Chương 903
Bạch Ngọc Cầu Hà
04/08/2021
Thực Thi Quỷ kêu thảm một tiếng, nhn sự đau đớn lại, nhắc một chân lên đá về hướng ngực của Điển Chử.
Điển Chử nhắc tay, một phát đã bắt chặt được cổ chân của Thực Thi Quỷ, dùng lực ném một cái, vậy mà trực tiếp đem Thực Thi Quỷ ném bay khỏi lôi đài.
Thực Thi Quỷ từ lôi đài bay xuống, nặng nề ngã xuống trước mặt của Trần Ninh, Đồng Kha, nhóm người của Tiêu Dao, đau đến nỗi Thực Thi Quỷ phải nghiến răng nghiền lợi lại, giống như con chó hoang b đánh vậy.
Trần Ninh hơi cau mày lại, nói với Điển Chử trên lôi đài: “Điển Chử, cậu đánh thì đánh thôi, ném con chó này xuống đây làm gì, cắn b thương người khác rồi thì phải làm sao?”
Thực Thi Quỷ b Điển Chử làm gẫy cổ tay, còn b Điển Chử ném như con chó từ trên lôi đài xuống, vốn dĩ là cực kì phẫn nộ rồi.
Lại nghe thấy lời này của Trần Nin, anh hoàn toàn b chọc nổi giận rồi, mắt đỏ lên, biểu cảm hung tợn, như một con dã thú b thương muốn làm hại con người vậy. “Hừ hừ, tôi giết anh trước đã.”
Thực Thi Quỷ hét lên một tiếng, điên cuồng xông về phía Trần Ninh.
Không ít người ở hiện trường nhìn thấy màn này đều hét lên.
Đường Hạo cũng ngây người ra, có điều anh lập tức vui mừng.
Bởi vì từ lúc xem Điển Chử so tài với Thực Thi Quỷ vừa nãy, Thực Thi Quỷ b rơi vào thế yêu, nhìn dáng vẻ anh ta có vẻ thua rồi.
Thực Thi Quỷ giết Trần Ninh đi, trận đấu này thì coi như không còn gì nữa, ha ha ha.
Chính lúc Đường Hạo vui mừng, mắt thấy Thực Thi Quỷ đã xông đến trước mặt Trần Ninh, sắp giết chết Trần Ninh rồi.
Mà lúc này, Trần Ninh ra tay rồi.
Chân của Trần Ninh giơ cao đá ra, kinh động lòng người.
Bộp!
Là giày da màu đen, đá trúng mặt của Thực Thi Quỷ phát ra tiếng kêu vô cùng lớn.
Một màn sương máu nỗ ra.
Thực Thi Quỷ tiếng kêu thảm cũng không thể phát ra được, cả người như chiếc lá rụng rơi chằm chậm của màu thu vậy, bay luôn ra ngoài.
UychI Thi thể của Thực Thi Quỷ, nặng nề rơi trước mặt của Đường Hạo, dọa đám Đường Hạo liên tục lùi về sau.
Mọi người ở hiện trường gương mặt đầy sự kinh hoàng.
Vừa nãy Điển Chử đánh b thương Thực Thi Thể, bọn họ đã cảm tháy kinh ngạc vì thân thủ của Điển Chử rồi.
Nhưng không ngờ, người đàn ông trẻ tuổi thân người cường tráng, mắt sáng như sao này, trực tiếp một chân đá chết Thực Thi Quỷ.
Cả hiện trường liền yên tĩnh lại, đến mức cái kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy tiếng.
Cuối cùng vẫn là Tiêu Dao vui mừng nói trước: “Thực Thi Quỷ b Điển Chử đánh b thương, và b Điển Chử đánh ra khỏi lôi đài, Thực Thi Quỷ mặc dù thẹn quá hóa giận tập kích anh Trần đây nhưng lại b anh Trần đánh chết.”
“Trận đấu này, quyết đnh là Điển Chử thắng không có vấn đề gì đâu nhỉ?”
Đường Hạo nghe xong sắc mặt thay đổi luôn, anh lập tức liền nói: “Tôi chỉ thấy tên tiểu tử này tự nhiên nhúng tay vào trận đấu này, đánh chết quyền thủ của tôi, trận đấu này sao có thể quyết đnh là bên tôi thua chứ, tôi không đồng ý.”
Tiêu Dao trầm xuống, gọi ông chủ của tổ chức thi đấu quyền anh ở chợ đen đến, trầm giọng nói: “Lão Hồ, ông là ông chủ của Hỗ Viên, ông đến quyết đnh đi, cái này tính là ai thắng ai thua?”
“Ông nghĩ kĩ rồi hãng nói nhé, nều ông có chút không công bằng, vậy chỉ có thể đập bảng hiệu của ông thôi.”
Ông chủ Hồ Viên da đầu tê rần rần, liền nói: “Cô Tiêu, Đường nh thiếu, tôi nói câu công bằng nhé.”
“Đầu tiên, Thực Thi Quỷ b Điển Chử đánh b thương, còn b rơi khỏi lôi đài, rõ ràng là Điển Chử chiếm kèo trên tuyệt đối.”
“Sau đó, theo quy tắc tuyển thủ b rơi khỏi lôi đài trong mười giây, không thể trở về lôi đài sẽ được coi là người thua rồi.”
“Thực Thi Quỷ b đánh khỏi lôi đài, anh ta vốn có thể trở về lôi đài tiếp tục trận đấu, nhưng anh ta lại chủ động tấn công với khán giả là cậu Trần đây, đây là vi phạm quy tắc của quyền thủ rồi.”
“Với lại anh ta b cậu Trần đánh chết, cũng là tự mình chuốc lấy thôi.”
“Anh ra b đánh b thương, b đánh khỏi lôi đài, bản thân lại lựa chọn không trở về lôi đài thi đấu, còn có vi phạm quy tác, tổng hợp tất cả lại, tôi quyết đnh phán trận đấu này Điển Chử thắng, Thực Thi Quỷ thua.”
Lời nói của ông chủ tổ chức cuộc thi quyền thủ ở chợ đen nói ra, rất nhiều người đều liên tục gật đầu, nói lời của ông chủ chợ đen rất công bằng, rất có lí.
Cho dù nói như thế nào đều là Thực Thi Quỷ thua rồi.
Nhưng mà Đường Hạo lại không muôn nhận kêt quả như vậy.
Anh chỉ ông chủ tổ chức thi đấu quyền thủ ở chợ đen tức giận mắng: “Lão Hồ, ông dám đứng về phía bọn họ, ông có tin quay về tôi sẽ đập chỗ này của ông không?
Ông chủ tổ chức thi đấu quyền thủ ở chợ đen không dám lên tiếng.
Tiêu Dao lại lạnh lùng nói: “Đường nh, anh có phải đàn ông không, thua rồi lại không dám nhận.”
Điển Chử nhắc tay, một phát đã bắt chặt được cổ chân của Thực Thi Quỷ, dùng lực ném một cái, vậy mà trực tiếp đem Thực Thi Quỷ ném bay khỏi lôi đài.
Thực Thi Quỷ từ lôi đài bay xuống, nặng nề ngã xuống trước mặt của Trần Ninh, Đồng Kha, nhóm người của Tiêu Dao, đau đến nỗi Thực Thi Quỷ phải nghiến răng nghiền lợi lại, giống như con chó hoang b đánh vậy.
Trần Ninh hơi cau mày lại, nói với Điển Chử trên lôi đài: “Điển Chử, cậu đánh thì đánh thôi, ném con chó này xuống đây làm gì, cắn b thương người khác rồi thì phải làm sao?”
Thực Thi Quỷ b Điển Chử làm gẫy cổ tay, còn b Điển Chử ném như con chó từ trên lôi đài xuống, vốn dĩ là cực kì phẫn nộ rồi.
Lại nghe thấy lời này của Trần Nin, anh hoàn toàn b chọc nổi giận rồi, mắt đỏ lên, biểu cảm hung tợn, như một con dã thú b thương muốn làm hại con người vậy. “Hừ hừ, tôi giết anh trước đã.”
Thực Thi Quỷ hét lên một tiếng, điên cuồng xông về phía Trần Ninh.
Không ít người ở hiện trường nhìn thấy màn này đều hét lên.
Đường Hạo cũng ngây người ra, có điều anh lập tức vui mừng.
Bởi vì từ lúc xem Điển Chử so tài với Thực Thi Quỷ vừa nãy, Thực Thi Quỷ b rơi vào thế yêu, nhìn dáng vẻ anh ta có vẻ thua rồi.
Thực Thi Quỷ giết Trần Ninh đi, trận đấu này thì coi như không còn gì nữa, ha ha ha.
Chính lúc Đường Hạo vui mừng, mắt thấy Thực Thi Quỷ đã xông đến trước mặt Trần Ninh, sắp giết chết Trần Ninh rồi.
Mà lúc này, Trần Ninh ra tay rồi.
