Chương 229: Thấy chết mà không cứu
Bạch Ngọc Cầu Hà
13/05/2021
Lý Thủy Tiên ngồi đờ ra trên sô pha, cả người run lên vì sợ.
Cô ta không hiểu nổi, vì sao cô ta có thể bị điều tra ra trong thời gian ngắn như vậy?
Cô ta càng không hiểu vì sao Trần Ninh và Tống Sính Đình có thể khiến tất cả các đài truyền hình đều phát chen ngang tin tức này, tất cả đều bác bỏ tin đồn một cách toàn diện và báo cáo về hành vi phạm tội của cô ta.
Phải là người có bản lĩnh thông thiên thế nào mới làm được như vậy?
Ngay cả Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân cũng chấn động. Hai người bọn họ cũng không nghĩ ra, rốt cuộc Trần Ninh làm sao thực hiện được chứ?
Chúc Cửu Linh là người đầu tiên nhanh chóng lấy lại tinh thần, anh ta nói rất chắc chắn: "Tôi thấy Trần Ninh chỉ đoán mò thôi. Hắn không hề tiến hành điều tra, đã nhận định chuyện này là do Lý Thủy Tiên cô làm ra."
Lục Thanh Vân cũng nói: "Không sai, dù sao Lý Thủy Tiên không công khai xin lỗi như lời hắn nói. Ngược lại trên ti vi xuất hiện ảnh giả của Tổng Sính Đình. Cho dù Trần Ninh có ngốc cũng có thể đoán được là cô làm"
Chúc Cửu Linh gật đầu: "Đúng, chắc hẳn chỉ đoán mò thôi. Hắn phải có bản lĩnh thông thiên mới có thể điều tra rõ sự việc chỉ trong vài phút ngắn ngủi. Hắn không thể nào giỏi như vậy được."
Lý Thủy Tiên run giọng nói: "Nhưng... Nhưng bây giờ tất cả đài truyền hình trong cả nước đều đang bác bỏ tin đồn này. Nếu Trần Ninh không có quyền thế lớn, sao có thể làm được?"
Lục Thanh Vân cũng không nghĩ ra được điều này. Cậu ta nhìn về phía Chúc Cửu Linh.
Chúc Cửu Linh khẽ nhếch môi, hình như anh ta đã hiểu rõ mọi chuyện từ lâu. Anh ta cười lạnh nói: "Tất cả đài truyền hình trong cả nước phát sóng trực tiếp không phải là bản lĩnh của Trần Ninh."
Lục Thanh Vân và Lý Thủy Tiên đều không hiểu. Lý Thủy Tiên hỏi dồn: "Sao cậu lại nói vậy?"
Chúc Cửu Linh tự tin phân tích nói: "Theo tôi được biết, Nhiễm Vi - người quản lý đài truyền hình Trung Hải thật ra được điều từ phương bắc tới. Có người nói cô ta có lại lịch không nhỏ, tới đây chỉ để đánh bóng tên tuổi thôi."
"Lần này kênh truyền hình bị hacker xâm nhập, còn phát ảnh photoshop của Tổng Sính Đình chắc hẳn đã chọc giận Nhiễm Vi."
"Tôi đoán, rất có khả năng là Nhiễm Vị lợi dụng quan hệ và bối cảnh trong nhà mình để làm sáng tỏ sự kiện lần này trên tất cả các đài truyền hình"
Lục Thanh Vân nghe vậy, cảm thấy phân tích này của Chúc Cửu Linh là hợp tình hợp lý.
Cậu ta bớt lo lắng, mỉm cười nói: "Tôi đã nói mà, Trần Ninh chỉ là một kẻ xuất ngũ, đang chờ việc làm thì không thể có bản lĩnh lợi hại như vậy được."
Lý Thủy Tiên nghe Chúc Cửu Linh phân tích xong, cô ta lại nửa buồn nửa vui.
Vui chính là Trần Ninh và Tổng Sính Đình không lợi hại như cô ta tưởng. Trần Ninh không có quyền thế ngất trời như cô ta tưởng.
Buồn vì lần này cô ta đưa ra ý kiến đã chọc giận Nhiễm Vi - người quản lý đài truyền hình Trung Hải. Trên ti vi còn nói cảnh sát đang trên đường tới bắt cô ta.
