Chương 367: Hy Sinh Công Cộng
Bạch Ngọc Cầu Hà
28/05/2021
Trước cửa quán rượu bốn mùa, dưới dán cây, trên ghé đá.
Trần Ninh thản nhiên ngồi trên ghé dài, hút một điều thuốc.
Điển Chử đứng bên cạnh trầm giọng nói: “Thiếu gia, ca phẫu thuật của Trần Hùng rất thành công, máu tắc ngẽn đã được loại bỏ. Lão Tần nói rằng trong vòng hai ngày này ông ấy có thể tỉnh lại.”
Trần Ninh nhìn có chút cô đơn, ôn nhu nói: “Rất tốt!”
Anh đột nhiên chú ý đến, con phố phía trước, có rất nhiều học sinh đang dọn dẹp có tổ chức, ngay cả cột điện thoại trên phố cũng được lau sạch sẽ.
Anh không khỏi lộ ra một chút tò mò hỏi: “Họ đang làm gì vậy?”
Điễn Chử liếc nhìn học sinh, sau đó nở một nụ cười giản dị nói: “Ngày mai là ngày 30 tháng 9!”
Trần Ninh sửng sốt: “Anh không nói tôi suýt nữa quên rồi, ngày mai là ngày tưởng niệm liệt sĩ!”
Điển Chử gật đầu nói: “Đúng vậy, vữa rồi lúc đến đây, phát hiện rất nhiều trường học tổ chức, đều ra quét dọn vệ sinh, đăng khẩu hiệu để chuẩn bị cho ngày mai ngày tưởng niệm liệt sĩ.”
Trần Ninh hài lòng nói: “Tốt, rất tốt!”
Những năm tháng lặng lẽ vì có vô số chiến binh và anh hùng đang tiến về phía trước với gánh nặng.
Chính vì vô số anh hùng đã cống hiến, thậm chí hy sinh mạng sông của chính mình, mới có những năm tháng yên bình của ngày hôm nay.
Đừng quên nỗi nhục dân tộc, đừng quên các anh hùng, tưởng nhớ các liệt sĩ, nhớ cay đẳng ngọt bùi.
Chỉ có thể trân trọng hiện tại, chúng ta mới có thể động viên bản thân nhiều hơn.
Trần Ninh hỏi Điển Chử: “Ngày mai là ngày tưởng niệm liệt sĩ do nhà nước quy định, phải có nhiều hoạt động kỷ niệm trên khắp đất nước, có hoạt động kỷ niệm nào ở Kỳ Châu không?”
Điển Chử nói: “Có!”
“Nhà trường tổ chức đi thăm các đài tưởng niệm lịch sử và tưởng nhớ các liệt sĩ, doanh nhân cũng có hoạt động tưởng niệm”.
“Lãnh đạo thành phố thị tôn Ngụy Khang và Tổng tư lệnh quân khu Khâu Đại Dương đã dẫn đầu các nhà lãnh đạo quân sự và chính trị tổ chức lễ tưởng niệm công khai tại Nghĩa trang Anh hùng và Liệt sĩ núi Long Đấu.”
Trần Ninh ra lệnh: “Nói với Ngụy Khang và Khâu Đại Dương rằng tôi sẽ cùng họ tham gia lễ kỉ niệm vào ngày mai.”
Điển Chử nghe xong trịnh trọng nói: “Được!”
Trần Ninh trở lại khách sạn, Tống Sính Đình và Đồng Kha chào hỏi.
Tống Sính Đình nhìn thấy Trần Ninh, lập tức nói: “Ông xã, anh đi đâu, em tìm anh rất lâu rồi.”
Trần Ninh cười nói: “Đi ra ngoài hút điều thuốc, sao vậy?”
Tống Sính Đình ngọt ngào nói: “Việc hợp tác của tập đoàn Ninh Đại của chúng ta và Long gia đã xong rồi, ngày mai là ngày tưởng niệm liệt sĩ, lãnh đạo thành phố và các lãnh đạo khác sẽ tổ chức lễ tưởng niệm công khai tại nghĩa trang liệt sĩ, chúng ta tham gia đi!”
Trần Ninh cười đồng ý: “Được!”
Đang đêm, Trần gia.
