Chương 7:
Tê Nhai
29/07/2024
Nguyên Tử Triều quật cường cắn răng không rên một tiếng, roi quất vào người y đau đớn vô cùng, mồ hôi chảy ròng ròng trên trán y, nhưng mặc cho bị quất mạnh đến đâu, y vẫn không phát ra một tiếng nào.
"Dám làm bẩn mắt Lục tiểu, đánh cho gần chết mới thôi cho ta." Triệu Ngọc Nhi không nghe thấy lời van xin làm nàng ta sảng khoái, cảm thấy tên này đáng ghét giống y Lục Vân Tịch, vì thế tiếp tục uống rượu: "Đánh cho đến khi Lục tiểu thư bằng lòng nhìn hắn mới thôi."
Lúc này Lục Vân Tích đã nhận ra Triệu Ngọc Nhi đang oán giận mình, lợi dụng cơn say để trút lên người thiếu niên này, chẳng qua y đang gánh lửa giận của quận chúa thay mình thôi.
"Đừng đánh nữa."
Lục Vân Tích hít sâu một hơi, bình tĩnh nhìn Nguyên Tử Triều.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Lục Vân Tịch, vật dưới háng y dần cương cứng, y cắn răng muốn kìm xuống nhưng không thắng được tác dụng của xuân dược trong cơ thể, trước đó y đã bị ép uống một ngụm, bây giờ dục vọng thiêu đốt bộc phát không thể khống chế.
Y nhìn Lục Vân Tích, hai mắt dần đỏ hoe, trong đầy đã xé nát y phục nàng thành trăm mảnh, y không biết sao mình lại có ý nghĩ này, chỉ biết dục vọng khó mà áp chế được.
Gậy thịt dưới thân thiếu niên dựng đứng hùng dũng, phải dài chừng sáu tấc, vừa thô vừa to, hai viên tinh hoàn cũng cương cứng, thoạt nhìn rất dữ tợn.
Mấy vị tiểu thư đã từng nếm trải trái cấm nhìn mà thèm, thầm nghĩ nếu được dương cụ này giã vào một hồi thì sướng phải biết, huống hồ tiểu nô lệ này tướng mạo tuấn mỹ, phong thái hoang dã thu hút đến vậy.
Triệu Ngọc Nhi vẫy tay ra hiệu hai gã sai vặt ngừng đánh, đích thân đến trước mặt Nguyên Tử Triều, một tay nâng cằm y lên, tay kia ngạo mạn tát y một cái: "Súc sinh động dục vô tội vạ, Lục tiểu thư là người ngươi có thể mơ ước sao?"
Lục Vân Tích ở đó đứng ngồi không yên, nàng luôn tuân thủ lễ nghi nghiêm ngặt, nào từng thấy nam tử trần truồng bao giờ, hôm nay bị Triệu Ngọc Nhi trong tối ngoài sáng châm chọc, hận không thể lập tức rời đi.
Nô tỳ ngồi xổm bên cạnh Nguyên Tử Triều, buộc hai chiếc lục lạc tinh xảo vào điểm nối giữa quy đầu và gậy thịt, nhục hành vươn thẳng, lục lạc lại rủ xuống, nô tỳ kia đỏ mặt dùng lông khổng tước quét qua quét lại dục căn đang cương cứng.
"Dám làm bẩn mắt Lục tiểu, đánh cho gần chết mới thôi cho ta." Triệu Ngọc Nhi không nghe thấy lời van xin làm nàng ta sảng khoái, cảm thấy tên này đáng ghét giống y Lục Vân Tịch, vì thế tiếp tục uống rượu: "Đánh cho đến khi Lục tiểu thư bằng lòng nhìn hắn mới thôi."
Lúc này Lục Vân Tích đã nhận ra Triệu Ngọc Nhi đang oán giận mình, lợi dụng cơn say để trút lên người thiếu niên này, chẳng qua y đang gánh lửa giận của quận chúa thay mình thôi.
"Đừng đánh nữa."
Lục Vân Tích hít sâu một hơi, bình tĩnh nhìn Nguyên Tử Triều.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Lục Vân Tịch, vật dưới háng y dần cương cứng, y cắn răng muốn kìm xuống nhưng không thắng được tác dụng của xuân dược trong cơ thể, trước đó y đã bị ép uống một ngụm, bây giờ dục vọng thiêu đốt bộc phát không thể khống chế.
Y nhìn Lục Vân Tích, hai mắt dần đỏ hoe, trong đầy đã xé nát y phục nàng thành trăm mảnh, y không biết sao mình lại có ý nghĩ này, chỉ biết dục vọng khó mà áp chế được.
Gậy thịt dưới thân thiếu niên dựng đứng hùng dũng, phải dài chừng sáu tấc, vừa thô vừa to, hai viên tinh hoàn cũng cương cứng, thoạt nhìn rất dữ tợn.
Mấy vị tiểu thư đã từng nếm trải trái cấm nhìn mà thèm, thầm nghĩ nếu được dương cụ này giã vào một hồi thì sướng phải biết, huống hồ tiểu nô lệ này tướng mạo tuấn mỹ, phong thái hoang dã thu hút đến vậy.
Triệu Ngọc Nhi vẫy tay ra hiệu hai gã sai vặt ngừng đánh, đích thân đến trước mặt Nguyên Tử Triều, một tay nâng cằm y lên, tay kia ngạo mạn tát y một cái: "Súc sinh động dục vô tội vạ, Lục tiểu thư là người ngươi có thể mơ ước sao?"
Lục Vân Tích ở đó đứng ngồi không yên, nàng luôn tuân thủ lễ nghi nghiêm ngặt, nào từng thấy nam tử trần truồng bao giờ, hôm nay bị Triệu Ngọc Nhi trong tối ngoài sáng châm chọc, hận không thể lập tức rời đi.
Nô tỳ ngồi xổm bên cạnh Nguyên Tử Triều, buộc hai chiếc lục lạc tinh xảo vào điểm nối giữa quy đầu và gậy thịt, nhục hành vươn thẳng, lục lạc lại rủ xuống, nô tỳ kia đỏ mặt dùng lông khổng tước quét qua quét lại dục căn đang cương cứng.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.