Chân của Trần Ninh giơ cao đá ra, kinh động lòng người.
Bộp!
Là giày da màu đen, đá trúng mặt của Thực Thi Quỷ phát ra tiếng kêu vô cùng lớn.
Một màn sương máu nỗ ra.
Thực Thi Quỷ tiếng kêu thảm cũng không thể phát ra được, cả người như chiếc lá rụng rơi chằm chậm của màu thu vậy, bay luôn ra ngoài.
UychI Thi thể của Thực Thi Quỷ, nặng nề rơi trước mặt của Đường Hạo, dọa đám Đường Hạo liên tục lùi về sau.
Mọi người ở hiện trường gương mặt đầy sự kinh hoàng.
Vừa nãy Điển Chử đánh b thương Thực Thi Thể, bọn họ đã cảm tháy kinh ngạc vì thân thủ của Điển Chử rồi.
Nhưng không ngờ, người đàn ông trẻ tuổi thân người cường tráng, mắt sáng như sao này, trực tiếp một chân đá chết Thực Thi Quỷ.
Cả hiện trường liền yên tĩnh lại, đến mức cái kim rơi xuống cũng có thể nghe thấy tiếng.
Cuối cùng vẫn là Tiêu Dao vui mừng nói trước: “Thực Thi Quỷ b Điển Chử đánh b thương, và b Điển Chử đánh ra khỏi lôi đài, Thực Thi Quỷ mặc dù thẹn quá hóa giận tập kích anh Trần đây nhưng lại b anh Trần đánh chết.”
“Trận đấu này, quyết đnh là Điển Chử thắng không có vấn đề gì đâu nhỉ?”
Đường Hạo nghe xong sắc mặt thay đổi luôn, anh lập tức liền nói: “Tôi chỉ thấy tên tiểu tử này tự nhiên nhúng tay vào trận đấu này, đánh chết quyền thủ của tôi, trận đấu này sao có thể quyết đnh là bên tôi thua chứ, tôi không đồng ý.”
Tiêu Dao trầm xuống, gọi ông chủ của tổ chức thi đấu quyền anh ở chợ đen đến, trầm giọng nói: “Lão Hồ, ông là ông chủ của Hỗ Viên, ông đến quyết đnh đi, cái này tính là ai thắng ai thua?”
“Ông nghĩ kĩ rồi hãng nói nhé, nều ông có chút không công bằng, vậy chỉ có thể đập bảng hiệu của ông thôi.”
Ông chủ Hồ Viên da đầu tê rần rần, liền nói: “Cô Tiêu, Đường nh thiếu, tôi nói câu công bằng nhé.”
“Đầu tiên, Thực Thi Quỷ b Điển Chử đánh b thương, còn b rơi khỏi lôi đài, rõ ràng là Điển Chử chiếm kèo trên tuyệt đối.”
“Sau đó, theo quy tắc tuyển thủ b rơi khỏi lôi đài trong mười giây, không thể trở về lôi đài sẽ được coi là người thua rồi.”
“Thực Thi Quỷ b đánh khỏi lôi đài, anh ta vốn có thể trở về lôi đài tiếp tục trận đấu, nhưng anh ta lại chủ động tấn công với khán giả là cậu Trần đây, đây là vi phạm quy tắc của quyền thủ rồi.”
“Với lại anh ta b cậu Trần đánh chết, cũng là tự mình chuốc lấy thôi.”
“Anh ra b đánh b thương, b đánh khỏi lôi đài, bản thân lại lựa chọn không trở về lôi đài thi đấu, còn có vi phạm quy tác, tổng hợp tất cả lại, tôi quyết đnh phán trận đấu này Điển Chử thắng, Thực Thi Quỷ thua.”
Lời nói của ông chủ tổ chức cuộc thi quyền thủ ở chợ đen nói ra, rất nhiều người đều liên tục gật đầu, nói lời của ông chủ chợ đen rất công bằng, rất có lí.
Cho dù nói như thế nào đều là Thực Thi Quỷ thua rồi.
Nhưng mà Đường Hạo lại không muôn nhận kêt quả như vậy.
Anh chỉ ông chủ tổ chức thi đấu quyền thủ ở chợ đen tức giận mắng: “Lão Hồ, ông dám đứng về phía bọn họ, ông có tin quay về tôi sẽ đập chỗ này của ông không?
Ông chủ tổ chức thi đấu quyền thủ ở chợ đen không dám lên tiếng.
Tiêu Dao lại lạnh lùng nói: “Đường nh, anh có phải đàn ông không, thua rồi lại không dám nhận.”
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.