Chương 245: Ông tần đến rồi!
Bạch Ngọc Cầu Hà
14/05/2021
Trần Ninh cùng Lê Tử Kì và Lâm Vy trở về tập đoàn Ninh Đại.
Tống Sính Đình dẫn theo một số giám đốc điều hành, tự mình ra đón tiếp.
Tống Sính Đình nhiệt tình bắt tay Lê Tử Kì, vừa tôn kính vừa lo lắng nói: “Tôi vừa mới biết cô Lê bị một đám côn đồ bắt cóc.
Cũng may các người an toàn quay về, dọa chết tôi rồi!”
Lê Tử Kì theo bản năng nói: “Tôi cũng không biết thành phố Trung Hải này an ninh lại loạn như vậy.”
Cô ta nói xong mới cảm thấy lời này nói ra có chút không thích hợp liền lập tức nở một nụ cười: “Nhưng mà tôi cũng đã gặp được người tốt bụng nhiệt tình như Trần tiên sinh đây cho nên với Trung Hải này tôi cũng đã có lòng tin rồi!”
Đám người Tống Sính Đình nhịn không được cười!
Trần Ninh cười nói: “Thật ra Trung Hải năm nay an ninh cũng khá tốt, chuyện của cô Lê lần này là tai nạn ngoài ý muốn.
Chúng tôi đảm bảo sau này sẽ không để những chuyện như này xảy ra nữa!”
Lê Tử Kì thân là một vận động viên, tính cách lạc quan, mặc dù vừa rồi mới trải qua nguy hiểm nhưng giờ cũng đã lấy lại tinh thần, cô cười chầm chậm nói: “Được!”
Tống Sính Đình cười nói: “Đây không phải nơi để nói chuyện, cô Lê mời bên này!”
Đám người Tống Sinh Đình đứng hình trăng khuyết vây quanh nhà vô địch Olympic – công chúa gieo nước Lê Tử Kì tiến vào công ty.
Trần Ninh nói nhỏ với Tống Sính Đình: “Vợ à, ở đây giao cho em! Anh đến sân bay đón người đại diện phát ngôn của công ty chúng ta.”
Tống Sính Đình choáng váng: “Công ty chúng ta không phải chỉ mời cô Lê làm đại diện thôi sao? Sao lại xuất hiện thêm người đại diện khác mà em không biết?”
Đám người Lê Tử Kì nghe thấy lời của Tống Sính Đình, nhăn mặt nhìn về phía Trần Ninh.
Trần Ninh cười nói: “Đây là chủ tịch của chúng ta phân phó, ông ấy biết chúng ta gặp khó khăn khi tìm người đại diện.”
“Chính là quân trưởng, ngôi sao sáng của bệnh viện đa khoa ở biên giới phía bắc, được mệnh danh là quốc sĩ vô song của đất nước Tần Khánh Bình, ông Tần!”
Đám người Tống Sính Đình kinh ngạc đến ngây ngố!
c Vị chủ tịch thân phận thắn bí trước giờ chưa từng lộ diện này.
Như thế mà lại mời một ngôi sao giới y học danh hào lão Tần quốc sĩ vô song đến làm người đại diện phát ngôn cũng quá siêu rồi!
Trước đó ngôi sao nữ Chấn Minh Châu tung tin đồn, khiến cho vắc-xin ung thư gan mà Tập đoàn Ninh Đại sắp mở bán gặp phải khủng hoảng uy tín.
Tuy nhiên Chấn Minh Châu đã công khai xin lỗi và bị bắt vào tù nhưng thiệt hại vẫn chưa được loại bỏ hoàn toàn. Trong quần chúng vẫn có nhiều người thắc mắc rằng vắc-xin ung thư gan này sau khi sử dụng liệu có để lại di chứng gì không?
Nếu có thể mời quốc sĩ vô song ông Tần đến làm người đại diện phát ngôn cho công ty thì với địa vị của ông Tần trong giới y học, chỉ cần ông ta nói một câu có thể loại bỏ hoàn toàn những tin đồn thát thiệt kia và khôi phục hoàn toàn danh tiếng của Tập đoàn Ninh Đại và văc-xin ung thư gan.
Tống Sính Đình vừa kinh ngạc vừa vui mừng, đồng thời hoài nghỉ hướng về phía Trần Ninh: “Chủ tịch công ty chúng ta trước giờ không hề xuất hiện. Ông ấy mời ông Tần làm người đại diện phát ngôn, anh sao lại biết sớm hơn em chứ?”
Những giám đốc điều hành có mặt ở đó cũng tò mò nhìn Trần Ninh. Bọn họ cho dù thế nào cũng không ngờ đến Trần Ninh lại chính là chủ tịch của bọn họ.
Trần Ninh cười nói: “Sáng nay chủ tịch có gọi điện đến văn phòng của em, em không có ở đó nên anh nghe máy. Sáng nay anh quên mắt nói chuyện này với eml”
Hóa ra là như vậy!
Đám người Tống Sính Đình há hốc biểu cảm như đã hiều.
Lâm Vy thì thầm nói: “Tống tổng, chủ tịch mời ông Tần làm người đại diện, chúng ta cũng mời cô Lê Tử Kì đến. Bây giờ phải làm sao?”
Tống Sính Đình ngơ người đến ngây ngố!
c Lê Tử Kì không chần chừ nói: “Ông Tần là quốc sĩ, cũng là thần tượng trong lòng tôi. Nếu ông ấy đã làm người đại diện cho công ty cô thì tôi xin tình nguyện rút lui.”
Trần Ninh cười nói: “Không cần, chuyện này chủ tịch cũng đã nhắc qua rồi! Hai người đại diện sẽ tốt hơn!”
Đám người Tống Sính Đình vẻ mặt vui mừng, ông Tần và Lê Tử Kì cùng làm người đại diện phát ngôn, quá hoàn hảo!
Lê Tử Kì cũng đồng ý, biểu tình vui vẻ như một cô bé: “Tống tổng, Trần tiên sinh, tôi từ lâu cũng đã ngưỡng mộ ông Tần, hay là tôi cùng mọi người cùng đi đón tiếp ông Tần đi!”
Ông Tần là ngôi sao sáng trong giới y học, quốc sĩ vô song.
Tống Sính Đình không dám chậm trễ, nhanh chóng cùng Trần Ninh, Lê Tử Kì và những vị giám đốc điều hành lái hai chiếc xe đến sân bay đón ông Tần.
Trước công sân bay Trung Hải, nghiễm nhiên có vô số chiếc xe sang, không ít những người giàu có và quyền lực đem theo thủ hạ đều đang háo hức chờ đợi. Thậm chí còn có không ít phóng viên truyền hình lập thành hàng dài, cũng háo hức chờ đợi.
Hóa ra mọi người đều biết ông Trần đến Trung Hải!
Các lão môn quyền quý ở địa phương đều muốn nịnh bợ ông Tần, các nhà báo phóng viên thì đều muốn tiến hành phỏng vấn.
Còn có vài vị chủ tịch tập đoàn dược phẩm đều muốn mời ông Tần về công ty làm đại diện phát ngôn, thậm chí còn muốn ông Tần chụp ảnh chung với công ty của bọn họ để quảng bá lợi nhuận.
Tống Sính Đình bọn họ nhìn thấy một màn náo nhiệt này đều có chút kinh hãi!
Đúng vào lúc này, một đội lính vũ trang miền bắc hộ tống một ông già tỉnh thần dồi dào bước ra.
“Ông Tần tới rồi!”
Những người ở sân bay nghe thấy liền kích động. Mọi người nối chân nhau chạy tới rất đông, ai cũng muốn mời ông Tần làm khách.
Tuy nhiên tất cả đều bị lực lượng vũ trang phía bắc tay cầm súng tiểu liên mạnh mẽ đầy họ lùi về phía sau.
Đám người Tống Sính Đình nhìn thấy một màn như vậy, lo lắng nói: “Chúng ta đi lên sẽ không bị những người này cầm súng đuổi đi chứ?”
Trần Ninh cười nói: “Làm sao có thể chứ?”
Nói xong Trần Ninh liền sải chân đi trước, đám người Tống Sính Đình mặc dù lo sợ bất an nhưng cũng chỉ còn cách bám theo sau.
Lúc này, ông Tần và những người lính vu trang phía bắc đã nhìn thấy Trần Ninh, trong ánh mắt họ lóe lên tia kích động.
Bíp!
Một tiểu đội hộ tống hơn ba mươi lính vũ trang này nhìn thấy Trần Ninh, chỉnh tề dừng bước, động tác chỉnh tề và dứt khoát, khiến cho đám người Tống Sính Đình bên cạnh Trần Ninh bị dọa một trận.
Những người xung quanh cũng sững người, trên mặt có chút hoang mang.Tại sao lúc những người này đi tới thì lại bị những người lính dùng súng đầy ra?
Trần Ninh đi tới thì đám lính này lại kính lễ?
Tiếp đó, bọn họ nhìn thấy ông Tần hào hứng bắt tay với Trần Ninh.
Ông Tần cười ha ha nói: “Trần tiên sinh, lâu quá không gặp!”
Trần Ninh cũng cười nói: “Ông Tần, lâu rồi không gặp!”
Những người xung quanh đều giật mình sửng sốt, vô cùng tò mò Trần Ninh rốt cuộc là ai mà khiến ông Tần tôn trọng Trần Ninh như vậy?
Ngay cả Lê Tử Kì đối với Trần Ninh cũng sinh lòng hiếu kì.
Tống Sính Đình cùng một nhóm nhân viên công ty tỏ ra không quá kinh ngạc.
Bởi vì lần trước những công nhân tại công trường của Tập đoàn Ninh Đại gặp phải nguy hiểm, là Trần Ninh đã mời ông Trần đến làm phẫu thuật cho đám công nhân ấy, họn họ sớm đã biết Trần Ninh và ông Tần có giao tình.
Đám phóng viên tại sân bay nhìn thấy Trần Ninh và đám người Tống Sính Đình đang đứng chung một chỗ cùng với ông Tần, lập tức chụp ảnh tanh tách. Thậm chí có phóng viên hiều kì lên tiếng hỏi quan hệ giữa Trần Ninh và ông Tần là quan hệ gì?
Ông Tần cười một tiếng, nói thật ra lần này ông đến đây là vì chuyện làm người đại diện phát ngôn cho tập đoàn Ninh Đại.
Phóng viên vẻ mặt khó tin hỏi: “Ông Tần, có tin đồn rằng vắc- xin sắp ra mắt của Ninh Đại sẽ có di chứng nghiêm trọng. Ông thấy thế nào?”
Ông Tần trầm mặc nói: “Cậu cũng nói đây chỉ là tin đồn! Tôi ở đây đính chính lại một chút, vắc-xin ung thư gan của công ty Ninh Đại là một bước đột phá lớn trong giới y học của Hoa Hạ chúng ta!”
“Vắc-xin đã thông qua khảo sát nghiêm ngặt của các bộ phận liên quan mới được phê chuẩn đem ra thị trường. Tôi lấy danh tiếng của tôi ra bảo đảm, sẽ không có di chứng về sau.”
Ông Tần là một ngôi sao sáng trong giới y học, lời bảo đảm của ông mạnh mẽ, vô cùng quyền lự!
c Những phóng viên trong sân bay đều gật đầu, thậm chí có phóng viên người nhận ra Lê Tử Kì, kinh ngạc kêu lên: “Là công chúa gieo nước Lê Tử Kì, cô Lê, tại sao cô cũng ở đây?”
Lê Tử Kì cười hào phóng: “Tôi đến làm đại diện phát ngôn cho tập đoàn Ninh Đại, đồng thời cũng là fan của ông Tần đây, đến đây đón ông Tần!”
Trời ơil Ông Tần và Lê Tử Kì song song làm đại diện phát ngôn cho tập đoàn Ninh Đại, mọi người đêu thất kinh!
Tống Sính Đình dẫn theo một số giám đốc điều hành, tự mình ra đón tiếp.
Tống Sính Đình nhiệt tình bắt tay Lê Tử Kì, vừa tôn kính vừa lo lắng nói: “Tôi vừa mới biết cô Lê bị một đám côn đồ bắt cóc.
Cũng may các người an toàn quay về, dọa chết tôi rồi!”
Lê Tử Kì theo bản năng nói: “Tôi cũng không biết thành phố Trung Hải này an ninh lại loạn như vậy.”
Cô ta nói xong mới cảm thấy lời này nói ra có chút không thích hợp liền lập tức nở một nụ cười: “Nhưng mà tôi cũng đã gặp được người tốt bụng nhiệt tình như Trần tiên sinh đây cho nên với Trung Hải này tôi cũng đã có lòng tin rồi!”
Đám người Tống Sính Đình nhịn không được cười!
Trần Ninh cười nói: “Thật ra Trung Hải năm nay an ninh cũng khá tốt, chuyện của cô Lê lần này là tai nạn ngoài ý muốn.
Chúng tôi đảm bảo sau này sẽ không để những chuyện như này xảy ra nữa!”
Lê Tử Kì thân là một vận động viên, tính cách lạc quan, mặc dù vừa rồi mới trải qua nguy hiểm nhưng giờ cũng đã lấy lại tinh thần, cô cười chầm chậm nói: “Được!”
Tống Sính Đình cười nói: “Đây không phải nơi để nói chuyện, cô Lê mời bên này!”
Đám người Tống Sinh Đình đứng hình trăng khuyết vây quanh nhà vô địch Olympic – công chúa gieo nước Lê Tử Kì tiến vào công ty.
Trần Ninh nói nhỏ với Tống Sính Đình: “Vợ à, ở đây giao cho em! Anh đến sân bay đón người đại diện phát ngôn của công ty chúng ta.”
Tống Sính Đình choáng váng: “Công ty chúng ta không phải chỉ mời cô Lê làm đại diện thôi sao? Sao lại xuất hiện thêm người đại diện khác mà em không biết?”
Đám người Lê Tử Kì nghe thấy lời của Tống Sính Đình, nhăn mặt nhìn về phía Trần Ninh.
Trần Ninh cười nói: “Đây là chủ tịch của chúng ta phân phó, ông ấy biết chúng ta gặp khó khăn khi tìm người đại diện.”
“Chính là quân trưởng, ngôi sao sáng của bệnh viện đa khoa ở biên giới phía bắc, được mệnh danh là quốc sĩ vô song của đất nước Tần Khánh Bình, ông Tần!”
Đám người Tống Sính Đình kinh ngạc đến ngây ngố!
c Vị chủ tịch thân phận thắn bí trước giờ chưa từng lộ diện này.
Như thế mà lại mời một ngôi sao giới y học danh hào lão Tần quốc sĩ vô song đến làm người đại diện phát ngôn cũng quá siêu rồi!
Trước đó ngôi sao nữ Chấn Minh Châu tung tin đồn, khiến cho vắc-xin ung thư gan mà Tập đoàn Ninh Đại sắp mở bán gặp phải khủng hoảng uy tín.
Tuy nhiên Chấn Minh Châu đã công khai xin lỗi và bị bắt vào tù nhưng thiệt hại vẫn chưa được loại bỏ hoàn toàn. Trong quần chúng vẫn có nhiều người thắc mắc rằng vắc-xin ung thư gan này sau khi sử dụng liệu có để lại di chứng gì không?
Nếu có thể mời quốc sĩ vô song ông Tần đến làm người đại diện phát ngôn cho công ty thì với địa vị của ông Tần trong giới y học, chỉ cần ông ta nói một câu có thể loại bỏ hoàn toàn những tin đồn thát thiệt kia và khôi phục hoàn toàn danh tiếng của Tập đoàn Ninh Đại và văc-xin ung thư gan.
Tống Sính Đình vừa kinh ngạc vừa vui mừng, đồng thời hoài nghỉ hướng về phía Trần Ninh: “Chủ tịch công ty chúng ta trước giờ không hề xuất hiện. Ông ấy mời ông Tần làm người đại diện phát ngôn, anh sao lại biết sớm hơn em chứ?”
Những giám đốc điều hành có mặt ở đó cũng tò mò nhìn Trần Ninh. Bọn họ cho dù thế nào cũng không ngờ đến Trần Ninh lại chính là chủ tịch của bọn họ.
Trần Ninh cười nói: “Sáng nay chủ tịch có gọi điện đến văn phòng của em, em không có ở đó nên anh nghe máy. Sáng nay anh quên mắt nói chuyện này với eml”
Hóa ra là như vậy!
Đám người Tống Sính Đình há hốc biểu cảm như đã hiều.
Lâm Vy thì thầm nói: “Tống tổng, chủ tịch mời ông Tần làm người đại diện, chúng ta cũng mời cô Lê Tử Kì đến. Bây giờ phải làm sao?”
Tống Sính Đình ngơ người đến ngây ngố!
c Lê Tử Kì không chần chừ nói: “Ông Tần là quốc sĩ, cũng là thần tượng trong lòng tôi. Nếu ông ấy đã làm người đại diện cho công ty cô thì tôi xin tình nguyện rút lui.”
Trần Ninh cười nói: “Không cần, chuyện này chủ tịch cũng đã nhắc qua rồi! Hai người đại diện sẽ tốt hơn!”
Đám người Tống Sính Đình vẻ mặt vui mừng, ông Tần và Lê Tử Kì cùng làm người đại diện phát ngôn, quá hoàn hảo!
Lê Tử Kì cũng đồng ý, biểu tình vui vẻ như một cô bé: “Tống tổng, Trần tiên sinh, tôi từ lâu cũng đã ngưỡng mộ ông Tần, hay là tôi cùng mọi người cùng đi đón tiếp ông Tần đi!”
Ông Tần là ngôi sao sáng trong giới y học, quốc sĩ vô song.
Tống Sính Đình không dám chậm trễ, nhanh chóng cùng Trần Ninh, Lê Tử Kì và những vị giám đốc điều hành lái hai chiếc xe đến sân bay đón ông Tần.
Trước công sân bay Trung Hải, nghiễm nhiên có vô số chiếc xe sang, không ít những người giàu có và quyền lực đem theo thủ hạ đều đang háo hức chờ đợi. Thậm chí còn có không ít phóng viên truyền hình lập thành hàng dài, cũng háo hức chờ đợi.
Hóa ra mọi người đều biết ông Trần đến Trung Hải!
Các lão môn quyền quý ở địa phương đều muốn nịnh bợ ông Tần, các nhà báo phóng viên thì đều muốn tiến hành phỏng vấn.
Còn có vài vị chủ tịch tập đoàn dược phẩm đều muốn mời ông Tần về công ty làm đại diện phát ngôn, thậm chí còn muốn ông Tần chụp ảnh chung với công ty của bọn họ để quảng bá lợi nhuận.
Tống Sính Đình bọn họ nhìn thấy một màn náo nhiệt này đều có chút kinh hãi!
Đúng vào lúc này, một đội lính vũ trang miền bắc hộ tống một ông già tỉnh thần dồi dào bước ra.
“Ông Tần tới rồi!”
Những người ở sân bay nghe thấy liền kích động. Mọi người nối chân nhau chạy tới rất đông, ai cũng muốn mời ông Tần làm khách.
Tuy nhiên tất cả đều bị lực lượng vũ trang phía bắc tay cầm súng tiểu liên mạnh mẽ đầy họ lùi về phía sau.
Đám người Tống Sính Đình nhìn thấy một màn như vậy, lo lắng nói: “Chúng ta đi lên sẽ không bị những người này cầm súng đuổi đi chứ?”
Trần Ninh cười nói: “Làm sao có thể chứ?”
Nói xong Trần Ninh liền sải chân đi trước, đám người Tống Sính Đình mặc dù lo sợ bất an nhưng cũng chỉ còn cách bám theo sau.
Lúc này, ông Tần và những người lính vu trang phía bắc đã nhìn thấy Trần Ninh, trong ánh mắt họ lóe lên tia kích động.
Bíp!
Một tiểu đội hộ tống hơn ba mươi lính vũ trang này nhìn thấy Trần Ninh, chỉnh tề dừng bước, động tác chỉnh tề và dứt khoát, khiến cho đám người Tống Sính Đình bên cạnh Trần Ninh bị dọa một trận.
Những người xung quanh cũng sững người, trên mặt có chút hoang mang.Tại sao lúc những người này đi tới thì lại bị những người lính dùng súng đầy ra?
Trần Ninh đi tới thì đám lính này lại kính lễ?
Tiếp đó, bọn họ nhìn thấy ông Tần hào hứng bắt tay với Trần Ninh.
Ông Tần cười ha ha nói: “Trần tiên sinh, lâu quá không gặp!”
Trần Ninh cũng cười nói: “Ông Tần, lâu rồi không gặp!”
Những người xung quanh đều giật mình sửng sốt, vô cùng tò mò Trần Ninh rốt cuộc là ai mà khiến ông Tần tôn trọng Trần Ninh như vậy?
Ngay cả Lê Tử Kì đối với Trần Ninh cũng sinh lòng hiếu kì.
Tống Sính Đình cùng một nhóm nhân viên công ty tỏ ra không quá kinh ngạc.
Bởi vì lần trước những công nhân tại công trường của Tập đoàn Ninh Đại gặp phải nguy hiểm, là Trần Ninh đã mời ông Trần đến làm phẫu thuật cho đám công nhân ấy, họn họ sớm đã biết Trần Ninh và ông Tần có giao tình.
Đám phóng viên tại sân bay nhìn thấy Trần Ninh và đám người Tống Sính Đình đang đứng chung một chỗ cùng với ông Tần, lập tức chụp ảnh tanh tách. Thậm chí có phóng viên hiều kì lên tiếng hỏi quan hệ giữa Trần Ninh và ông Tần là quan hệ gì?
Ông Tần cười một tiếng, nói thật ra lần này ông đến đây là vì chuyện làm người đại diện phát ngôn cho tập đoàn Ninh Đại.
Phóng viên vẻ mặt khó tin hỏi: “Ông Tần, có tin đồn rằng vắc- xin sắp ra mắt của Ninh Đại sẽ có di chứng nghiêm trọng. Ông thấy thế nào?”
Ông Tần trầm mặc nói: “Cậu cũng nói đây chỉ là tin đồn! Tôi ở đây đính chính lại một chút, vắc-xin ung thư gan của công ty Ninh Đại là một bước đột phá lớn trong giới y học của Hoa Hạ chúng ta!”
“Vắc-xin đã thông qua khảo sát nghiêm ngặt của các bộ phận liên quan mới được phê chuẩn đem ra thị trường. Tôi lấy danh tiếng của tôi ra bảo đảm, sẽ không có di chứng về sau.”
Ông Tần là một ngôi sao sáng trong giới y học, lời bảo đảm của ông mạnh mẽ, vô cùng quyền lự!
c Những phóng viên trong sân bay đều gật đầu, thậm chí có phóng viên người nhận ra Lê Tử Kì, kinh ngạc kêu lên: “Là công chúa gieo nước Lê Tử Kì, cô Lê, tại sao cô cũng ở đây?”
Lê Tử Kì cười hào phóng: “Tôi đến làm đại diện phát ngôn cho tập đoàn Ninh Đại, đồng thời cũng là fan của ông Tần đây, đến đây đón ông Tần!”
Trời ơil Ông Tần và Lê Tử Kì song song làm đại diện phát ngôn cho tập đoàn Ninh Đại, mọi người đêu thất kinh!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.