Chương 8: Sau hôn nhân
Mực Ống
17/09/2021
sáng hôm sau, khi nắng chiếu qua cửa sổ, Bảo Vy mở mắt ra, nhìn lên trần nhà, rồi quay qua nhìn đồng hồ ( 6:30), cô ngồi bật dậy
dù muốn dù không nhưng bây giờ cô đã là vợ của người ta rồi, cũng không nên tùy tiện ngủ như vậy, cô chuẩn bị, sau khi xong thì xuống nhà
khi bước xuống nhà, cô không thấy Lục Tư Phàm ở đâu, cô hỏi tiểu Châu
" à cô có biết Lục Tư Phàm đâu rồi không? " Bảo Vy hỏi
" à Lục tổng đi làm từ sớm rồi, Lục tổng có dặn dò phải chăm sóc phu nhân thật tốt, phu nhân ngồi đi tôi đi dọn đồ cho cô" Tiểu Châu vui vẻ nói
" à được rồi" Bảo Vy nói
{ anh ta là bận thật hay không muốn nhìn mặt mình chứ?} Bảo Vy có chút thắc mắc
Tại Khách sạn
khi tỉnh dậy Du Hạo thấy đầu mình vô cùng nhức nhối, anh vỗ tay lên đâu, sau đó quay qua nhìn người nằm cạnh anh
anh bàng hoàng khi biết đó là Thiên Thiên, anh không hiểu tại sao anh và cô ấy lại ngủ cạnh nhau như vậy, cả 2 còn không mặc đồ nữa chứ
anh quá sốc, không biết phải đối diện ra sau nên anh đành đi vào trong nhà tắm, hối hả thay đồ rồi rời khỏi đó
ở tập đoàn
" nè đêm qua chẳng phải là ngày vui sao? sao hôm nay lại đi làm sớm thế này?" Âu Thần trêu ghẹo Lục Tư Phàm
Lục Tư Phàm không biết cảm chỉ hỏi lại cậu ấy " cậu có muốn tăng ca không hả?"
Âu Thần nghe thầy liền im lặng, anh không giám hỏi về chuyện này nữa
mấy ngày sau
ngày nào cũng vậy, Lục Tư Phàm cứ đi sớm về khuya, Bảo Vy cũng không thấy mặc anh, cuộc sống hôn nhân thế này quả là không viên mãn
đôi khi cô lại có chút buồn buồn, cô không ra ngoài như đanh giam cầm mình trong nhà vậy
mấy ngày này cô hay ngồi bần thần bên cửa sổ nhìn về phía cổng như đang chờ Lục Tư Phàm về, cô đợi mãi đến ngủ thiếp đi
đến tối muộn anh về, bước vào phòng thấy cô đang ngồi trên ghế ngủ gật, lòng anh thấy buồn buồn, anh đến gần cô, đưa tay lên má cô
thấy cô ngủ quá ngon nên anh không tiện gọi cô dậy, anh dịu dàng bế cô lên giường, đắp chân cho cô, sau đó đóng cửa sổ lại sợ gió vào sẽ làm cô cảm lạnh
sau khi làm xong anh tắt đèn rồi mở cửa ra ngoài, Bảo Vy không gặp anh là vì anh không có ngủ cùng phòng với cô, anh đến thư phòng của mình, làm việc chăm chỉ
đến 2h sáng anh mới lên sofa, chợp mắt ngủ 1 chút
Hôm nay vẫn dậy, vẫn là buổi sáng đẹp trời, nắng vàng mây trắng trời trong xanh, cô cũng ngồi bần thần ra cửa sổ, cô nhìn những ngọn gió thổi vi vu bên ngoài, những bông hoa đang tỏa sắc ở dưới vườn, lòng buồn buồn rồi suy nghĩ
{chẳng phải lúc đầu anh ta quan tâm đến mình lắm hay sao? sao bây giờ lại như trốn tránh chứ?} Bảo Vy suy nghĩ
đột nhiên tiểu Châu vào gọi cô " phu nhân có người đến tìm"
" à được rồi" Bảo Vy bất giác nói
sau đó cô đi xuống nhà, người này rõ ràng là không phải người quen của cô, trong hôn lễ cũng không thấy mặc, cô đi xuống cũng chào hỏi
" à cho hỏi ông muốn tìm ai vậy?" Bảo Vy nói
" là cha đây" Lục Thành nói
" cha? " Bảo Vy ngạc nhiên hỏi lại
" cha là cha của Tư Phàm, là cha chồng của con đấy" Lục Thành nói
" à con xin lỗi con không biết" Bảo Vy cười gượng nói
" không phải lỗi của con, là do hôn lễ của 2 đứa cha không đến" Lục Thành nói rồi nắm lấy tay của Bảo Vy vỗ về ánh mắt đầy yêu thương và ấm áp
tuy lục Tư Phàm không quan tâm đến Bảo Vy nhưng anh cũng luôn theo dõi cô đấy, trong nhà có camera lâu lâu anh lại mở lên xem, xem cô đang làm gì
khi anh thấy Lục Thành đến nhà gặp Bảo Vy thì vô cùng tức giận, tức đến mức đang cầm ly rượu vang mà bóp nát nó, khiến cho mảnh thủy tinh rơi tung tóe
dù muốn dù không nhưng bây giờ cô đã là vợ của người ta rồi, cũng không nên tùy tiện ngủ như vậy, cô chuẩn bị, sau khi xong thì xuống nhà
khi bước xuống nhà, cô không thấy Lục Tư Phàm ở đâu, cô hỏi tiểu Châu
" à cô có biết Lục Tư Phàm đâu rồi không? " Bảo Vy hỏi
" à Lục tổng đi làm từ sớm rồi, Lục tổng có dặn dò phải chăm sóc phu nhân thật tốt, phu nhân ngồi đi tôi đi dọn đồ cho cô" Tiểu Châu vui vẻ nói
" à được rồi" Bảo Vy nói
{ anh ta là bận thật hay không muốn nhìn mặt mình chứ?} Bảo Vy có chút thắc mắc
Tại Khách sạn
khi tỉnh dậy Du Hạo thấy đầu mình vô cùng nhức nhối, anh vỗ tay lên đâu, sau đó quay qua nhìn người nằm cạnh anh
anh bàng hoàng khi biết đó là Thiên Thiên, anh không hiểu tại sao anh và cô ấy lại ngủ cạnh nhau như vậy, cả 2 còn không mặc đồ nữa chứ
anh quá sốc, không biết phải đối diện ra sau nên anh đành đi vào trong nhà tắm, hối hả thay đồ rồi rời khỏi đó
ở tập đoàn
" nè đêm qua chẳng phải là ngày vui sao? sao hôm nay lại đi làm sớm thế này?" Âu Thần trêu ghẹo Lục Tư Phàm
Lục Tư Phàm không biết cảm chỉ hỏi lại cậu ấy " cậu có muốn tăng ca không hả?"
Âu Thần nghe thầy liền im lặng, anh không giám hỏi về chuyện này nữa
mấy ngày sau
ngày nào cũng vậy, Lục Tư Phàm cứ đi sớm về khuya, Bảo Vy cũng không thấy mặc anh, cuộc sống hôn nhân thế này quả là không viên mãn
đôi khi cô lại có chút buồn buồn, cô không ra ngoài như đanh giam cầm mình trong nhà vậy
mấy ngày này cô hay ngồi bần thần bên cửa sổ nhìn về phía cổng như đang chờ Lục Tư Phàm về, cô đợi mãi đến ngủ thiếp đi
đến tối muộn anh về, bước vào phòng thấy cô đang ngồi trên ghế ngủ gật, lòng anh thấy buồn buồn, anh đến gần cô, đưa tay lên má cô
thấy cô ngủ quá ngon nên anh không tiện gọi cô dậy, anh dịu dàng bế cô lên giường, đắp chân cho cô, sau đó đóng cửa sổ lại sợ gió vào sẽ làm cô cảm lạnh
sau khi làm xong anh tắt đèn rồi mở cửa ra ngoài, Bảo Vy không gặp anh là vì anh không có ngủ cùng phòng với cô, anh đến thư phòng của mình, làm việc chăm chỉ
đến 2h sáng anh mới lên sofa, chợp mắt ngủ 1 chút
Hôm nay vẫn dậy, vẫn là buổi sáng đẹp trời, nắng vàng mây trắng trời trong xanh, cô cũng ngồi bần thần ra cửa sổ, cô nhìn những ngọn gió thổi vi vu bên ngoài, những bông hoa đang tỏa sắc ở dưới vườn, lòng buồn buồn rồi suy nghĩ
{chẳng phải lúc đầu anh ta quan tâm đến mình lắm hay sao? sao bây giờ lại như trốn tránh chứ?} Bảo Vy suy nghĩ
đột nhiên tiểu Châu vào gọi cô " phu nhân có người đến tìm"
" à được rồi" Bảo Vy bất giác nói
sau đó cô đi xuống nhà, người này rõ ràng là không phải người quen của cô, trong hôn lễ cũng không thấy mặc, cô đi xuống cũng chào hỏi
" à cho hỏi ông muốn tìm ai vậy?" Bảo Vy nói
" là cha đây" Lục Thành nói
" cha? " Bảo Vy ngạc nhiên hỏi lại
" cha là cha của Tư Phàm, là cha chồng của con đấy" Lục Thành nói
" à con xin lỗi con không biết" Bảo Vy cười gượng nói
" không phải lỗi của con, là do hôn lễ của 2 đứa cha không đến" Lục Thành nói rồi nắm lấy tay của Bảo Vy vỗ về ánh mắt đầy yêu thương và ấm áp
tuy lục Tư Phàm không quan tâm đến Bảo Vy nhưng anh cũng luôn theo dõi cô đấy, trong nhà có camera lâu lâu anh lại mở lên xem, xem cô đang làm gì
khi anh thấy Lục Thành đến nhà gặp Bảo Vy thì vô cùng tức giận, tức đến mức đang cầm ly rượu vang mà bóp nát nó, khiến cho mảnh thủy tinh rơi tung tóe
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.