm Uyên mân mê hai bên môi hoa đầy đặn, thỉnh thoảng đầu ngón tay lướt qua giữa hai khe hoa, giống như vô tình chạm vào âm hạch của cô.
Cô khẽ kêu lên, cảm thấy phần bụng dưới của mình không thể chịu được nữa, hành lang chật hẹp phun ra càng nhiều mật dịch.
Đầu ngón tay của anh xoa lên miệng huyệt mẫn cảm, đem dâm thủy bôi lên âm hạch.
Âm hạch có rất nhiều dây thần kinh, không lớn hơn ngón tay cái của cô.
Anh tùy ý trêu chọc cô, có thể khiến toàn thân cô tê dại, biến thành một vũng nước suối mềm mại trong vòng tay anh.
“A! ~” Cô không tiếp tục hôn anh nữa, cả người mình dựa vào người anh, hai chân mềm nhũn, suýt nữa khuỵu xuống.
"Có muốn anh làm cho em tới cao trào một lần ở trong này không? Hửm?" Anh hỏi, nhưng động tác tay phía bên dưới rõ ràng là không cho cô quyền lựa chọn.
Những ngón tay linh hoạt, gẩy, ngoáy, vân vê, cọ xát, khéo léo chơi đùa với hạt đậu nhỏ mẫn cảm đáng thương kia, có thể nắm trong tay tất cả khoái cảm của cô.
"Ha a, thật là kích thích... A! ~" Khoái cảm xa lạ giống như sóng biển ập về phía cô, khiến cô vừa sợ hãi lại vừa hưng phấn.
Cơ thể như một miếng ngọc bích bị giam lại trong lồng ngực anh, không ngừng vặn vẹo, rõ ràng là đang muốn trốn thoát khỏi sự trêu chọc của ngón tay anh, rồi lại muốn được anh trêu chọc, không ngừng hướng về phía trước.
Anh xoa nắn hạt đậu nhỏ sưng đỏ, đầu ngón tay thô ráp khiến cô thở gấp.
"Tô Tô, em có thể đạt tới cao trào."
Vừa dứt lời, bàn tay nhỏ bé đang nắm chặt cánh tay anh của Bạch Niệm Tô đột nhiên siết chặt, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
Mông của cô khẽ run, chân cũng run lên, một dòng nước trong veo từ giữa hai chân chảy ra, cùng dòng nước ấm chảy xuống đất.
Có phải là tiểu không kiểm soát? Cô ngại ngùng nghĩ, hy vọng anh không nhận ra sự khác lạ.
"Mèo nhỏ phun nước rồi ~" Trong giọng nói của anh mang theo vài phần ý cười: "Khiến cho anh không thể đợi được nữa… Lập tức muốn em."
Cô được anh đưa vào phòng tắm, nước ấm dội xuống rửa sạch cơn ớn lạnh của cô.
Anh đang đứng ngay sau lưng cô, hai cơ thể trần trụi ôm khít lấy nhau, thậm chí cô có thể cảm nhận được nhịp tim ổn định của anh từ sau lưng cô.
Dương vật đang nằm im dưới háng cô cọ vào eo của cô rồi từ từ có sự thay đổi.
“Vẫn còn khó chịu sao?” Anh nói nhỏ vào tai cô, lòng bàn tay ấm áp vuốt ve cánh tay lạnh buốt của cô, khiến cô nổi da gà.
Bạch Niệm Tô chớp chớp mắt, gật đầu, khóe miệng anh đào khẽ mở: "Vẫn còn khó chịu… Bên dưới thật ngứa..."
Cô không biết họ cho cô uống thuốc gì, lúc đầu cô rất thèm khát, bây giờ vẫn còn cảm giác đau nhói như kiến cắn.
Cô nghe thấy anh chậm rãi thở ra một hơi, bàn tay to đặt ở trên cánh tay cô bắt đầu hướng về phía bầu ngực của cô, trong tay cầm lấy thịt vú non mềm.
“Hừ ~” Cảm giác tê dại nhất thời khiến cô choáng váng, hai mắt híp lại.
Anh xoa nắn hai bầu vú của cô, nhìn bầu ngực mềm mại trong tay mình, không ngừng biến thành nhiều hình dạng khác nhau.
Cô khẽ thở hổn hển, vặn vẹo người, cọ sát vào dương vật của anh trong nháy mắt khiến nó lập tức to dần lên, đứng thẳng dậy.
“Em có thể hôn không?” Anh hỏi cô, trong giọng nói có chút sàn sạn.
Bạch Niệm Tô nhớ lại trải nghiệm hôn anh lần trước, gật đầu.
“Hôn anh.” Thẩm Uyên nói.
Cô lưỡng lự, anh giống như đang trừng phạt, khẽ nhéo vào hai đầu vú căng cứng khiến cô cau mày đau đớn.
Cô đành phải quay đầu lại, ngẩng cổ lên, dùng cái miệng nhỏ nhắn của mình, phủ lên đôi môi mỏng của anh.
Chỉ dính như vậy rõ ràng là không đủ.
Cô bắt chước dáng vẻ của anh lúc đó, vươn đầu lưỡi ngọt ngào, liếm nhẹ môi anh, sau đó yên lặng tiến vào khoang miệng anh.
Khi cô đang tẩy trang, anh cũng đã dùng nước súc miệng, loại bỏ toàn bộ mùi thuốc lá ở trong miệng.
Vì vậy, mùi bạc hà đặc biệt của nước súc miệng ngay lập tức tràn vào miệng cô, sảng khoái, dễ chịu.
Kỹ thuật hôn của cô thật sự không quá thuần thục.
Thẩm Uyên cũng không ghét bỏ, để môi cô dính vào môi mình như vậy.
Tay của anh cũng không nhàn rỗi, một tay xoa nắn bộ ngực to lớn của cô, tay kia xuôi theo đường cong trên cơ thể của cô, lướt qua phần bụng phẳng lì, vuốt ve xuống phía dưới trơn nhẵn không có lông.
Đói khát lâu ngày, cô công chúa nhỏ đoan trang và kiệm lời của nhà họ Bạch chẳng khác nào một chú cún đang đói.
Cô nóng lòng vặn eo và hông để đón nhận từng lần cọ xát của anh.
Thẩm Uyên mân mê hai bên môi hoa đầy đặn, thỉnh thoảng đầu ngón tay lướt qua giữa hai khe hoa, giống như vô tình chạm vào âm hạch của cô.
Cô khẽ kêu lên, cảm thấy phần bụng dưới của mình không thể chịu được nữa, hành lang chật hẹp phun ra càng nhiều mật dịch.
Đầu ngón tay của anh xoa lên miệng huyệt mẫn cảm, đem dâm thủy bôi lên âm hạch.
Âm hạch có rất nhiều dây thần kinh, không lớn hơn ngón tay cái của cô.
Anh tùy ý trêu chọc cô, có thể khiến toàn thân cô tê dại, biến thành một vũng nước suối mềm mại trong vòng tay anh.
“A! ~” Cô không tiếp tục hôn anh nữa, cả người mình dựa vào người anh, hai chân mềm nhũn, suýt nữa khuỵu xuống.
"Có muốn anh làm cho em tới cao trào một lần ở trong này không? Hửm?" Anh hỏi, nhưng động tác tay phía bên dưới rõ ràng là không cho cô quyền lựa chọn.
Những ngón tay linh hoạt, gẩy, ngoáy, vân vê, cọ xát, khéo léo chơi đùa với hạt đậu nhỏ mẫn cảm đáng thương kia, có thể nắm trong tay tất cả khoái cảm của cô.
"Ha a, thật là kích thích... A! ~" Khoái cảm xa lạ giống như sóng biển ập về phía cô, khiến cô vừa sợ hãi lại vừa hưng phấn.
Cơ thể như một miếng ngọc bích bị giam lại trong lồng ngực anh, không ngừng vặn vẹo, rõ ràng là đang muốn trốn thoát khỏi sự trêu chọc của ngón tay anh, rồi lại muốn được anh trêu chọc, không ngừng hướng về phía trước.
Anh xoa nắn hạt đậu nhỏ sưng đỏ, đầu ngón tay thô ráp khiến cô thở gấp.
"Tô Tô, em có thể đạt tới cao trào."
Vừa dứt lời, bàn tay nhỏ bé đang nắm chặt cánh tay anh của Bạch Niệm Tô đột nhiên siết chặt, các đốt ngón tay trở nên trắng bệch.
Mông của cô khẽ run, chân cũng run lên, một dòng nước trong veo từ giữa hai chân chảy ra, cùng dòng nước ấm chảy xuống đất.
Có phải là tiểu không kiểm soát? Cô ngại ngùng nghĩ, hy vọng anh không nhận ra sự khác lạ.
"Mèo nhỏ phun nước rồi ~" Trong giọng nói của anh mang theo vài phần ý cười: "Khiến cho anh không thể đợi được nữa… Lập tức muốn em."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.