Chương 32: Khen thưởng
BTNLing
10/07/2024
Đến khi buông ra, liền xoay người cô lại để đối diện với tầm mắt sâu thằm như hố đen tịch mịch của hắn. Người đàn ông siết nhẹ cằm, nâng khuôn mặt nhỏ tinh tế, lần này cũng không mạnh bạo như lần trước. nhưng vẫn phong thái ra lệnh.
"Uống rượu đi."
Lộ Tĩnh không trái lời, ngoan ngoãn làm theo. Cô gái nhỏ nâng ly rượu cho vào miệng, rất nhanh đã sạch một ly.
Cảm giác nóng bừng khoan khoái, chất rượu này thật sự rất đắt, tuy không biết uống rượu, nhưng làm việc trong các hộp đêm, từ lâu cô đã biết cách thức phân biệt qua việc ngửi mùi.
Mặc Kỳ Dực chỉ lặng nhìn biểu cảm của cô, rượu một hớp đã cạn sạch, rõ ràng nữ nhân này đang miễn cưỡng với hắn. Nhưng kỳ thực, người đàn ông lại liên tưởng đến bộ dạng của cô gái nhỏ say rượu đến ngất như lần trước, thật sự trông rất mê người.
Thế là lần nữa, rót thêm một ly đặt xuống. Trước khi yêu cầu còn không quên buông lời đe dọa.
"Uống, nhưng không được ngất như lần trước. Nếu em mà ngất, tôi không ngại xuống tay với em đâu!"
Giọng nói trầm ổn vang lên từ phía trên đỉnh đầu, ánh mắt người đàn ông giờ đây như dã thú mang đầy tính tấn công, chỉ đợi con mồi vào tròng liền dâng lên làm thịt. Nhưng rõ ràng, sâu thằm ánh mắt đó, lại dâng lên một tia ý loạn với cô gái nhỏ trước mặt.
Động thái của Lộ Tĩnh căng thẳng, đầu óc bắt đầu rơi vào trạng thái hơi chếnh choáng. Cô siết chặt ly rượu, cũng không dám chần chừ, dứt khoát uống sạch. Đến khi ly rượu cạn sạch, mới ngẩng đầu nhìn Mặc Kỳ Dực trước mặt bằng đôi mắt mê man của người say rượu mà đối diện. Chính bản thân cô cũng không nhận thức được sự mê người hiện giờ của mình.
"Tôi uống xong rồi."
Mặc Kỳ Dực đảo mắt nhìn xuống, ánh mắt cô lấp lánh ánh nước, lại mờ mịt như phủ một màn sương mờ ảo huyễn hoặc gây rối loạn lòng người. Mà chính hắn, cũng như bị đôi mắt có hồn này thu hút lấy. Ngón trỏ đưa lên, chạm vào gương mặt trắng mềm, một ngón miết lấy đôi môi nhỏ vẫn ánh lại chút nước rượu vương nơi khóe môi mà xoa nhẹ.
"Giỏi lắm."
Chất giọng trầm khàn cất lên, người đàn ông biết cô không muốn uống rượu. Nhưng hắn vẫn cứ thích bắt ép, hiện tại đã là người của hắn, thì cũng phải quen với những thói quen này.
Mặc Kỳ Dực vốn dĩ coi đó là lẽ hiển nhiên.
Dưới bóng đêm yên tĩnh, khi mà thần trí của Lộ Tĩnh không thể tỉnh táo như ban đầu, bàn tay nhỏ vô lực dựa vào bên bàn muốn giữ thân thể đứng vững, khí lực cũng chẳng còn, có thể đòi hỏi được gì ở một kẻ say đến mê man như cô chứ?
Tâm tư cô hiện giờ chẳng thể yên định một chỗ, sớm đã bị trôi dạt như đám mây trên trời chẳng thể định rõ nổi phương hướng.
Mặc Kỳ Dực nhếch môi, rất nhanh liền nhẹ nhàng dùng một bàn tay rắn chắc ôm cơ thể nhỏ lại, để dựa vào người mình. Một nụ hôn tràn ngập mùi rượu, xen lẫn thứ dư vị thuốc lá mát lạnh quen thuộc cứ thế đáp xuống đôi môi nhỏ.
Môi nhỏ hé mở, để hơi thở người đàn ông dồn dập xâm nhập, xung quanh cả hai giờ đây dần hâm nóng lên. Khi mà hơi thở như muốn quyện vào, lần này Mặc Kỳ Dực cũng không hề mạnh bạo như lần trước nữa, hắn rất chậm rãi, lại nhận ra một điều, kỹ thuật hôn của cô nhóc nhỏ này lại kém đến như thế.
Khi mà hơi thở bị hút trọn, bàn tay chỉ biết bất lực bấu víu lên lớp áo sơ mi của hắn như cọng cỏ tìm rơm cứu mạng, bấu rất chặt mà chẳng hề muốn buông.
Mặc Kỳ Dực hơi cau mày, dặn lòng là hắn muốn cô trước, nên phải bỏ ra sự kiên nhẫn để mà chỉ bảo.
Từng ngón tay đan vào mái tóc Lộ Tĩnh, mái tóc mềm mại như suối, giữ chặt điểm gáy làm trụ để kéo cô thuộc về, bắt tiếp nhận với từng nụ hôn như vũ bão nhưng rất mực kiên nhẫn đợi cô gái nhỏ thích nghi.
Lộ Tĩnh chìm trong hơi thở đầy thứ ma lực nam tính, khi mà hơi thở hắn muốn nuốt trọn lấy con người cô, không thể phản kháng được, chiếc lưỡi không xương tung hoành bên trong khoang miệng nhỏ, tận hưởng thứ dư vị ngọt ngào.
Bàn tay khác của hắn thì luồn sâu vào lớp áo, miết lấy hai bên đồi núi đẫy đà đến dụ hoặc lòng người kia. Như thể có luồng điện âm ỉ, bất cứ nơi nào bàn tay chạm qua cơ thể nhỏ, đều khiến Lộ Tĩnh như trở nên dần mất đi sự phòng thủ vốn có.
Sau cùng không thể chịu được tính kích thích, khóe môi câu lên, vô thức rên rỉ, càng khiến thần trí của Mặc Kỳ Dực trở nên loạn hơn.
"Um..."
Tròng mắt Mặc Kỳ Dực đầy rực lửa sâu thẳm, như dã thú muốn thật sự thôn tính mạnh mẽ cô để thuộc về riêng hắn.
Trong nháy mắt, liền tìm điểm eo thắt lưng tháo ra, khiến lớp vải dày đặc bị tháo xuống, trên người cô gái nhỏ thoáng chốc nhẹ bẫng. Dù đang say, nhưng Lộ Tĩnh vẫn ý thức việc gì đang diễn ra. Chốc lát cơ thể nhỏ đã nằm gọn trên giường, cơ thể mềm mại không khỏi cựa quậy kiều diễm, bất lực không thể thoát được.
Lộ Tĩnh không dám đảo nhìn, gương mặt xoay trọn một bên. Trong cơn mơ màng, nghe rõ thanh âm khóa kéo xuống, cả vật sắt rơi xuống trên nền đất.
Chỉ cảm giác hạ thân được nâng lên, trong phút giây dài đằng đẵng, bị một thứ vật gì đó xâm nhập vào nơi mềm mại, cứ thế thẳng một đường, tiến công vào sâu thẳm bên trong con người cô.
Mặc Kỳ Dực cũng cởi đi những thứ vướng víu trên cơ thể, rất nhanh trên người cũng không còn lớp vải nào nữa, ánh mắt hài lòng nhìn người con gái bên dưới, tận lực luận động theo từng nhịp.
Lần này, Lộ Tĩnh cũng không dám nằm im, chỉ khẽ nghiêng đầu nhìn người đàn ông như dã thú trước mặt. Cô gái nhỏ cố gắng từng chút một thích nghi để hòa mình, cơ thể khẽ luân chuyển theo ra vào của hắn. Điều này hoàn toàn lọt vào mắt người đàn ông, khóe môi hắn kéo cao một cách hài lòng.
Cúi người, hôn lấy đôi môi đỏ mọng đang hé ra. Dây dưa sự ướt át lên vành tai nhỏ, cắm rồi gặm lấy.
"Tôi đúng là thích những người biết điều như thế đấy, xem ra em cũng học được một ít rồi."
Hắn cất tiếng khen ngợi, như một thầy giáo điêu luyện khen thưởng lấy cô học trò của mình.
Đầu óc choáng váng, những câu nói lọt vào tai. Đến tận bây giờ vẫn chẳng thể cách nào thích nghi với thứ vật to lớn của Mặc Kỳ Dực. Sau những đợt xâm nhập mạnh bạo chỉ càng khiến đau đến mức thân thể như muốn tách rời.
Nhưng mà, sự khó tiếp nhận lại càng là một cỗ rực lửa ham muốn chí mạng với Mặc Kỳ Dực, thứ khoái cảm mãnh liệt siết chặt nơi giao hòa khiến hắn càng muốn chinh phục tiến vào, cảm giác này người đàn ông trước giờ vẫn chưa cám nhận được từ kẻ khác.
Càng lúc, Mặc Kỳ Dực lại càng thêm thích thú với thân thể nhỏ này.
Xung quanh vang vọng thanh âm nhục dục vang lên.