Vũ Văn gia đã ước tính sức mạnh đến ngạt thở, chính là giết Trần Ninh trước công chúng.
: Để mọi người biết rằng, tại vùng đất này, chống đối lại vương tộc Vũ Văn gia chính là có kết cục này.
Hải Tâm phu nhân khóe miệng mỉm cười: “Ha ha, vậy thì ngày mai em cũng sẽ tham gia vào hoạt động kỉ niệm, em muốn xem tên tồi tệ đó sẽ chết thế nào.”
Vũ Văn Bạt cười lạnh nói: “Ngày mai không những là ngày chết của Trần Ninh, mà còn là ngày chết của Trần Hùng, phụ tử họ, trên đường xuống Hoàng Tuyền cũng có người bầu bạn.”
Hải Tâm phu nhân cười cởi mở: “Rất đúng rất đúng, chúc sự hợp tác của chúng ta thành công.”
Vũ Văn Bạt run rẩầy nhìn cành hoa, nhụy hoa đang lay động quyến rũ, khóe miệng khẽ nhếch lên, vén chăn bông lên, cưỡi ngựa lần nữa…
Ngày hôm saul Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, Đồng Kha còn mấy người giám đốc điều hành của tập đoàn Ninh Đại, cùng với Điển Chử và Bát Hỗ Vệ cùng nhau xuất phát, khởi hành đến nghĩa trang núi Long Đấu.
Ngoại ô, Nghĩa trang Liệt sĩ núi Long Đấu!
Một nghĩa trang ngoài đường ray, hôm nay có rất đông người ở khắp mọi nơi, và mọi tầng lớp nhân dân đến tham gia vào buổi lễ.
Còn rất đông cán bộ, chiên sĩ công an nhân dân vũ trang đang giữ gìn trật tự tại hiện trường!
Bởi vì hôm nay có quá nhiều nhà lãnh đạo chính trị và quân đội đến tham gia buổi lễ tưởng niệm công khai, đồng thời cũng có rất nhiều lão tiền bối đáng kính ở Kỳ Châu.
Bởi vậy lễ kỉ niệm được chia làm hai khu vự!
c Lãnh đạo thành phó thị tôn Ngụy Khang, còn có thủ trưởng Khâu Đại Dương, và một vài danh tính khác.
Trần Ninh thản nhiên ngồi trên ghé dài, hút một điều thuốc.
Điển Chử đứng bên cạnh trầm giọng nói: “Thiếu gia, ca phẫu thuật của Trần Hùng rất thành công, máu tắc ngẽn đã được loại bỏ. Lão Tần nói rằng trong vòng hai ngày này ông ấy có thể tỉnh lại.”
Trần Ninh nhìn có chút cô đơn, ôn nhu nói: “Rất tốt!”
Anh đột nhiên chú ý đến, con phố phía trước, có rất nhiều học sinh đang dọn dẹp có tổ chức, ngay cả cột điện thoại trên phố cũng được lau sạch sẽ.
Anh không khỏi lộ ra một chút tò mò hỏi: “Họ đang làm gì vậy?”
Điễn Chử liếc nhìn học sinh, sau đó nở một nụ cười giản dị nói: “Ngày mai là ngày 30 tháng 9!”
Trần Ninh sửng sốt: “Anh không nói tôi suýt nữa quên rồi, ngày mai là ngày tưởng niệm liệt sĩ!”
Điển Chử gật đầu nói: “Đúng vậy, vữa rồi lúc đến đây, phát hiện rất nhiều trường học tổ chức, đều ra quét dọn vệ sinh, đăng khẩu hiệu để chuẩn bị cho ngày mai ngày tưởng niệm liệt sĩ.”
Trần Ninh hài lòng nói: “Tốt, rất tốt!”
Những năm tháng lặng lẽ vì có vô số chiến binh và anh hùng đang tiến về phía trước với gánh nặng.
Chính vì vô số anh hùng đã cống hiến, thậm chí hy sinh mạng sông của chính mình, mới có những năm tháng yên bình của ngày hôm nay.
Đừng quên nỗi nhục dân tộc, đừng quên các anh hùng, tưởng nhớ các liệt sĩ, nhớ cay đẳng ngọt bùi.
Chỉ có thể trân trọng hiện tại, chúng ta mới có thể động viên bản thân nhiều hơn.
Trần Ninh hỏi Điển Chử: “Ngày mai là ngày tưởng niệm liệt sĩ do nhà nước quy định, phải có nhiều hoạt động kỷ niệm trên khắp đất nước, có hoạt động kỷ niệm nào ở Kỳ Châu không?”
Điển Chử nói: “Có!”
“Nhà trường tổ chức đi thăm các đài tưởng niệm lịch sử và tưởng nhớ các liệt sĩ, doanh nhân cũng có hoạt động tưởng niệm”.
“Lãnh đạo thành phố thị tôn Ngụy Khang và Tổng tư lệnh quân khu Khâu Đại Dương đã dẫn đầu các nhà lãnh đạo quân sự và chính trị tổ chức lễ tưởng niệm công khai tại Nghĩa trang Anh hùng và Liệt sĩ núi Long Đấu.”
Trần Ninh ra lệnh: “Nói với Ngụy Khang và Khâu Đại Dương rằng tôi sẽ cùng họ tham gia lễ kỉ niệm vào ngày mai.”
Điển Chử nghe xong trịnh trọng nói: “Được!”
Trần Ninh trở lại khách sạn, Tống Sính Đình và Đồng Kha chào hỏi.
Tống Sính Đình nhìn thấy Trần Ninh, lập tức nói: “Ông xã, anh đi đâu, em tìm anh rất lâu rồi.”
Trần Ninh cười nói: “Đi ra ngoài hút điều thuốc, sao vậy?”
Tống Sính Đình ngọt ngào nói: “Việc hợp tác của tập đoàn Ninh Đại của chúng ta và Long gia đã xong rồi, ngày mai là ngày tưởng niệm liệt sĩ, lãnh đạo thành phố và các lãnh đạo khác sẽ tổ chức lễ tưởng niệm công khai tại nghĩa trang liệt sĩ, chúng ta tham gia đi!”
Trần Ninh cười đồng ý: “Được!”
Đang đêm, Trần gia.
Vũ Văn gia đã ước tính sức mạnh đến ngạt thở, chính là giết Trần Ninh trước công chúng.
: Để mọi người biết rằng, tại vùng đất này, chống đối lại vương tộc Vũ Văn gia chính là có kết cục này.
Hải Tâm phu nhân khóe miệng mỉm cười: “Ha ha, vậy thì ngày mai em cũng sẽ tham gia vào hoạt động kỉ niệm, em muốn xem tên tồi tệ đó sẽ chết thế nào.”
Vũ Văn Bạt cười lạnh nói: “Ngày mai không những là ngày chết của Trần Ninh, mà còn là ngày chết của Trần Hùng, phụ tử họ, trên đường xuống Hoàng Tuyền cũng có người bầu bạn.”
Hải Tâm phu nhân cười cởi mở: “Rất đúng rất đúng, chúc sự hợp tác của chúng ta thành công.”
Vũ Văn Bạt run rẩầy nhìn cành hoa, nhụy hoa đang lay động quyến rũ, khóe miệng khẽ nhếch lên, vén chăn bông lên, cưỡi ngựa lần nữa…
Ngày hôm saul Trần Ninh cùng Tống Sính Đình, Đồng Kha còn mấy người giám đốc điều hành của tập đoàn Ninh Đại, cùng với Điển Chử và Bát Hỗ Vệ cùng nhau xuất phát, khởi hành đến nghĩa trang núi Long Đấu.
Ngoại ô, Nghĩa trang Liệt sĩ núi Long Đấu!
Một nghĩa trang ngoài đường ray, hôm nay có rất đông người ở khắp mọi nơi, và mọi tầng lớp nhân dân đến tham gia vào buổi lễ.
Còn rất đông cán bộ, chiên sĩ công an nhân dân vũ trang đang giữ gìn trật tự tại hiện trường!
Bởi vì hôm nay có quá nhiều nhà lãnh đạo chính trị và quân đội đến tham gia buổi lễ tưởng niệm công khai, đồng thời cũng có rất nhiều lão tiền bối đáng kính ở Kỳ Châu.
Bởi vậy lễ kỉ niệm được chia làm hai khu vự!
c Lãnh đạo thành phó thị tôn Ngụy Khang, còn có thủ trưởng Khâu Đại Dương, và một vài danh tính khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.