Chương 896
Bạch Ngọc Cầu Hà
03/08/2021
“Ch của tôxinh đẹp tuyệt tràn, đẹp hơn cô gấp máy làn, có thể nói trời sinh một cặp với anh rễ tôi.”
Bắt kể Tiêu Dao đi đến đâu thì ai ai cũng đều sẽ cẩn thận từng li từng tí lấy lòng cô ta.
Thế mà không ngờ, ở đây lại b Đồng Kha không chút nể mặt mũi nào mắng lại!
Cô ta vừa ngạc nhiên vừa tức giận gằn: “CôI”
Trần Ninh nói: “Tiêu tiểu thư, cô đặc biệt đến tìm tôi, chẳng lẽ là để cãi lộn sao?”
Ngực của Tiêu Dao phập phòng lên xuống hai lần, cô ta buộc mình phải bình tĩnh tâm trạng lại, không so đo với Đồng Kha nữa.
Cô ta nheo mắt nói: “Chúng mình dù sao cũng là bạn bè mà đúng không? Biết anh đến Thủ đô nên em sang gặp anh thôi, chắc là được nhỉ?”
Trần Ninh cười nói: “Đương nhiên là được.”
Tiêu Dao nghe anh nói vậy thì vẻ mặt cũng nguôi phần nào giận.
Cô ta nói với Trần Ninh: “Tối nay em có hẹn một nhóm công chúa quyền thiếu đến Hỗ Viên xem trận đấu. Anh có muốn sang đó chơi cùng không?”
Hỗ Viên là một đấu trường quyền anh ngầm của chợ đen ở Thủ đô. Những vận động viên quyền anh ngầm hàng đầu của Hoa Hạ có lẽ đều tụ tập ở đây.
Những người có thể vào Hổ Viên để xem các cuộc đấu chợ đen về cơ bản đều là những người giàu có và quyền lực, nghe nói giá vé một người lên đến tận máy vạn.
Trần Ninh không có hứng thú với các cuộc thi đấu ở chợ.
đen, hơn nữa anh cũng cố ý muốn giữ khoảng cách với Tiêu Dao nên đã từ chối: “Tôi không có hứng thú lắm với các cuộc thi đấu quyền anh ở chợ đen. Tôi sẽ không đi đâu. Chúc mọi người chơi vui vẻ.”
Đường Bá An vẫn luôn chăm sóc đứa cháu trai này như con ruột của mình, cho nên trong công chúa quyền thiếu mọi người đều bảo rằng Đường Hạo là đứa con trai thứ hai của Đường Các lão, còn đặt cho Đường Hạo biệt danh là Đường Nhi..
Từ xưa, Quốc chủ Tần Hằng ngoài sáng trong tối đối đầu với nhóm Các lão Đường Bá An.
Trong đám công chúa quyền thiếu thì lại có Tiêu Dao và Đường Nh không ưa nhau, nên luôn đấu đá với nhau không ngừng Đêm nay, Tiêu Dao và Đường Nh đánh một ván cược rất lớn ở Hỗ Viên, hai bên đều muốn trần áp sự kiêu ngạo của người kia xuống.
Trần Ninh không có hứng thú lắm với những tranh chấp công chúa quyền thiếu này, nhưng khi nghe tin cháu trai của Đường Bá An cũng có tham gia vào thì anh lại nhớ tới việc lần trước Đường Bá An phái Lý Tấn Minh đến gây rồi với mình, sau đó còn thả Lạc Hoa ra chọc tức anh.
Nhắc đến mới thấy, Đường Các lão đã gạt chân anh máy.
lần mà anh vẫn chưa đáp lễ cho ông ta thì phải!
Khóe miệng Trần Ninh khẽ nhếch lên, nói với Tiêu Dao: “Nếu đêm nay náo nhiệt như vậy thì tôi đi mở mang tầm mắt một chút xem sao.”
Tiêu Dao nghe thấy vậy lập tức vui mừng nói: “Vốn đêm nay em không tự tin lắm, nhưng có anh đến cổ vũ nên em tự tin hơn gấp trăm lần.”
“bi thôi, lên xe của em đi.”
Trần Ninh hỏi Đồng Kha: “Em có muốn đi xem thử cho biết không?”
Đồng Kha vừa nhìn đã biết Tiêu Dao có ý với anh rẻ, nhưng cô ấy cũng không ngờ anh rẻ sẽ đồng ý đi xem trận đấu gì đó với Tiêu Dao, lúc này cô ấy lại nghe thấy Trần Ninh hỏi cô ấy có muốn đi xem cùng không?
Cô ấy không chút do dự nói: “Đương nhiên.”
Cô ấy nghĩ thầm trong lòng: Thủ đô là một nơi phồn hoa như thế, mình phải coi chừng anh rể giúp ch mình mới được.
Trần Ninh và Đồng Kha ngồi lên chiếc Porsche của Tiêu Dao.
Ngay sau đó, Tiêu Dao lái xe đưa hai người họ đến Hỗ Viên.
Trên đường đi, Trần Ninh tò mò hỏi Tiêu Dao: “Cô nói cô đặt cược lớn với Đường Hạo là đặt bao nhiêu?”
Tiêu Dao nhàn nhạt nói: “Tiền cược của hai bên đều là một trăm tỷ.”
Lời này vừa thốt ra, không chỉ có Đồng Kha ngây người, mà ngay cả Trần Ninh cũng sửng sốt: “Cô nhiều tiền đến vậy à?”
Tiểu Nghiêu lắc đầu: “Làm gì có, một đám tụi em người ba tỷ người năm tỷ, góp lại đấy chứ.”
“Nhóm của Đường Nh cũng góp lại mà có thôi!”
Trần Ninh không khỏi nói: “Hai nhóm công chúa quyền thiêu lân này thật sự không đêm xỉa gì nữa à. Nhất đnh phải đấu đá ngươi sống ta chết sao?”
Bắt kể Tiêu Dao đi đến đâu thì ai ai cũng đều sẽ cẩn thận từng li từng tí lấy lòng cô ta.
Thế mà không ngờ, ở đây lại b Đồng Kha không chút nể mặt mũi nào mắng lại!
Cô ta vừa ngạc nhiên vừa tức giận gằn: “CôI”
Trần Ninh nói: “Tiêu tiểu thư, cô đặc biệt đến tìm tôi, chẳng lẽ là để cãi lộn sao?”
Ngực của Tiêu Dao phập phòng lên xuống hai lần, cô ta buộc mình phải bình tĩnh tâm trạng lại, không so đo với Đồng Kha nữa.
Cô ta nheo mắt nói: “Chúng mình dù sao cũng là bạn bè mà đúng không? Biết anh đến Thủ đô nên em sang gặp anh thôi, chắc là được nhỉ?”
Trần Ninh cười nói: “Đương nhiên là được.”
Tiêu Dao nghe anh nói vậy thì vẻ mặt cũng nguôi phần nào giận.
Cô ta nói với Trần Ninh: “Tối nay em có hẹn một nhóm công chúa quyền thiếu đến Hỗ Viên xem trận đấu. Anh có muốn sang đó chơi cùng không?”
Hỗ Viên là một đấu trường quyền anh ngầm của chợ đen ở Thủ đô. Những vận động viên quyền anh ngầm hàng đầu của Hoa Hạ có lẽ đều tụ tập ở đây.
Những người có thể vào Hổ Viên để xem các cuộc đấu chợ đen về cơ bản đều là những người giàu có và quyền lực, nghe nói giá vé một người lên đến tận máy vạn.
Trần Ninh không có hứng thú với các cuộc thi đấu ở chợ.
đen, hơn nữa anh cũng cố ý muốn giữ khoảng cách với Tiêu Dao nên đã từ chối: “Tôi không có hứng thú lắm với các cuộc thi đấu quyền anh ở chợ đen. Tôi sẽ không đi đâu. Chúc mọi người chơi vui vẻ.”
Đường Bá An vẫn luôn chăm sóc đứa cháu trai này như con ruột của mình, cho nên trong công chúa quyền thiếu mọi người đều bảo rằng Đường Hạo là đứa con trai thứ hai của Đường Các lão, còn đặt cho Đường Hạo biệt danh là Đường Nhi..
Từ xưa, Quốc chủ Tần Hằng ngoài sáng trong tối đối đầu với nhóm Các lão Đường Bá An.
Trong đám công chúa quyền thiếu thì lại có Tiêu Dao và Đường Nh không ưa nhau, nên luôn đấu đá với nhau không ngừng Đêm nay, Tiêu Dao và Đường Nh đánh một ván cược rất lớn ở Hỗ Viên, hai bên đều muốn trần áp sự kiêu ngạo của người kia xuống.
Trần Ninh không có hứng thú lắm với những tranh chấp công chúa quyền thiếu này, nhưng khi nghe tin cháu trai của Đường Bá An cũng có tham gia vào thì anh lại nhớ tới việc lần trước Đường Bá An phái Lý Tấn Minh đến gây rồi với mình, sau đó còn thả Lạc Hoa ra chọc tức anh.
Nhắc đến mới thấy, Đường Các lão đã gạt chân anh máy.
lần mà anh vẫn chưa đáp lễ cho ông ta thì phải!
Khóe miệng Trần Ninh khẽ nhếch lên, nói với Tiêu Dao: “Nếu đêm nay náo nhiệt như vậy thì tôi đi mở mang tầm mắt một chút xem sao.”
Tiêu Dao nghe thấy vậy lập tức vui mừng nói: “Vốn đêm nay em không tự tin lắm, nhưng có anh đến cổ vũ nên em tự tin hơn gấp trăm lần.”
“bi thôi, lên xe của em đi.”
Trần Ninh hỏi Đồng Kha: “Em có muốn đi xem thử cho biết không?”
Đồng Kha vừa nhìn đã biết Tiêu Dao có ý với anh rẻ, nhưng cô ấy cũng không ngờ anh rẻ sẽ đồng ý đi xem trận đấu gì đó với Tiêu Dao, lúc này cô ấy lại nghe thấy Trần Ninh hỏi cô ấy có muốn đi xem cùng không?
Cô ấy không chút do dự nói: “Đương nhiên.”
Cô ấy nghĩ thầm trong lòng: Thủ đô là một nơi phồn hoa như thế, mình phải coi chừng anh rể giúp ch mình mới được.
Trần Ninh và Đồng Kha ngồi lên chiếc Porsche của Tiêu Dao.
Ngay sau đó, Tiêu Dao lái xe đưa hai người họ đến Hỗ Viên.
Trên đường đi, Trần Ninh tò mò hỏi Tiêu Dao: “Cô nói cô đặt cược lớn với Đường Hạo là đặt bao nhiêu?”
Tiêu Dao nhàn nhạt nói: “Tiền cược của hai bên đều là một trăm tỷ.”
Lời này vừa thốt ra, không chỉ có Đồng Kha ngây người, mà ngay cả Trần Ninh cũng sửng sốt: “Cô nhiều tiền đến vậy à?”
Tiểu Nghiêu lắc đầu: “Làm gì có, một đám tụi em người ba tỷ người năm tỷ, góp lại đấy chứ.”
“Nhóm của Đường Nh cũng góp lại mà có thôi!”
Trần Ninh không khỏi nói: “Hai nhóm công chúa quyền thiêu lân này thật sự không đêm xỉa gì nữa à. Nhất đnh phải đấu đá ngươi sống ta chết sao?”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.