Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Chương 60

Bạch Hắc

01/01/2017

Editor: Dâu Tây Nhỏ

Mặt trời lặng lẽ ngả về tây, màu vàng của ánh mặt trời chiếu lên cây ngô đồng trong vườn trường Pháp quốc, dưới tàng cây loang lổ những điểm sáng một đôi tình nhân đang tản bộ.

Cung Hạ khoan khoái nói chuyện, cái miệng cậu một khắc cũng không chịu khép lại, mà Tương Mộng Dao như chim nhỏ nép vào người đứng bên cạnh, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt trong sáng của thiếu niên, khóe môi mang theo ý cười, lẳng lặng nghe cậu nói chuyện.

" Cậu không biết đâu, chị Nhỏ nhà tớ đặc biệt thông minh, tớ dùng ảnh chụp của cậu làm hình nền điện thoại di động, chị ấy liền đoán được tớ thích cậu. Còn có chị ấy còn nói với tớ không cần giận dỗi, nhất định phải dùng hành động chậm rãi cảm hóa cô gái mình thích, hiện tại ngẫm lại, nếu không có chị Nhỏ cổ vũ, có lẽ hai chúng ta cũng chưa ở cùng nhau đâu."

" Chị Nhỏ nhà cậu thật sự là người tốt." Tương Mộng Dao cười nói " Cậu không phải nói Lý Dục đã đáp ứng dạy học cho cô ấy sao?"

" Đúng nha." Cung Hạ nhún nhún vai " Lý Dục người này, không biết nghĩ như thế nào, tớ còn tưởng cậu ấy không đồng ý."

" Lý Dục là cái quái nhân, hai người các cậu quan hệ tốt như vậy, cậu ấy thấy tớ cũng chỉ gật đầu mà thôi." Tương Mộng Dao nói " Đúng rồi, nghe nói... Cậu ấy là đồng tính luyến ái?"

Cung Hạ liên tục xua tay " Ai nói? Căn bản không có khả năng. Tuy rằng Lý Dục không thích con gái nhưng cũng không thích con trai."

" Vậy cậu nói... Cậu ấy đồng ý dạy học cho chị Nhỏ nhà cậu, nhìn bộ dạng cậu ấy lại tốt như vậy, không bằng chúng ta tác hợp cho hai người bọn họ đi, không chừng có thể thành công, như vậy bốn người chúng ta cùng nhau du ngoạn thật tốt a." Tương Mộng Dao nảy ra ý nghĩ kỳ lạ.

" Không được." Cung Hạ lập tức nói " Tiểu tử Lý Dục kia thế nào xứng đôi với chị Nhỏ chứ."

" A?" Tương Mộng Dao nhìn thoáng qua Cung Hạ, mới đầu cho rằng cậu ấy đang đùa, nhưng biểu cảm trên mặt Cung Hạ lại rất nghiêm túc. Cô gặp qua Ninh Tiểu Tiểu vài lần, cô gái kia thoạt nhìn thuần khiết thiện lương, cũng thật thanh tú, nhưng tuyệt đối không phải mỹ nữ.

Cô phát hiện, ở trong lòng Cung Hạ, chị Nhỏ của cậu ấy chính là Thiên Tiên, ai cũng không bằng. Trong lòng nảy lên nhàn nhạt ghen tuông, nhưng lại cảm thấy nghĩ như vậy không đúng, Cung Hạ là người đơn thuần, cậu ấy chẳng qua chỉ thích chị Nhỏ nhà cậu ấy mà thôi.

" Quên đi, Cung Hạ, chúng ta tán gẫu chuyện khác đi, cậu luôn luôn nói tới chị Nhỏ nhà cậu nha."

" Phải không?" Cung Hạ dùng một đôi mắt to sáng ngời khoan khoái nhìn cô " Chúng ta nói chuyện khác đi"

" Chừng nào thì cậu mời tớ tới nhà cậu chơi đây?" Tương Mộng Dao ngượng ngùng hỏi.

" Lúc nào cũng có thể đi nha, nhà tớ đều biết tớ có bạn gái." Cung Hạ hưng phấn nói " Đúng rồi, tới nhà của tớ cậu có thể ăn thức ăn do chị Nhỏ làm, thức ăn do chị Nhỏ làm là ngon nhất, cậu chỉ cần ăn qua một lần, nhất định sẽ muốn ăn lần thứ hai..."



Tương Mộng Dao nhẹ nhàng nở nụ cười, lắc lắc đầu, cậu ấy thích nói thì cho cậu ấy nói đi, tóm lại chị Nhỏ nhà cậu ấy tuyệt đối là người khiến cậu ấy kiêu ngạo.

Thời điểm hai người chia tay, Tương Mộng Dao đưa một cái hộp nhỏ cho Cung Hạ " Đây là bánh bích quy tớ làm, cậu cầm lấy ở trên đường ăn đi."

" Được."

Cung Hạ không lập tức nhận, chỉ lôi kéo tay cô không buông, có chút lưu luyến không rời. Tương Mộng Dao cũng có chút chờ mong, môi nhẹ nhàng đô đứng lên. Nhưng Cung Hạ chỉ cầm lấy tay cô một hồi lâu liền buông. Trong lòng Tương Mộng Dao không khỏi thất vọng, Cung Hạ thật sự rất đơn thuần, bọn họ kết giao đã một đoạn thời gian, nhưng chỉ dừng lại ở giai đoạn nắm tay. Bất quá, Cung Hạ cũng rất thích cô.

" Chị Nhỏ, chị Nhỏ." Cung Hạ vừa xuống xe đã chạy vô phòng bếp, người còn chưa tới, tiếng nói đã đến.

Ninh Tiểu Tiểu đang vội nấu cơm, Cổ Di phụ giúp cho cô. Nghe được thanh âm của Cung Hạ, Cổ Di cười nói " Vừa nghe là biết lão nhị đã trở lại, bộ dáng thật giống ngựa nhỏ."

Ninh Tiểu Tiểu vừa nghe cũng nở nụ cười. Từ khi Cổ Di khỏi bệnh, thái độ đối với Cung Hạ cũng thân thiết hơn rất nhiều. Đang nói, Cung Hạ đã tiến vào phòng bếp, duỗi cánh tay ôm lấy thắt lưng Ninh Tiểu Tiểu, mặt càng không ngừng ở trên người cô cọ cọ.

" Chị Nhỏ, em nhớ chị muốn chết."

" Đừng nháo, lên lầu làm bài tập đi, cẩn thận dầu ăn bắn lên trên mặt." Ninh Tiểu Tiểu cầm cái xẻng trong tay, cũng cố không để dầu bắn vào người Cung Hạ.

" Em không đi, em muốn ở cùng chị. Chị Nhỏ, chị làm món gì đó?" Cung Hạ ngó đầu về phía trước nhìn nhìn.

" Đường dấm chua tiểu xếp."

" Nha, chị Nhỏ thật tốt, em rất thích món đó." Cung Hạ lại ôm cô không chị buông.

Cổ Di trêu ghẹo " Nhìn xem, đều đã lớn như vậy, có cần chị Nhỏ thắt lưng quần cho nữa không."

" Tốt." Cung Hạ mắt cũng không chớp liền lên tiếng trả lời, đột nhiên nghĩ tới gì đó, cậu lập tức lấy túi sách trên vai xuống, cầm ra một chiếc hộp nhỏ tinh xảo.

" Chị Nhỏ, chị xem, đây là bánh bích quy, lần trước không phải chị rất thích ăn bánh bích quy do Tương Mộng Dao làm sao, em để dành riêng cho chị đó." Cái hộp nhỏ còn nguyên vẹn, cậu chưa từng động qua.



" Đó là Tương Mộng Dao đưa cho cậu, là tâm ý của người ta, cậu cầm lấy ăn đi."

Cung Hạ mở hộp ra, cầm lấy một khối nhét vào miệng Ninh Tiểu Tiểu, giương mắt to nhìn cô ăn, một mặt chờ mong " Thế nào, được không, ăn ngon?"

Ninh Tiểu Tiểu gật gật đầu " Ngon, ăn rất ngon nha."

Cung Hạ vừa nghe, thỏa mãn cười rộ lên, đôi mắt đều cong thành hình trăng non.

Cổ Di bất mãn nói " Xú tiểu tử, đã quên Cổ Di của cậu cũng ở chỗ này sao, chỉ biết nghĩ tới chị Nhỏ thôi."

Cung Hạ chỉ cười, liền đưa hộp bánh cho Cổ Di nhường bà ăn, sau đó lại uy Ninh Tiểu Tiểu một khối, bản thân mới cầm một khối ăn.

Sáng sớm, Ninh Tiểu Tiểu đi vào phòng ngủ của Cung Hạ, Cung Hạ vẫn còn đang ngủ, dung mạo cực kỳ thuần mỹ. Ninh Tiểu Tiểu lặng lẽ nhìn một lát, mới cúi người nhẹ giọng gọi " Tiểu Hạ, rời giường, mặt trời đã chiếu tới mông rồi. Chúng ta đều ăn cơm xong, chỉ còn mình cậu thôi đó, mau đứng lên a."

Lông mi dài cong của Cung Hạ khẽ run rẩy, đôi mắt to mông lung từ từ mở ra, mặt lập tức tràn đầy tươi cười " Chị Nhỏ... Em lập tức dậy..."

" Được." Ninh Tiểu Tiểu vừa mới đứng lên, Cung Hạ lại nhắm mắt, cả người rúc vào trong chăn.

" Bướng bỉnh." Ninh Tiểu Tiểu làm bộ tức giận, khom người chọc chọc Cung Hạ, Cung Hạ sợ nhất là ngứa, ha ha nở nụ cười, một bên cười một bên trốn, thi thoảng lại "Công kích" Ninh Tiểu Tiểu, hai người nô đùa thành một đoàn, còn không phân biệt rõ đâu là chăn đâu là người.

Trong phòng ngủ truyền đến một tiếng ho nhẹ, thanh âm không lớn, đủ để nghe vào tai. Thân thể Ninh Tiểu Tiểu liền cứng đờ, vội vàng đứng lên sửa sang lại quần áo, trên má còn hơi phiếm đỏ, ngẩng đầu nhìn về phía Cung Đông. Cung Đông nhìn cô một cái, Ninh Tiểu Tiểu liền cúi đầu không dám nhìn anh.

Cung Đông nói " Lý Dục đến." Nói xong hướng Lý Dục gật đầu, bước đi.

Ninh Tiểu Tiểu nhìn phía sau Cung Đông còn có một thiếu niên, vóc người cao gầy, đôi mắt lam xinh đẹp mang theo sự u buồn. Thiếu niên cũng nhìn lại cô, ánh mắt như chớp như không, Ninh Tiểu Tiểu ngượng ngùng nhìn đi nơi khác.

Cung Hạ vội vàng rời giường, đứng bên cạnh Ninh Tiểu Tiểu giới thiệu " Chị Nhỏ, đây là Lý Dục, cậu ấy sẽ dạy học cho chị, cậu ấy rất giỏi nha. Lý Dục, đây chị Nhỏ của tớ, Ninh Tiểu Tiểu."

" Lão sư, xin chào" Ninh Tiểu Tiểu ngại ngùng chào hỏi.

" Xin chào." Lý Dục gật đầu, trong mắt nồng đậm tươi cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Đoạt Tiểu Bạch Thỏ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook