Chương 191: Lạc Bầy
Áo Bỉ Gia
18/01/2024
Editor: Kingofbattle
Đúng lúc này, ảo giác trước mắt tổng giám đốc chợt biến mất.
Hắn phát hiện bản thân đang đứng trong sân, ở cùng với mấy người khác.
Sau đó, chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của nhân viên bán hàng, giống như viên đạn hoảng sợ truyền vào trong màng nhĩ của tất cả mọi người.
Tổng giám đốc liều mạng vọt tới gần cửa sổ, nhìn thấy nữ quỷ ngày hôm qua lại xuất hiện, chính nó đang hành hạ nhân viên bán hàng tới chết.
Nữ quản lý giống như con rối đứng bên cạnh không nhúc nhích.
Tựa hồ nữ quản lý chỉ là công cụ bị nữ quỷ lợi dụng, hoặc là nữ quản lý chết đã cường hóa năng lực của nữ quỷ, giúp cho nữ quỷ có thêm năng lực tạo ra ảo giác.
Nửa phút sau, tiếng kêu thảm thiết của nhân viên bán hàng mới im bặt.
"Vừa rồi......Vừa rồi tôi nhìn thấy ảo giác, nhìn thấy ác quỷ đuổi theo chúng tôi, lập tức sắp đuổi kịp! Tôi chỉ đẩy hắn ra để cho hắn chạy trước, không nghĩ tới......Trúng gian kế của ác quỷ!" Dĩ nhiên là tổng giám đốc đã rõ vừa rồi xảy ra chuyện gì, lúc này mới giải thích cho mọi người một phen.
Những người khác đều không nói gì.
Rất hiển nhiên, một màn vừa rồi, chính là "thiên cơ bất khả lộ" trong miệng lão đạo sĩ.
Bởi vì bán đứng đồng bạn, năng lực nữ quỷ được cường hóa.
Thậm chí tối hôm nay có thể tạo ra ảo giác tấn công.
Vết máu trên tường là ảo giác, ép mọi người chạy ra khỏi phòng.
Lại tạo ra ảo giác nhằm vào tổng giám đốc cùng nhân viên bán hàng, khiến bọn họ lầm tưởng bản thân đang ở trong phòng.
Sau đó để bọn họ tiếp tục chạy thục mạng, ngược lại dính vào bẫy lạc đàn.
......
Mọi người không dám quay về phòng ngủ.
Bất quá dường như quy tắc nổi lên tác dụng.
Sau khi nhân viên bán hàng bị tra tấn tới chết, bên trong khu nhà cũ không còn xảy ra chuyện gì kỳ lạ nữa.
Xem ra mặc dù nữ quản lý lấy mạng là chuyện xấu, nhưng nữ quỷ vẫn không thể thoát khỏi quy tắc mỗi đêm chỉ giết 1 người.
Mọi người bình an vượt qua đêm thứ hai.
Bất quá vẫn còn một đêm, mới có thể chấm dứt cảnh quay lần này.
Buổi sáng sau khi tỉnh lại, tổng giám đốc vẫn luôn ủ dột nặng nề.
Hiện tại hắn rất hối hận.
Hối hận đi cãi lộn với nữ quản lý, còn gây xung đột.
Hắn cho rằng mình thông minh, ngày đầu tiên mượn nhờ ác quỷ giết chết nữ quản lý.
Không nghĩ tới tăng thêm độ khó kịch bản, để cho hắn và nhân viên bán hàng trở thành đối tượng bị quỷ đòi mạng.
Đêm thứ hai, nhân viên bán hàng cũng chết trên tay hắn.
Có thể đoán được đêm thứ ba sẽ phát sinh chuyện gì.
Không hề nghi ngờ, đêm thứ ba, hắn sẽ trở thành mục tiêu của hai người nữ quản lý và nhân viên bán hàng.
nếu có người chết trong đêm thứ ba mà nói, tỷ lệ lớn nhất sẽ là hắn.
Hắn nhất định phải nghĩ cách giải quyết vấn đề này.
Cách giải quyết vấn đề này chỉ có một.
Hơn nữa rất đơn giản.
Chỉ cần có người chết thay hắn, hắn có thể bình an vượt qua đêm thứ ba.
Rất nhanh, trong đầu của hắn nhanh chóng vạch ra một kế hoạch ác độc.
Một kế hoạch rất hoàn mỹ, tỷ lệ thành công rất cao, kế hoạch gần như đạt tới 100%.
"Hôm nay lão đạo sĩ muốn rời đi, tôi muốn tự mình trò chuyện với lão đạo sĩ, các người đừng nên xen vào." Sau khi ăn sáng xong, tổng giám đốc nói với mọi người vài câu.
Hiện tại những người khác đều sợ hãi tổng giám đốc, hắn nói những người khác đừng đi theo, tự nhiên những người khác không dám cãi.
......
Tổng giám đốc ngây người trong đạo quán nửa tiếng mới trở về.
Hắn mặt mày hớn hở, lúc trở lại, trên người còn dán mấy lá bùa hình vẽ kỳ quái.
"Tôi đã học được bí thuật tránh quỷ từ lão đạo sĩ, dù sao, tối nay tôi sẽ an toàn." Tổng giám đốc nói với mấy người còn lại.
Những người khác không tin chuyện bịa của hắn.
"Vị đạo trưởng kia là cao nhân đắc đạo, vừa rồi tôi nhìn tận mắt lão ta bay mất, từ sau rừng cây sau núi bay lên trời, nhưng lão ta cũng để lại cho tôi một phương pháp bình an vượt qua." Tổng giám đốc lại nói vài câu.
Những người khác nửa tin nửa ngờ, hiện tại bọn hắn cũng không tin tổng giám đốc.
"Mặc kệ các người có tin hay không."
Tổng giám đốc nói xong lại trở về trên gò núi.
"Buổi tối làm sao?"
Năm người trong sân bắt đầu thảo luận.
Đương nhiên, người trao đổi chủ yếu là nam tài xế, nữ kế toán cùng nữ thư ký.
Nhân viên quét dọn ông cụ Lý cùng nữ trưởng phòng vẫn im lặng.
"Phương pháp của hắn có tác dụng hay không...? Có vẻ giống thật." Nữ thư ký lên tiếng, "hắn" trong miệng nàng là ám chỉ tổng giám đốc.
"Không thể tin kẻ này.... " Nữ kế toán nói xen vào.
"Chúng ta sẽ làm gì? Buổi tối có thể trở thành kẻ thế mạng cho hắn không?" Tài xế rất lo lắng.
"Có thể làm sao? Chúng ta cũng không thể bắt chước giống hắn?" Nữ thư ký thở dài.
Trao đổi không có kết quả.
Mấy người còn lại, cũng không người nào có chủ ý, lòng dạ cũng không ác độc giống gã tổng giám đốc kia.
Nhiều lắm là theo số đông mà thôi.
Buổi sáng không có ai chơi mạt chược, đều chạy tới trong phòng ngủ.
Một đêm qua, đúng là quá mệt nhọc.
4 người tài xế, kế toán, thư ký, trưởng phòng đều ngủ giường lớn, không có ai quan tâm nhân viên quét dọn ông cụ Lý.
Ông cụ Lý đành phải thừa dịp cặp vợ chồng kia tới đây quét dọn, lấy chăn đệm bên căn phòng đối diện tới phòng này mà ngủ.
Giữa trưa, tổng giám đốc lại trở về trong sân, cùng mọi người ăn cơm trưa.
Lúc chiều, tiếp tục ngủ.
Tổng giám đốc chui vào giường tài xế, cùng ngủ với gã tài xế.
Tài xế đành phải tặng lại giường cho hắn, sau đó lôi kéo Lý Đằng cùng kiếm phòng khac mà ngủ, lại cầm chăn đệm theo mà trải ra ngủ.
Dù sao ban ngày cũng an toàn, cho dù ngủ không được, cũng phải cố gắng nằm nghỉ, tích lũy đủ thể lực cùng tinh lực để ứng phó đêm cuối.
Chỉ cần an toàn vượt qua một đêm cuối này, ngày mai có thể rời khỏi cái kịch bản đáng sợ này.
Nhưng có thể nghĩ, độ khó một đêm cuối này, khẳng định là cao nhất.
Trong kịch bản xuất hiện ba con quỷ!
Mặc dù tỷ lệ rất cao bọn họ sẽ báo thù tổng giám đốc, dựa vào trí thông minh cùng thủ đoạn của tổng giám đốc, còn có sự độc ác âm hiểm của hắn, ai có thể lường trước có thể trở thành dê thế tội cho hắn hay không?
......
Sau bữa cơm chiều, bầu trời nhá nhem tối.
Mọi người không có chơi mạt chược, chỉ là tụ họp trong sân run cầm cập.
Sắc mặt tổng giám đốc tựa hồ không quan tâm, nhưng nếu như quan sát cẩn thận, sẽ phát hiện hắn rất khẩn trương và bực bội.
Đương nhiên, phần nhiều là sợ hãi.
Thời gian chậm rãi tiến vào khuya.
Đã qua 11 giờ, lại qua 11 giờ 30 phút.
Trước hai giờ đêm, cũng là thời gian mà quỷ chưa hiện thân.
Không biết tối nay sẽ là lúc nào.
Trong sân, cũng sẽ xuất hiện ảo cảnh khủng bố giống trong phòng ngủ tối qua sao?
Dù sao cũng không có ai dám bước vào phòng ngủ.
Tổng giám đốc đột nhiên bước tới bên người nữ thư ký, vẽ chữ lên tay cô ta mấy chữ, sau đó lại tiến đến nói nhỏ vào lỗ tai nữ thư ký.
"Thế nào? " Tổng giám đốc hỏi dò.
"Được." Thư ký do dự một lát nhẹ gật đầu.
Nguyên nhân đồng ý rất đơn giản, đạo hữu chết thì bần đạo sống.
Sau đó, tổng giám đốc lại bước tới trước người nam tài xế, nữ kế toán, nữ trưởng phòng, chia ra vẽ lên tay và thì thầm trong tai.
Thư ký gật đầu......
Lại có người gật đầu......
Cho nên, cũng chỉ có thể gật đầu.
Đạo hữu chết thì bần đạo sống.
Mạng của mình mới là quan trọng nhất, cách kia đối với bọn họ mà nói, đúng là có thể thực hiện.
Cũng là cách ổn thỏa nhất giúp bọn họ bình an vượt qua tối nay, thành công hoàn thành kịch bản mà còn sống rời khỏi, không có ai có thể kháng cự loại hấp dẫn này.
Cho nên, tất cả bọn hắn đều lần lượt gật đầu với tổng giám đốc.
"Tốt rồi! tất cả lên đường đi!" Tổng giám đốc cũng không có vẽ vào tay và nói nhỏ với Lý Đằng, sau đó liền tuyên bố một tiếng.
Sau đó hắn kéo tay thư ký, chay ra cửa sân.
Tất cả tài xế, kế toán, trưởng phòng cũng đều đứng dậy, dựa theo ước định của bọn họ mà bỏ chạy.
Nhân viên quét dọn ông cụ Lý cũng chỉ có thể chạy theo.
Sau khi chạy ra cửa sân, đám người tổng giám đốc tiếp tục chạy lên 80 bậc thang leo lên gò núi.
Nhân viên quét dọn ông cụ Lý thể lực quá kém, bị bỏ xa lại sau lưng.
Khi toàn bộ bọn hắn chạy vào đạo quán, tổng giám đốc đóng cửa lớn đạo quán lại, còn cửa đóng thêm cài.
Ngoài cửa, phía dưới bậc thang, chỉ còn lại nhân viên quét dọn ông cụ Lý bị lạc bầy.
Thời gian, cũng vừa khéo đúng 0 giờ đêm.
Đúng lúc này, ảo giác trước mắt tổng giám đốc chợt biến mất.
Hắn phát hiện bản thân đang đứng trong sân, ở cùng với mấy người khác.
Sau đó, chỉ nghe thấy tiếng kêu thảm thiết của nhân viên bán hàng, giống như viên đạn hoảng sợ truyền vào trong màng nhĩ của tất cả mọi người.
Tổng giám đốc liều mạng vọt tới gần cửa sổ, nhìn thấy nữ quỷ ngày hôm qua lại xuất hiện, chính nó đang hành hạ nhân viên bán hàng tới chết.
Nữ quản lý giống như con rối đứng bên cạnh không nhúc nhích.
Tựa hồ nữ quản lý chỉ là công cụ bị nữ quỷ lợi dụng, hoặc là nữ quản lý chết đã cường hóa năng lực của nữ quỷ, giúp cho nữ quỷ có thêm năng lực tạo ra ảo giác.
Nửa phút sau, tiếng kêu thảm thiết của nhân viên bán hàng mới im bặt.
"Vừa rồi......Vừa rồi tôi nhìn thấy ảo giác, nhìn thấy ác quỷ đuổi theo chúng tôi, lập tức sắp đuổi kịp! Tôi chỉ đẩy hắn ra để cho hắn chạy trước, không nghĩ tới......Trúng gian kế của ác quỷ!" Dĩ nhiên là tổng giám đốc đã rõ vừa rồi xảy ra chuyện gì, lúc này mới giải thích cho mọi người một phen.
Những người khác đều không nói gì.
Rất hiển nhiên, một màn vừa rồi, chính là "thiên cơ bất khả lộ" trong miệng lão đạo sĩ.
Bởi vì bán đứng đồng bạn, năng lực nữ quỷ được cường hóa.
Thậm chí tối hôm nay có thể tạo ra ảo giác tấn công.
Vết máu trên tường là ảo giác, ép mọi người chạy ra khỏi phòng.
Lại tạo ra ảo giác nhằm vào tổng giám đốc cùng nhân viên bán hàng, khiến bọn họ lầm tưởng bản thân đang ở trong phòng.
Sau đó để bọn họ tiếp tục chạy thục mạng, ngược lại dính vào bẫy lạc đàn.
......
Mọi người không dám quay về phòng ngủ.
Bất quá dường như quy tắc nổi lên tác dụng.
Sau khi nhân viên bán hàng bị tra tấn tới chết, bên trong khu nhà cũ không còn xảy ra chuyện gì kỳ lạ nữa.
Xem ra mặc dù nữ quản lý lấy mạng là chuyện xấu, nhưng nữ quỷ vẫn không thể thoát khỏi quy tắc mỗi đêm chỉ giết 1 người.
Mọi người bình an vượt qua đêm thứ hai.
Bất quá vẫn còn một đêm, mới có thể chấm dứt cảnh quay lần này.
Buổi sáng sau khi tỉnh lại, tổng giám đốc vẫn luôn ủ dột nặng nề.
Hiện tại hắn rất hối hận.
Hối hận đi cãi lộn với nữ quản lý, còn gây xung đột.
Hắn cho rằng mình thông minh, ngày đầu tiên mượn nhờ ác quỷ giết chết nữ quản lý.
Không nghĩ tới tăng thêm độ khó kịch bản, để cho hắn và nhân viên bán hàng trở thành đối tượng bị quỷ đòi mạng.
Đêm thứ hai, nhân viên bán hàng cũng chết trên tay hắn.
Có thể đoán được đêm thứ ba sẽ phát sinh chuyện gì.
Không hề nghi ngờ, đêm thứ ba, hắn sẽ trở thành mục tiêu của hai người nữ quản lý và nhân viên bán hàng.
nếu có người chết trong đêm thứ ba mà nói, tỷ lệ lớn nhất sẽ là hắn.
Hắn nhất định phải nghĩ cách giải quyết vấn đề này.
Cách giải quyết vấn đề này chỉ có một.
Hơn nữa rất đơn giản.
Chỉ cần có người chết thay hắn, hắn có thể bình an vượt qua đêm thứ ba.
Rất nhanh, trong đầu của hắn nhanh chóng vạch ra một kế hoạch ác độc.
Một kế hoạch rất hoàn mỹ, tỷ lệ thành công rất cao, kế hoạch gần như đạt tới 100%.
"Hôm nay lão đạo sĩ muốn rời đi, tôi muốn tự mình trò chuyện với lão đạo sĩ, các người đừng nên xen vào." Sau khi ăn sáng xong, tổng giám đốc nói với mọi người vài câu.
Hiện tại những người khác đều sợ hãi tổng giám đốc, hắn nói những người khác đừng đi theo, tự nhiên những người khác không dám cãi.
......
Tổng giám đốc ngây người trong đạo quán nửa tiếng mới trở về.
Hắn mặt mày hớn hở, lúc trở lại, trên người còn dán mấy lá bùa hình vẽ kỳ quái.
"Tôi đã học được bí thuật tránh quỷ từ lão đạo sĩ, dù sao, tối nay tôi sẽ an toàn." Tổng giám đốc nói với mấy người còn lại.
Những người khác không tin chuyện bịa của hắn.
"Vị đạo trưởng kia là cao nhân đắc đạo, vừa rồi tôi nhìn tận mắt lão ta bay mất, từ sau rừng cây sau núi bay lên trời, nhưng lão ta cũng để lại cho tôi một phương pháp bình an vượt qua." Tổng giám đốc lại nói vài câu.
Những người khác nửa tin nửa ngờ, hiện tại bọn hắn cũng không tin tổng giám đốc.
"Mặc kệ các người có tin hay không."
Tổng giám đốc nói xong lại trở về trên gò núi.
"Buổi tối làm sao?"
Năm người trong sân bắt đầu thảo luận.
Đương nhiên, người trao đổi chủ yếu là nam tài xế, nữ kế toán cùng nữ thư ký.
Nhân viên quét dọn ông cụ Lý cùng nữ trưởng phòng vẫn im lặng.
"Phương pháp của hắn có tác dụng hay không...? Có vẻ giống thật." Nữ thư ký lên tiếng, "hắn" trong miệng nàng là ám chỉ tổng giám đốc.
"Không thể tin kẻ này.... " Nữ kế toán nói xen vào.
"Chúng ta sẽ làm gì? Buổi tối có thể trở thành kẻ thế mạng cho hắn không?" Tài xế rất lo lắng.
"Có thể làm sao? Chúng ta cũng không thể bắt chước giống hắn?" Nữ thư ký thở dài.
Trao đổi không có kết quả.
Mấy người còn lại, cũng không người nào có chủ ý, lòng dạ cũng không ác độc giống gã tổng giám đốc kia.
Nhiều lắm là theo số đông mà thôi.
Buổi sáng không có ai chơi mạt chược, đều chạy tới trong phòng ngủ.
Một đêm qua, đúng là quá mệt nhọc.
4 người tài xế, kế toán, thư ký, trưởng phòng đều ngủ giường lớn, không có ai quan tâm nhân viên quét dọn ông cụ Lý.
Ông cụ Lý đành phải thừa dịp cặp vợ chồng kia tới đây quét dọn, lấy chăn đệm bên căn phòng đối diện tới phòng này mà ngủ.
Giữa trưa, tổng giám đốc lại trở về trong sân, cùng mọi người ăn cơm trưa.
Lúc chiều, tiếp tục ngủ.
Tổng giám đốc chui vào giường tài xế, cùng ngủ với gã tài xế.
Tài xế đành phải tặng lại giường cho hắn, sau đó lôi kéo Lý Đằng cùng kiếm phòng khac mà ngủ, lại cầm chăn đệm theo mà trải ra ngủ.
Dù sao ban ngày cũng an toàn, cho dù ngủ không được, cũng phải cố gắng nằm nghỉ, tích lũy đủ thể lực cùng tinh lực để ứng phó đêm cuối.
Chỉ cần an toàn vượt qua một đêm cuối này, ngày mai có thể rời khỏi cái kịch bản đáng sợ này.
Nhưng có thể nghĩ, độ khó một đêm cuối này, khẳng định là cao nhất.
Trong kịch bản xuất hiện ba con quỷ!
Mặc dù tỷ lệ rất cao bọn họ sẽ báo thù tổng giám đốc, dựa vào trí thông minh cùng thủ đoạn của tổng giám đốc, còn có sự độc ác âm hiểm của hắn, ai có thể lường trước có thể trở thành dê thế tội cho hắn hay không?
......
Sau bữa cơm chiều, bầu trời nhá nhem tối.
Mọi người không có chơi mạt chược, chỉ là tụ họp trong sân run cầm cập.
Sắc mặt tổng giám đốc tựa hồ không quan tâm, nhưng nếu như quan sát cẩn thận, sẽ phát hiện hắn rất khẩn trương và bực bội.
Đương nhiên, phần nhiều là sợ hãi.
Thời gian chậm rãi tiến vào khuya.
Đã qua 11 giờ, lại qua 11 giờ 30 phút.
Trước hai giờ đêm, cũng là thời gian mà quỷ chưa hiện thân.
Không biết tối nay sẽ là lúc nào.
Trong sân, cũng sẽ xuất hiện ảo cảnh khủng bố giống trong phòng ngủ tối qua sao?
Dù sao cũng không có ai dám bước vào phòng ngủ.
Tổng giám đốc đột nhiên bước tới bên người nữ thư ký, vẽ chữ lên tay cô ta mấy chữ, sau đó lại tiến đến nói nhỏ vào lỗ tai nữ thư ký.
"Thế nào? " Tổng giám đốc hỏi dò.
"Được." Thư ký do dự một lát nhẹ gật đầu.
Nguyên nhân đồng ý rất đơn giản, đạo hữu chết thì bần đạo sống.
Sau đó, tổng giám đốc lại bước tới trước người nam tài xế, nữ kế toán, nữ trưởng phòng, chia ra vẽ lên tay và thì thầm trong tai.
Thư ký gật đầu......
Lại có người gật đầu......
Cho nên, cũng chỉ có thể gật đầu.
Đạo hữu chết thì bần đạo sống.
Mạng của mình mới là quan trọng nhất, cách kia đối với bọn họ mà nói, đúng là có thể thực hiện.
Cũng là cách ổn thỏa nhất giúp bọn họ bình an vượt qua tối nay, thành công hoàn thành kịch bản mà còn sống rời khỏi, không có ai có thể kháng cự loại hấp dẫn này.
Cho nên, tất cả bọn hắn đều lần lượt gật đầu với tổng giám đốc.
"Tốt rồi! tất cả lên đường đi!" Tổng giám đốc cũng không có vẽ vào tay và nói nhỏ với Lý Đằng, sau đó liền tuyên bố một tiếng.
Sau đó hắn kéo tay thư ký, chay ra cửa sân.
Tất cả tài xế, kế toán, trưởng phòng cũng đều đứng dậy, dựa theo ước định của bọn họ mà bỏ chạy.
Nhân viên quét dọn ông cụ Lý cũng chỉ có thể chạy theo.
Sau khi chạy ra cửa sân, đám người tổng giám đốc tiếp tục chạy lên 80 bậc thang leo lên gò núi.
Nhân viên quét dọn ông cụ Lý thể lực quá kém, bị bỏ xa lại sau lưng.
Khi toàn bộ bọn hắn chạy vào đạo quán, tổng giám đốc đóng cửa lớn đạo quán lại, còn cửa đóng thêm cài.
Ngoài cửa, phía dưới bậc thang, chỉ còn lại nhân viên quét dọn ông cụ Lý bị lạc bầy.
Thời gian, cũng vừa khéo đúng 0 giờ đêm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.