Chương 60: Tự Bạo
Áo Bỉ Gia
18/12/2023
Editor: Kingofbattle.
Anna vốn là có vẻ rất yếu ớt đột nhiên xoay hông, hai chân dùng tốc độ cực nhanh gác lên bờ vai Phùng Đại Hải, cũng kẹp chặt cổ Phùng Đại Hải, sau đó hai chân nàng mượn cơ thể Phùng Đại Hải để lấy lực, phần eo đột nhiên xoay một góc 180° khiến cho hai đùi mạnh mẽ xoắn lại.
Chỉ nghe một tiếng "răng rắc", trong nháy mắt, Anna rõ ràng dùng hai chân vặn gãy cổ Phùng Đại Hải!
Anna sợ hắn không chết, gào to một tiếng, hai tay bị dây thừng trói chặt cùng lúc dùng sức với phần eo, hai chân kẹp lấy cổ Phùng Đại Hải mà kéo xuống, mượn cổ hắn mà kéo, kéo cho cơ thể nặng hơn 100 cân của hắn bay vút lên.
(1 cân TQ = 596,8 gam VN)
Phùng Đại Hải bị vặn cổ, kéo một phát, xương cổ yếu ớt phát ra tiếng giòn vang, ngay khi Anna hết sức thả lỏng hai chân, hai mắt Phùng Đại Hải đã trắng dã, thân thể cứng đơ rơi xuống mặt đất!
"CUT!" (tiếng anh: cắt)
Đạo diễn tuyên bố dừng quay phim, nhân viên công tác vội vàng đi tới khiêng xác Phùng Đại Hải.
Tất cả mọi người ở đây đều sợ ngây người.
Cô gái này cũng quá bạo lực? dưới tình huống hai tay bị trói còn có thể giết người?
Người không có trải qua huấn luyện đặc biệt thì không thể nào làm được?
Xem ra lúc trước Anna làm ra suy yếu, tất cả đều là giả vờ.
Nàng, rõ ràng tự bạo !
Phùng Đại Hải ngàn phòng vạn phòng, trói Lý Đằng thành bánh chưng để ngăn Lý Đằng tự bạo, nhưng không có đề phòng Anna tự bạo!
Hiện tại cục diện này, chắc chắn Anna sẽ xuống địa ngục, Phùng Đại Hải bị phạt 100 điểm tích lũy, chờ khi Phùng Đại Hải được cứu sống, đoàn phim sẽ dựa vào số dư tài khoản của hắn để quyết định có quay tiếp hay không.
"Ái dà! Đây là đôi cẩu nam nữ âm hiểm! Lão đại ngài sao không nghe em chứ!" Hoàng Tấn than thở.
"Yên tâm đi, số dư trong tài khoản của hắn khẳng định trên 100, nếu như tới đây chấp hành nhiệm vụ săn giết, sẽ chuẩn bị tâm lý ở mặt này." Đỗ Khánh nhíu chặt mày giải thích cho Hoàng Tấn.
Mấy diễn viên khác được nhân viên công tác giải cứu tạm thời, tiến vào phòng trị liệu gần đó, chia ra nằm trong khoang trị liệu để chữa trị vết thương.
Sau khi rời khỏi khoang trị liệu, mọi người sẽ được dời qua phòng nghỉ, tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục ngắn ngủi.
Trước mắt không nằm trong quá trình quay phim, các diễn viên không thể tấn công lẫn nhau, ngoại trừ Phùng Đại Hải ra, những người khác đều ở trong phòng này.
Thiếu nữ Daisy hiển nhiên là bị kinh hãi không nhỏ, một mực ngơ ngác ngồi ở bên tường, không nói câu nào, trên mặt có vệt nước mắt, thân thể còn run lên từng đợt.
Tình huống của cô gái tri thức Elsa vẫn tốt hơn Daisy một ít, nhưng mà không khá hơn bao nhiêu, nàng cũng im lặng, chẳng qua là ngẩn người tại chỗ.
Cô gái kính râm Anna cũng nín thin, mặt lạnh không biết suy nghĩ cái gì.
Cao Phi cũng rất kinh hãi, mặt khác ánh mắt của hắn còn có chút xấu hổ, tựa hồ không dám đối mặt với Lý Đằng.
Gã bốn mắt Hoàng Tấn ngồi ở trong góc phòng, đang không ngừng oán trách Đỗ Khánh, thỉnh thoảng Đỗ Khánh lại an ủi hắn vài câu. Rất hiển nhiên, Hoàng Tấn đang phàn nàn Phùng Đại Hải đột nhiên tra tấn mình, điều này làm cho hắn khó mà hiểu nổi.
"Đạo diễn, tôi đói bụng, trường quay có cung cấp cơm hợp miễn phí hay đồ tráng miệng gì đó không...? "
Lý Đằng bị tra tấn ác nhất, hiện tại giống như chẳng có việc gì, hỏi đạo diễn ở cạnh cửa một tiếng.
"Có thu phí, không có miễn phí, cậu muốn ăn gì? Tôi sẽ nói cho nhân viên công tác đưa tới." Đạo diễn trả lời Lý Đằng.
"Có đồ nào miễn phí không...? Vậy quên đi, có cà phê miễn phí hay không?" Lý Đằng lại hỏi.
"Không có."
"Đoàn phim này cũng quá keo nha? Vừa muốn ngựa chạy, lại không cho ngựa ăn cỏ, cô có thể kháng nghị lên cấp trên một chút? Làm thế nào thì khi đang quay phim cũng cung cấp một ít thức ăn?" Lý Đằng rất bất mãn.
"Xin cậu giữ yên lặng. " Đạo diễn im lặng một lúc lại mở miệng.
Lý Đằng lắc đầu, cuối cùng không nói gì thêm nữa.
Gã bốn mắt Hoàng Tấn nói chuyện với Đỗ Khánh, thỉnh thoảng hắn lại liếc nhìn đám người Lý Đằng, Anna, muốn nhìn một chút xem lúc mấy người này nghỉ ngơi, có thể làm ra hành động nào dị thường hay không.
Đáng tiếc, không có cái gì.
Hoàng Tấn xem chừng nếu như hắn và Đỗ Khánh không ở đây, có thể mấy người này sẽ tụm lại trao đổi, thảo luận như thế nào đối phó phe Hán gian.
Vừa rồi tự bạo, là kế hoạch của bọn hắn?
Tình huống càng ngày càng phức tạp..!
......
Lại mấy phút trôi qua.
Phùng Đại Hải trị liệu xong, hắn được cứu sống lại.
Đạo diễn cũng chính thức tuyên bố với mọi người một chuyện.
Phùng Đại Hải bị khấu trừ 100 điểm tích lũy, nhưng không bị âm, cho nên cảnh quay hôm nay sẽ tiếp tục.
Mặt khác, bởi vì cô gái kính râm Anna tự bạo, bất luận là diễn xuất hôm nay ra sao, nàng đều bị cưỡng chế tiến vào đoàn phim địa ngục.
Nghe thấy tiếp tục quay phim, Thiếu nữ Daisy nhịn không được khóc lên, Elsa cùng Cao Phi khuyên giải một phen, hơn nữa nhân viên công tác cảnh cáo, nàng chỉ có thể cùng mọi người quay trở về phòng tra tấn.
Tất cả mọi người khôi phục chỗ bị gián đoạn, ai bị trói cột thì vẫn thế, ai bị treo ngược thì treo ngược.
Hiển nhiên là Phùng Đại Hải sợ hãi, sau khi bắt đầu quay phim, hắn lập tức sai quân cảnh trói cả ba nữ biên tập cả tay và chân.
Nhất thời lơ là sơ suất, rõ ràng bị trừ 100 điểm tích lũy, chuyện này làm cho Phùng Đại Hải rất khó chấp nhận.
Hắn cực kỳ oán hận mà trừng mắt Anna, quân cảnh vừa trói gô nàng, hắn liền vung roi đánh tới tấp, rất nhanh đã đánh nàng ta không còn hình thù gì.
"Lão đại, xã giận đủ rồi, anh không thể giết ả ta...! Dù sao ả đã xuống địa ngục, bây giờ anh giết ả ta không có chút ý nghĩa nào!" Hoàng Tấn đánh bạo nhắc nhở Phùng Đại Hải.
"Làm sao vậy? Dưới loại tình huống này, cậu còn cảm thấy nàng không phải điệp viên ngầm? " Phùng Đại Hải hùng hổ mà trừng mắt Hoàng Tấn.
"Khả năng rất cao không phải." Đỗ Khánh cũng đã mở miệng.
"Nếu như ả không phải, tại sao phải tự bạo muốn chết? Bệnh tâm thần sao? " Phùng Đại Hải rất là bực bội, chỉ là một màn diễn đơn thuần, tuỳ tiện săn giết, hắn cho rằng sẽ dễ dàng kiếm được 100 điểm tích lũy, thật sự không ngờ gặp được hai cái đinh cứng Lý Đằng cùng Anna, khiến cho hắn suýt lật thuyền trong mương !
"Cô ta không phải, lão đại, anh tỉnh táo lại đi, nghe em phân tích kỹ càng, bằng không thì chúng ta sẽ thiệt thòi càng lớn." Hoàng Tấn được trị liệu xong, mồm miệng đã khôi phục nguyên vẹn.
"Cậu nói đi. " Rốt cục Phùng Đại Hải bình tĩnh lại.
"Hiện tại hiềm nghi lớn nhất chính là Anna, bằng không thì khó mà giải thích nguyên nhân nàng tự bạo."
"Nhưng nếu như đây là một cạm bẫy thì sao?"
"Dù gì Anna cũng là diễn viên sống sót qua 10 màn, dù thế nào cũng nghĩ rõ hậu quả tự bạo? Vừa rồi lão đại cũng không muốn giết cô ta, mà là chuẩn bị giết Lý Đằng, kết quả Anna đột nhiên tự bạo. "
"Nếu như Anna là điệp viên ngầm, lão đại ngài muốn giết Lý Đằng, nàng chỉ yên lặng theo dõi mọi chuyện là xong, hoàn toàn không có lý do phải tự bạo."
"Dưới loại tình huống này, chỉ có một khả năng khiến nàng tự bạo."
"Đó chính là cô ta không tiếc trả giá hy sinh giúp Lý Đằng."
"Loại khả năng này là rất thấp, quả thực buồn cười. "
"Đặc biệt Lý Đằng là một tên tra nam, rác rưởi trong đám tra nam."
"Một diễn viên giống như nàng, sẽ không ngây thơ hành động theo cảm tính như vậy."
"Theo nguyên nhân này mà loại bỏ khả năng Anna là điệp viên ngầm."
Hoàng Tấn phân tích rất có đạo lý.
"Lúc tôi giết Lý Đằng, tại sao ả ta phải tự bạo? Cậu mau nói cho tôi rõ nguyên nhân…" Phùng Đại Hải càng nghe càng bực bội, thúc giục Hoàng Tấn.
"Lão đại nghe em phân tích chậm rãi, trước đó chúng ta đã suy nghĩ vấn đề này, nếu như Anna không phải điệp viên ngầm, Phùng Đại Hải muốn giết Lý Đằng, tại sao nàng phải ngăn cản?"
"Hoặc là nói, nguyên nhân Lý Đằng không thể chết là gì?"
"Cho dù phe toà soạn thua trận, chẳng phải kết cục của Anna sẽ càng tốt hơn so với chuyện xuống địa ngục?"
"Thế thì tại sao cô ta lại tự bạo? Chuyện này tất có gian trá, chúng ta nhất định phải từ cô ta......" Hoàng Tấn tiếp tục thao thao bất tuyệt, thậm chí trên mặt lộ vẻ đắc ý, cho rằng IQ của mình rất cao.
"Con mẹ cậu mau nói vào trọng tâm...! Nói nhiều như vậy để làm gì? Là muốn ăn vài roi mới thoải mái sao?" Phùng Đại giơ roi lên.
"Đừng! Đừng...! Lão đại! Anh hãy nghe em nói, cho dù phe toà soạn thua trận, kết cục của Anna cũng tốt hơn xuống địa ngục? Dưới loại tình huống này tại sao Anna phải tự bạo?"
"Nguyên nhân chỉ có một, trừ phi......"
Anna vốn là có vẻ rất yếu ớt đột nhiên xoay hông, hai chân dùng tốc độ cực nhanh gác lên bờ vai Phùng Đại Hải, cũng kẹp chặt cổ Phùng Đại Hải, sau đó hai chân nàng mượn cơ thể Phùng Đại Hải để lấy lực, phần eo đột nhiên xoay một góc 180° khiến cho hai đùi mạnh mẽ xoắn lại.
Chỉ nghe một tiếng "răng rắc", trong nháy mắt, Anna rõ ràng dùng hai chân vặn gãy cổ Phùng Đại Hải!
Anna sợ hắn không chết, gào to một tiếng, hai tay bị dây thừng trói chặt cùng lúc dùng sức với phần eo, hai chân kẹp lấy cổ Phùng Đại Hải mà kéo xuống, mượn cổ hắn mà kéo, kéo cho cơ thể nặng hơn 100 cân của hắn bay vút lên.
(1 cân TQ = 596,8 gam VN)
Phùng Đại Hải bị vặn cổ, kéo một phát, xương cổ yếu ớt phát ra tiếng giòn vang, ngay khi Anna hết sức thả lỏng hai chân, hai mắt Phùng Đại Hải đã trắng dã, thân thể cứng đơ rơi xuống mặt đất!
"CUT!" (tiếng anh: cắt)
Đạo diễn tuyên bố dừng quay phim, nhân viên công tác vội vàng đi tới khiêng xác Phùng Đại Hải.
Tất cả mọi người ở đây đều sợ ngây người.
Cô gái này cũng quá bạo lực? dưới tình huống hai tay bị trói còn có thể giết người?
Người không có trải qua huấn luyện đặc biệt thì không thể nào làm được?
Xem ra lúc trước Anna làm ra suy yếu, tất cả đều là giả vờ.
Nàng, rõ ràng tự bạo !
Phùng Đại Hải ngàn phòng vạn phòng, trói Lý Đằng thành bánh chưng để ngăn Lý Đằng tự bạo, nhưng không có đề phòng Anna tự bạo!
Hiện tại cục diện này, chắc chắn Anna sẽ xuống địa ngục, Phùng Đại Hải bị phạt 100 điểm tích lũy, chờ khi Phùng Đại Hải được cứu sống, đoàn phim sẽ dựa vào số dư tài khoản của hắn để quyết định có quay tiếp hay không.
"Ái dà! Đây là đôi cẩu nam nữ âm hiểm! Lão đại ngài sao không nghe em chứ!" Hoàng Tấn than thở.
"Yên tâm đi, số dư trong tài khoản của hắn khẳng định trên 100, nếu như tới đây chấp hành nhiệm vụ săn giết, sẽ chuẩn bị tâm lý ở mặt này." Đỗ Khánh nhíu chặt mày giải thích cho Hoàng Tấn.
Mấy diễn viên khác được nhân viên công tác giải cứu tạm thời, tiến vào phòng trị liệu gần đó, chia ra nằm trong khoang trị liệu để chữa trị vết thương.
Sau khi rời khỏi khoang trị liệu, mọi người sẽ được dời qua phòng nghỉ, tiến hành nghỉ ngơi và hồi phục ngắn ngủi.
Trước mắt không nằm trong quá trình quay phim, các diễn viên không thể tấn công lẫn nhau, ngoại trừ Phùng Đại Hải ra, những người khác đều ở trong phòng này.
Thiếu nữ Daisy hiển nhiên là bị kinh hãi không nhỏ, một mực ngơ ngác ngồi ở bên tường, không nói câu nào, trên mặt có vệt nước mắt, thân thể còn run lên từng đợt.
Tình huống của cô gái tri thức Elsa vẫn tốt hơn Daisy một ít, nhưng mà không khá hơn bao nhiêu, nàng cũng im lặng, chẳng qua là ngẩn người tại chỗ.
Cô gái kính râm Anna cũng nín thin, mặt lạnh không biết suy nghĩ cái gì.
Cao Phi cũng rất kinh hãi, mặt khác ánh mắt của hắn còn có chút xấu hổ, tựa hồ không dám đối mặt với Lý Đằng.
Gã bốn mắt Hoàng Tấn ngồi ở trong góc phòng, đang không ngừng oán trách Đỗ Khánh, thỉnh thoảng Đỗ Khánh lại an ủi hắn vài câu. Rất hiển nhiên, Hoàng Tấn đang phàn nàn Phùng Đại Hải đột nhiên tra tấn mình, điều này làm cho hắn khó mà hiểu nổi.
"Đạo diễn, tôi đói bụng, trường quay có cung cấp cơm hợp miễn phí hay đồ tráng miệng gì đó không...? "
Lý Đằng bị tra tấn ác nhất, hiện tại giống như chẳng có việc gì, hỏi đạo diễn ở cạnh cửa một tiếng.
"Có thu phí, không có miễn phí, cậu muốn ăn gì? Tôi sẽ nói cho nhân viên công tác đưa tới." Đạo diễn trả lời Lý Đằng.
"Có đồ nào miễn phí không...? Vậy quên đi, có cà phê miễn phí hay không?" Lý Đằng lại hỏi.
"Không có."
"Đoàn phim này cũng quá keo nha? Vừa muốn ngựa chạy, lại không cho ngựa ăn cỏ, cô có thể kháng nghị lên cấp trên một chút? Làm thế nào thì khi đang quay phim cũng cung cấp một ít thức ăn?" Lý Đằng rất bất mãn.
"Xin cậu giữ yên lặng. " Đạo diễn im lặng một lúc lại mở miệng.
Lý Đằng lắc đầu, cuối cùng không nói gì thêm nữa.
Gã bốn mắt Hoàng Tấn nói chuyện với Đỗ Khánh, thỉnh thoảng hắn lại liếc nhìn đám người Lý Đằng, Anna, muốn nhìn một chút xem lúc mấy người này nghỉ ngơi, có thể làm ra hành động nào dị thường hay không.
Đáng tiếc, không có cái gì.
Hoàng Tấn xem chừng nếu như hắn và Đỗ Khánh không ở đây, có thể mấy người này sẽ tụm lại trao đổi, thảo luận như thế nào đối phó phe Hán gian.
Vừa rồi tự bạo, là kế hoạch của bọn hắn?
Tình huống càng ngày càng phức tạp..!
......
Lại mấy phút trôi qua.
Phùng Đại Hải trị liệu xong, hắn được cứu sống lại.
Đạo diễn cũng chính thức tuyên bố với mọi người một chuyện.
Phùng Đại Hải bị khấu trừ 100 điểm tích lũy, nhưng không bị âm, cho nên cảnh quay hôm nay sẽ tiếp tục.
Mặt khác, bởi vì cô gái kính râm Anna tự bạo, bất luận là diễn xuất hôm nay ra sao, nàng đều bị cưỡng chế tiến vào đoàn phim địa ngục.
Nghe thấy tiếp tục quay phim, Thiếu nữ Daisy nhịn không được khóc lên, Elsa cùng Cao Phi khuyên giải một phen, hơn nữa nhân viên công tác cảnh cáo, nàng chỉ có thể cùng mọi người quay trở về phòng tra tấn.
Tất cả mọi người khôi phục chỗ bị gián đoạn, ai bị trói cột thì vẫn thế, ai bị treo ngược thì treo ngược.
Hiển nhiên là Phùng Đại Hải sợ hãi, sau khi bắt đầu quay phim, hắn lập tức sai quân cảnh trói cả ba nữ biên tập cả tay và chân.
Nhất thời lơ là sơ suất, rõ ràng bị trừ 100 điểm tích lũy, chuyện này làm cho Phùng Đại Hải rất khó chấp nhận.
Hắn cực kỳ oán hận mà trừng mắt Anna, quân cảnh vừa trói gô nàng, hắn liền vung roi đánh tới tấp, rất nhanh đã đánh nàng ta không còn hình thù gì.
"Lão đại, xã giận đủ rồi, anh không thể giết ả ta...! Dù sao ả đã xuống địa ngục, bây giờ anh giết ả ta không có chút ý nghĩa nào!" Hoàng Tấn đánh bạo nhắc nhở Phùng Đại Hải.
"Làm sao vậy? Dưới loại tình huống này, cậu còn cảm thấy nàng không phải điệp viên ngầm? " Phùng Đại Hải hùng hổ mà trừng mắt Hoàng Tấn.
"Khả năng rất cao không phải." Đỗ Khánh cũng đã mở miệng.
"Nếu như ả không phải, tại sao phải tự bạo muốn chết? Bệnh tâm thần sao? " Phùng Đại Hải rất là bực bội, chỉ là một màn diễn đơn thuần, tuỳ tiện săn giết, hắn cho rằng sẽ dễ dàng kiếm được 100 điểm tích lũy, thật sự không ngờ gặp được hai cái đinh cứng Lý Đằng cùng Anna, khiến cho hắn suýt lật thuyền trong mương !
"Cô ta không phải, lão đại, anh tỉnh táo lại đi, nghe em phân tích kỹ càng, bằng không thì chúng ta sẽ thiệt thòi càng lớn." Hoàng Tấn được trị liệu xong, mồm miệng đã khôi phục nguyên vẹn.
"Cậu nói đi. " Rốt cục Phùng Đại Hải bình tĩnh lại.
"Hiện tại hiềm nghi lớn nhất chính là Anna, bằng không thì khó mà giải thích nguyên nhân nàng tự bạo."
"Nhưng nếu như đây là một cạm bẫy thì sao?"
"Dù gì Anna cũng là diễn viên sống sót qua 10 màn, dù thế nào cũng nghĩ rõ hậu quả tự bạo? Vừa rồi lão đại cũng không muốn giết cô ta, mà là chuẩn bị giết Lý Đằng, kết quả Anna đột nhiên tự bạo. "
"Nếu như Anna là điệp viên ngầm, lão đại ngài muốn giết Lý Đằng, nàng chỉ yên lặng theo dõi mọi chuyện là xong, hoàn toàn không có lý do phải tự bạo."
"Dưới loại tình huống này, chỉ có một khả năng khiến nàng tự bạo."
"Đó chính là cô ta không tiếc trả giá hy sinh giúp Lý Đằng."
"Loại khả năng này là rất thấp, quả thực buồn cười. "
"Đặc biệt Lý Đằng là một tên tra nam, rác rưởi trong đám tra nam."
"Một diễn viên giống như nàng, sẽ không ngây thơ hành động theo cảm tính như vậy."
"Theo nguyên nhân này mà loại bỏ khả năng Anna là điệp viên ngầm."
Hoàng Tấn phân tích rất có đạo lý.
"Lúc tôi giết Lý Đằng, tại sao ả ta phải tự bạo? Cậu mau nói cho tôi rõ nguyên nhân…" Phùng Đại Hải càng nghe càng bực bội, thúc giục Hoàng Tấn.
"Lão đại nghe em phân tích chậm rãi, trước đó chúng ta đã suy nghĩ vấn đề này, nếu như Anna không phải điệp viên ngầm, Phùng Đại Hải muốn giết Lý Đằng, tại sao nàng phải ngăn cản?"
"Hoặc là nói, nguyên nhân Lý Đằng không thể chết là gì?"
"Cho dù phe toà soạn thua trận, chẳng phải kết cục của Anna sẽ càng tốt hơn so với chuyện xuống địa ngục?"
"Thế thì tại sao cô ta lại tự bạo? Chuyện này tất có gian trá, chúng ta nhất định phải từ cô ta......" Hoàng Tấn tiếp tục thao thao bất tuyệt, thậm chí trên mặt lộ vẻ đắc ý, cho rằng IQ của mình rất cao.
"Con mẹ cậu mau nói vào trọng tâm...! Nói nhiều như vậy để làm gì? Là muốn ăn vài roi mới thoải mái sao?" Phùng Đại giơ roi lên.
"Đừng! Đừng...! Lão đại! Anh hãy nghe em nói, cho dù phe toà soạn thua trận, kết cục của Anna cũng tốt hơn xuống địa ngục? Dưới loại tình huống này tại sao Anna phải tự bạo?"
"Nguyên nhân chỉ có một, trừ phi......"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.