Chương 10: Bức Hoạ Khổ Lớn
Áo Bỉ Gia
11/12/2023
Editor: Kingofbattle.
Ngay khi Lý Đằng quay người chuẩn bị bước ra cửa lớn, vừa quay đầu lại, liền phát hiện mười cỗ tượng sáp đã bu lại gần cửa, xếp thành một hàng dài chắn đường đi của hắn, hơn nữa còn đưa mắt nhìn hắn.
Trong tay bọn họ có người cầm đồ ăn, có người cầm chén rượu, trên mặt vẫn mang theo loại lễ độ khi tham gia yến hội, nhưng lúc này nụ cười có chút quỷ dị.
Loại nụ cười này, lại khiến cho sau lưng Lý Đằng có chút ít rét lạnh.
Hắn cảm giác trước đó mình không nên liều lĩnh tiến vào cửa hàng này, lại càng không nên tuỳ tiện ra tay đánh tượng sáp.
Những chuyện diễn ra ở đây, tựa hồ đã vượt ra khỏi nhận thức của hắn đối với cái thế giới này.
So với chuyện hắn bị bắt cóc ném nên trên chóp đá còn quỷ dị hơn.
"Xin nhường đường."
Lý Đằng kiên trì tiếp tục bước về phía cửa lớn.
Nhưng mà những cỗ tượng sáp này đều không có ý định tránh đường, tất cả đều vẫn đứng yên dựng thành tường rào ngăn cản Lý Đằng bước ra.
"Các vị nhường một chút, xin đắc tội."
Lý Đằng bước tới gần tượng sáp, chắp tay vái tượng sáp, sau đó ôm lấy vòng eo một người trong đó, ý đồ nhấc nó ra khỏi đường, để có chỗ không gian trống mà lẻn vào.
Kết quả cái cỗ tượng sáp này giống như bị đóng đinh trên mặt đất, bất luận Lý Đằng có dùng sức thế nào thì cũng không lay động được.
Những cỗ tượng sáp khác cũng gặp tình trạng tương tự.
Cánh cửa lớn ở đại sảnh được mở bằng cách đẩy từ ngoài vào trong, hơn mười cỗ tượng sáp chặn kín ở gần cửa, cho dù phá hỏng cánh cửa, nếu không chuyển bọn họ ra chỗ khác thì đừng mơ mà ra được.
Cho dù hiện tại Lý Đằng muốn trèo lên đầu bọn họ để bay ra cũng không được, vẫn không cách nào rời khỏi toà nhà quỷ dị này.
Muốn mạnh mẽ lao ra là không thể nào, xem ra chỉ có thể dùng phương pháp trí tuệ.
Lý Đằng quay người bước về chỗ sâu trong đại sảnh.
Sau khi hắn bước được vài bước liền quay đầu lại.
Những tượng sáp ở gần cửa vẫn cũng không nhúc nhích, căn bản không có ý muốn rời đi.
Lý Đằng cố gắng giữ bình tĩnh, sau đó quan sát bốn phía một lượt.
Bảo tàng tượng sáp......Tạm thời gọi chỗ này là bảo tàng tượng sáp đi, bên trên vách tường ở đây cũng có đồng hồ, còn có màn hình LCD đếm ngược.
Thời gian hiện tại là 11h15 giữa trưa.
Thời gian đếm ngược cũng chỉ hơn 40 phút.
Lý Đằng cảm giác tình huống không tốt lắm.
Sau khi đếm ngược kết thúc, đến tột cùng sẽ phát sinh chuyện gì?
Nếu hắn cứ bị nhốt ở chỗ này không ra được, đến lúc đó sẽ rất phiền toái.
Cái bảo tàng tượng sáp này, có phải thiết kế một loại cơ quan mật thất nào đó hay không?
Hắn công kích tượng sáp, dẫn đến cơ quan tự kích hoạt?
Cảm giác khi thời gian kết thúc, đứng ở trên đường phố sẽ tốt hơn là bị mắc kẹt trong bảo tàng tượng sáp này.
Ít nhất cũng có không gian để chạy trốn.
Bị nhốt ở chỗ này chỉ có thể chờ chết.
Bất luận ra sao, hắn phải nhanh chóng tìm ra phương pháp thoát khỏi đây.
......
Có vẻ như trong đại sảnh là một hiện trường tiệc rượu, hơn mười vị khách được chia ra ở các góc đại sảnh.
Trên bàn tiệc bày đủ loại thức ăn, còn có chéc đĩa các loại.
Nhưng ngoại trừ chén dĩa ra, rượu và thức ăn đều giống mô hình, mô hình được chế tạo rất thật.
Trừ chuyện này ra, thứ khiến cho Lý Đằng chú ý nhất chính là bức hoạ rất lớn treo trên vách tường.
Lúc trước Lý Đằng tiến vào đại sảnh, toàn bộ lực chú ý đều dừng trên người tượng sáp, cũng không có chú ý tới bức hoạ này.
Hiện tại bị nhốt, hắn cần phải tìm kiếm gian phòng chứa loại cơ quan mở khoá, tự nhiên những thứ rất dễ khiến người khác chú ý như bức hoạ cũng khiến hắn di chuyển ánh mắt.
Bức hoạ cỡ lớn này......Thoạt nhìn rất giống như tấm quảng cáo phim.
Hoặc là nói áp-phích quảng bá phim.
Nhưng là, những tên phim trên kia, Lý Đằng cũng chưa từng nghe nói qua.
Cũng giống như bức hoạ trước mặt.
Tên phim là《 Sóng Thần Cuồng Nộ》.
Toàn bộ bức hoạ có hơn nửa là vẽ sóng thần khổng lồ.
Một nửa khác của bức hoạ là bãi cát, trên bờ cát có vài người nam nữ, bọn họ rất hoảng sợ khi nhìn thấy sóng biển cuốn tới, có người bị doạ đứng hình, có người đang mặc áo phao, còn có người đang liều mạng nhặt lấy chiếc phao cứu sinh ở góc bức hoạ.
Trong đó có một người đối mặt với ống kính, toàn bộ khuôn mặt rất nổi bật.
Lý Đằng nhìn thấy mặt người này có chút quen thuộc.
Sau một lát Lý Đằng đột nhiên nghĩ tới, hắn vội vàng xoay người nhìn về phía cửa ra.
Toàn bộ mấy người trong bức tranh, chính là mười cỗ tượng sáp đang chặn ở trước cửa.
Khuôn mặt giống nhau như đúc, quần áo mặc trên người cũng giống y hệt.
"Trong này có liên hệ gì sao?" Lý Đằng nhíu mày.
Nhìn nhìn đồng hồ treo trên trường, Lý Đằng vội vàng ngó qua một bức hoạ khác.
Tên phim trên bức hoạ này cũng có chút cổ quái.
Tên là《Hoán Bạc》.
Nội dung bức hoạ thì có chút kinh dị.
Vô số mưa đá rơi từ trên trời xuống, trên mặt đất có vài đôi nam nữ.
Có người tuyệt vọng nhìn bầu trời, có người đang điên cuồng chạy thục mạng về phía xa xa.
Nhưng trong đó có vài người bị mưa đá to bằng trái bóng rổ nện trúng đầu, toàn bộ phần đầu đều bị nện nát bét, mưa đá xuất hiện ở vị trí trên đầu bọn họ, nửa dưới bức hoạ bị nhuộm thành màu máu.
"Cái này rõ ràng là đổi đầu, không phải đổi bạc cái gì?" Lý Đằng nhìn thấy bức họa này, nhịn không được chửi bậy vài câu.
Ở bên trong bức họa《Hoán Bạc》này, cũng có một người đối mặt với ống kính.
Lý Đằng nhìn thấy người này không có chút ấn tượng, hắn quay người lướt qua toàn bộ khuôn mặt trong đại sảnh, cũng không thể tìm được người này.
Thời gian có hạn, Lý Đằng cũng không dám chờ lâu, hắn vội vàng nhìn xuống bức hoạ phía dưới.
Cái bức họa này tên là《 Ác Hỏa Ma Thành》.
Trong bức hoạ là đường đi một tòa thành thị, khắp nơi đều là lửa cháy rất lớn, một ít nam nữ đang chạy thục mạng trên đường, có vài người đã bị bốc lửa.
Kinh khủng hơn chính là, bên cạnh đường đi chất rất nhiều thùng xăng.
Một cô gái trong đó tương đối xui xẻo, lúc nàng đang chạy trốn, vừa khéo đi ngang qua một thùng xăng bị nổ, ngọn lửa thùng xăng biến thành bộ dáng ác ma, hai móng vuốt sắc nhọn vồ tới cô gái, rất hiển nhiên, cô gái này đã không có khả năng chạy trốn.
Trên vách tường khác cũng đều là bức hoạ quảng cáo phim, cũng giống như mấy tấm hắn đã xem, tất cả đều gặp tai nạn.
Núi lửa phun trào, tuyết lở, tai nạn máy bay, động đất vân vân...
Rất nhanh Lý Đằng liền phát hiện bên trong những bức hoạ này đều có chung một đặc điểm.
Đó chính là nhân vật bên trong bức hoạ này, tuy là tuổi khác nhau, giới tính ngẫy nhiên, nhưng toàn bộ đều có số người là 8.
Trong một số bức tranh có một người đứng trước ống kính rất nổi bật, còn có bức tranh xuất hiện hai, ba người đối mặt với ống kính.
Ngoại trừ tên nam tử kia nhận ra lúc đầu, Lý Đằng vẫn tìm ra mấy nhân vật trong phim có mặt trong đại sảnh.
Thời gian đếm ngược trôi qua hơn 20 phút, bây giờ là 11h 35 phút.
Còn có 25 phút đếm ngược là kết thúc.
Những bức hoạ này ngoại trừ có số lượng người là 8 ra, còn có liên hệ nào khác sao?
Tại sao tượng sáp trong này lại tự di chuyển, hơn nữa còn chặn cửa?
Lúc trước thời điểm Lý Đằng đi vệ sinh, nghe được có tiếng bước chân bên ngoài đường phố.
Lúc trước đứng ngoài bảo tàng tượng sáp, cũng nghe thấy tiếng bước chân ở bên trong.
Nói rõ trong phòng này không chỉ có tượng sáp, còn có người sống giống như Lý Đằng.
Nếu như người kia cũng là nhân loại bình thường giống Lý Đằng, hắn cũng không có khả năng di chuyển mấy tượng sáp này.
Càng không có khả năng di chuyển một đống tượng sáp yên tĩnh như vậy.
Trừ phi......
Lý Đằng cảm giác có chỗ nào đó không đúng, hắn đột nhiên quay đầu lại.
Lúc này tất cả tượng sáp trong phòng đều xoay người, nhìn về phía chỗ hắn đứng.
Có người cầm thức ăn, có người cầm chén rượu.
Trên mặt tất cả tượng sáp đều lộ ra nụ cười quỷ dị.
Ngay khi Lý Đằng quay người chuẩn bị bước ra cửa lớn, vừa quay đầu lại, liền phát hiện mười cỗ tượng sáp đã bu lại gần cửa, xếp thành một hàng dài chắn đường đi của hắn, hơn nữa còn đưa mắt nhìn hắn.
Trong tay bọn họ có người cầm đồ ăn, có người cầm chén rượu, trên mặt vẫn mang theo loại lễ độ khi tham gia yến hội, nhưng lúc này nụ cười có chút quỷ dị.
Loại nụ cười này, lại khiến cho sau lưng Lý Đằng có chút ít rét lạnh.
Hắn cảm giác trước đó mình không nên liều lĩnh tiến vào cửa hàng này, lại càng không nên tuỳ tiện ra tay đánh tượng sáp.
Những chuyện diễn ra ở đây, tựa hồ đã vượt ra khỏi nhận thức của hắn đối với cái thế giới này.
So với chuyện hắn bị bắt cóc ném nên trên chóp đá còn quỷ dị hơn.
"Xin nhường đường."
Lý Đằng kiên trì tiếp tục bước về phía cửa lớn.
Nhưng mà những cỗ tượng sáp này đều không có ý định tránh đường, tất cả đều vẫn đứng yên dựng thành tường rào ngăn cản Lý Đằng bước ra.
"Các vị nhường một chút, xin đắc tội."
Lý Đằng bước tới gần tượng sáp, chắp tay vái tượng sáp, sau đó ôm lấy vòng eo một người trong đó, ý đồ nhấc nó ra khỏi đường, để có chỗ không gian trống mà lẻn vào.
Kết quả cái cỗ tượng sáp này giống như bị đóng đinh trên mặt đất, bất luận Lý Đằng có dùng sức thế nào thì cũng không lay động được.
Những cỗ tượng sáp khác cũng gặp tình trạng tương tự.
Cánh cửa lớn ở đại sảnh được mở bằng cách đẩy từ ngoài vào trong, hơn mười cỗ tượng sáp chặn kín ở gần cửa, cho dù phá hỏng cánh cửa, nếu không chuyển bọn họ ra chỗ khác thì đừng mơ mà ra được.
Cho dù hiện tại Lý Đằng muốn trèo lên đầu bọn họ để bay ra cũng không được, vẫn không cách nào rời khỏi toà nhà quỷ dị này.
Muốn mạnh mẽ lao ra là không thể nào, xem ra chỉ có thể dùng phương pháp trí tuệ.
Lý Đằng quay người bước về chỗ sâu trong đại sảnh.
Sau khi hắn bước được vài bước liền quay đầu lại.
Những tượng sáp ở gần cửa vẫn cũng không nhúc nhích, căn bản không có ý muốn rời đi.
Lý Đằng cố gắng giữ bình tĩnh, sau đó quan sát bốn phía một lượt.
Bảo tàng tượng sáp......Tạm thời gọi chỗ này là bảo tàng tượng sáp đi, bên trên vách tường ở đây cũng có đồng hồ, còn có màn hình LCD đếm ngược.
Thời gian hiện tại là 11h15 giữa trưa.
Thời gian đếm ngược cũng chỉ hơn 40 phút.
Lý Đằng cảm giác tình huống không tốt lắm.
Sau khi đếm ngược kết thúc, đến tột cùng sẽ phát sinh chuyện gì?
Nếu hắn cứ bị nhốt ở chỗ này không ra được, đến lúc đó sẽ rất phiền toái.
Cái bảo tàng tượng sáp này, có phải thiết kế một loại cơ quan mật thất nào đó hay không?
Hắn công kích tượng sáp, dẫn đến cơ quan tự kích hoạt?
Cảm giác khi thời gian kết thúc, đứng ở trên đường phố sẽ tốt hơn là bị mắc kẹt trong bảo tàng tượng sáp này.
Ít nhất cũng có không gian để chạy trốn.
Bị nhốt ở chỗ này chỉ có thể chờ chết.
Bất luận ra sao, hắn phải nhanh chóng tìm ra phương pháp thoát khỏi đây.
......
Có vẻ như trong đại sảnh là một hiện trường tiệc rượu, hơn mười vị khách được chia ra ở các góc đại sảnh.
Trên bàn tiệc bày đủ loại thức ăn, còn có chéc đĩa các loại.
Nhưng ngoại trừ chén dĩa ra, rượu và thức ăn đều giống mô hình, mô hình được chế tạo rất thật.
Trừ chuyện này ra, thứ khiến cho Lý Đằng chú ý nhất chính là bức hoạ rất lớn treo trên vách tường.
Lúc trước Lý Đằng tiến vào đại sảnh, toàn bộ lực chú ý đều dừng trên người tượng sáp, cũng không có chú ý tới bức hoạ này.
Hiện tại bị nhốt, hắn cần phải tìm kiếm gian phòng chứa loại cơ quan mở khoá, tự nhiên những thứ rất dễ khiến người khác chú ý như bức hoạ cũng khiến hắn di chuyển ánh mắt.
Bức hoạ cỡ lớn này......Thoạt nhìn rất giống như tấm quảng cáo phim.
Hoặc là nói áp-phích quảng bá phim.
Nhưng là, những tên phim trên kia, Lý Đằng cũng chưa từng nghe nói qua.
Cũng giống như bức hoạ trước mặt.
Tên phim là《 Sóng Thần Cuồng Nộ》.
Toàn bộ bức hoạ có hơn nửa là vẽ sóng thần khổng lồ.
Một nửa khác của bức hoạ là bãi cát, trên bờ cát có vài người nam nữ, bọn họ rất hoảng sợ khi nhìn thấy sóng biển cuốn tới, có người bị doạ đứng hình, có người đang mặc áo phao, còn có người đang liều mạng nhặt lấy chiếc phao cứu sinh ở góc bức hoạ.
Trong đó có một người đối mặt với ống kính, toàn bộ khuôn mặt rất nổi bật.
Lý Đằng nhìn thấy mặt người này có chút quen thuộc.
Sau một lát Lý Đằng đột nhiên nghĩ tới, hắn vội vàng xoay người nhìn về phía cửa ra.
Toàn bộ mấy người trong bức tranh, chính là mười cỗ tượng sáp đang chặn ở trước cửa.
Khuôn mặt giống nhau như đúc, quần áo mặc trên người cũng giống y hệt.
"Trong này có liên hệ gì sao?" Lý Đằng nhíu mày.
