Chiếm Hữu Tuyệt Vọng

Chương 15

Hà Ngô An

10/01/2025

Trong lòng Ngôn Phụng Ly cười lạnh.

 

Cô bị kéo đến phòng tối, mọi người thường gọi nơi này là "địa ngục".

 

Địa ngục trần gian.

 

Những người phạm lỗi sẽ bị đưa đến đây để chịu hình phạt ở các mức độ khác nhau, tiếp nhận cải tạo, từ đó đạt được mục đích "phản tỉnh tiến bộ".

 

Đây là quy tắc do Thừa Cẩn Vận đặt ra từ những năm đầu, vẫn được áp dụng cho đến nay.

 

Tất cả những ai đã từng đến đây, không c.h.ế.t cũng lột da. Đảm bảo "nhớ lâu".

 

Bởi vì dù là dụng cụ hay biện pháp trừng phạt, đều đa dạng, cập nhật theo thời đại.

 

Điều duy nhất không thay đổi chính là sự tàn nhẫn vĩnh cửu.

 

Ngôn Phụng Ly bị đá vào khoeo chân, quỳ sụp xuống đất, hai tay bị trói chặt ra sau lưng.

 

Áo khoác da màu đen trên người cô bị lột ra, áo bó sát màu đen bên trong cũng bị xé rách, chỉ còn lại một chiếc áo lót màu đen, vai bê bết máu, lúc này đã chuyển sang màu đỏ sẫm.

 

Một tên to con hơ nóng con d.a.o găm trên lửa, tiện tay nhét một chiếc khăn ướt vào miệng Ngôn Phụng Ly.



 

Sau đó, hắn ta đ.â.m thẳng vào vết thương của cô, moi viên đạn ra một cách thô bạo.

 

Những giọt mồ hôi to như hạt đậu lập tức lấm tấm trên trán Ngôn Phụng Ly. Đôi mắt cô thậm chí trong nháy mắt đã xuất hiện vô số tia m.á.u đỏ, toàn thân cũng cứng đờ.

 

Vỏ đạn rơi xuống đất, tiếng động này khiến cô hoàn hồn, chiếc khăn cũng được lấy ra.

 

Ngôn Phụng Ly thở hổn hển.

 

"Chưa xong đâu..." Tên to con nói với giọng điệu mỉa mai.

 

Rất nhiều người ở đây đều là bại tướng dưới tay Ngôn Phụng Ly trong những buổi huấn luyện trước đây.

 

Lần này rơi vào tay họ, cô biết mình chắc chắn sẽ rất thảm.

 

Tiếp theo, tên to con ngậm một ngụm lớn rượu Mao Đài, với tốc độ cực nhanh phun vào vết thương của Ngôn Phụng Ly.

 

"Aaaaa!!!!!" Ngôn Phụng Ly đau đớn đến mức toàn thân co giật, hét lên.

 

Ngay sau đó, cô bị tên to con đánh ngã xuống đất, chiếc giày quân đội cỡ 44 giẫm lên vết thương của cô.

 



Ngôn Phụng Ly tức thì nổi gân xanh, nghiến răng ken két, m.á.u theo nướu răng chảy ra lấm tấm.

 

"Ông chủ cũng không nói rõ phải trừng phạt như thế nào, mức độ này tự tôi nắm bắt. Cô nói xem, nên nắm bắt như thế nào đây?" Bàn chân tên to con liên tục giẫm lên vết thương của Ngôn Phụng Ly. "Trên vai tôi đến giờ vẫn còn một vết sẹo, do chính tay Ngôn tiểu thư ban tặng, không biết cô còn nhớ không?"

 

Ngôn Phụng Ly làm sao nhớ được? Bại tướng dưới tay cô nhiều lắm...

 

"Nói!" Tên to con lại tăng thêm lực.

 

"Không nhớ." Cô nói yếu ớt.

 

"Được, hôm nay tôi sẽ cho cô nhớ kỹ, đảm bảo cô vĩnh viễn nhớ đến tôi." Tên to con xách Ngôn Phụng Ly lên như xách gà con.

 

"Nói thật, cô đẹp là thật đẹp, suýt nữa đã khơi dậy lòng thương hoa tiếc ngọc của tôi rồi, nếu không phải cô là đồ chơi của cậu chủ, tôi thật sự muốn nếm thử mùi vị của cô." Nói xong, hắn ta còn dùng hạ bộ cọ xát vào người cô một cách tục tĩu.

 

Ngôn Phụng Ly lộ rõ vẻ ghê tởm trên mặt, điều này đã chọc giận hắn ta. "Con đĩ thối!" Thế là hắn ta tát cô một cái thật mạnh.

 

Ngôn Phụng Ly lập tức ho ra máu.

 

"Nếu không thì cô chiều chuộng tôi một chút, tôi có thể xem xét giảm bớt đau khổ cho cô, thế nào?" Tên to con nói với giọng điệu nham hiểm và dâm dục.

 

Hắn ta chậm rãi tiến lại gần cô. "Giao dịch này thế nào? Cô dùng thân thể của mình... hửm? Giảm bớt đau khổ, hơn nữa tôi còn có thể khiến cô sung sướng nữa đấy."

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Hữu Tuyệt Vọng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook