Chương 296: Không hổ là người từ thiện nhiều nhất Trung Hải
Bạch Ngọc Cầu Hà
18/05/2021
Bảy giờ tối.
Màn đêm buông xuống, đèn hoa thắp sáng.
Trần Ninh, Tống Sính Đình và cả bóng đèn Đồng Kha.
Xuất hiện đúng giờ ở khách sạn Quân Duyệt, tham gia dạ hội đấu giá từ thiện.
Tổng Sính Đình xinh đẹp tuyệt trần, Đồng Kha xinh xắn đáng yêu.
Hai người đẹp theo phong cách khác nhau đi vào cùng Trần Ninh, khiến cho mọi người có mặt thi nhau liếc nhìn.
Hàn Cẩn Du dẫn hai thuộc họ tiến lên chào đón, anh ta nhìn qua Tống Sính Đình mặc váy dạ hội, hai mắt tỏa sáng, cười híp mắt nói: "Trần Ninh, cô Tống, hai người tới rồi."
Tống Sính Đình cười nói: "Dạ hội đấu giá từ thiện tối nay là để gây quỹ cho trường cũ, tôi đương nhiên phải tới rồi."
Có rất nhiều người tham gia dạ hội đấu giá từ thiện tối nay, đa số đều là doanh nhân tốt nghiệp từ đại học Trung Hải.
Mỗi bàn có ba đến năm người ngồi trên mặt bàn có một cái bảng viết số, khi đấu giá có thể giữ bảng báo giá.
Trần Ninh dĩ nhiên ngồi cùng một bàn với Tống Sính Đình và Đồng Kha.
Còn Hàn Cẩn Du và hai thuộc hạ của anh ta ngồi ở bàn bên cạnh.
Người chủ trì dạ hội đấu giá từ thiện tối nay tên là Từ Dương, là đấu giá viên nổi tiếng.
Cho dù là cổ vật tranh chữ hay hàng xa xỉ hiện đại, ông ta chỉ cần liếc một cái là có thể định giá.
Tối nay ông ta chủ trì dạ hội, cũng là người phụ trách gõ búa đấu giá.
Lúc này, Từ Dương cầm lấy microphone, tuyên bố bắt đầu dạ hội đấu giả từ thiện.
Đầu tiên, Hàn Cấn Du - giám đốc quỹ từ thiện Trung Hải thuộc ban tổ chức được mời lên sân khấu phát biểu, sau đó là hiệu trường đại học Trung Hải.
Tiếp theo, buổi đấu giá từ thiện chính thức bắt đầu.
Các doanh nhân có mặt sôi nổi tiến hành đấu giá đồ vật.
Nhưng cơ bản đều là đồ vô dụng, ví như như bức thư pháp ai đó tự mình viết; món đồ cổ rẻ tiền ai đó tiện tay mua từ quản hàng rong ven đường, đồng hồ cao cấp đeo mấy năm, hoặc túi xách hàng hiệu mà vợ không muốn nữa.
Có thử bán được mấy nghìn, có thứ có thể bán mấy chục nghìn. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.
Rốt cuộc Trần Ninh cũng hiểu, trong sự kiện này, các doanh nhân không hề thật lòng tới làm từ thiện.
Mọi người tới đây chủ yếu là để mở rộng quan hệ, quen biết thêm mấy đối tác làm ăn.
Dù sao mọi người cũng chỉ tới cho có, sau đó mới tìm kiếm niềm vui.
| Kết giao thêm mấy người bạn làm ăn là đạt được mục đích rồi.
Không có ai thật sự bỏ nhiều tiền ra làm từ thiện.
Nói cho cùng đâu ai tự dưng mà có tiền, làm gì có ai ngốc.
Người chủ trì Từ Dương thấy mọi người không hăng hái thì liền cười nói: "Các vị khách quý thân mến, các vị bạn học thân mến. Tôi thấy mọi người không nhiệt tình cho lắm, hay là như vậy đi, tôi có một đề nghị này"
"Vị nào từ thiện nhiều tiền nhất tối nay sẽ nhận được cơ hội nhảy cùng quý cô xinh đẹp có mặt ở đây, mọi người thấy thế nào?"
Từ Dương nói ra câu này, Hàn Cẩn Du là người đầu tiên hoan hô ủng hộ.
Từ Dương đứng trên sân khấu, nhìn xung quanh một lượt, sau đó chỉ vào Tổng Sính Đình bên cạnh Trần Ninh rồi nói: "Theo như tôi quan sát, quý cô xinh đẹp nhất tối nay chính là cô Tống Sính Đình."
"Lát nữa đấu giá từ thiện kết thúc, vũ hội bắt đầu, người từ thiện nhiều tiền nhất sẽ nhận được cơ hội khiêu vũ cùng cô Tống."
Tống Sính Đình nghe vậy thì sững sờ, bỗng sốt ruột muốn từ chối.
Thế nhưng người chủ trì Từ Dương đã giành nói trước: "Cô Tống, cô xem tất cả mọi người rất muốn khiêu vũ cùng cô đấy"
"Nếu như vậy, mọi người sẽ nhiệt tình tham gia đấu giá từ thiện, sẽ quyên góp càng nhiều tiền cho trường cũ. Tôi đoán cô sẽ không ngại khiêu vũ một điệu với người từ thiện nhiều nhất tối nay vì trường cũ đâu nhỉ?"
Tống Sính Đình nghẹn lời, cô không muốn khiêu vũ cùng người đàn ông khác, cho dù là khiêu vũ xã giao.
Nhưng khiêu vũ là chuyện rất bình thường trong giới quý tộc.
Mặt khác, chuyện này lại liên quan đến việc mọi người nhiệt tình làm từ thiện cho trường cũ.
Điều này khiến cô đồng ý cũng không được, từ chối cũng không xong.
Cuối cùng, cô nhìn về phía Trần Ninh xin sự giúp đỡ.
Trần Ninh nói khẽ: "Không sao, người đàn ông có thể khiêu vũ với em chỉ có thể là anh."
Tống Sính Đình nghe vậy thì yên tâm, nghĩ thầm cùng lắm lát nữa bảo Trần Ninh quyên góp ít tiền là được.
Người từ thiện nhiều tiền nhất tối nay có thể nhận được cơ hội khiêu vũ cùng Tổng Sính Đình.
Hàn Cẩn Du lập tức ra tay, anh ta đấu giá một chiếc xe con Bentley, thu được khoản tiền năm triệu rồi quyên góp toàn bộ.
Trong nháy mắt, người từ thiện nhiều tiền nhất ở đây là Hàn Cẩn Du.
Mọi người có mặt rối rít thốt lên kinh ngạc, nói anh Hàn không hổ là người từ thiện nhiều nhất Trung Hải, ra tay hào phóng. Người khiêu vũ với cô Tống tối nay không ai khác ngoài anh Hàn.
Hàn Cẩn Du cố ý thể hiện trước mặt Tổng Sính Đình, để Tổng Sính Đình thấy được sức hấp dẫn của anh ta.
Hơn nữa, khi phô diễn sức hấp dẫn với Tống Sính Đình, anh ta không quên hạ thấp Trần Ninh.
Anh ta cố ý nói với Trần Ninh: "Trần Ninh, anh cũng tới một lúc rồi, sao mãi mà không thể hiện thể, chẳng lẽ anh nghèo đến nỗi không bỏ ra nổi một món đồ để đấu giá sao?"
Tất cả mọi người có mặt lập tức đổ dồn ánh mắt vào Trần Ninh.
| Tống Sính Đình cũng căng thẳng, đây là lần đầu tiên cô và Trần Ninh tham gia buổi đấu giá từ thiện kiểu này.
Cô thật sự không mang theo vật phẩm đấu giá nào, lần này phải xấu hổ rồi.
Màn đêm buông xuống, đèn hoa thắp sáng.
Trần Ninh, Tống Sính Đình và cả bóng đèn Đồng Kha.
Xuất hiện đúng giờ ở khách sạn Quân Duyệt, tham gia dạ hội đấu giá từ thiện.
Tổng Sính Đình xinh đẹp tuyệt trần, Đồng Kha xinh xắn đáng yêu.
Hai người đẹp theo phong cách khác nhau đi vào cùng Trần Ninh, khiến cho mọi người có mặt thi nhau liếc nhìn.
Hàn Cẩn Du dẫn hai thuộc họ tiến lên chào đón, anh ta nhìn qua Tống Sính Đình mặc váy dạ hội, hai mắt tỏa sáng, cười híp mắt nói: "Trần Ninh, cô Tống, hai người tới rồi."
Tống Sính Đình cười nói: "Dạ hội đấu giá từ thiện tối nay là để gây quỹ cho trường cũ, tôi đương nhiên phải tới rồi."
Có rất nhiều người tham gia dạ hội đấu giá từ thiện tối nay, đa số đều là doanh nhân tốt nghiệp từ đại học Trung Hải.
Mỗi bàn có ba đến năm người ngồi trên mặt bàn có một cái bảng viết số, khi đấu giá có thể giữ bảng báo giá.
Trần Ninh dĩ nhiên ngồi cùng một bàn với Tống Sính Đình và Đồng Kha.
Còn Hàn Cẩn Du và hai thuộc hạ của anh ta ngồi ở bàn bên cạnh.
Người chủ trì dạ hội đấu giá từ thiện tối nay tên là Từ Dương, là đấu giá viên nổi tiếng.
Cho dù là cổ vật tranh chữ hay hàng xa xỉ hiện đại, ông ta chỉ cần liếc một cái là có thể định giá.
Tối nay ông ta chủ trì dạ hội, cũng là người phụ trách gõ búa đấu giá.
Lúc này, Từ Dương cầm lấy microphone, tuyên bố bắt đầu dạ hội đấu giả từ thiện.
Đầu tiên, Hàn Cấn Du - giám đốc quỹ từ thiện Trung Hải thuộc ban tổ chức được mời lên sân khấu phát biểu, sau đó là hiệu trường đại học Trung Hải.
Tiếp theo, buổi đấu giá từ thiện chính thức bắt đầu.
Các doanh nhân có mặt sôi nổi tiến hành đấu giá đồ vật.
Nhưng cơ bản đều là đồ vô dụng, ví như như bức thư pháp ai đó tự mình viết; món đồ cổ rẻ tiền ai đó tiện tay mua từ quản hàng rong ven đường, đồng hồ cao cấp đeo mấy năm, hoặc túi xách hàng hiệu mà vợ không muốn nữa.
Có thử bán được mấy nghìn, có thứ có thể bán mấy chục nghìn. Nhớ quay lại web truyện T am l inh nhé.
Rốt cuộc Trần Ninh cũng hiểu, trong sự kiện này, các doanh nhân không hề thật lòng tới làm từ thiện.
Mọi người tới đây chủ yếu là để mở rộng quan hệ, quen biết thêm mấy đối tác làm ăn.
Dù sao mọi người cũng chỉ tới cho có, sau đó mới tìm kiếm niềm vui.
| Kết giao thêm mấy người bạn làm ăn là đạt được mục đích rồi.
Không có ai thật sự bỏ nhiều tiền ra làm từ thiện.
Nói cho cùng đâu ai tự dưng mà có tiền, làm gì có ai ngốc.
Người chủ trì Từ Dương thấy mọi người không hăng hái thì liền cười nói: "Các vị khách quý thân mến, các vị bạn học thân mến. Tôi thấy mọi người không nhiệt tình cho lắm, hay là như vậy đi, tôi có một đề nghị này"
"Vị nào từ thiện nhiều tiền nhất tối nay sẽ nhận được cơ hội nhảy cùng quý cô xinh đẹp có mặt ở đây, mọi người thấy thế nào?"
Từ Dương nói ra câu này, Hàn Cẩn Du là người đầu tiên hoan hô ủng hộ.
Từ Dương đứng trên sân khấu, nhìn xung quanh một lượt, sau đó chỉ vào Tổng Sính Đình bên cạnh Trần Ninh rồi nói: "Theo như tôi quan sát, quý cô xinh đẹp nhất tối nay chính là cô Tống Sính Đình."
"Lát nữa đấu giá từ thiện kết thúc, vũ hội bắt đầu, người từ thiện nhiều tiền nhất sẽ nhận được cơ hội khiêu vũ cùng cô Tống."
Tống Sính Đình nghe vậy thì sững sờ, bỗng sốt ruột muốn từ chối.
Thế nhưng người chủ trì Từ Dương đã giành nói trước: "Cô Tống, cô xem tất cả mọi người rất muốn khiêu vũ cùng cô đấy"
"Nếu như vậy, mọi người sẽ nhiệt tình tham gia đấu giá từ thiện, sẽ quyên góp càng nhiều tiền cho trường cũ. Tôi đoán cô sẽ không ngại khiêu vũ một điệu với người từ thiện nhiều nhất tối nay vì trường cũ đâu nhỉ?"
Tống Sính Đình nghẹn lời, cô không muốn khiêu vũ cùng người đàn ông khác, cho dù là khiêu vũ xã giao.
Nhưng khiêu vũ là chuyện rất bình thường trong giới quý tộc.
Mặt khác, chuyện này lại liên quan đến việc mọi người nhiệt tình làm từ thiện cho trường cũ.
Điều này khiến cô đồng ý cũng không được, từ chối cũng không xong.
Cuối cùng, cô nhìn về phía Trần Ninh xin sự giúp đỡ.
Trần Ninh nói khẽ: "Không sao, người đàn ông có thể khiêu vũ với em chỉ có thể là anh."
Tống Sính Đình nghe vậy thì yên tâm, nghĩ thầm cùng lắm lát nữa bảo Trần Ninh quyên góp ít tiền là được.
Người từ thiện nhiều tiền nhất tối nay có thể nhận được cơ hội khiêu vũ cùng Tổng Sính Đình.
Hàn Cẩn Du lập tức ra tay, anh ta đấu giá một chiếc xe con Bentley, thu được khoản tiền năm triệu rồi quyên góp toàn bộ.
Trong nháy mắt, người từ thiện nhiều tiền nhất ở đây là Hàn Cẩn Du.
Mọi người có mặt rối rít thốt lên kinh ngạc, nói anh Hàn không hổ là người từ thiện nhiều nhất Trung Hải, ra tay hào phóng. Người khiêu vũ với cô Tống tối nay không ai khác ngoài anh Hàn.
Hàn Cẩn Du cố ý thể hiện trước mặt Tổng Sính Đình, để Tổng Sính Đình thấy được sức hấp dẫn của anh ta.
Hơn nữa, khi phô diễn sức hấp dẫn với Tống Sính Đình, anh ta không quên hạ thấp Trần Ninh.
Anh ta cố ý nói với Trần Ninh: "Trần Ninh, anh cũng tới một lúc rồi, sao mãi mà không thể hiện thể, chẳng lẽ anh nghèo đến nỗi không bỏ ra nổi một món đồ để đấu giá sao?"
Tất cả mọi người có mặt lập tức đổ dồn ánh mắt vào Trần Ninh.
| Tống Sính Đình cũng căng thẳng, đây là lần đầu tiên cô và Trần Ninh tham gia buổi đấu giá từ thiện kiểu này.
Cô thật sự không mang theo vật phẩm đấu giá nào, lần này phải xấu hổ rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.