Chương 231: Bàn bạc về chuyện đại lý vắc-xin phòng bệnh
Bạch Ngọc Cầu Hà
13/05/2021
| Lúc này, ở câu lạc bộ Lam Điều.
Hai người Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân đang uống rượu, trao đổi xem làm thế nào để giành được quyền sản xuất và tiêu thụ vắc-xin phòng bệnh ung thư gan từ trong tay của Hoa Đà điên?
Chúc Cửu Linh cười híp mắt nói: "Căn cứ theo tin tức mới nhất mà tôi nhận được, ngày mai giáo sư Giang Hoa Đà điên sẽ đến thành phố Trung Hải thăm bạn."
"Tôi điều tra được, cơ sở nghiên cứu y học kia của giáo sư Giang là cơ sở nghiên cứu tư nhân, không có liên quan tới nhà nước"
"Nói cách khác, giáo sư Giang không có chỗ dựa từ phía chính quyền, vậy chúng ta nhất định sẽ lấy được vắc-xin phòng bệnh ung thư gan trong tay ông ta."
Hai mắt Lục Thanh Vân cũng sáng lên, cậu ta hưng phấn nói: "Cậu Chúc, cậu tính làm thế nào?"
Chúc Cửu Linh mỉm cười nói: "Nhân lúc tin tức giáo sư Giang nghiên cứu ra vắc-xin phòng bệnh ung thư gan còn chưa hoàn toàn lan truyền trong giới y học, tôi định ra tay trước để giành lấy lợi thế." Nhớ quay lại đọc tiếp tại T amlinh2 47 nhé
Lục Thanh Vân hưng phấn nói: "Được, nếu có thể lấy được toàn quyền đại lý vắc-xin phòng bệnh ung thư gan, vậy hai nhà chúng ta sẽ phát tài. Muốn trở thành gia tộc hàng đầu ở Hoa Hạ, thậm chí trở thành gia tộc nổi tiếng trên thế giới cũng là chuyện trong tầm tay"
Ngày hôm sau, giáo sư Giang Hoa Đà điển chỉ dẫn theo một trợ lý nam đi cùng, đúng giờ xuất hiện ở lối ra của sân bay Trung Hải.
Lần này, giáo sư Giang đến Trung Hải vì hai nguyên nhân.
Nguyên nhân thứ nhất là ông ấy muốn tới Trung Hải gặp mặt và nói chuyện với Trần Ninh, tỉnh giao quyền sản xuất và tiêu thụ vắc-xin phòng bệnh ung thư gan cho Trần Ninh.
Nguyên nhân thứ hai là ông ấy muốn đến đại học Trung Hải, thăm cháu gái Giang Dung đang học ở đây.
Giáo sư Giang tới Trung Hải cũng không báo trước cho Trần Ninh biết. Ông ấy định gặp cháu gái trước, sau đó mới tới thăm Trần Ninh.
Nhưng ông ấy mới dẫn theo trợ lý ra khỏi sân bay, đã có hai người thanh niên mặc quần áo sang trọng, dẫn theo mười mấy người thuộc hạ mặc vest và đi giày da chặn lối đi của hai người bọn họ.
Hai người thanh niên mặc quần áo sang trọng này không phải là ai khác, người mặc bộ vest Versace màu trắng chính là Chúc Cửu Linh, người mặc bộ vest Armani màu đen chính là Lục Thanh Vân.
Chúc Cửu Linh vừa giơ tay tính bắt tay giáo sư Giang vừa cười híp mắt nói: "Chào giáo sư Giang, chúng tôi chờ ông đã lâu rồi."
Giáo sư Giang không bắt tay Chúc Cửu Linh mà nghi ngờ hỏi: "Các người là ai? Chẳng lẽ Trần Ninh biết tôi tới Trung Hải, phái các ngươi tới đón tôi à?"
Trần Ninh?
Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân không khỏi liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đầy nghi ngờ.
