Chương 150: Vận Mệnh Phán Quyết
Áo Bỉ Gia
10/01/2024
Editor: Kingofbattle
Cách 100 mét bên trái là chỗ căn nhà nhỏ săn bắn, rõ ràng chính là căn phòng đi thẳng mới nhìn thấy!
Xác chết bầy chuột khổng lồ bên trong đã chứng minh mọi chuyện.
Mỗi con chuột khổng lồ đều do Lý Đằng đánh chết, cho nên Lý Đằng nhớ rõ vị trí đặt xác.
Bởi thế nên hắn khẳng định.
Căn nhà lớn, bất luận là đi tới phương hướng nào đều sẽ gặp căn nhà nhỏ
Hơn nữa còn là một căn nhà nhỏ giống hệt nhau!
Không chỉ là vòng lặp không gian, còn bị bóp méo.
"Đã xảy ra chuyện gì...? " Hiển nhiên Liễu Nhân cũng phát hiện ra vấn đề.
"Nếu không, hôm nay chúng ta liền trốn ở đây." Lý Đằng nói nhỏ với Liễu Nhân.
Trong toàn bộ khu vực này, chỉ có hai căn nhà, một căn nhà lớn, một căn nhà nhỏ.
Còn lại, tất cả đều tràn ngập sương mù, hơn nữa ngoại trừ sương mù ra, không có mặt đất nào hác.
Lúc trước Lý Đằng cũng dùng búa nện thử, sàn nhà ở đây vô cùng cứng rắn, hắn dùng búa nện cũng không xi nhê, cho nên cũng đừng hy vọng có thể đào ra một cái hang hay gì đó để che chắn.
"Chúng ta thử về căn nhà lớn, nói không chừng bên phải có lối ra?" Liễu Nhân nói với Lý Đằng.
"Bên phải? Hiện tại bên trái chúng ta có một căn nhà lớn, thật ra lúc này chúng ta cũng đang ở bên phải căn nhà lớn, ở chỗ này bên trái chính là bên phải, bên phải chính là bên trái." Lý Đằng cảm thấy thử tiếp cũng vô ích.
Liễu Nhân vẫn cố kiên trì, hơn nữa còn có đủ thời gian, hiện tại Lý Đằng cũng không có chuyện gì để làm, vì vậy dẫn nàng trở về căn phòng lớn, sau đó lại đi qua bên phải.
Quả nhiên, lại nhìn thấy căn phòng nhỏ.
"Căn nhà lớn chỗ này cũng không phải căn nhà lớn chúng ta ở lúc đầu, em cảm thấy chúng ta cần trở về căn nhà lúc đầu, rồi mới đi về trái hoặc phải." Liễu Nhân lại đưa ra ý tưởng mới.
Lý Đằng nhìn thời gian trên vách tường, đồng ý thí nghiệm của nàng, vì vậy lại trở về căn nhà lớn phía trái, tiếp đó chạy về căn nhà nhỏ, sau đó tiếp tục men theo lộ trình lúc tới đây, về tới căn nhà lớn lúc đầu mà Liễu Nhân nói, sau đó lại thử đi qua trái.
Vẫn là căn nhà nhỏ kia.
"Còn muốn thử nữa không?" Lý Đằng hỏi Liễu Nhân một tiếng.
"Không cần." Liễu Nhân đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Còn 20 phút là đến trưa, một màn ngày hôm qua sẽ tái diễn sao?
"Đúng rồi, vũ khí này của anh, có thể phá cửa tầng hầm hay không? Có lẽ chúng ta có thể trốn vào tầng hầm." Liễu Nhân nhớ ra điều gì.
"Được rồi, chúng ta quay về căn nhà lớn thí nghiệm thử xem." Lý Đằng lôi kéo Liễu Nhân rời khỏi căn nhà nhỏ, hắn vừa xem đồng hồ vừa dẫn theo Liễu Nhân chạy trở về căn nhà lớn.
Trên đường có một con chuột khổng lồ đuổi theo bọn họ, bị Lý Đằng nện cho một búa xí lắc léo, rất nhanh hai người đã trở về căn nhà lớn.
Vừa mới vào nhà, Lý Đằng trực tiếp chạy tới tầng hầm, dùng búa sắt nện mạnh vào cánh cửa.
Vô dụng, nện không ra.
Lưới trên lầu cũng thế, nện không ra.
Có vẻ như thiết lập của kịch bản, là nhất định phải tìm được chìa khóa thì mới có thể mở ra 2 lối đi này.
Hai người lại trở ra, đi tới căn phòng nhỏ.
Sau đó, chờ đợi vận mạng phán quyết.
......
Buổi sáng, Cao Phi theo đề nghị Elsa, một mình ra cửa.
Kết quả bị chuột khổng lồ đớp cho một miếng chảy máu lênh láng, kêu thảm chạy thoát trở về.
Lúc Elsa đóng cửa, nhưng mà luống cuống tay chân thả chuột khổng lồ vào nhà.
Sau đó Elsa cũng bị cắn cho máu chảy đầm đìa, kêu gào thảm thiết.
Chuột mập cắn hai người bị thương, chạy toán loạn trong phòng, cuối cùng chui vào cửa sắt trên lầu rồi biến mất.
Hai người bị thương nghiêm trọng, cho tới trưa đều trải qua tiếng kêu thảm thiết.
......
La Bích Kiều bị tra tấn nửa ngày hôm qua, hôm nay tâm tình rất tệ.
Hoàng Tấn khoá chặt cửa phòng ngủ, để tránh bị La Bích Kiều tra tấn mình hả giận.
Thế nhưng, hiển nhiên La Bích Kiểu cũng không có buông tha Hoàng Tấn, nàng cầm theo một chiếc ghế, nện mạnh vào cửa phòng ngủ Hoàng Tấn.
Cửa phòng ngủ làm bằng gỗ, khóa bình thường, bị nện vài cái, rất nhanh đã bị đập mở
Mang theo sợ hãi cực độ, Hoàng Tấn mở cửa sổ phòng ngủ ra, sau đó từ cửa sổ nhảy ra khỏi căn nhà lớn.
Rất nhanh, một con chuột khổng lồ ngửi thấy mùi Hoàng Tấn, vọt ra khỏi sương mù trắng, một ngụm cắn lấy bắp đùi Hoàng Tấn.
Hoàng Tấn ngã ngồi trên mặt đất mà kêu la thảm thiết.
Chuột khổng lồ táp trúng liền trở về sương trắng, rất nhanh đã quay lại, lại nhảy vọt tới, một ngụm cắn lấy cánh tay Hoàng Tấn.
Hoàng Tấn kêu gào càng thảm tiết.
La Bích Kiều bước vào phòng ngủ Hoàng Tấn, nghe thấy Hoàng Tấn kêu thảm thiết bên ngoài cửa sổ, nhịn không được đi tới quan sát tình huống bên ngoài.
Phát hiện Hoàng Tấn đang ngồi gần cửa sổ, cả người đầy máu càng không ngừng kêu thảm thiết.
"Cứu tôi...! " Hoàng Tấn mở miệng cầu cứu La Bích Kiều.
La Bích Kiều cảm giác tình huống không ổn, quyết định đóng cửa sổ lại.
Đúng vào lúc này, chuột khổng lồ lại vọt ra, lại cắn lấy cánh tay còn lại của Hoàng Tấn.
Hoàng Tấn thấy La Bích Kiều muốn đóng cửa sổ, không khỏi phẫn nộ cùng tuyệt vọng tới cực điểm, không biết là hắn lấy dũng khí từ đâu, ngay khi chuột khổng lồ đớp lấy cánh tay, hắn không có kêu la thảm thiết, mà là dùng hết sức toàn thân chụp lấy con chuột khổng lồ, hơn nữa......Ném vào cửa sổ vẫn chưa được La Bích Kiều đóng lại hoàn toàn.
Trong phòng ngủ lập tức truyền đến tiếng kêu thảm của La Bích Kiều.
Rốt cuộc Hoàng Tấn mới cảm thấy dễ chịu hơn.
Trong sương mù, lại có một con chuột khổng lồ bị đánh thức, vừa mới nghe thấy mùi máu của Hoàng Tấn, hăng hái chạy vọt tới bên này.
......
Buổi sáng hừng đông vừa mới thức dậy, Quách Hạo Bằng cùng vợ hắn bước ra cửa, trên tay hai người là vũ khí tự chế, cái chảo, còn có chân ghế bị gọt thành mũi nhọn.
Cũng giống như Lý Đằng, bọn hắn không muốn ngồi chờ chết.
Sau khi ra ngoài chưa được bao lâu, bọn họ đã gặp phải một con chuột khổng lồ.
Vợ Quách Hạo Bằng bị cắn, Quách Hạo Bằng dùng chảo đập văng con chuột kia đi, sau đó đuổi theo dùng sức đánh tới tấp, thế nhưng vẫn để cho con chuột khổng lồ kia chạy thoát.
Những lớp sương trắng này trợ giúp cho lũ chuột khổng lồ điều kiện chạy trốn.
Không ở trong chỗ kín, dưới tình huống không có trang bị dò xét, muốn bắt nó gần như rất khó.
Quách Hạo Bằng đưa vợ hắn trở về căn nhà lớn.
Sau đó Quách Hạo Bằng lại xuất phát, rốt cuộc hắn đã tìm được căn nhà nhỏ săn thú.
Đáng tiếc, hắn không có đồng hồ hay điện thoại để tải ứng dụng.
Nhưng mà hắn cũng ý thức được có thể là săn giết chuột khổng lồ có liên quan tới chuyện đạt được chỉ số thời gian.
Hắn chọn cách ngu nhất, dùng thân làm mồi, dụ chuột khổng lồ vào phòng nhỏ săn bắt, lợi dụng không gian kín săn giết chuột khổng lồ.
Rốt cục hắn thành công săn giết con chuột khổng lồ đầu tiên.
Lấy được 1000 điểm chỉ số thời gian.
Thứ này cho hắn khích lệ cực lớn, bắt đầu săn giết mấy con khác.
Chẳng qua là hiệu suất thấp hơn Lý Đằng rất nhiều, hơn nữa rất không an toàn, trong quá trình săn giết, hắn bị chuột khổng lồ cắn nhiều lần bị thương.
Cũng may là ý chí của hắn đủ kiên định, cũng không có ngại khó mà từ bỏ.
......
Liễu Nhân trốn trong nhà nhỏ săn bắn, đã sợ hãi đã đến cực hạn.
Lý Đằng vươn tay tay ôm lấy nàng, nhưng chuyện này cũng không giúp cho nàng tìm lại cảm giác an toàn.
Thời gian, từng phút từng giây mà tới gần 12 giờ trưa.
Cách 100 mét bên trái là chỗ căn nhà nhỏ săn bắn, rõ ràng chính là căn phòng đi thẳng mới nhìn thấy!
Xác chết bầy chuột khổng lồ bên trong đã chứng minh mọi chuyện.
Mỗi con chuột khổng lồ đều do Lý Đằng đánh chết, cho nên Lý Đằng nhớ rõ vị trí đặt xác.
Bởi thế nên hắn khẳng định.
Căn nhà lớn, bất luận là đi tới phương hướng nào đều sẽ gặp căn nhà nhỏ
Hơn nữa còn là một căn nhà nhỏ giống hệt nhau!
Không chỉ là vòng lặp không gian, còn bị bóp méo.
"Đã xảy ra chuyện gì...? " Hiển nhiên Liễu Nhân cũng phát hiện ra vấn đề.
"Nếu không, hôm nay chúng ta liền trốn ở đây." Lý Đằng nói nhỏ với Liễu Nhân.
Trong toàn bộ khu vực này, chỉ có hai căn nhà, một căn nhà lớn, một căn nhà nhỏ.
Còn lại, tất cả đều tràn ngập sương mù, hơn nữa ngoại trừ sương mù ra, không có mặt đất nào hác.
Lúc trước Lý Đằng cũng dùng búa nện thử, sàn nhà ở đây vô cùng cứng rắn, hắn dùng búa nện cũng không xi nhê, cho nên cũng đừng hy vọng có thể đào ra một cái hang hay gì đó để che chắn.
"Chúng ta thử về căn nhà lớn, nói không chừng bên phải có lối ra?" Liễu Nhân nói với Lý Đằng.
"Bên phải? Hiện tại bên trái chúng ta có một căn nhà lớn, thật ra lúc này chúng ta cũng đang ở bên phải căn nhà lớn, ở chỗ này bên trái chính là bên phải, bên phải chính là bên trái." Lý Đằng cảm thấy thử tiếp cũng vô ích.
Liễu Nhân vẫn cố kiên trì, hơn nữa còn có đủ thời gian, hiện tại Lý Đằng cũng không có chuyện gì để làm, vì vậy dẫn nàng trở về căn phòng lớn, sau đó lại đi qua bên phải.
Quả nhiên, lại nhìn thấy căn phòng nhỏ.
"Căn nhà lớn chỗ này cũng không phải căn nhà lớn chúng ta ở lúc đầu, em cảm thấy chúng ta cần trở về căn nhà lúc đầu, rồi mới đi về trái hoặc phải." Liễu Nhân lại đưa ra ý tưởng mới.
Lý Đằng nhìn thời gian trên vách tường, đồng ý thí nghiệm của nàng, vì vậy lại trở về căn nhà lớn phía trái, tiếp đó chạy về căn nhà nhỏ, sau đó tiếp tục men theo lộ trình lúc tới đây, về tới căn nhà lớn lúc đầu mà Liễu Nhân nói, sau đó lại thử đi qua trái.
Vẫn là căn nhà nhỏ kia.
"Còn muốn thử nữa không?" Lý Đằng hỏi Liễu Nhân một tiếng.
"Không cần." Liễu Nhân đã hoàn toàn tuyệt vọng.
Còn 20 phút là đến trưa, một màn ngày hôm qua sẽ tái diễn sao?
"Đúng rồi, vũ khí này của anh, có thể phá cửa tầng hầm hay không? Có lẽ chúng ta có thể trốn vào tầng hầm." Liễu Nhân nhớ ra điều gì.
"Được rồi, chúng ta quay về căn nhà lớn thí nghiệm thử xem." Lý Đằng lôi kéo Liễu Nhân rời khỏi căn nhà nhỏ, hắn vừa xem đồng hồ vừa dẫn theo Liễu Nhân chạy trở về căn nhà lớn.
Trên đường có một con chuột khổng lồ đuổi theo bọn họ, bị Lý Đằng nện cho một búa xí lắc léo, rất nhanh hai người đã trở về căn nhà lớn.
Vừa mới vào nhà, Lý Đằng trực tiếp chạy tới tầng hầm, dùng búa sắt nện mạnh vào cánh cửa.
Vô dụng, nện không ra.
Lưới trên lầu cũng thế, nện không ra.
Có vẻ như thiết lập của kịch bản, là nhất định phải tìm được chìa khóa thì mới có thể mở ra 2 lối đi này.
Hai người lại trở ra, đi tới căn phòng nhỏ.
Sau đó, chờ đợi vận mạng phán quyết.
......
Buổi sáng, Cao Phi theo đề nghị Elsa, một mình ra cửa.
Kết quả bị chuột khổng lồ đớp cho một miếng chảy máu lênh láng, kêu thảm chạy thoát trở về.
Lúc Elsa đóng cửa, nhưng mà luống cuống tay chân thả chuột khổng lồ vào nhà.
Sau đó Elsa cũng bị cắn cho máu chảy đầm đìa, kêu gào thảm thiết.
Chuột mập cắn hai người bị thương, chạy toán loạn trong phòng, cuối cùng chui vào cửa sắt trên lầu rồi biến mất.
Hai người bị thương nghiêm trọng, cho tới trưa đều trải qua tiếng kêu thảm thiết.
......
La Bích Kiều bị tra tấn nửa ngày hôm qua, hôm nay tâm tình rất tệ.
Hoàng Tấn khoá chặt cửa phòng ngủ, để tránh bị La Bích Kiều tra tấn mình hả giận.
Thế nhưng, hiển nhiên La Bích Kiểu cũng không có buông tha Hoàng Tấn, nàng cầm theo một chiếc ghế, nện mạnh vào cửa phòng ngủ Hoàng Tấn.
Cửa phòng ngủ làm bằng gỗ, khóa bình thường, bị nện vài cái, rất nhanh đã bị đập mở
Mang theo sợ hãi cực độ, Hoàng Tấn mở cửa sổ phòng ngủ ra, sau đó từ cửa sổ nhảy ra khỏi căn nhà lớn.
Rất nhanh, một con chuột khổng lồ ngửi thấy mùi Hoàng Tấn, vọt ra khỏi sương mù trắng, một ngụm cắn lấy bắp đùi Hoàng Tấn.
Hoàng Tấn ngã ngồi trên mặt đất mà kêu la thảm thiết.
Chuột khổng lồ táp trúng liền trở về sương trắng, rất nhanh đã quay lại, lại nhảy vọt tới, một ngụm cắn lấy cánh tay Hoàng Tấn.
Hoàng Tấn kêu gào càng thảm tiết.
La Bích Kiều bước vào phòng ngủ Hoàng Tấn, nghe thấy Hoàng Tấn kêu thảm thiết bên ngoài cửa sổ, nhịn không được đi tới quan sát tình huống bên ngoài.
Phát hiện Hoàng Tấn đang ngồi gần cửa sổ, cả người đầy máu càng không ngừng kêu thảm thiết.
"Cứu tôi...! " Hoàng Tấn mở miệng cầu cứu La Bích Kiều.
La Bích Kiều cảm giác tình huống không ổn, quyết định đóng cửa sổ lại.
Đúng vào lúc này, chuột khổng lồ lại vọt ra, lại cắn lấy cánh tay còn lại của Hoàng Tấn.
Hoàng Tấn thấy La Bích Kiều muốn đóng cửa sổ, không khỏi phẫn nộ cùng tuyệt vọng tới cực điểm, không biết là hắn lấy dũng khí từ đâu, ngay khi chuột khổng lồ đớp lấy cánh tay, hắn không có kêu la thảm thiết, mà là dùng hết sức toàn thân chụp lấy con chuột khổng lồ, hơn nữa......Ném vào cửa sổ vẫn chưa được La Bích Kiều đóng lại hoàn toàn.
Trong phòng ngủ lập tức truyền đến tiếng kêu thảm của La Bích Kiều.
Rốt cuộc Hoàng Tấn mới cảm thấy dễ chịu hơn.
Trong sương mù, lại có một con chuột khổng lồ bị đánh thức, vừa mới nghe thấy mùi máu của Hoàng Tấn, hăng hái chạy vọt tới bên này.
......
Buổi sáng hừng đông vừa mới thức dậy, Quách Hạo Bằng cùng vợ hắn bước ra cửa, trên tay hai người là vũ khí tự chế, cái chảo, còn có chân ghế bị gọt thành mũi nhọn.
Cũng giống như Lý Đằng, bọn hắn không muốn ngồi chờ chết.
Sau khi ra ngoài chưa được bao lâu, bọn họ đã gặp phải một con chuột khổng lồ.
Vợ Quách Hạo Bằng bị cắn, Quách Hạo Bằng dùng chảo đập văng con chuột kia đi, sau đó đuổi theo dùng sức đánh tới tấp, thế nhưng vẫn để cho con chuột khổng lồ kia chạy thoát.
Những lớp sương trắng này trợ giúp cho lũ chuột khổng lồ điều kiện chạy trốn.
Không ở trong chỗ kín, dưới tình huống không có trang bị dò xét, muốn bắt nó gần như rất khó.
Quách Hạo Bằng đưa vợ hắn trở về căn nhà lớn.
Sau đó Quách Hạo Bằng lại xuất phát, rốt cuộc hắn đã tìm được căn nhà nhỏ săn thú.
Đáng tiếc, hắn không có đồng hồ hay điện thoại để tải ứng dụng.
Nhưng mà hắn cũng ý thức được có thể là săn giết chuột khổng lồ có liên quan tới chuyện đạt được chỉ số thời gian.
Hắn chọn cách ngu nhất, dùng thân làm mồi, dụ chuột khổng lồ vào phòng nhỏ săn bắt, lợi dụng không gian kín săn giết chuột khổng lồ.
Rốt cục hắn thành công săn giết con chuột khổng lồ đầu tiên.
Lấy được 1000 điểm chỉ số thời gian.
Thứ này cho hắn khích lệ cực lớn, bắt đầu săn giết mấy con khác.
Chẳng qua là hiệu suất thấp hơn Lý Đằng rất nhiều, hơn nữa rất không an toàn, trong quá trình săn giết, hắn bị chuột khổng lồ cắn nhiều lần bị thương.
Cũng may là ý chí của hắn đủ kiên định, cũng không có ngại khó mà từ bỏ.
......
Liễu Nhân trốn trong nhà nhỏ săn bắn, đã sợ hãi đã đến cực hạn.
Lý Đằng vươn tay tay ôm lấy nàng, nhưng chuyện này cũng không giúp cho nàng tìm lại cảm giác an toàn.
Thời gian, từng phút từng giây mà tới gần 12 giờ trưa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.