Trên giường hai thân thể tuyệt đẹp cứ thế dán chặt vào nhau đến mức hoàn hảo, tạo thành bức họa đẹp mỹ miều.
"Uống rượu đi."
Lộ Tĩnh không trái lời, ngoan ngoãn làm theo. Cô gái nhỏ nâng ly rượu cho vào miệng, rất nhanh đã sạch một ly.
Cảm giác nóng bừng khoan khoái, chất rượu này thật sự rất đắt, tuy không biết uống rượu, nhưng làm việc trong các hộp đêm, từ lâu cô đã biết cách thức phân biệt qua việc ngửi mùi.
Mặc Kỳ Dực chỉ lặng nhìn biểu cảm của cô, rượu một hớp đã cạn sạch, rõ ràng nữ nhân này đang miễn cưỡng với hắn. Nhưng kỳ thực, người đàn ông lại liên tưởng đến bộ dạng của cô gái nhỏ say rượu đến ngất như lần trước, thật sự trông rất mê người.
Thế là lần nữa, rót thêm một ly đặt xuống. Trước khi yêu cầu còn không quên buông lời đe dọa.
"Uống, nhưng không được ngất như lần trước. Nếu em mà ngất, tôi không ngại xuống tay với em đâu!"
Giọng nói trầm ổn vang lên từ phía trên đỉnh đầu, ánh mắt người đàn ông giờ đây như dã thú mang đầy tính tấn công, chỉ đợi con mồi vào tròng liền dâng lên làm thịt. Nhưng rõ ràng, sâu thằm ánh mắt đó, lại dâng lên một tia ý loạn với cô gái nhỏ trước mặt.
Động thái của Lộ Tĩnh căng thẳng, đầu óc bắt đầu rơi vào trạng thái hơi chếnh choáng. Cô siết chặt ly rượu, cũng không dám chần chừ, dứt khoát uống sạch. Đến khi ly rượu cạn sạch, mới ngẩng đầu nhìn Mặc Kỳ Dực trước mặt bằng đôi mắt mê man của người say rượu mà đối diện. Chính bản thân cô cũng không nhận thức được sự mê người hiện giờ của mình.
"Tôi uống xong rồi."
Mặc Kỳ Dực đảo mắt nhìn xuống, ánh mắt cô lấp lánh ánh nước, lại mờ mịt như phủ một màn sương mờ ảo huyễn hoặc gây rối loạn lòng người. Mà chính hắn, cũng như bị đôi mắt có hồn này thu hút lấy. Ngón trỏ đưa lên, chạm vào gương mặt trắng mềm, một ngón miết lấy đôi môi nhỏ vẫn ánh lại chút nước rượu vương nơi khóe môi mà xoa nhẹ.
"Giỏi lắm."
Chất giọng trầm khàn cất lên, người đàn ông biết cô không muốn uống rượu. Nhưng hắn vẫn cứ thích bắt ép, hiện tại đã là người của hắn, thì cũng phải quen với những thói quen này.
Mặc Kỳ Dực vốn dĩ coi đó là lẽ hiển nhiên.
Dưới bóng đêm yên tĩnh, khi mà thần trí của Lộ Tĩnh không thể tỉnh táo như ban đầu, bàn tay nhỏ vô lực dựa vào bên bàn muốn giữ thân thể đứng vững, khí lực cũng chẳng còn, có thể đòi hỏi được gì ở một kẻ say đến mê man như cô chứ?
Tâm tư cô hiện giờ chẳng thể yên định một chỗ, sớm đã bị trôi dạt như đám mây trên trời chẳng thể định rõ nổi phương hướng.
Mặc Kỳ Dực nhếch môi, rất nhanh liền nhẹ nhàng dùng một bàn tay rắn chắc ôm cơ thể nhỏ lại, để dựa vào người mình. Một nụ hôn tràn ngập mùi rượu, xen lẫn thứ dư vị thuốc lá mát lạnh quen thuộc cứ thế đáp xuống đôi môi nhỏ.
Môi nhỏ hé mở, để hơi thở người đàn ông dồn dập xâm nhập, xung quanh cả hai giờ đây dần hâm nóng lên. Khi mà hơi thở như muốn quyện vào, lần này Mặc Kỳ Dực cũng không hề mạnh bạo như lần trước nữa, hắn rất chậm rãi, lại nhận ra một điều, kỹ thuật hôn của cô nhóc nhỏ này lại kém đến như thế.
Khi mà hơi thở bị hút trọn, bàn tay chỉ biết bất lực bấu víu lên lớp áo sơ mi của hắn như cọng cỏ tìm rơm cứu mạng, bấu rất chặt mà chẳng hề muốn buông.
