Chương 28
Bạch Hắc
23/09/2016
Tiểu Tiểu ngẩng đầu lên nhìn Cung Chính, khuôn mặt nhỏ nhắn vẫn còn đỏ ửng,
đôi tay mềm mại thay thế cái miệng mê người nắm lấy cự vật ma sát lên
xuống.
" Ba nuôi muốn làm cái gì?"
" Ba nuôi muốn bú sữa "
Ánh mắt Cung Chính nóng rực nhìn chằm chằm cơ thể cô. Hai má Tiểu Tiểu đỏ như táo chín, nhẹ nhàng đưa tay ra phía sau kéo khóa, đem váy ngủ trên người cởi xuống, thân hình trần trụi rất nhanh lộ ra, cặp bánh bao nhỏ căng mọng, điểm trên đầu là hai khỏa anh đào non mềm dựng đứng chọc người thèm thuồng. Hạ thể càng trướng căng đau nhức, liếc nhìn chồng văn kiện, lại liếc qua hai khỏa anh đào dụ hoặc, áp chế cơn đói khát muốn đem cô bé trước mặt hung hăng ăn vào.
Tiểu Tiểu ngồi thẳng người dậy, tay nắm một bên ngực, đưa tới trước miệng Cung Chính, anh lập tức ngậm lấy, gắt gao hút mạnh.
" A...ba nuôi hút mạnh quá ..." Đầu vú bị mút đau, Tiểu Tiểu hờn dỗi lên tiếng.
" Tiểu Tiểu...nụ hoa của con màu sắc thật đẹp, còn thơm nữa, ba nuôi vừa liếm nó liền co lại, còn rất mẫn cảm run run ..."
Cung Chính một bên mút lấy một bên thổ lộ tiếng lòng. Bú vài phút, Cung Chính lại nhả ra, quay đầu xem tiếp văn kiện, Tiểu Tiểu vẫn ngoan ngoãn nắm ngực đợi anh, được khoảng mười phút, Cung Chính lại xoay qua ngậm lấy nhũ tiêm mút mút, trong phòng lại vang lên âm thanh chậc chậc không ngừng, cứ như vậy một lúc, hai đầu ngực đã bị Cung Chính bú tới đỏ rực, ướt sũng bóng bẩy, nổi bật trên phần da thịt tuyết trắng nhô ra, làm thiếu nữ càng thêm vẻ quyến rũ kiều mị không hợp với độ tuổi của mình.
Ngay lúc này, cánh cửa đẩy ra, Công Tử Lạc đi vào, nhìn đến cảnh tượng anh trai nằm dựa vào thành giường quần áo hỗn độn, phần nam căn còn oai vệ ngóc đầu thẳng đứng, Tiểu Tiểu cả người trần truồng, tay bóp một bên ngực đưa vào miệng Cung Chính, còn Cung Chính trên tay vẫn cầm văn kiện, cứ vài phút lại quay đầu xem xét, tình huống trước mặt thật kích thích giác quan, không thể tưởng tượng ra người anh trai vốn nghiêm túc công vụ bề bộn lại có tình thú bậc này.
" Ừm...ba nuôi cắn Tiểu Tiểu thật đau ..."
" Ba nuôi thích cắn Tiểu Tiểu như vậy, tại nụ hoa Tiểu Tiểu thật mềm ..."
" Khụ ...khụ..." Công Tử Lạc không có lui ra, ngược lại ho khan nhắc nhở hai người phía trước. Tiểu Tiểu quay đầu, nhìn thấy đôi mắt chế giễu bỡn cợt của Công Tử Lạc không khỏi sợ hãi kêu lên một tiếng, nhanh chóng cầm áo lên che đậy cơ thể.
Cung Chính nhìn em trai đứng sừng sững ngay cửa phòng, không chút dấu vết kéo quần che lại vật nam tính, có chút xấu hổ nói " Lạc, sao em lớn rồi vẫn không có chút phép tắc nào hết " Tuy có bất mãn nhưng Cung Chính vẫn không nở trách móc em trai.
" Trước giờ vào phòng anh em có bao giờ gõ cửa đâu " Công Tử Lạc tự nhiên như đây là phòng của mình, kéo ghế ngồi xuống.
Cung Chính nhìn Tiểu Tiểu đã mặc xong quần áo, trên mặt vẫn còn đỏ bừng vì xấu hổ, bất đắc dĩ lắc đầu, anh đối với đứa em này đúng là không có biện pháp, chỉ trách trước kia quá mức nuông chiều đem nó dạy hư.