Lý Thủy Tiên cảm thấy bây giờ cũng chỉ có Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân trước mắt là cọng rơm cứu mạng cô ta.
Cô ta vội vàng nói với hai người: "Cậu cả Chúc, cậu Lục, em bị vạch trần trong chuyện này rồi, cầu xin các cậu hãy cứu em."
Chuyện này đã bị truyền thông cả nước đưa tin, Lục Thanh Vân không muốn bị liên lụy, cậu ta là người đầu tiên phải sạch quan hệ: "Chuyện này không liên quan đến tôi, cô cũng đừng kéo tôi vào!"
Lý Thủy Tiên nghe vậy thì mặt trắng bệch, chỉ có thể gửi gắm hi vọng cuối cùng vào Chúc Cửu Linh.
Người nghĩ ra ý tưởng đó là cô ta, nhưng người tìm hacker xâm nhập vào đài truyền hình Trung Hải là Chúc Cửu Linh. Cô ta cảm thấy Chúc Cửu Linh không thể thấy chết mà không cứu.
Lúc này Chúc Cửu Linh tất nhiên cũng tỏ thái độ đứng ngoài sự việc, lãnh đạm nói: "Lý Thủy Tiên, không phải tôi không muốn cứu cô. Mà là chuyện này quá ầm ĩ, phải có người đứng ra gánh hậu quả."
"Tôi cảm thấy cô là lựa chọn tốt nhất để gánh lấy chuyện này."
Lý Thủy Tiên kêu lên thất thanh: "Cậu cả Chúc, sao cậu có thể như vậy được? Người nghĩ kế là em, nhưng người tìm hacker xâm nhập đài truyền hình lại là cậu."
Lý Thủy Tiên còn chưa nói xong, cô ta đã nhận ra ánh mắt độc ác như rắn rết của Chúc Cửu Linh, cô ta sợ quá, vội vàng ngậm miệng.
Lấy thực lực của nhà họ Chúc, đừng nói muốn giết chết cô ta, cho dù muốn phá hủy nhà họ Lý của cô ta cũng rất dễ dàng!
Cô ta không hiểu nổi, vì sao cô ta có thể bị điều tra ra trong thời gian ngắn như vậy?
Cô ta càng không hiểu vì sao Trần Ninh và Tống Sính Đình có thể khiến tất cả các đài truyền hình đều phát chen ngang tin tức này, tất cả đều bác bỏ tin đồn một cách toàn diện và báo cáo về hành vi phạm tội của cô ta.
Phải là người có bản lĩnh thông thiên thế nào mới làm được như vậy?
Ngay cả Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân cũng chấn động. Hai người bọn họ cũng không nghĩ ra, rốt cuộc Trần Ninh làm sao thực hiện được chứ?
Chúc Cửu Linh là người đầu tiên nhanh chóng lấy lại tinh thần, anh ta nói rất chắc chắn: "Tôi thấy Trần Ninh chỉ đoán mò thôi. Hắn không hề tiến hành điều tra, đã nhận định chuyện này là do Lý Thủy Tiên cô làm ra."
Lục Thanh Vân cũng nói: "Không sai, dù sao Lý Thủy Tiên không công khai xin lỗi như lời hắn nói. Ngược lại trên ti vi xuất hiện ảnh giả của Tổng Sính Đình. Cho dù Trần Ninh có ngốc cũng có thể đoán được là cô làm"
Chúc Cửu Linh gật đầu: "Đúng, chắc hẳn chỉ đoán mò thôi. Hắn phải có bản lĩnh thông thiên mới có thể điều tra rõ sự việc chỉ trong vài phút ngắn ngủi. Hắn không thể nào giỏi như vậy được."
Lý Thủy Tiên run giọng nói: "Nhưng... Nhưng bây giờ tất cả đài truyền hình trong cả nước đều đang bác bỏ tin đồn này. Nếu Trần Ninh không có quyền thế lớn, sao có thể làm được?"
Lục Thanh Vân cũng không nghĩ ra được điều này. Cậu ta nhìn về phía Chúc Cửu Linh.
Chúc Cửu Linh khẽ nhếch môi, hình như anh ta đã hiểu rõ mọi chuyện từ lâu. Anh ta cười lạnh nói: "Tất cả đài truyền hình trong cả nước phát sóng trực tiếp không phải là bản lĩnh của Trần Ninh."
Lục Thanh Vân và Lý Thủy Tiên đều không hiểu. Lý Thủy Tiên hỏi dồn: "Sao cậu lại nói vậy?"
Chúc Cửu Linh tự tin phân tích nói: "Theo tôi được biết, Nhiễm Vi - người quản lý đài truyền hình Trung Hải thật ra được điều từ phương bắc tới. Có người nói cô ta có lại lịch không nhỏ, tới đây chỉ để đánh bóng tên tuổi thôi."
"Lần này kênh truyền hình bị hacker xâm nhập, còn phát ảnh photoshop của Tổng Sính Đình chắc hẳn đã chọc giận Nhiễm Vi."
"Tôi đoán, rất có khả năng là Nhiễm Vị lợi dụng quan hệ và bối cảnh trong nhà mình để làm sáng tỏ sự kiện lần này trên tất cả các đài truyền hình"
Lục Thanh Vân nghe vậy, cảm thấy phân tích này của Chúc Cửu Linh là hợp tình hợp lý.
Cậu ta bớt lo lắng, mỉm cười nói: "Tôi đã nói mà, Trần Ninh chỉ là một kẻ xuất ngũ, đang chờ việc làm thì không thể có bản lĩnh lợi hại như vậy được."
Lý Thủy Tiên nghe Chúc Cửu Linh phân tích xong, cô ta lại nửa buồn nửa vui.
Vui chính là Trần Ninh và Tổng Sính Đình không lợi hại như cô ta tưởng. Trần Ninh không có quyền thế ngất trời như cô ta tưởng.
Buồn vì lần này cô ta đưa ra ý kiến đã chọc giận Nhiễm Vi - người quản lý đài truyền hình Trung Hải. Trên ti vi còn nói cảnh sát đang trên đường tới bắt cô ta.
Lý Thủy Tiên cảm thấy bây giờ cũng chỉ có Chúc Cửu Linh và Lục Thanh Vân trước mắt là cọng rơm cứu mạng cô ta.
Cô ta vội vàng nói với hai người: "Cậu cả Chúc, cậu Lục, em bị vạch trần trong chuyện này rồi, cầu xin các cậu hãy cứu em."
Chuyện này đã bị truyền thông cả nước đưa tin, Lục Thanh Vân không muốn bị liên lụy, cậu ta là người đầu tiên phải sạch quan hệ: "Chuyện này không liên quan đến tôi, cô cũng đừng kéo tôi vào!"
Lý Thủy Tiên nghe vậy thì mặt trắng bệch, chỉ có thể gửi gắm hi vọng cuối cùng vào Chúc Cửu Linh.
Người nghĩ ra ý tưởng đó là cô ta, nhưng người tìm hacker xâm nhập vào đài truyền hình Trung Hải là Chúc Cửu Linh. Cô ta cảm thấy Chúc Cửu Linh không thể thấy chết mà không cứu.
Lúc này Chúc Cửu Linh tất nhiên cũng tỏ thái độ đứng ngoài sự việc, lãnh đạm nói: "Lý Thủy Tiên, không phải tôi không muốn cứu cô. Mà là chuyện này quá ầm ĩ, phải có người đứng ra gánh hậu quả."
"Tôi cảm thấy cô là lựa chọn tốt nhất để gánh lấy chuyện này."
Lý Thủy Tiên kêu lên thất thanh: "Cậu cả Chúc, sao cậu có thể như vậy được? Người nghĩ kế là em, nhưng người tìm hacker xâm nhập đài truyền hình lại là cậu."
Lý Thủy Tiên còn chưa nói xong, cô ta đã nhận ra ánh mắt độc ác như rắn rết của Chúc Cửu Linh, cô ta sợ quá, vội vàng ngậm miệng.
Lấy thực lực của nhà họ Chúc, đừng nói muốn giết chết cô ta, cho dù muốn phá hủy nhà họ Lý của cô ta cũng rất dễ dàng!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.