Mặc Kỳ Dực hơi cau mày, dặn lòng là hắn muốn cô trước, nên phải bỏ ra sự kiên nhẫn để mà chỉ bảo.
Từng ngón tay đan vào mái tóc Lộ Tĩnh, mái tóc mềm mại như suối, giữ chặt điểm gáy làm trụ để kéo cô thuộc về, bắt tiếp nhận với từng nụ hôn như vũ bão nhưng rất mực kiên nhẫn đợi cô gái nhỏ thích nghi.
Lộ Tĩnh chìm trong hơi thở đầy thứ ma lực nam tính, khi mà hơi thở hắn muốn nuốt trọn lấy con người cô, không thể phản kháng được, chiếc lưỡi không xương tung hoành bên trong khoang miệng nhỏ, tận hưởng thứ dư vị ngọt ngào.
Bàn tay khác của hắn thì luồn sâu vào lớp áo, miết lấy hai bên đồi núi đẫy đà đến dụ hoặc lòng người kia. Như thể có luồng điện âm ỉ, bất cứ nơi nào bàn tay chạm qua cơ thể nhỏ, đều khiến Lộ Tĩnh như trở nên dần mất đi sự phòng thủ vốn có.
Sau cùng không thể chịu được tính kích thích, khóe môi câu lên, vô thức rên rỉ, càng khiến thần trí của Mặc Kỳ Dực trở nên loạn hơn.
"Um..."
Tròng mắt Mặc Kỳ Dực đầy rực lửa sâu thẳm, như dã thú muốn thật sự thôn tính mạnh mẽ cô để thuộc về riêng hắn.
Trong nháy mắt, liền tìm điểm eo thắt lưng tháo ra, khiến lớp vải dày đặc bị tháo xuống, trên người cô gái nhỏ thoáng chốc nhẹ bẫng. Dù đang say, nhưng Lộ Tĩnh vẫn ý thức việc gì đang diễn ra. Chốc lát cơ thể nhỏ đã nằm gọn trên giường, cơ thể mềm mại không khỏi cựa quậy kiều diễm, bất lực không thể thoát được.
Lộ Tĩnh không dám đảo nhìn, gương mặt xoay trọn một bên. Trong cơn mơ màng, nghe rõ thanh âm khóa kéo xuống, cả vật sắt rơi xuống trên nền đất.
Chỉ cảm giác hạ thân được nâng lên, trong phút giây dài đằng đẵng, bị một thứ vật gì đó xâm nhập vào nơi mềm mại, cứ thế thẳng một đường, tiến công vào sâu thẳm bên trong con người cô.
Mặc Kỳ Dực cũng cởi đi những thứ vướng víu trên cơ thể, rất nhanh trên người cũng không còn lớp vải nào nữa, ánh mắt hài lòng nhìn người con gái bên dưới, tận lực luận động theo từng nhịp.
Lần này, Lộ Tĩnh cũng không dám nằm im, chỉ khẽ nghiêng đầu nhìn người đàn ông như dã thú trước mặt. Cô gái nhỏ cố gắng từng chút một thích nghi để hòa mình, cơ thể khẽ luân chuyển theo ra vào của hắn. Điều này hoàn toàn lọt vào mắt người đàn ông, khóe môi hắn kéo cao một cách hài lòng.
Cúi người, hôn lấy đôi môi đỏ mọng đang hé ra. Dây dưa sự ướt át lên vành tai nhỏ, cắm rồi gặm lấy.
"Tôi đúng là thích những người biết điều như thế đấy, xem ra em cũng học được một ít rồi."
Hắn cất tiếng khen ngợi, như một thầy giáo điêu luyện khen thưởng lấy cô học trò của mình.
Đầu óc choáng váng, những câu nói lọt vào tai. Đến tận bây giờ vẫn chẳng thể cách nào thích nghi với thứ vật to lớn của Mặc Kỳ Dực. Sau những đợt xâm nhập mạnh bạo chỉ càng khiến đau đến mức thân thể như muốn tách rời.
Nhưng mà, sự khó tiếp nhận lại càng là một cỗ rực lửa ham muốn chí mạng với Mặc Kỳ Dực, thứ khoái cảm mãnh liệt siết chặt nơi giao hòa khiến hắn càng muốn chinh phục tiến vào, cảm giác này người đàn ông trước giờ vẫn chưa cám nhận được từ kẻ khác.
Càng lúc, Mặc Kỳ Dực lại càng thêm thích thú với thân thể nhỏ này.
Xung quanh vang vọng thanh âm nhục dục vang lên.
Trên giường hai thân thể tuyệt đẹp cứ thế dán chặt vào nhau đến mức hoàn hảo, tạo thành bức họa đẹp mỹ miều.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.