Hai người bọn họ rất nhanh đã hiểu ra, Trần Ninh cũng biết chuyện giáo sư Giang nghiên cứu ra vắc-xin phòng bệnh ung thư gan, thậm chí còn từng liên lạc với giáo sư Giang, muốn giành được quyền đại lý.
Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân đều cảm thấy bị uy hiếp, nhưng hai người không quá để ý tới Trần Ninh.
Dù sao hai nhà bọn họ đều là trụ cột của Giang Nam, thể lực trải rộng ở phương nam. Trần Ninh còn chưa có tư cách đối đầu với bọn họ.
Bọn họ nhất định phải lấy được quyền đại lý vắc-xin phòng bệnh ung thư gan của giáo sư Giang.
Chúc Cửu Linh cười nhạt nói: "Giáo sư Giang, chúng tôi không phải là người của Trần Ninh"
Lục Thanh Vân cũng cười híp mắt nói: "Xin cho chúng tôi được giới thiệu một chút. Anh ấy là cậu cả nhà họ Chúc ở phương nam, Chúc Cửu Linh. Tôi là con cháu nhà họ Lục, tên là Lục Thanh Vân."
Nhà họ Chúc và nhà họ Lục vẫn có danh tiếng không nhỏ ở phương nam.
Hoa Đà điên Giang Nam Phong cũng từng nghe nói về hai gia tộc này.
Ông ấy bình tĩnh nói: "Hóa ra là cậu Chúc và cậu Lục. Hai cậu đúng là thần thông quảng đại, lại có thể điều tra ra được hành trình của tôi, còn đặc biệt ở đây chờ tôi nữa. Không biết hai cậu có gì dạy bảo?".
Lục Thanh Vân mỉm cười nói: "Dạy bảo thì không dám nhận. Hai nhà chúng tôi biết giáo sư Giang đã nghiên cứu ra vắc-xin phòng bệnh ung thư gan. Lần này chúng tôi tới đặc biệt mời ông tới bàn bạc về chuyện để hai nhà chúng tôi làm đại lý vắc-xin phòng bệnh"
Hai người Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân đang uống rượu, trao đổi xem làm thế nào để giành được quyền sản xuất và tiêu thụ vắc-xin phòng bệnh ung thư gan từ trong tay của Hoa Đà điên?
Chúc Cửu Linh cười híp mắt nói: "Căn cứ theo tin tức mới nhất mà tôi nhận được, ngày mai giáo sư Giang Hoa Đà điên sẽ đến thành phố Trung Hải thăm bạn."
"Tôi điều tra được, cơ sở nghiên cứu y học kia của giáo sư Giang là cơ sở nghiên cứu tư nhân, không có liên quan tới nhà nước"
"Nói cách khác, giáo sư Giang không có chỗ dựa từ phía chính quyền, vậy chúng ta nhất định sẽ lấy được vắc-xin phòng bệnh ung thư gan trong tay ông ta."
Hai mắt Lục Thanh Vân cũng sáng lên, cậu ta hưng phấn nói: "Cậu Chúc, cậu tính làm thế nào?"
Chúc Cửu Linh mỉm cười nói: "Nhân lúc tin tức giáo sư Giang nghiên cứu ra vắc-xin phòng bệnh ung thư gan còn chưa hoàn toàn lan truyền trong giới y học, tôi định ra tay trước để giành lấy lợi thế." Nhớ quay lại đọc tiếp tại T amlinh2 47 nhé
Lục Thanh Vân hưng phấn nói: "Được, nếu có thể lấy được toàn quyền đại lý vắc-xin phòng bệnh ung thư gan, vậy hai nhà chúng ta sẽ phát tài. Muốn trở thành gia tộc hàng đầu ở Hoa Hạ, thậm chí trở thành gia tộc nổi tiếng trên thế giới cũng là chuyện trong tầm tay"
Ngày hôm sau, giáo sư Giang Hoa Đà điển chỉ dẫn theo một trợ lý nam đi cùng, đúng giờ xuất hiện ở lối ra của sân bay Trung Hải.
Lần này, giáo sư Giang đến Trung Hải vì hai nguyên nhân.
Nguyên nhân thứ nhất là ông ấy muốn tới Trung Hải gặp mặt và nói chuyện với Trần Ninh, tỉnh giao quyền sản xuất và tiêu thụ vắc-xin phòng bệnh ung thư gan cho Trần Ninh.
Nguyên nhân thứ hai là ông ấy muốn đến đại học Trung Hải, thăm cháu gái Giang Dung đang học ở đây.
Giáo sư Giang tới Trung Hải cũng không báo trước cho Trần Ninh biết. Ông ấy định gặp cháu gái trước, sau đó mới tới thăm Trần Ninh.
Nhưng ông ấy mới dẫn theo trợ lý ra khỏi sân bay, đã có hai người thanh niên mặc quần áo sang trọng, dẫn theo mười mấy người thuộc hạ mặc vest và đi giày da chặn lối đi của hai người bọn họ.
Hai người thanh niên mặc quần áo sang trọng này không phải là ai khác, người mặc bộ vest Versace màu trắng chính là Chúc Cửu Linh, người mặc bộ vest Armani màu đen chính là Lục Thanh Vân.
Chúc Cửu Linh vừa giơ tay tính bắt tay giáo sư Giang vừa cười híp mắt nói: "Chào giáo sư Giang, chúng tôi chờ ông đã lâu rồi."
Giáo sư Giang không bắt tay Chúc Cửu Linh mà nghi ngờ hỏi: "Các người là ai? Chẳng lẽ Trần Ninh biết tôi tới Trung Hải, phái các ngươi tới đón tôi à?"
Trần Ninh?
Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân không khỏi liếc mắt nhìn nhau, trong mắt đầy nghi ngờ.
Hai người bọn họ rất nhanh đã hiểu ra, Trần Ninh cũng biết chuyện giáo sư Giang nghiên cứu ra vắc-xin phòng bệnh ung thư gan, thậm chí còn từng liên lạc với giáo sư Giang, muốn giành được quyền đại lý.
Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân đều cảm thấy bị uy hiếp, nhưng hai người không quá để ý tới Trần Ninh.
Dù sao hai nhà bọn họ đều là trụ cột của Giang Nam, thể lực trải rộng ở phương nam. Trần Ninh còn chưa có tư cách đối đầu với bọn họ.
Bọn họ nhất định phải lấy được quyền đại lý vắc-xin phòng bệnh ung thư gan của giáo sư Giang.
Chúc Cửu Linh cười nhạt nói: "Giáo sư Giang, chúng tôi không phải là người của Trần Ninh"
Lục Thanh Vân cũng cười híp mắt nói: "Xin cho chúng tôi được giới thiệu một chút. Anh ấy là cậu cả nhà họ Chúc ở phương nam, Chúc Cửu Linh. Tôi là con cháu nhà họ Lục, tên là Lục Thanh Vân."
Nhà họ Chúc và nhà họ Lục vẫn có danh tiếng không nhỏ ở phương nam.
Hoa Đà điên Giang Nam Phong cũng từng nghe nói về hai gia tộc này.
Ông ấy bình tĩnh nói: "Hóa ra là cậu Chúc và cậu Lục. Hai cậu đúng là thần thông quảng đại, lại có thể điều tra ra được hành trình của tôi, còn đặc biệt ở đây chờ tôi nữa. Không biết hai cậu có gì dạy bảo?".
Lục Thanh Vân mỉm cười nói: "Dạy bảo thì không dám nhận. Hai nhà chúng tôi biết giáo sư Giang đã nghiên cứu ra vắc-xin phòng bệnh ung thư gan. Lần này chúng tôi tới đặc biệt mời ông tới bàn bạc về chuyện để hai nhà chúng tôi làm đại lý vắc-xin phòng bệnh"
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.