" Ba nuôi, con lên lầu trước " Tiểu Tiểu nhỏ giọng nói, liếc nhìn Công Tử Lạc rồi chạy như bay về phòng.
" Thấy tôi đến liền chạy trốn?" Công Tử Lạc lớn tiếng chế nhạo.
" Lạc, em đừng quá đáng " Cung Chính lên tiếng ngăn lại.
Công Tử Lạc nhìn anh trai, cười nói " Thì ra nhận con gái nuôi còn có chỗ tốt như vậy "
Cung Chính trừng mắt nhìn em trai hỏi thẳng " Đã trễ như vậy, em tìm anh có chuyện gì? Anh còn một đống văn kiện chưa xử lý xong "
Công Tử Lạc tặc lưỡi mấy cái, rồi nói " Ken vừa gọi nói anh đã đồng ý ngày mai bắt đầu quay?"
Cung Chính gật đầu, chân thành khuyên nhủ " Anh hi vọng em nghe anh lần này"
" Em không đi " Công Tử Lạc cố chấp nói " Em không muốn rước lấy nhục càng không muốn hợp tác với cô ta "
" Làm sao em mới chịu đi?" Cung Chính nói.
" Em muốn Tiểu Tiểu bồi em đêm nay, sáng mai em liền đi quay phim " Công Tử Lạc thương lượng.
" Không được " Cung Chính thẳng thừng từ chối.
" Chẳng lẽ phụ nữ so với em còn quan trọng hơn?" Công Tử Lạc hỏi tiếp, anh biết rất rõ mình có địa vị thế nào trong lòng anh trai.
Vẻ mặt Cung Chính phức tạp, thấp giọng nói " Điều kiện nào cũng có thể chỉ việc này là không được "
" Nhưng em muốn cô bé, anh, em biết Tiểu Tiểu là người của anh, cho nên mới đến xin anh đồng ý, dù sao anh cũng không có khả năng cưới Tiểu Tiểu, để cô bé phục vụ em cũng đâu gặp vấn đề gì, em phát hiện ở bên cô bé có thể trị được chứng mất ngủ của mình, chẳng lẽ anh nhẫn tâm nhìn em bị chứng mất ngủ tra tấn mỗi ngày "
" Ba nuôi muốn làm cái gì?"
" Ba nuôi muốn bú sữa "
Ánh mắt Cung Chính nóng rực nhìn chằm chằm cơ thể cô. Hai má Tiểu Tiểu đỏ như táo chín, nhẹ nhàng đưa tay ra phía sau kéo khóa, đem váy ngủ trên người cởi xuống, thân hình trần trụi rất nhanh lộ ra, cặp bánh bao nhỏ căng mọng, điểm trên đầu là hai khỏa anh đào non mềm dựng đứng chọc người thèm thuồng. Hạ thể càng trướng căng đau nhức, liếc nhìn chồng văn kiện, lại liếc qua hai khỏa anh đào dụ hoặc, áp chế cơn đói khát muốn đem cô bé trước mặt hung hăng ăn vào.
Tiểu Tiểu ngồi thẳng người dậy, tay nắm một bên ngực, đưa tới trước miệng Cung Chính, anh lập tức ngậm lấy, gắt gao hút mạnh.
" A...ba nuôi hút mạnh quá ..." Đầu vú bị mút đau, Tiểu Tiểu hờn dỗi lên tiếng.
" Tiểu Tiểu...nụ hoa của con màu sắc thật đẹp, còn thơm nữa, ba nuôi vừa liếm nó liền co lại, còn rất mẫn cảm run run ..."
Cung Chính một bên mút lấy một bên thổ lộ tiếng lòng. Bú vài phút, Cung Chính lại nhả ra, quay đầu xem tiếp văn kiện, Tiểu Tiểu vẫn ngoan ngoãn nắm ngực đợi anh, được khoảng mười phút, Cung Chính lại xoay qua ngậm lấy nhũ tiêm mút mút, trong phòng lại vang lên âm thanh chậc chậc không ngừng, cứ như vậy một lúc, hai đầu ngực đã bị Cung Chính bú tới đỏ rực, ướt sũng bóng bẩy, nổi bật trên phần da thịt tuyết trắng nhô ra, làm thiếu nữ càng thêm vẻ quyến rũ kiều mị không hợp với độ tuổi của mình.