Nhìn nhìn đồng hồ treo trên trường, Lý Đằng vội vàng ngó qua một bức hoạ khác.
Tên phim trên bức hoạ này cũng có chút cổ quái.
Tên là《Hoán Bạc》.
Nội dung bức hoạ thì có chút kinh dị.
Vô số mưa đá rơi từ trên trời xuống, trên mặt đất có vài đôi nam nữ.
Có người tuyệt vọng nhìn bầu trời, có người đang điên cuồng chạy thục mạng về phía xa xa.
Nhưng trong đó có vài người bị mưa đá to bằng trái bóng rổ nện trúng đầu, toàn bộ phần đầu đều bị nện nát bét, mưa đá xuất hiện ở vị trí trên đầu bọn họ, nửa dưới bức hoạ bị nhuộm thành màu máu.
"Cái này rõ ràng là đổi đầu, không phải đổi bạc cái gì?" Lý Đằng nhìn thấy bức họa này, nhịn không được chửi bậy vài câu.
Ở bên trong bức họa《Hoán Bạc》này, cũng có một người đối mặt với ống kính.
Lý Đằng nhìn thấy người này không có chút ấn tượng, hắn quay người lướt qua toàn bộ khuôn mặt trong đại sảnh, cũng không thể tìm được người này.
Thời gian có hạn, Lý Đằng cũng không dám chờ lâu, hắn vội vàng nhìn xuống bức hoạ phía dưới.
Cái bức họa này tên là《 Ác Hỏa Ma Thành》.
Trong bức hoạ là đường đi một tòa thành thị, khắp nơi đều là lửa cháy rất lớn, một ít nam nữ đang chạy thục mạng trên đường, có vài người đã bị bốc lửa.
Kinh khủng hơn chính là, bên cạnh đường đi chất rất nhiều thùng xăng.
Một cô gái trong đó tương đối xui xẻo, lúc nàng đang chạy trốn, vừa khéo đi ngang qua một thùng xăng bị nổ, ngọn lửa thùng xăng biến thành bộ dáng ác ma, hai móng vuốt sắc nhọn vồ tới cô gái, rất hiển nhiên, cô gái này đã không có khả năng chạy trốn.
Trên vách tường khác cũng đều là bức hoạ quảng cáo phim, cũng giống như mấy tấm hắn đã xem, tất cả đều gặp tai nạn.
Núi lửa phun trào, tuyết lở, tai nạn máy bay, động đất vân vân...
Rất nhanh Lý Đằng liền phát hiện bên trong những bức hoạ này đều có chung một đặc điểm.
Đó chính là nhân vật bên trong bức hoạ này, tuy là tuổi khác nhau, giới tính ngẫy nhiên, nhưng toàn bộ đều có số người là 8.
Trong một số bức tranh có một người đứng trước ống kính rất nổi bật, còn có bức tranh xuất hiện hai, ba người đối mặt với ống kính.
Ngoại trừ tên nam tử kia nhận ra lúc đầu, Lý Đằng vẫn tìm ra mấy nhân vật trong phim có mặt trong đại sảnh.
Thời gian đếm ngược trôi qua hơn 20 phút, bây giờ là 11h 35 phút.
Còn có 25 phút đếm ngược là kết thúc.
Những bức hoạ này ngoại trừ có số lượng người là 8 ra, còn có liên hệ nào khác sao?
Tại sao tượng sáp trong này lại tự di chuyển, hơn nữa còn chặn cửa?
Lúc trước thời điểm Lý Đằng đi vệ sinh, nghe được có tiếng bước chân bên ngoài đường phố.
Lúc trước đứng ngoài bảo tàng tượng sáp, cũng nghe thấy tiếng bước chân ở bên trong.
Nói rõ trong phòng này không chỉ có tượng sáp, còn có người sống giống như Lý Đằng.
Nếu như người kia cũng là nhân loại bình thường giống Lý Đằng, hắn cũng không có khả năng di chuyển mấy tượng sáp này.
Càng không có khả năng di chuyển một đống tượng sáp yên tĩnh như vậy.
Trừ phi......
Lý Đằng cảm giác có chỗ nào đó không đúng, hắn đột nhiên quay đầu lại.
Lúc này tất cả tượng sáp trong phòng đều xoay người, nhìn về phía chỗ hắn đứng.
Có người cầm thức ăn, có người cầm chén rượu.
Trên mặt tất cả tượng sáp đều lộ ra nụ cười quỷ dị.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.