Chương 8: Tân Hôn
Kiều Linh
24/04/2021
- Tin tưởng cô...? Cô nói xem tôi phải làm thế nào đây ? Tôi phải làm
thế nào khi thấy vợ mình hôn thằng khác đây hả, cô nói đi...?
- Xin anh hãy tin em. Em và Nam không có gì với nhau hết mà.
Cô khóc lóc, níu tay hắn, cô thật sự rất sợ hắn bỏ rơi cô.
Hắn thấy cô níu kéo mình thì đâm ra chán ghét, liền hất tay cô ra. Hắn thực sự không thể kiềm chế được cơn tức giận của bản thân.
Hôm nay là ngày vui của cô và hắn, nhưng tại sao lại xảy ra chuyện này cơ chứ ?
Khi hắn đang chuẩn bị ra ngoài thì cô gọi :
- Anh định đi đâu vào giờ này ? Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta đấy. Anh đừng để người ngoài bàn tán không hay.
Tay hắn đang cầm trên cái nắm vặn cửa chợt dừng lại. Hắn vẫn cứ quay lưng về phía cô mà trả lời với giọng châm biếm:
- Đêm tân hôn sao...? Hừ, tôi là cái gì của cô. Cô sợ người ngoài bàn tán cái gì hả...? Cô sợ người ta nói cô là cô điếm rẻ tiền sao?
Hắn ta bây giờ mới quay người lại. Đôi mắt của hắn thể hiện rõ sự tức giận.
Cô nghe hắn mắng mình mà trong lòng như cắt, nó giống như đang có ngàn con dao đâm vậy. Nó đau lắm...!
- Cô muốn chúng ta có đêm tân hôn chứ gì ? Được... tôi sẽ thỏa mãn giúp cô_ nói rồi hắn lao vào ngấu nghiến môi cô.
Cô thấy hắn hôn mình mạnh bạo thì sợ hãi, vội vàng đẩy hắn ra.
Cô ngước đôi mắt ngấn lệ mà nhìn hắn. Giọng nghẹn lại khó nói thành lời.
- Anh...anh coi tôi là vợ anh không ? Tôi... tôi...
Hắn không đợi cô nói hết câu liền lao vào xé rách bộ váy ngủ mà cô đang mặc. Hắn mạnh bạo đẩy cô xuống giường. May là chiếc giường êm ái, nếu không cô sẽ u đầu mất.
Một lát sau cả cô và hắn không có mảnh vải trên người nữa. Cô thấy vậy thì vội ngoảnh mặt quay sang chỗ khác.
Bỗng cô nhận được một sự xâm nhập bất ngờ từ phía dưới. Hắn ta không có màn dạo đầu, hắn ta cứ thế mà đâm vào. Hắn không có thèm nghĩ tới cảm nhận của cô, rằng cô có thích hay không, hay là cô đang đau đớn.
Cô không kêu ca, hay than đau đớn hay gì hết. Bây giờ cô đau nhất là ở trong tim. Nỗi đau thể xác không đau bằng nỗi đau của tinh thần.
Sự ra vào của hắn một lúc càng dữ dội. Hắn cứ dày vò cô đến khi cô kiệt sức rồi mới buông tha.
- Hừ...cô thỏa mãn rồi chứ ? Sao cô không rên lên hả, hay tôi làm cô không thích bằng cái thằng tên Nam kia hả ?_ hắn ta dùng những lời lẽ khó nghe nhất dành cho cô.
Cô đau đớn ngồi dậy nhìn hắn. Bỗng cô nhìn thấy giọt máu trên giường. Vậy là cô đã thành đàn bà rồi. Lần đầu tiên của cô đã trao cho hắn rồi còn gì?
Hắn thấy cô cứ nhìn trên giường mà không trả lời mình thì nhíu mày. Hắn ta nhìn theo hướng mà cô nhìn, thì chợt nhìn thấy giọt máu trinh của cô.
Cô còn trong trắng sao ? Vậy hồi nãy lúc hắn đâm mạnh bạo chắc cô đau lắm. Thế mà hắn không cảm nhận được sự đau đớn của cô. Hắn bắt đầu thấy thương cô.
Nhưng hắn lại nghĩ tới khoảnh khắc mà cô và Nam hôn nhau, cho nên những suy nghĩ vừa rồi tan biến hết.
- Sao...? _ hắn hỏi cô.
Cô nghe hắn hỏi mình thì ngước mắt lên nhìn hắn rồi trả lời:
- Anh không thấy sao ? Lần đầu của tôi đã trao cho anh. Chứng tỏ, rằng tôi không hề phản bội anh.
- Haha, làm sao tôi biết được cô có phản bội tôi hay không? Biết đâu được lần đầu của cô đã trao cho thằng khác, xong rồi cô vá màng trinh mới thì sao ? _ hắn ta không tin tưởng cô. Hắn ta nghĩ cô vá trinh để lừa hắn sao ?
Có nỗi đau nào bằng nỗi đau này hay không? Khi người chồng mình hết mực yêu thương lại không tin tưởng vào mình.
Hắn không thèm ngó ngàng tới cô mà bước nhanh ra ngoài, để cô lại một mình với cô đơn.
Cô khóc rồi, đêm tân hôn chồng cô lại ra ngoài. Cuộc hôn nhân này sau này sẽ ra sao ? Nó có bền vững lâu dài hay không ?
Cô cứ ngồi khóc cho đến khi có tiếng chuông điện thoại vang lên môi ngừng.
Người gọi điện thoại không có tên, cô nghĩ người ta gọi nhầm chỗ nên không bắt máy. Nhưng số máy ấy cứ gọi lại. Miễn cưỡng cô liền bắt máy.
- Alo...ai vậy?
-...
Đầu dây bên kia không có người trả lời. Cô hỏi lại mấy lần nữa vẫn không thấy ai hồi âm. Đang định tắt máy thì có giọng nói vang lên:
- Cậu có nhớ tôi là ai không ? Chúng ta mới gặp nhau không biết cậu đã quên tôi chưa nhỉ ?
- Xin anh hãy tin em. Em và Nam không có gì với nhau hết mà.
Cô khóc lóc, níu tay hắn, cô thật sự rất sợ hắn bỏ rơi cô.
Hắn thấy cô níu kéo mình thì đâm ra chán ghét, liền hất tay cô ra. Hắn thực sự không thể kiềm chế được cơn tức giận của bản thân.
Hôm nay là ngày vui của cô và hắn, nhưng tại sao lại xảy ra chuyện này cơ chứ ?
Khi hắn đang chuẩn bị ra ngoài thì cô gọi :
- Anh định đi đâu vào giờ này ? Hôm nay là đêm tân hôn của chúng ta đấy. Anh đừng để người ngoài bàn tán không hay.
Tay hắn đang cầm trên cái nắm vặn cửa chợt dừng lại. Hắn vẫn cứ quay lưng về phía cô mà trả lời với giọng châm biếm:
- Đêm tân hôn sao...? Hừ, tôi là cái gì của cô. Cô sợ người ngoài bàn tán cái gì hả...? Cô sợ người ta nói cô là cô điếm rẻ tiền sao?
Hắn ta bây giờ mới quay người lại. Đôi mắt của hắn thể hiện rõ sự tức giận.
Cô nghe hắn mắng mình mà trong lòng như cắt, nó giống như đang có ngàn con dao đâm vậy. Nó đau lắm...!
- Cô muốn chúng ta có đêm tân hôn chứ gì ? Được... tôi sẽ thỏa mãn giúp cô_ nói rồi hắn lao vào ngấu nghiến môi cô.
Cô thấy hắn hôn mình mạnh bạo thì sợ hãi, vội vàng đẩy hắn ra.
Cô ngước đôi mắt ngấn lệ mà nhìn hắn. Giọng nghẹn lại khó nói thành lời.
- Anh...anh coi tôi là vợ anh không ? Tôi... tôi...
Hắn không đợi cô nói hết câu liền lao vào xé rách bộ váy ngủ mà cô đang mặc. Hắn mạnh bạo đẩy cô xuống giường. May là chiếc giường êm ái, nếu không cô sẽ u đầu mất.
Một lát sau cả cô và hắn không có mảnh vải trên người nữa. Cô thấy vậy thì vội ngoảnh mặt quay sang chỗ khác.
Bỗng cô nhận được một sự xâm nhập bất ngờ từ phía dưới. Hắn ta không có màn dạo đầu, hắn ta cứ thế mà đâm vào. Hắn không có thèm nghĩ tới cảm nhận của cô, rằng cô có thích hay không, hay là cô đang đau đớn.
Cô không kêu ca, hay than đau đớn hay gì hết. Bây giờ cô đau nhất là ở trong tim. Nỗi đau thể xác không đau bằng nỗi đau của tinh thần.
Sự ra vào của hắn một lúc càng dữ dội. Hắn cứ dày vò cô đến khi cô kiệt sức rồi mới buông tha.
- Hừ...cô thỏa mãn rồi chứ ? Sao cô không rên lên hả, hay tôi làm cô không thích bằng cái thằng tên Nam kia hả ?_ hắn ta dùng những lời lẽ khó nghe nhất dành cho cô.
Cô đau đớn ngồi dậy nhìn hắn. Bỗng cô nhìn thấy giọt máu trên giường. Vậy là cô đã thành đàn bà rồi. Lần đầu tiên của cô đã trao cho hắn rồi còn gì?
Hắn thấy cô cứ nhìn trên giường mà không trả lời mình thì nhíu mày. Hắn ta nhìn theo hướng mà cô nhìn, thì chợt nhìn thấy giọt máu trinh của cô.
Cô còn trong trắng sao ? Vậy hồi nãy lúc hắn đâm mạnh bạo chắc cô đau lắm. Thế mà hắn không cảm nhận được sự đau đớn của cô. Hắn bắt đầu thấy thương cô.
Nhưng hắn lại nghĩ tới khoảnh khắc mà cô và Nam hôn nhau, cho nên những suy nghĩ vừa rồi tan biến hết.
- Sao...? _ hắn hỏi cô.
Cô nghe hắn hỏi mình thì ngước mắt lên nhìn hắn rồi trả lời:
- Anh không thấy sao ? Lần đầu của tôi đã trao cho anh. Chứng tỏ, rằng tôi không hề phản bội anh.
- Haha, làm sao tôi biết được cô có phản bội tôi hay không? Biết đâu được lần đầu của cô đã trao cho thằng khác, xong rồi cô vá màng trinh mới thì sao ? _ hắn ta không tin tưởng cô. Hắn ta nghĩ cô vá trinh để lừa hắn sao ?
Có nỗi đau nào bằng nỗi đau này hay không? Khi người chồng mình hết mực yêu thương lại không tin tưởng vào mình.
Hắn không thèm ngó ngàng tới cô mà bước nhanh ra ngoài, để cô lại một mình với cô đơn.
Cô khóc rồi, đêm tân hôn chồng cô lại ra ngoài. Cuộc hôn nhân này sau này sẽ ra sao ? Nó có bền vững lâu dài hay không ?
Cô cứ ngồi khóc cho đến khi có tiếng chuông điện thoại vang lên môi ngừng.
Người gọi điện thoại không có tên, cô nghĩ người ta gọi nhầm chỗ nên không bắt máy. Nhưng số máy ấy cứ gọi lại. Miễn cưỡng cô liền bắt máy.
- Alo...ai vậy?
-...
Đầu dây bên kia không có người trả lời. Cô hỏi lại mấy lần nữa vẫn không thấy ai hồi âm. Đang định tắt máy thì có giọng nói vang lên:
- Cậu có nhớ tôi là ai không ? Chúng ta mới gặp nhau không biết cậu đã quên tôi chưa nhỉ ?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.