Ngay lúc này, cánh cửa đẩy ra, Công Tử Lạc đi vào, nhìn đến cảnh tượng anh trai nằm dựa vào thành giường quần áo hỗn độn, phần nam căn còn oai vệ ngóc đầu thẳng đứng, Tiểu Tiểu cả người trần truồng, tay bóp một bên ngực đưa vào miệng Cung Chính, còn Cung Chính trên tay vẫn cầm văn kiện, cứ vài phút lại quay đầu xem xét, tình huống trước mặt thật kích thích giác quan, không thể tưởng tượng ra người anh trai vốn nghiêm túc công vụ bề bộn lại có tình thú bậc này.
" Ừm...ba nuôi cắn Tiểu Tiểu thật đau ..."
" Ba nuôi thích cắn Tiểu Tiểu như vậy, tại nụ hoa Tiểu Tiểu thật mềm ..."
" Khụ ...khụ..." Công Tử Lạc không có lui ra, ngược lại ho khan nhắc nhở hai người phía trước. Tiểu Tiểu quay đầu, nhìn thấy đôi mắt chế giễu bỡn cợt của Công Tử Lạc không khỏi sợ hãi kêu lên một tiếng, nhanh chóng cầm áo lên che đậy cơ thể.
Cung Chính nhìn em trai đứng sừng sững ngay cửa phòng, không chút dấu vết kéo quần che lại vật nam tính, có chút xấu hổ nói " Lạc, sao em lớn rồi vẫn không có chút phép tắc nào hết " Tuy có bất mãn nhưng Cung Chính vẫn không nở trách móc em trai.
" Trước giờ vào phòng anh em có bao giờ gõ cửa đâu " Công Tử Lạc tự nhiên như đây là phòng của mình, kéo ghế ngồi xuống.
Cung Chính nhìn Tiểu Tiểu đã mặc xong quần áo, trên mặt vẫn còn đỏ bừng vì xấu hổ, bất đắc dĩ lắc đầu, anh đối với đứa em này đúng là không có biện pháp, chỉ trách trước kia quá mức nuông chiều đem nó dạy hư.
" Ba nuôi, con lên lầu trước " Tiểu Tiểu nhỏ giọng nói, liếc nhìn Công Tử Lạc rồi chạy như bay về phòng.
" Thấy tôi đến liền chạy trốn?" Công Tử Lạc lớn tiếng chế nhạo.
" Lạc, em đừng quá đáng " Cung Chính lên tiếng ngăn lại.
Công Tử Lạc nhìn anh trai, cười nói " Thì ra nhận con gái nuôi còn có chỗ tốt như vậy "
Cung Chính trừng mắt nhìn em trai hỏi thẳng " Đã trễ như vậy, em tìm anh có chuyện gì? Anh còn một đống văn kiện chưa xử lý xong "
Công Tử Lạc tặc lưỡi mấy cái, rồi nói " Ken vừa gọi nói anh đã đồng ý ngày mai bắt đầu quay?"
Cung Chính gật đầu, chân thành khuyên nhủ " Anh hi vọng em nghe anh lần này"
" Em không đi " Công Tử Lạc cố chấp nói " Em không muốn rước lấy nhục càng không muốn hợp tác với cô ta "
" Làm sao em mới chịu đi?" Cung Chính nói.
" Em muốn Tiểu Tiểu bồi em đêm nay, sáng mai em liền đi quay phim " Công Tử Lạc thương lượng.
" Không được " Cung Chính thẳng thừng từ chối.
" Chẳng lẽ phụ nữ so với em còn quan trọng hơn?" Công Tử Lạc hỏi tiếp, anh biết rất rõ mình có địa vị thế nào trong lòng anh trai.
Vẻ mặt Cung Chính phức tạp, thấp giọng nói " Điều kiện nào cũng có thể chỉ việc này là không được "
" Nhưng em muốn cô bé, anh, em biết Tiểu Tiểu là người của anh, cho nên mới đến xin anh đồng ý, dù sao anh cũng không có khả năng cưới Tiểu Tiểu, để cô bé phục vụ em cũng đâu gặp vấn đề gì, em phát hiện ở bên cô bé có thể trị được chứng mất ngủ của mình, chẳng lẽ anh nhẫn tâm nhìn em bị chứng mất ngủ tra tấn mỗi ngày "
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.