Chương 1116
Bạch Ngọc Cầu Hà
25/08/2021
La Trí Tuyền mặt không cảm giác, ánh mắt lạnh lùng, làm ai nấy đều thấy được dưới bề ngoài lạnh lùng của ông ta, là thương tâm, là tức giận.
Đội trưởng cảnh vệ La Chính Dương của ông ta tới, thấp giọng nói: “Lão gia, phu nhân, nén bi thương, tang lễ của thiếu gia còn cần hai người điều khiển tổ chức như thế nào?”
La Trí Tuyền lạnh lùng nói: “Đơn giản tất cả!”
La Chính Dương vội vàng nói: “Dạ, thuộc hạ biết, vậy thì đi làm đi.”
Bản thân La gia cũng biết, cái chết của La Văn Nhạc, cùng Hạng gia không thoát được liên quan.
Hơn nữa, bọn họ cũng biết La Văn Nhạc là bởi vì cái gì mà trêu chọc đến Hạng gia.
Tự biết đuối lý, vì vậy mặc dù La gia rất tức giận, nhưng bọn họ cũng không tiện phát tác.
Cộng thêm gần đây tổng tuyển cử vừa mới bắt đầu, La lão vẫn là người được dự đoán có năng lực cạnh tranh nhất trong lần này.
Cho nên La gia không trắng trợn tổ chức tang lễ của La Văn Nhạc, tất cả đều đơn giản.
Thậm chí, báo tang cũng không báo bạn bè đồng nghiệp, cũng không báo môn sinh cố lại, chỉ báo những thân thích thân cận nhất.
Tang lễ của La Văn Nhạc, cử hành ở nhà tang lễ Đa Phúc.
Rất nhiều người không có được thông báo, đều rồi rít tới phúng viếng.
Có vài người không tới, cũng gửi vòng hoa tới, bày tỏ tiếc thương.
La Trí Tuyền cùng vợ Tống Đông Linh, cùng tất cả gia quyến, nghênh đón đông đảo các tân khách tới phúng viếng.
Tống Đông Linh đã sớm khóc chết đi sống lại, người cũng khóc không còn thoi thóp một hơi.
La Trí Tuyền suy cho cùng là ông lão gặp qua gió to sóng lớn, lúc này mặc dù đau buồn, nhưng còn duy trì lý trí cùng lễ nghi cơ bản.
Ông ta thấp giọng hỏi đội trưởng cảnh vệ La Chính Dương bên người: “Trần Ninh có tới qua không?”
La Chính Dương lập tức trả lời nói: “Thiếu soái chưa có tới, nhưng ngài ấy phái người đưa vòng hoa tới.”
La Trí Tuyền trầm mặc hai giây: “Thiếu soái chính nhân quân tử!”
Thời điểm La Trí Tuyền biết được Trần Ninh ở trong cuộc tổng tuyển cử lần này, ủng hộ Hoàng Càn, mà không ủng hộ ông ta, ông ta thật sự rất tức giận.
Nhưng, ông ta không ngờ, con trai ông ta lần lượt hại Trần Ninh.
Con trai ông ta chết, Trần Ninh còn đưa vòng hoa tới.
Khiến ông ta không nhịn được có chút xúc động.
Chọt, ông ta nhớ ra cái gì đó, thấp giọng dò hỏi: “Quốc chủ cùng Quốc chủ phu nhân, bọn họ có thông báo chúng ta bên này, bày tỏ sẽ đến tham gia tang lễ không?”
La Chính Dương lắc đầu một cái: “Thuộc hạ không nhận được thông báo liên quan.”
Vậy là không có!
Nếu không, hành trình của Quốc chủ cùng Quốc chủ phu nhân, nhất định sẽ thông báo trước.
Ông ta không nhịn được lại hỏi: “Vậy Quốc chủ cùng Quốc chủ phu nhân, có gửi hoa vòng hay cái gì tới hay không?”
La Chính Dương như cũ lắc đầu: “Cũng không có!”
La Trí Tuyền không nhịn được có chút thất vọng.
Đây cũng không phải một tín hiệu tốt.
Xem ra, Quốc chủ là tức giận, chuyện này của con trai ông ta, cuối cùng cũng dính líu đến ông ta.
Không biết có ảnh hưởng sự ủng hộ của Quốc chủ đối với ông ta hay không.
Nếu như mắt đi sự ủng hộ của Quốc chủ, dự định ông ta muốn đánh bại Hạng Thành, thắng được lần này, sợ rằng rất khó.
Ngay vào lúc này, cửa đồng phía ngoài bỗng nhiên cao giọng hô: “Khách quý đến.”
Ngay sau đó, chỉ thấy đến một người mặc áo khoác màu xám tro, hai người đàn ông mang tóc muôi tiêu, mang nhóm lớn thuộc hạ mặc âu phục, không nhanh không chậm đi tới.
Hai người đàn ông mang tóc muối tiêu này, trên người có một loại khí chất bất đồng, không nộ mà uy.
Hiện trường mọi người thấy lão nhân này, cũng không nhịn được lộ ra khiếp sợ biểu tình.
Hạng lão!
Hạng lão lại tới.
Chẳng những hiện trường mọi người cảm thấy chắn động, ngay cả La Trí Tuyền cũng lộ ra một biểu tình không dám tin.
Có điều, La Trí Tuyền rất nhanh liền khôi phục bình thường.
Hạng lão lên thắp nhang, sau đó vô tình hay hữu ý nhìn thi thể La Văn Nhạc trong quan tài bên trong linh đường một cái, ánh mắt chỗ sâu thoáng qua một dáng vẻ khác lạ.
Đội trưởng cảnh vệ La Chính Dương của ông ta tới, thấp giọng nói: “Lão gia, phu nhân, nén bi thương, tang lễ của thiếu gia còn cần hai người điều khiển tổ chức như thế nào?”
La Trí Tuyền lạnh lùng nói: “Đơn giản tất cả!”
La Chính Dương vội vàng nói: “Dạ, thuộc hạ biết, vậy thì đi làm đi.”
Bản thân La gia cũng biết, cái chết của La Văn Nhạc, cùng Hạng gia không thoát được liên quan.
Hơn nữa, bọn họ cũng biết La Văn Nhạc là bởi vì cái gì mà trêu chọc đến Hạng gia.
Tự biết đuối lý, vì vậy mặc dù La gia rất tức giận, nhưng bọn họ cũng không tiện phát tác.
Cộng thêm gần đây tổng tuyển cử vừa mới bắt đầu, La lão vẫn là người được dự đoán có năng lực cạnh tranh nhất trong lần này.
Cho nên La gia không trắng trợn tổ chức tang lễ của La Văn Nhạc, tất cả đều đơn giản.
Thậm chí, báo tang cũng không báo bạn bè đồng nghiệp, cũng không báo môn sinh cố lại, chỉ báo những thân thích thân cận nhất.
Tang lễ của La Văn Nhạc, cử hành ở nhà tang lễ Đa Phúc.
Rất nhiều người không có được thông báo, đều rồi rít tới phúng viếng.
Có vài người không tới, cũng gửi vòng hoa tới, bày tỏ tiếc thương.
La Trí Tuyền cùng vợ Tống Đông Linh, cùng tất cả gia quyến, nghênh đón đông đảo các tân khách tới phúng viếng.
Tống Đông Linh đã sớm khóc chết đi sống lại, người cũng khóc không còn thoi thóp một hơi.
La Trí Tuyền suy cho cùng là ông lão gặp qua gió to sóng lớn, lúc này mặc dù đau buồn, nhưng còn duy trì lý trí cùng lễ nghi cơ bản.
Ông ta thấp giọng hỏi đội trưởng cảnh vệ La Chính Dương bên người: “Trần Ninh có tới qua không?”
La Chính Dương lập tức trả lời nói: “Thiếu soái chưa có tới, nhưng ngài ấy phái người đưa vòng hoa tới.”
La Trí Tuyền trầm mặc hai giây: “Thiếu soái chính nhân quân tử!”
Thời điểm La Trí Tuyền biết được Trần Ninh ở trong cuộc tổng tuyển cử lần này, ủng hộ Hoàng Càn, mà không ủng hộ ông ta, ông ta thật sự rất tức giận.
Nhưng, ông ta không ngờ, con trai ông ta lần lượt hại Trần Ninh.
Con trai ông ta chết, Trần Ninh còn đưa vòng hoa tới.
Khiến ông ta không nhịn được có chút xúc động.
Chọt, ông ta nhớ ra cái gì đó, thấp giọng dò hỏi: “Quốc chủ cùng Quốc chủ phu nhân, bọn họ có thông báo chúng ta bên này, bày tỏ sẽ đến tham gia tang lễ không?”
La Chính Dương lắc đầu một cái: “Thuộc hạ không nhận được thông báo liên quan.”
Vậy là không có!
Nếu không, hành trình của Quốc chủ cùng Quốc chủ phu nhân, nhất định sẽ thông báo trước.
Ông ta không nhịn được lại hỏi: “Vậy Quốc chủ cùng Quốc chủ phu nhân, có gửi hoa vòng hay cái gì tới hay không?”
La Chính Dương như cũ lắc đầu: “Cũng không có!”
La Trí Tuyền không nhịn được có chút thất vọng.
Đây cũng không phải một tín hiệu tốt.
Xem ra, Quốc chủ là tức giận, chuyện này của con trai ông ta, cuối cùng cũng dính líu đến ông ta.
Không biết có ảnh hưởng sự ủng hộ của Quốc chủ đối với ông ta hay không.
Nếu như mắt đi sự ủng hộ của Quốc chủ, dự định ông ta muốn đánh bại Hạng Thành, thắng được lần này, sợ rằng rất khó.
Ngay vào lúc này, cửa đồng phía ngoài bỗng nhiên cao giọng hô: “Khách quý đến.”
Ngay sau đó, chỉ thấy đến một người mặc áo khoác màu xám tro, hai người đàn ông mang tóc muôi tiêu, mang nhóm lớn thuộc hạ mặc âu phục, không nhanh không chậm đi tới.
Hai người đàn ông mang tóc muối tiêu này, trên người có một loại khí chất bất đồng, không nộ mà uy.
Hiện trường mọi người thấy lão nhân này, cũng không nhịn được lộ ra khiếp sợ biểu tình.
Hạng lão!
Hạng lão lại tới.
Chẳng những hiện trường mọi người cảm thấy chắn động, ngay cả La Trí Tuyền cũng lộ ra một biểu tình không dám tin.
Có điều, La Trí Tuyền rất nhanh liền khôi phục bình thường.
Hạng lão lên thắp nhang, sau đó vô tình hay hữu ý nhìn thi thể La Văn Nhạc trong quan tài bên trong linh đường một cái, ánh mắt chỗ sâu thoáng qua một dáng vẻ khác lạ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.