Chiến Loạn, Nạn Đói, Ta Tích Trữ Hàng Hóa Giúp Đỡ Phiên Vương Xưng Bá Thiên Hạ
Chương 39: Vương Gia, Ngài Vừa Nói Gì Cơ?
Lâm Hỏa Hỏa
28/10/2024
“Ký chủ nghĩ sao?”
Lâm Tâm Nguyệt ngại ngùng cười: “Hay là tôi bỏ tiền khai thông được không?”
Hiện tại phí gas còn phải mở tài khoản, vậy cái này chắc cũng chẳng sao nhỉ?
Kết quả là hệ thống im bặt.
Biết rằng cách này không khả thi, cô chỉ có thể mở điện thoại lên tiếp tục tìm kiếm trên mạng.
Nói mới nhớ, hầu hết các thiết bị lọc nước đều cần có điện, kiểu lọc tự nhiên thực sự rất ít.
Nếu không còn cách nào khác thì đành phải mua than hoạt tính, thử các thiết bị lọc nước đơn giản nhất.
Dù sao, họ cũng phải đun nước trước khi uống.
Khi có điều kiện thì cô sẽ nghiên cứu năng lượng mặt trời, lắp đặt điện trực tiếp cho Hiên Viên Minh.
Nghĩ đến cảnh một đám người cổ đại nhìn đèn điện sáng trưng, sự chấn động kia chắc chắn không thể diễn tả bằng lời, như vậy còn sợ không có giá trị tín ngưỡng sao?
Lão tổ tông: “Ta đã mua than hoạt tính cần thiết cho việc lọc nước, ngày mai sẽ gửi cho các ngươi cùng với sách hướng dẫn. Lúc đó, các ngươi tự nghiên cứu!”
Lão tổ tông: “Tạm thời ta sẽ đổ đầy nước vào hồ chứa cho các ngươi.”
Hiên Viên Minh: “!??”
Hiên Viên Minh: “?!?”
“Lão tổ tông, người nói thật chứ? Người bảo sẽ đổ đầy hồ chứa cho chúng ta à? Ở đây, hồ chứa rất lớn, cần rất nhiều nước đó.”
Hiên Viên Minh phấn khích đứng bật dậy, nhưng đứng dậy quá nhanh khiến đầu gối hắn va mạnh vào chân bàn, mặc dù đau điếng nhưng hắn cũng chẳng để tâm.
Hồ chứa nước Ung thành, theo ghi chép hàng trăm năm qua chưa từng bị cạn khô.
Thế nhưng đợt hạn hán này quá khốc liệt, đến đầu năm ngoái cuối cùng hồ cũng không còn chịu nổi.
Người dân Ung thành mười phần thì chết chín, nguyên nhân lớn là vì hồ chứa nước đã khô cạn.
Tin nhắn của Lâm Tâm Nguyệt gửi đến không ai nghe được, nhưng lời của Hiên Viên Minh thì mọi người lại nghe rõ ràng!
Mọi người trong lều trố mắt, há hốc miệng vì kinh ngạc, không dám tin vào những gì mình vừa nghe được.
“Vương gia, ngài vừa nói gì cơ?”
Quân sư Âu Dương Trí là người phản ứng đầu tiên, quăng chiếc quạt lông gà xuống, bước vội đến trước mặt Hiên Viên Minh, hai tay nắm chặt lấy cánh tay hắn, chẳng còn quan tâm đến tôn ti nữa: “Ngài nói sẽ đổ đầy hồ chứa Ung thành à?”
“Lão tổ tông nói vậy sao? Lão tổ tông thật sự nói sẽ đổ đầy hồ Ung thành à?”
“Không thể nào, hoàn toàn không thể xảy ra! Đừng nói là đổ đầy hồ chứa, ngay cả đổ đầy tất cả bể nước lớn nhỏ của chúng ta thôi thì ta cũng không tin!”
Lâm Tâm Nguyệt ngại ngùng cười: “Hay là tôi bỏ tiền khai thông được không?”
Hiện tại phí gas còn phải mở tài khoản, vậy cái này chắc cũng chẳng sao nhỉ?
Kết quả là hệ thống im bặt.
Biết rằng cách này không khả thi, cô chỉ có thể mở điện thoại lên tiếp tục tìm kiếm trên mạng.
Nói mới nhớ, hầu hết các thiết bị lọc nước đều cần có điện, kiểu lọc tự nhiên thực sự rất ít.
Nếu không còn cách nào khác thì đành phải mua than hoạt tính, thử các thiết bị lọc nước đơn giản nhất.
Dù sao, họ cũng phải đun nước trước khi uống.
Khi có điều kiện thì cô sẽ nghiên cứu năng lượng mặt trời, lắp đặt điện trực tiếp cho Hiên Viên Minh.
Nghĩ đến cảnh một đám người cổ đại nhìn đèn điện sáng trưng, sự chấn động kia chắc chắn không thể diễn tả bằng lời, như vậy còn sợ không có giá trị tín ngưỡng sao?
Lão tổ tông: “Ta đã mua than hoạt tính cần thiết cho việc lọc nước, ngày mai sẽ gửi cho các ngươi cùng với sách hướng dẫn. Lúc đó, các ngươi tự nghiên cứu!”
Lão tổ tông: “Tạm thời ta sẽ đổ đầy nước vào hồ chứa cho các ngươi.”
Hiên Viên Minh: “!??”
Hiên Viên Minh: “?!?”
“Lão tổ tông, người nói thật chứ? Người bảo sẽ đổ đầy hồ chứa cho chúng ta à? Ở đây, hồ chứa rất lớn, cần rất nhiều nước đó.”
Hiên Viên Minh phấn khích đứng bật dậy, nhưng đứng dậy quá nhanh khiến đầu gối hắn va mạnh vào chân bàn, mặc dù đau điếng nhưng hắn cũng chẳng để tâm.
Hồ chứa nước Ung thành, theo ghi chép hàng trăm năm qua chưa từng bị cạn khô.
Thế nhưng đợt hạn hán này quá khốc liệt, đến đầu năm ngoái cuối cùng hồ cũng không còn chịu nổi.
Người dân Ung thành mười phần thì chết chín, nguyên nhân lớn là vì hồ chứa nước đã khô cạn.
Tin nhắn của Lâm Tâm Nguyệt gửi đến không ai nghe được, nhưng lời của Hiên Viên Minh thì mọi người lại nghe rõ ràng!
Mọi người trong lều trố mắt, há hốc miệng vì kinh ngạc, không dám tin vào những gì mình vừa nghe được.
“Vương gia, ngài vừa nói gì cơ?”
Quân sư Âu Dương Trí là người phản ứng đầu tiên, quăng chiếc quạt lông gà xuống, bước vội đến trước mặt Hiên Viên Minh, hai tay nắm chặt lấy cánh tay hắn, chẳng còn quan tâm đến tôn ti nữa: “Ngài nói sẽ đổ đầy hồ chứa Ung thành à?”
“Lão tổ tông nói vậy sao? Lão tổ tông thật sự nói sẽ đổ đầy hồ Ung thành à?”
“Không thể nào, hoàn toàn không thể xảy ra! Đừng nói là đổ đầy hồ chứa, ngay cả đổ đầy tất cả bể nước lớn nhỏ của chúng ta thôi thì ta cũng không tin!”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.