Chương 176: Không Thành Kế
Áo Bỉ Gia
16/01/2024
Editor: Kingofbattle
Mấu chốt là thiết bị truyền tin bên này đã hỏng, chỉ có thể nhận tin tức, không thể truyền tin ra bên ngoài.
Theo như thiết kế kịch bản, trong nửa tháng này không có ai trợ giúp.
Tình thế rất nghiêm trọng.
Lúc trở về, Lý Đằng không để hai người kia dìu hắn, vì vậy Khâu công trình chạy tới đống củi tìm một cái gậy vừa tay, đưa cho Lý Đằng làm quải trượng.
Trở lại nơi trú quân, Lý Đằng không có vào nhà ngay, mà là cùng mấy người khác đi dạo một vòng, quan sát tình huống địa hình xung quanh, cùng với tình huống trại địch.
Địa hình Lũng quốc bên này tương đối cao, con sông đối diện khá thấp, tuần tra trinh sát cũng tương đối dễ dàng
Lính tuần tra đều mang ống nhòm quân dụng, có thể quan sát rất rõ.
Hai người tuần tra không có nói láo, trong doanh trại địch, đúng là đang vận chuyển thứ gì đó, thoạt nhìn chính là các loại vật liệu xây dựng.
Địa hình bên trại địch đều là đá tảng mọc lởm chởm, còn có sườn dốc thẳng đứng, không còn đất trống xây dựng công trình, muốn xây dựng mà nói, chỉ có thể xây ở biên giới Lũng quốc bên này.
Nhìn từ ống nhòm là có thể phát hiện, trong quân doanh Hằng Thuỷ quốc, giờ phút này cũng có mấy người đang quan sát Lũng quốc bên này.
Vừa quan sát vừa thảo luận gì đó.
"Đám người kia đang nói cái gì? " Khâu công trình mượn ống nhòm nhìn một lát, sau đó quay đầu hỏi mấy người bên cạnh.
"Đoán không ra." Mấy người khác đều lắc đầu.
"Tôi biết nè!" Vương truyền tin đang cầm ống dòm, lúc này mở miệng nói.
"Bọn hắn nói gì?" Mọi người cùng nhìn về phía Vương truyền tin.
"Được, để tôi làm mẫu cho mấy người." Vương truyền tin trả ống nhòm cho lính truyền tin, sau đó bắt chước động tác môi của mấy người ở trại địch.
Hắn đứng chỗ này một lát, lại đứng chỗ kia một lát, đồng thời bắt chước động tác môi của mấy tên binh sĩ phe địch.
Tốc độ nói, ngữ điệu cùng biểu cảm đều cố gắng bắt chước binh sĩ Hằng Thuỷ quốc.
"Ta nói này..., Lũng quốc đối diện vừa mới đổi một nhóm binh sĩ khác, có vẻ không giống mấy nhóm trước, rất giống một đám tân binh!"
"Ngươi nói đúng rồi! dựa vào tin tức chúng ta lấy được, lần này bọn hắn đổi một nhóm binh sĩ mới, vốn muốn tăng thêm phòng thủ, xây dựng thêm doanh trại, kết quả bão tuyết ập đến, bất ngờ phá hỏng hẻm núi, ngăn cách mấy tên tân binh này ở đây."
"Ồ! Đây là ông trời ban cơ hội cho chúng ta! Đợi ngày mai tất cả vật tư đến nơi, chúng ta có thể vượt sông xây dựng vài toà doanh trại ! Đến lúc đó bọn hắn dám ngăn cản chúng ta, chúng ta liền ra tay đánh! Nơi này chúng ta có ưu thế số lượng, chắc chắn đánh nhau sẽ không bị thiệt!"
"Bọn hắn không dám ngăn trở, chúng ta từ từ xây dựng! Bọn hắn dám ngăn trở, chúng ta đánh chết bọn hắn! Trả thù cho những anh em bị chết! Chúng ta liền trở thành anh hùng quốc gia, trở về nhất định sẽ được khen thưởng."
"Không tốt đâu? Sẽ bùng phát sự kiện ngoại giao, phía trên bảo chúng ta an phận một chút, đừng chọc giận đối phương. "
"Tôi đề nghị sau khi chúng ta tiến vào, trước tiên đánh chết vài người, nếu như đối phương phản ứng quá lớn, chúng ta lui hết về là được. Chết một, hai người không tạo ra ảnh hưởng quá lớn, nếu như sau đó không có phản ứng gì, chứng tỏ đám tân binh này đã mất liên lạc với hậu phương, đến lúc đó chúng ta lại ra tay giết sạch, diệt toàn quân bọn hắn! chiếm lĩnh toàn bộ hẽm núi đối diện!"
"Sau khi bão tuyết qua đi, con đường hẻm núi đã nằm trong lòng bàn tay chúng ta, tương đương với chuyện chúng ta tăng thêm nửa cây số biên giới, đây sẽ là công lao vĩ đại nhất!"
"Ừ, đồng chí nói rất hay! "
"Ngày mai cứ làm như vậy!"
"Hằng Thuỷ quốc là đệ nhất thiên hạ!"
"Binh sĩ Hằng Thuỷ vạn tuế!"
Sau khi nghe thấy Vương truyền tin biểu diễn xong, tất cả đều cười ha ha.
Không thể không nói, người này rất có thiên phú biểu diễn, thoạt nhìn rất giống diễn viên kịch nói chuyên nghiệp.
Nhưng mà có người không cười nổi.
Bởi vì, bọn hắn cảm thấy những lời Vương truyền tin vừa nói, rất có thể chính là nội dung trò chuyện của đám binh sĩ Hằng Thuỷ quốc, cho dù có khác nhau, thì cũng không chênh lệch quá nhiều.
Tình thế thật sự rất nghiêm trọng.
Thậm chí không bài trừ khả năng đám binh sĩ Hằng Thuỷ quốc sẽ tấn công vào hôm nay.
Hoặc là, đánh lén ban đêm.
Bọn hắn có 8 người, tay không tấc sắt, đừng nói vũ khí nóng, ngay cả vũ khí lạnh cũng chẳng có.
Một khi bên địch không cố kỵ hiệp nghị giữa hai nước, trở mặt giết qua đây, tám người bọn hắn sẽ trở thành thịt cá trên thớt, căn bản không có chút sức phản kháng.
Sở dĩ phe địch còn chưa tấn công, có thể là do chưa rõ tình cảnh bên này gặp phải.
Tay không tấc sắt, gián đoạn thông tin, không ai tiếp viện.
Lúc chiều, gió càng lớn, bên ngoài rất khó đứng vững.
Nhóm binh sĩ Hằng Thuỷ đối diện cũng trốn vào doanh trại.
Trái lại mọi người cũng yên tâm, cũng trốn trong nhà không ra ngoài.
Hi vọng những ngày này đều là bão tuyết...!
Rất không may.
Lúc xế chiều, Vương truyền tin dò ra một kênh, nghe được dự báo thời tiết gần nhất.
Nói thời tiết chỗ trạm gác ngày mai sẽ trong xanh, sức gió cũng giảm xuống cấp 2, trên cơ bản xem như thời tiết tốt, hơn nữa sẽ kéo dài ít nhất một tuần.
Tin tức này, đối với tám người mà nói, quả thực chính là tin dữ.
Khó trách đám binh sĩ Hằng Thuỷ quốc tranh thủ vận chuyển vật tư, khẳng định bọn này đã xem dự báo thời tiết mới cho ra quyết định.
"Làm sao bây giờ?" Vương truyền tin nhìn về phía mọi người.
"Không còn cách nào khác, chỉ có thể học không thành kế của Gia Cát Lượng, phô trương thanh thế, học thông báo gần đây nhất của bộ ngoại giao và bộ quốc phòng, phiên dịch thành tiếng Anh mà đám binh sĩ kia hiểu được, chờ tới lúc bọn hắn tới gần, lớn tiếng đọc ra để doạ bọn hắn, cũng cảnh cáo bọn hắn một khi dám bước qua biên giới quốc gia, tất nhiên sẽ phải chịu công kích nghiêm trọng, nếu như IQ bọn hắn quá kém, có thể sẽ trúng kế, không dám bước qua dù chỉ nửa bước. " Khâu công trình mở miệng nói.
"Đừng xem IQ bọn hắn thấp như vậy, kỹ thuật phần mềm của bọn họ chính là thuộc top đầu trên thế giới." Mạnh tuần tra không đồng ý với cách nói của Khâu công trình.
"Đúng là như thế, nhưng mà chúng ta còn có cách nào tốt hơn sao?" Khâu công trình nhìn về phía mọi người.
"Ai biết nói tiếng Anh? Lỡ như bọn họ chạy tới, có thể thay mặt chúng ta thương lượng." Tạ tuần tra mở miệng hỏi.
Không có ai lên tiếng.
Cũng không ngốc, hiện tại trong nước Hằng Thuỷ xuất hiện ôn dịch, nạn châu chấu, kinh tế suy yếu dân chúng bấp bênh, loại binh sĩ tầng chót này đã sớm oán giận tận trời, còn bị một vài thế lực trong nước châm ngòi, hiện tại trong đầu ai nấy đều tràn đầy cừu hận, có thể không cần đợi binh sĩ Lũng quốc mở miệng, vừa mới tới gần trực tiếp giết ngay.
(Hằng Thuỷ quốc: ở đây tác giả ám chỉ nước Ấn Độ)
Phái người tới đại diện, rất có thể sẽ chết mất xác.
"Tôi cảm thấy Vương truyền tin làm được, khả năng biểu diễn của hắn có thể khiến đám binh sĩ kia khiếp sợ." Mao tuần tra nói chen vào.
"Thôi quên đi, tôi cũng không biết tiếng Anh, gánh không được cái trách nhiệm này, thật sự rất xin lỗi." Vương truyền vội vàng từ chối, nói xong những lời này, hắn đỏ mặt cúi đầu xuống.
"Để tôi đi, tiếng Anh của tôi cũng tạm được." Bác sĩ Chung cắn răng đứng dậy.
Mấu chốt là thiết bị truyền tin bên này đã hỏng, chỉ có thể nhận tin tức, không thể truyền tin ra bên ngoài.
Theo như thiết kế kịch bản, trong nửa tháng này không có ai trợ giúp.
Tình thế rất nghiêm trọng.
Lúc trở về, Lý Đằng không để hai người kia dìu hắn, vì vậy Khâu công trình chạy tới đống củi tìm một cái gậy vừa tay, đưa cho Lý Đằng làm quải trượng.
Trở lại nơi trú quân, Lý Đằng không có vào nhà ngay, mà là cùng mấy người khác đi dạo một vòng, quan sát tình huống địa hình xung quanh, cùng với tình huống trại địch.
Địa hình Lũng quốc bên này tương đối cao, con sông đối diện khá thấp, tuần tra trinh sát cũng tương đối dễ dàng
Lính tuần tra đều mang ống nhòm quân dụng, có thể quan sát rất rõ.
Hai người tuần tra không có nói láo, trong doanh trại địch, đúng là đang vận chuyển thứ gì đó, thoạt nhìn chính là các loại vật liệu xây dựng.
Địa hình bên trại địch đều là đá tảng mọc lởm chởm, còn có sườn dốc thẳng đứng, không còn đất trống xây dựng công trình, muốn xây dựng mà nói, chỉ có thể xây ở biên giới Lũng quốc bên này.
Nhìn từ ống nhòm là có thể phát hiện, trong quân doanh Hằng Thuỷ quốc, giờ phút này cũng có mấy người đang quan sát Lũng quốc bên này.
Vừa quan sát vừa thảo luận gì đó.
"Đám người kia đang nói cái gì? " Khâu công trình mượn ống nhòm nhìn một lát, sau đó quay đầu hỏi mấy người bên cạnh.
"Đoán không ra." Mấy người khác đều lắc đầu.
"Tôi biết nè!" Vương truyền tin đang cầm ống dòm, lúc này mở miệng nói.
"Bọn hắn nói gì?" Mọi người cùng nhìn về phía Vương truyền tin.
"Được, để tôi làm mẫu cho mấy người." Vương truyền tin trả ống nhòm cho lính truyền tin, sau đó bắt chước động tác môi của mấy người ở trại địch.
Hắn đứng chỗ này một lát, lại đứng chỗ kia một lát, đồng thời bắt chước động tác môi của mấy tên binh sĩ phe địch.
Tốc độ nói, ngữ điệu cùng biểu cảm đều cố gắng bắt chước binh sĩ Hằng Thuỷ quốc.
"Ta nói này..., Lũng quốc đối diện vừa mới đổi một nhóm binh sĩ khác, có vẻ không giống mấy nhóm trước, rất giống một đám tân binh!"
"Ngươi nói đúng rồi! dựa vào tin tức chúng ta lấy được, lần này bọn hắn đổi một nhóm binh sĩ mới, vốn muốn tăng thêm phòng thủ, xây dựng thêm doanh trại, kết quả bão tuyết ập đến, bất ngờ phá hỏng hẻm núi, ngăn cách mấy tên tân binh này ở đây."
"Ồ! Đây là ông trời ban cơ hội cho chúng ta! Đợi ngày mai tất cả vật tư đến nơi, chúng ta có thể vượt sông xây dựng vài toà doanh trại ! Đến lúc đó bọn hắn dám ngăn cản chúng ta, chúng ta liền ra tay đánh! Nơi này chúng ta có ưu thế số lượng, chắc chắn đánh nhau sẽ không bị thiệt!"
"Bọn hắn không dám ngăn trở, chúng ta từ từ xây dựng! Bọn hắn dám ngăn trở, chúng ta đánh chết bọn hắn! Trả thù cho những anh em bị chết! Chúng ta liền trở thành anh hùng quốc gia, trở về nhất định sẽ được khen thưởng."
"Không tốt đâu? Sẽ bùng phát sự kiện ngoại giao, phía trên bảo chúng ta an phận một chút, đừng chọc giận đối phương. "
"Tôi đề nghị sau khi chúng ta tiến vào, trước tiên đánh chết vài người, nếu như đối phương phản ứng quá lớn, chúng ta lui hết về là được. Chết một, hai người không tạo ra ảnh hưởng quá lớn, nếu như sau đó không có phản ứng gì, chứng tỏ đám tân binh này đã mất liên lạc với hậu phương, đến lúc đó chúng ta lại ra tay giết sạch, diệt toàn quân bọn hắn! chiếm lĩnh toàn bộ hẽm núi đối diện!"
"Sau khi bão tuyết qua đi, con đường hẻm núi đã nằm trong lòng bàn tay chúng ta, tương đương với chuyện chúng ta tăng thêm nửa cây số biên giới, đây sẽ là công lao vĩ đại nhất!"
"Ừ, đồng chí nói rất hay! "
"Ngày mai cứ làm như vậy!"
"Hằng Thuỷ quốc là đệ nhất thiên hạ!"
"Binh sĩ Hằng Thuỷ vạn tuế!"
Sau khi nghe thấy Vương truyền tin biểu diễn xong, tất cả đều cười ha ha.
Không thể không nói, người này rất có thiên phú biểu diễn, thoạt nhìn rất giống diễn viên kịch nói chuyên nghiệp.
Nhưng mà có người không cười nổi.
Bởi vì, bọn hắn cảm thấy những lời Vương truyền tin vừa nói, rất có thể chính là nội dung trò chuyện của đám binh sĩ Hằng Thuỷ quốc, cho dù có khác nhau, thì cũng không chênh lệch quá nhiều.
Tình thế thật sự rất nghiêm trọng.
Thậm chí không bài trừ khả năng đám binh sĩ Hằng Thuỷ quốc sẽ tấn công vào hôm nay.
Hoặc là, đánh lén ban đêm.
Bọn hắn có 8 người, tay không tấc sắt, đừng nói vũ khí nóng, ngay cả vũ khí lạnh cũng chẳng có.
Một khi bên địch không cố kỵ hiệp nghị giữa hai nước, trở mặt giết qua đây, tám người bọn hắn sẽ trở thành thịt cá trên thớt, căn bản không có chút sức phản kháng.
Sở dĩ phe địch còn chưa tấn công, có thể là do chưa rõ tình cảnh bên này gặp phải.
Tay không tấc sắt, gián đoạn thông tin, không ai tiếp viện.
Lúc chiều, gió càng lớn, bên ngoài rất khó đứng vững.
Nhóm binh sĩ Hằng Thuỷ đối diện cũng trốn vào doanh trại.
Trái lại mọi người cũng yên tâm, cũng trốn trong nhà không ra ngoài.
Hi vọng những ngày này đều là bão tuyết...!
Rất không may.
Lúc xế chiều, Vương truyền tin dò ra một kênh, nghe được dự báo thời tiết gần nhất.
Nói thời tiết chỗ trạm gác ngày mai sẽ trong xanh, sức gió cũng giảm xuống cấp 2, trên cơ bản xem như thời tiết tốt, hơn nữa sẽ kéo dài ít nhất một tuần.
Tin tức này, đối với tám người mà nói, quả thực chính là tin dữ.
Khó trách đám binh sĩ Hằng Thuỷ quốc tranh thủ vận chuyển vật tư, khẳng định bọn này đã xem dự báo thời tiết mới cho ra quyết định.
"Làm sao bây giờ?" Vương truyền tin nhìn về phía mọi người.
"Không còn cách nào khác, chỉ có thể học không thành kế của Gia Cát Lượng, phô trương thanh thế, học thông báo gần đây nhất của bộ ngoại giao và bộ quốc phòng, phiên dịch thành tiếng Anh mà đám binh sĩ kia hiểu được, chờ tới lúc bọn hắn tới gần, lớn tiếng đọc ra để doạ bọn hắn, cũng cảnh cáo bọn hắn một khi dám bước qua biên giới quốc gia, tất nhiên sẽ phải chịu công kích nghiêm trọng, nếu như IQ bọn hắn quá kém, có thể sẽ trúng kế, không dám bước qua dù chỉ nửa bước. " Khâu công trình mở miệng nói.
"Đừng xem IQ bọn hắn thấp như vậy, kỹ thuật phần mềm của bọn họ chính là thuộc top đầu trên thế giới." Mạnh tuần tra không đồng ý với cách nói của Khâu công trình.
"Đúng là như thế, nhưng mà chúng ta còn có cách nào tốt hơn sao?" Khâu công trình nhìn về phía mọi người.
"Ai biết nói tiếng Anh? Lỡ như bọn họ chạy tới, có thể thay mặt chúng ta thương lượng." Tạ tuần tra mở miệng hỏi.
Không có ai lên tiếng.
Cũng không ngốc, hiện tại trong nước Hằng Thuỷ xuất hiện ôn dịch, nạn châu chấu, kinh tế suy yếu dân chúng bấp bênh, loại binh sĩ tầng chót này đã sớm oán giận tận trời, còn bị một vài thế lực trong nước châm ngòi, hiện tại trong đầu ai nấy đều tràn đầy cừu hận, có thể không cần đợi binh sĩ Lũng quốc mở miệng, vừa mới tới gần trực tiếp giết ngay.
(Hằng Thuỷ quốc: ở đây tác giả ám chỉ nước Ấn Độ)
Phái người tới đại diện, rất có thể sẽ chết mất xác.
"Tôi cảm thấy Vương truyền tin làm được, khả năng biểu diễn của hắn có thể khiến đám binh sĩ kia khiếp sợ." Mao tuần tra nói chen vào.
"Thôi quên đi, tôi cũng không biết tiếng Anh, gánh không được cái trách nhiệm này, thật sự rất xin lỗi." Vương truyền vội vàng từ chối, nói xong những lời này, hắn đỏ mặt cúi đầu xuống.
"Để tôi đi, tiếng Anh của tôi cũng tạm được." Bác sĩ Chung cắn răng đứng dậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.