Chiếm Hữu Tuyệt Vọng

Chương 23

Hà Ngô An

10/01/2025

Không một câu thừa thãi, Ken nghi ngờ rằng cô ta thậm chí chưa suy nghĩ kỹ trước khi trả lời.

 

Cô ta nghĩ đây là nơi nào vậy?

 

Lần sau nhất định phải tìm cơ hội cho cô ta một bài học. Ken thầm nghĩ.

 

Sau khi đi làm, ngoài việc đọc một số sổ tay nhân viên, quy tắc cơ bản, v.v., Ngôn Thính cơ bản không có việc gì để làm.

 

Vào giờ nghỉ trưa, đám đàn ông đó cũng không bao giờ gọi cô đi ăn cùng.

 

Có lẽ là vì họ cảm thấy e dè và giữ khoảng cách với cô vì cho rằng cô có thể là "người phụ nữ của

 

Buổi tối, Ngôn Phụng Ly vừa thu dọn xong mọi thứ, nằm trên giường chuẩn bị ngủ thì bị một chùm sáng đột ngột chiếu vào mắt từ sân vườn.

 

Tiếp theo là tiếng động cơ xe quen thuộc, là Thừa Quang Thành đã về.

 

Không phải hắn đi tham dự tiệc rượu sao? Sao lại về sớm vậy?

 

Ngôn Phụng Ly chỉ thoáng nghĩ đến câu hỏi này trong đầu, rồi định bụng ngủ tiếp.

 

Thừa Quang Thành cũng không thường xuyên gọi cô "phục vụ" đâu, hy vọng tối nay hắn sẽ tắm rửa rồi đi ngủ sớm, đừng làm phiền cô.

 

Trong cơn mơ màng, cô nghe thấy tiếng cửa phòng bên cạnh đóng mở.



 

Sau đó, cả căn biệt thự chìm vào yên tĩnh.

 

Ngôn Phụng Ly yên tâm chìm vào giấc ngủ.

 

Chỉ là thói quen l.i.ế.m m.á.u trên mũi d.a.o bao nhiêu năm qua khiến giấc ngủ của cô luôn rất nông.

 

Vì vậy, ngay khoảnh khắc Thừa Quang Thành vừa đến gần cửa phòng cô, Ngôn Phụng Ly đã lập tức tỉnh táo.

 

Cho dù bước chân của hắn đã nhẹ đến mức không thể nhẹ hơn nữa.

 

Thậm chí Ngôn Phụng Ly còn có thể từ tiếng bước chân gần như không thể nghe thấy kia, phán đoán ra đó nhất định là của Thừa Quang Thành.

 

Tiếp đó, là tiếng cửa nhẹ nhàng mở ra, sau đó, hơi thở hỗn loạn của hắn phả lên người cô.

 

Thừa Quang Thành vừa tắm rửa xong, trên người tỏa ra mùi hương gỗ thông dễ chịu, lẫn với hơi ẩm sau khi tắm, tựa như khu rừng sau cơn mưa.

 

Nhưng Ngôn Phụng Ly lại dựng đứng cả lông tơ, cảnh giác.

 

Cô biết Thừa Quang Thành muốn làm gì, nhưng cô không có sức phản kháng.

 

"Được rồi, đừng giả vờ nữa Ngôn Phụng Ly." Thừa Quang Thành trong bóng tối dùng giọng trầm thấp đầy từ tính vạch trần cô.

 



Ngôn Phụng Ly đành phải cam chịu vòng tay ôm lấy cổ Thừa Quang Thành, dâng lên nụ hôn của mình.

 

Hy vọng có thể nhanh chóng kết thúc.

 

Môi cô rất lạnh, môi hắn càng lạnh hơn.

 

Đôi môi lạnh lẽo trong bóng tối tùy ý quấn quýt lấy nhau, có một loại ăn ý kỳ lạ.

 

Ngôn Phụng Ly đối với loại chuyện này cũng là quen tay hay việc, vốn dĩ cô học những thứ mới rất nhanh, trên giường cũng vậy.

 

Dần dần mò mẫm ra cách làm thế nào để lấy lòng Thừa Quang Thành.

 

Bóng tối cũng thúc đẩy dục vọng sinh sôi, khiến người ta càng thêm táo bạo.

 

Dưới ánh trăng, hai bóng người quấn lấy nhau, trút hết sự quyến luyến và lưu luyến vô hạn đối với cơ thể của đối phương.

 

Nếu người không biết nội tình, sẽ cho rằng đây là một cặp tình nhân đang yêu nhau say đắm biết bao, say mê trao hết tất cả cho nhau như vậy.

 

Kết thúc sau đó, Ngôn Phụng Ly cảm thấy mái tóc dài trên trán mình đều bị mồ hôi thấm ướt.

 

Cô thản nhiên lau mồ hôi, thở nhẹ, nhưng lồng n.g.ự.c phập phồng rõ ràng lại biểu thị cho sự kịch liệt vừa rồi.

 

Cơ thể cô vẫn còn cảm giác dư vị kéo dài, ngửa người ra, một cánh tay thon thả đặt lên trán, không hề để ý đến cơ thể trần trụi, bây giờ không còn một chút "xấu hổ" nào nữa.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Hữu Tuyệt Vọng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook