Chương 10: Nhận ra anh
Mực Ống
17/09/2021
Bảo Vy mở cửa, trước mắt cô là 1 căn nhà có rất nhiều thùng bên trong đấy, bụi bặm rất nhiều còn có cả chuột, mạng nhện, dán,...
cô tiến vào trong căn nhà, ngôi nhà cũ kĩ, tiếng lại gần đóng thùng giấy, cô phủi phủi rồi mở 1 thùng ra xem, bên trong là là những quyển album, sổ tay và hình,...
cô lấy 1 quyển album lên lật ra trang đầu, cô nhìn thấy ảnh của Lục Tư Phàm lúc còn nhỏ, còn có cả hình của ông Lục Thành nữa
lúc đầu không thấy ngạc nhiên gì, bên trong cũng chắc chỉ là đồ lưu niệm nên cô đã đóng lại, sau đó ra bên ngoài
lúc cô đang đi ra khỏi nơi đấy, đi đến cổng đột nhiên cô ấy lại quay lại, ánh mắt dường như đã nhận ra điều gì, cô ôm sự hoài nghi của mình về nhà
tối hôm nay Lục Tư Phàm lại về muộn, cô quyết tâm đợi anh bằng được mới ngủ, cũng đã 12h khuya rồi vẫn không thấy anh ta đâu
cô vẫn ngồi đợi, nhìn xuống cổng thấy xe của anh ta đổ vào cổng, ánh đèn chiếu sáng vào trong, không suy nghĩ nhiều cô nhanh chóng nằm lên giường giả vờ ngủ
đúng như cô nghĩ anh ta sẽ bước vào phòng, chỉnh mềnh lại cho cô, cô đột nhiên nắm lấy tay anh, anh sửng sốt nhìn cô, cô ngồi dậy
" sao vậy?" Lục Tư Phàm ngạc nhiên hỏi
Bảo Vy không trả lời cô đưa bàn tay rung rung của mình lên, che mắt của Lục Tư Phàm, nhìn lại khuôn mặt đó, cô đã nhớ ra anh là ai rồi
cô mỉm cười, Lục Tư Phàm thấy lạ liền nắm lấy tay cô kéo tay cô khỏi mắt mình, anh nhìn thấy nước mắt trên má cô, anh liền lau nhẹ đi
" sao vậy? có chuyện gì?" Lục Tư Phàm dịu dàng hỏi
Bảo Vy ôm lấy cổ anh, cô xúc động nói " là anh có đúng không? "
Lục Tư Phàm nghe cô hỏi, anh biết là cô đã nhận ra anh rồi, lòng vui sướng, anh cũng ôm lấy cô vào lòng
đêm hôm đó cả 2 ngủ cùng nhau, nằm trên giường cả 2 không tài nào nhắm mắt được, lòng có chút bồn chồn lạ lẫm đến khó tả
2 người đã tìm lại nhau sau bao nhiêu năm xa cách. Cũng không biết cuộc sống sau này của họ có thay đổi gì không, nhưng mà vị trí của anh trong tim cô dường như đã có sự thay đổi
Sáng hôm sau, vẫn như mọi khi, khu tỉnh dậy vẫn không thấy anh đâu, Bảo Vy đi xuống nhà, ngồi ăn sáng, cô đột nhiên hỏi " à tiểu Châu, Lục Tư Phàm đã ăn sáng chưa vậy?"
Tiểu Châu có chút ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên Bảo Vy hỏi thăm về Lục Tư Phàm " dạ... à Lục tổng không có ăn sáng ở nhà"
" không có ăn sáng sao?" Bảo Vy có chút lo lắng nói
sau đó cô quyết định vào bếp nấu cho Lục Tư Phàm 1 bửa, cô tuy là tiểu thư nhà giàu, nhưng bản thân vì không muốn đụng mặt dì và Thiên Thiên nên mấy năm đại học cô điều ở kiến trúc xá, cuối tuần mới về
kinh nghiệm sống bên ngoài đã dạy cho cô cách nấu ăn chuyên nghiệp, cô nấu 1 bửa cơm rất hấp dẫn, đồ xào, gà chiên, còn nấu cho anh canh chân heo cho anh tẩm bổ
cô trang trí thêm vào cho bắt mắt, sau đó thù chuẩn bị lên đường đến tập đoàn Lục Gia
cô bắc taxi đến
nhìn tòa nhà lớn trước mặt cô có chút ngạc nhiên { Lục Tư Phàm ở trong tòa nhà lớn này sao? } Bảo Vy có chút ngạc nhiên nghĩ
bước vào trong cô đến chỗ nhân viên hỏi " à cô cho tôi hỏi Lục Tư Phàm anh ấy đang ở đâu vậy?"
người nhân viên nhìn Bảo Vy có vẻ nghi hoặc, vì Bảo Vy tuy là tiểu thư nhưng cô không thích sửa soạn bản thân, cô vốn đơn thuần giản dị
{ nhìn cô gái này sao lại có thể gọi thẳng tên chủ tịch ra như vậy chứ?} Nhân viên đó suy nghĩ
nhìn thấy Bảo Vy, Thế Anh nhận ngây ra cô, anh chạy đến vui vẻ nói " phu nhân, phu nhân đến đây sao?"
người nhân viên ấy ngây ra
" anh là thư ký của Lục Tư Phàm đúng không? " Bảo Vy nói
" đúng vậy, à cô cầm tài liệu này cho bên phòng kế toán" Thế Anh nói vs người nhân viên
anh dẫn cô vào thang máy vàng, đưa cô lên tầng 27
" anh ấy luôn ở tầng 27 à?" Bảo Vy hỏi
" đúng đấy, mà bây giờ chủ tịch đang đàm phán với bên đối tác ở phòng tiếp khách rồi" Thế Anh nói
" đàm phán? công việc có gì không ổn sao?" Bảo Vy lo lắng hỏi
" không có gì cả, mấy chuyện này nhỏ thôi yên tâm đi, à hay cô đến phòng làm việc của Giám Đốc Âu nha, anh ấy là bạn thân của Lục tổng đấy" Thế Anh nói
sau đó đưa cô vào phòng của Âu Thần, Âu Thần đang làm việc thấy cô thì ngạc nhiên đến ngây cả người ra
" chào anh" Bảo Vy nói
" ủa?" Âu Thần ngơ ngác
sau 1 lúc trò chuyện qua lại, Âu Thần là người ấm áp vui vẻ hoạt bát, khiến cho Bảo Vy cười không ngớt
" thật đấy, lúc đó cậu ấy ướt cả mình, tức giận như thủy quái rồi đùng đùng đi về, đã vậy còn làm khuôn mặt giận dữ như này nè, trông ngố lắm" Âu Thần vui vẻ kể
" thì ra nhìn anh ấy vậy mà lại...." Bảo Vy cười nói
đột nhiên nụ cười ấy chợp tắc, Âu Thần và Thế Anh đột nhiên quay đầu đi
" 2 người sau vậy?" Bảo Vy ngây ngô hỏi
cả 2 không trả lời
" sau vậy? mọi người đang nói gì à?'' Lục Tư Phàm cất tiếng nói, giọng điệu lạnh lùng, khuôn mặt đen xuống
Bảo Vy đến phòng làm việc của anh, cô ngồi xuống sofa
" sao vậy? em đến đây làm gì?" Lục Tư Phàm hỏi
" em có làm cơm đem đến cho anh" Bảo Vy nói
" em làm làm gì? anh tự gọi đồ ăn đến được mà?" Lục Tư Phàm lạnh lùng nói
thấy anh nói vậy, Bảo Vy thấy anh như đang coi thường mình, cô cũng tự ái đứng lên nói " anh không thích thì em đem qua cho Âu Thần vậy"
nghe thấy cô gọi tên người đàn ông khác, anh tức giận đi lại trước mặt cô
" từ khi nào mà 2 người thân nhau đến mức đó hả?" Lục Tư Phàm nói
cô tiến vào trong căn nhà, ngôi nhà cũ kĩ, tiếng lại gần đóng thùng giấy, cô phủi phủi rồi mở 1 thùng ra xem, bên trong là là những quyển album, sổ tay và hình,...
cô lấy 1 quyển album lên lật ra trang đầu, cô nhìn thấy ảnh của Lục Tư Phàm lúc còn nhỏ, còn có cả hình của ông Lục Thành nữa
lúc đầu không thấy ngạc nhiên gì, bên trong cũng chắc chỉ là đồ lưu niệm nên cô đã đóng lại, sau đó ra bên ngoài
lúc cô đang đi ra khỏi nơi đấy, đi đến cổng đột nhiên cô ấy lại quay lại, ánh mắt dường như đã nhận ra điều gì, cô ôm sự hoài nghi của mình về nhà
tối hôm nay Lục Tư Phàm lại về muộn, cô quyết tâm đợi anh bằng được mới ngủ, cũng đã 12h khuya rồi vẫn không thấy anh ta đâu
cô vẫn ngồi đợi, nhìn xuống cổng thấy xe của anh ta đổ vào cổng, ánh đèn chiếu sáng vào trong, không suy nghĩ nhiều cô nhanh chóng nằm lên giường giả vờ ngủ
đúng như cô nghĩ anh ta sẽ bước vào phòng, chỉnh mềnh lại cho cô, cô đột nhiên nắm lấy tay anh, anh sửng sốt nhìn cô, cô ngồi dậy
" sao vậy?" Lục Tư Phàm ngạc nhiên hỏi
Bảo Vy không trả lời cô đưa bàn tay rung rung của mình lên, che mắt của Lục Tư Phàm, nhìn lại khuôn mặt đó, cô đã nhớ ra anh là ai rồi
cô mỉm cười, Lục Tư Phàm thấy lạ liền nắm lấy tay cô kéo tay cô khỏi mắt mình, anh nhìn thấy nước mắt trên má cô, anh liền lau nhẹ đi
" sao vậy? có chuyện gì?" Lục Tư Phàm dịu dàng hỏi
Bảo Vy ôm lấy cổ anh, cô xúc động nói " là anh có đúng không? "
Lục Tư Phàm nghe cô hỏi, anh biết là cô đã nhận ra anh rồi, lòng vui sướng, anh cũng ôm lấy cô vào lòng
đêm hôm đó cả 2 ngủ cùng nhau, nằm trên giường cả 2 không tài nào nhắm mắt được, lòng có chút bồn chồn lạ lẫm đến khó tả
2 người đã tìm lại nhau sau bao nhiêu năm xa cách. Cũng không biết cuộc sống sau này của họ có thay đổi gì không, nhưng mà vị trí của anh trong tim cô dường như đã có sự thay đổi
Sáng hôm sau, vẫn như mọi khi, khu tỉnh dậy vẫn không thấy anh đâu, Bảo Vy đi xuống nhà, ngồi ăn sáng, cô đột nhiên hỏi " à tiểu Châu, Lục Tư Phàm đã ăn sáng chưa vậy?"
Tiểu Châu có chút ngạc nhiên, đây là lần đầu tiên Bảo Vy hỏi thăm về Lục Tư Phàm " dạ... à Lục tổng không có ăn sáng ở nhà"
" không có ăn sáng sao?" Bảo Vy có chút lo lắng nói
sau đó cô quyết định vào bếp nấu cho Lục Tư Phàm 1 bửa, cô tuy là tiểu thư nhà giàu, nhưng bản thân vì không muốn đụng mặt dì và Thiên Thiên nên mấy năm đại học cô điều ở kiến trúc xá, cuối tuần mới về
kinh nghiệm sống bên ngoài đã dạy cho cô cách nấu ăn chuyên nghiệp, cô nấu 1 bửa cơm rất hấp dẫn, đồ xào, gà chiên, còn nấu cho anh canh chân heo cho anh tẩm bổ
cô trang trí thêm vào cho bắt mắt, sau đó thù chuẩn bị lên đường đến tập đoàn Lục Gia
cô bắc taxi đến
nhìn tòa nhà lớn trước mặt cô có chút ngạc nhiên { Lục Tư Phàm ở trong tòa nhà lớn này sao? } Bảo Vy có chút ngạc nhiên nghĩ
bước vào trong cô đến chỗ nhân viên hỏi " à cô cho tôi hỏi Lục Tư Phàm anh ấy đang ở đâu vậy?"
người nhân viên nhìn Bảo Vy có vẻ nghi hoặc, vì Bảo Vy tuy là tiểu thư nhưng cô không thích sửa soạn bản thân, cô vốn đơn thuần giản dị
{ nhìn cô gái này sao lại có thể gọi thẳng tên chủ tịch ra như vậy chứ?} Nhân viên đó suy nghĩ
nhìn thấy Bảo Vy, Thế Anh nhận ngây ra cô, anh chạy đến vui vẻ nói " phu nhân, phu nhân đến đây sao?"
người nhân viên ấy ngây ra
" anh là thư ký của Lục Tư Phàm đúng không? " Bảo Vy nói
" đúng vậy, à cô cầm tài liệu này cho bên phòng kế toán" Thế Anh nói vs người nhân viên
anh dẫn cô vào thang máy vàng, đưa cô lên tầng 27
" anh ấy luôn ở tầng 27 à?" Bảo Vy hỏi
" đúng đấy, mà bây giờ chủ tịch đang đàm phán với bên đối tác ở phòng tiếp khách rồi" Thế Anh nói
" đàm phán? công việc có gì không ổn sao?" Bảo Vy lo lắng hỏi
" không có gì cả, mấy chuyện này nhỏ thôi yên tâm đi, à hay cô đến phòng làm việc của Giám Đốc Âu nha, anh ấy là bạn thân của Lục tổng đấy" Thế Anh nói
sau đó đưa cô vào phòng của Âu Thần, Âu Thần đang làm việc thấy cô thì ngạc nhiên đến ngây cả người ra
" chào anh" Bảo Vy nói
" ủa?" Âu Thần ngơ ngác
sau 1 lúc trò chuyện qua lại, Âu Thần là người ấm áp vui vẻ hoạt bát, khiến cho Bảo Vy cười không ngớt
" thật đấy, lúc đó cậu ấy ướt cả mình, tức giận như thủy quái rồi đùng đùng đi về, đã vậy còn làm khuôn mặt giận dữ như này nè, trông ngố lắm" Âu Thần vui vẻ kể
" thì ra nhìn anh ấy vậy mà lại...." Bảo Vy cười nói
đột nhiên nụ cười ấy chợp tắc, Âu Thần và Thế Anh đột nhiên quay đầu đi
" 2 người sau vậy?" Bảo Vy ngây ngô hỏi
cả 2 không trả lời
" sau vậy? mọi người đang nói gì à?'' Lục Tư Phàm cất tiếng nói, giọng điệu lạnh lùng, khuôn mặt đen xuống
Bảo Vy đến phòng làm việc của anh, cô ngồi xuống sofa
" sao vậy? em đến đây làm gì?" Lục Tư Phàm hỏi
" em có làm cơm đem đến cho anh" Bảo Vy nói
" em làm làm gì? anh tự gọi đồ ăn đến được mà?" Lục Tư Phàm lạnh lùng nói
thấy anh nói vậy, Bảo Vy thấy anh như đang coi thường mình, cô cũng tự ái đứng lên nói " anh không thích thì em đem qua cho Âu Thần vậy"
nghe thấy cô gọi tên người đàn ông khác, anh tức giận đi lại trước mặt cô
" từ khi nào mà 2 người thân nhau đến mức đó hả?" Lục Tư Phàm nói
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.