Chiếm Hữu Tuyệt Vọng

Chương 5

Hà Ngô An

10/01/2025

“Bớt giả thần giả quỷ đi!”

 

“Yêu mày, là để nó cảm nhận được tình cảm vốn có của con người, đây là cảm giác mà đời người nên trải qua, không thể thiếu;

 

Tự tay g.i.ế.c mày, là để nó loại bỏ điểm yếu của mình, loại người như chúng ta, không thể có điểm yếu.

 

Nếu có, thì tự mình loại bỏ, như vậy mới có thể trở nên bất khả chiến bại.”

 

“Đồ điên!”

 

“Ha ha ha ha ha!” Thừa Cẩn Vận cười như điên. “Đương nhiên, nếu có cơ hội, mày cũng có thể g.i.ế.c nó. Hoặc g.i.ế.c nó, hoặc khiến nó yêu mày.”

 

Thấy Ngôn Phụng Ly vẻ mặt hoang mang, ông ta lại giải thích: “Nếu nó dễ dàng bị một con thú cưng g.i.ế.c c.h.ế.t như vậy, thì nó cũng không thể ngồi vào vị trí người kế thừa mới của nhà họ Thừa.”

 

Ngôn Phụng Ly thực sự không thể hiểu được suy nghĩ và logic của lão già biến thái này. “Ông không sợ tôi trở nên mạnh mẽ rồi, bỏ mặc người mẹ thực vật, tự mình bỏ trốn sao? Dù sao ở lại đây, cuối cùng cũng chỉ có một con đường chết.”

 

Thừa Cẩn Vận vuốt ve bộ râu bạc trắng của mình. “Thực ra tao cũng có phần nào đó đang đánh cược. Cả đời tao đều đang đánh cược, có thắng có thua. Nhưng lăn lộn đến bây giờ, tao chỉ có thể nói, tỷ lệ thắng của tao cao hơn.”

 

“…”

 

Ngôn Phụng Ly trước sau đã nói chuyện với lão già Thừa Cẩn Vận này không ít lần, tóm lại đều xoay quanh Thừa Quang Thành.



 

Nói thật, cô và cậu ta cũng coi như đã giao thiệp suốt bốn năm, cảm thấy người đàn ông trẻ tuổi này lạnh lùng đến cực điểm, tàn nhẫn độc ác, lại khó lường.

 

Ngôn Phụng Ly chưa bao giờ hiểu rõ Thừa Quang Thành, một chút cũng không.

 

Nhưng cậu ta một tay huấn luyện cô, hay nói đúng hơn là "thuần hóa" cô, khiến cô trở nên vô cùng mạnh mẽ.

 

Về mặt rèn luyện võ công, Ngôn Phụng Ly cho dù là cận chiến hay b.ắ.n s.ú.n.g tầm xa đều là người giỏi nhất trong đám tay sai của cậu ta.

 

Nỗi khổ sở đã trải qua để có được ngày hôm nay, cô không dám nhớ lại.

 

Còn về mặt "văn", Thừa Quang Thành cũng không hề lơ là cô.

 

Chưa đến mười tám tuổi, cậu ta đã ép cô học xong toàn bộ chương trình đại học.

 

Trong thời gian đó, nếu có thành tích "không đạt tiêu chuẩn", hình phạt của cậu ta cũng muôn hình vạn trạng, lại "tàn nhẫn" vô cùng:

 

Cô từng chạy hai quãng marathon 42,195 km liên tục dưới trời mưa tầm tã;

 

Cũng từng thi đấu quyền Anh với một gã cơ bắp cao mét chín trong tình trạng bị bệnh, tuy cuối cùng may mắn thắng nhờ kỹ thuật đánh lén, nhưng lần đó cô cũng bị đánh đến mức tim gan phèo phổi như muốn văng ra ngoài, mặt mũi biến dạng;

 



"So tài" với đám chó sói hổ báo của Thừa Quang Thành cũng là chuyện thường ngày, cuối cùng chúng đều bại dưới tay Ngôn Phụng Ly.

 

Sau đó, cậu ta cũng cảm thấy mấy con thú hoang đó nhàm chán, đều xử lý hết;

 



 

Cô cũng từng có ý đồ g.i.ế.c cậu ta.

 

Một lần, khi bọn họ cùng nhau hành quân dã ngoại, Thừa Quang Thành vô tình bị bong gân, hai người bị bỏ lại phía sau.

 

Đây là cơ hội tốt nhất để Ngôn Phụng Ly ra tay.

 

Xét về võ công, ngay cả khi Thừa Quang Thành không bị thương, cũng chưa chắc đã là đối thủ của cô.

 

Trước đây bọn họ đã từng giao đấu vài lần, đều bất phân thắng bại.

 

Huống chi bây giờ Thừa Quang Thành bị thương, võ công sẽ bị giảm sút đáng kể.

 

Lúc đó Thừa Quang Thành cũng nhận ra ý đồ ra tay của Ngôn Phụng Ly.

 

Cậu ta yên lặng nhìn cô gái mười sáu tuổi: “Ngôn Phụng Ly, bây giờ là thời cơ tốt nhất để mày ra tay, chỉ cần mày đ.â.m vào đây hoặc đây một nhát, mày sẽ được tự do.” Cậu ta chỉ vào động mạch cảnh và tim mình.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Chiếm Hữu Tuyệt Vọng

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook