Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới

Chương 77: Nếu Quan Tâm Đến Tiến Độ Và Thiết Kế Đến Vậy Thì Đừng Bỏ Rơi Ai Hết

Tlucc

17/05/2024

Ngày 31? – Cổ Mê Cung, Tầng 83

Đó là một khu vực bẫy. Sàn nhà chứa đầy bẫy. Hay đúng hơn, mọi thứ đều là bẫy? Không có nơi nào để đi bộ? Không có gì ngoài bẫy.

「Tiếp theo là Tầng 83, chủ đề có vẻ là một vụ thảm sát? Tôi đoán vậy? Ý tôi là, nó chứa đầy những cái bẫy chết người.」

Không đáp lại, cô ấy chỉ nhìn chằm chằm vào tôi.

Tầng 83 có 「Ground Eater Lv 83」 đang đào hang ở trung tâm con đường với cái miệng khổng lồ há to. Xung quanh chỉ toàn là bẫy. 『Cảm Nhận Bẫy』đang phản ứng với mọi thứ từ mọi phía. Vậy là tôi phải chui qua bẫy hoặc bị một Ground Eater nuốt chửng? Thực ra tại sao chúng lúc nào cũng há hốc mồm thế nhỉ? Nó thực sự là một ý tưởng tốt? Là nó à? Thật sao? Hãy ném một cây Nấm Độc vào đó. Một thứ rất độc. Mi có chắc không? Mi không có khả năng Kháng Độc mà nhỉ? Hừmm, mặt đất bắt đầu quằn quại? Hãy ném một cây khác. Woaaa? Một trận động đất?...... Aaa, nó chết rồi à?...... Nó để lại một cái lỗ khổng lồ với một viên ma thạch khổng lồ bên trong.

Còn có 14 Ground Eater há hốc miệng chờ đợi. Chúng có thực sự ổn không vậy? Là như vậy sao? Thật luôn đấy à?

Một sự hủy diệt hoàn toàn.

Có vẻ như Ground Eater không muốn ngậm miệng hay di chuyển xung quanh. Hay đúng hơn, 『không thể』sẽ chính xác hơn. Chúng có cả 『Miễn Nhiễm Vật Lý Hoàn Toàn』 và 『Miễn Nhiễm Ma Thuật Hoàn Toàn』, nhưng chúng không có 『Kháng Độc』. Về cơ bản chúng đã yêu cầu được ăn á? Ngồi đó há miệng chờ sung á? Giống như chúng muốn ai đó đút vào mồm. Tất nhiên tôi đang nói về chất độc. Chúng đang cám dỗ tôi. Tôi chắc chắn về điều đó. Tôi thậm chí còn hỏi liệu chúng có chắc chắn không.

Bây giờ có một căn phòng bí mật nhưng cũng bị mắc kẹt.

Sàn nhà rõ ràng là đáng ngờ. Màu sắc khác biệt rõ rệt. Màu sắc khác biệt đến mức giống như nó đang hét lên 『Này, nó đây à?』. Đây có phải là một cạm bẫy khác? Hoặc có thể nếu tôi nhảy qua chỗ đó tôi sẽ rơi vào một cái bẫy khác? Có phải là cả hai? Tôi có thể đi bộ trên không được không? Tôi có thể, phải không? Tôi không cần phải bước lên đó nhỉ? Tôi thực sự cảm thấy hơi tiếc về nỗ lực đã bỏ ra cho việc đó, nhưng tôi sẽ không dẫm đạp lên điều đó.

Quá chú ý đến sàn nhà trong khi đi trên không, cuối cùng tôi đã đập đầu vào trần nhà. Vậy rốt cuộc đó là một cái bẫy.

「Một rương kho báu. Tôi sắp từ bỏ Điểm Tình Cảm, nhưng nó là một rương kho báu. Mặc dù những vật phẩm từ kim loại quý sẽ bị lấy đi, nhưng nó vẫn là một rương kho báu.」

Tôi mở rương với vô số lời nhận xét cay độc. Biết đâu rương kho báu sẽ thương hại mình?

『Vòng Bẫy – Tự động giải trừ bẫy』...... Đây là Flag! Nhưng thứ tự đã bị xáo trộn! Nó phải là ngược lại chứ! Không, chính tôi mới là người đi ngược lại nhỉ.



Với『Cảm Nhận Bẫy』, nó hoàn toàn mất đi giá trị với tôi. Mặc dù tôi đã rơi vào cạm bẫy để có được nó. Giá như tôi có cái này thì tôi đã không bị dính vào.

Nếu tôi đến từ phía trên thì tôi đã tìm thấy căn phòng ẩn và sử dụng Vòng Bẫy để tránh lũ Ground Eater. Vì chúng miễn nhiễm với sát thương vật lý và ma thuật nên chúng không thể bị đánh bại bằng các biện pháp thông thường. Vì vậy giải pháp thay thế duy nhất là lao vào những cái bẫy xung quanh. Đó chính là mục đích của Vòng Bẫy. Yup, đó là một thiết kế tốt. Nhưng còn những người đang leo lên từ bên dưới thì sao? Dịch vụ chăm sóc khách hàng này tệ thế? Nhặt Vòng Bẫy sau khi vượt qua hết bẫy không có cảm giác dễ chịu chút nào. Nó gần giống như một sự nhạo báng. Ground Eater có thực sự phải chết không? Nó chỉ đơn giản khiến tôi trông như không thể đọc được tâm trạng vậy. Thật chán mà.

Phía trên chúng tôi là Tầng 82, chỉ một chút nữa thôi là chúng tôi sẽ vượt qua mốc 1/5. Chỉ mới 20% thôi á? Nhưng việc rơi xuống chỉ diễn ra trong tích tắc. Chà, mặc dù nó đáng để rơi xuống đây. Rốt cuộc thì tôi đã tìm thấy một ánh nhìn chằm chằm mới.

Và Tầng 82 là 「Lợn Gương Lv 82」, hừm? Đó có phải là gương không? Hay giống như một ảnh phản chiếu? Và lại có dạng lợn rừng. Chà, rõ ràng là chúng sẽ tấn công tôi. Điều quan trọng hơn là phần gương. Nếu nó có nghĩa là giống như một tấm gương thì có lẽ nó có Phản Chiếu Ma Thuật, nếu là hình ảnh phản chiếu thì đó là ảo ảnh, nếu đảo ngược thì vẫn là ảo ảnh nhỉ?

Hừmm, vì nó có『Phản Xạ Ma Thuật』có lẽ nó là tấm gương thật. Vấn đề thực sự là 『Kháng Sát Thương Nghiền Nát』. Vì chúng sắp tấn công nên việc chúng có kỹ năng này là điều hợp lý. Nhưng điều đó cũng có nghĩa là việc thả tự do chúng sẽ không có tác dụng gì nhiều. Và việc chúng có『Kẻ Ăn Nhiều』cũng có nghĩa là tôi sẽ không thể đầu độc chúng bằng nấm được. Chúng sẽ chỉ ăn ngon lành mà thôi. Mặc dù vậy, tôi có thể Thuần Hóa chúng theo cách này không? Nhưng có lẽ nó sẽ không hoạt động? Thông thường thì sẽ không nhỉ?

「Hừmm, chiến đấu trực tiếp à? Chống lại cái con Lv 82 đó á? Chống lại 100 kẻ trong số chúng á? Chúng sẽ lao vào tôi chứ? Tôi có bị răng nanh của chúng đâm không?.」

Trên thực tế, có lẽ điều quan trọng nhất đối với quái vật trong hầm ngục là khả năng kháng sát thương khi rơi à?

Thương Thành.

Một đàn lợn rừng đông đúc đang lao về phía chúng tôi.

Vì ma thuật không có tác dụng với chúng nên tôi sẽ sử dụng Thương Thành.

Dù sao thì tôi cũng có rất nhiều thương từ Minotaur-san. Chuẩn bị những ngọn thương bằng cách cắm chúng xuống đất theo đường chéo và nâng chúng lên khi Lợn Gương lao tới và việc thiết lập đã hoàn tất. Có đủ đà, lại bị những con lợn rừng khác đẩy từ phía sau, dính vào thương, không thể dừng lại, nên tôi không thể ngừng đâm vào chúng hết con này đến con khác. Cùng với đó, sức mạnh đột phá biến mất, chỉ còn là những cục thịt.

Và với việc cuộc tấn công của chúng bị dừng lại, chúng sẽ không thể ổn định được. Trong khi đó, tôi sử dụng Không Hành để hạ cánh phía sau lũ lợn rừng. Với trang bị 「Trượng Thường Xanh?」 trong tay của tôi. Lần đầu tiên sau một thời gian Gậy Thuật Shintō Musō-ryū phiên bản dị giới. Vâng, tôi vẫn nhất quyết gọi đây là Gậy Thuật. Tôi sẽ kiên trì với điều đó cho đến khi nhánh Shintō Musō-ryū của dị giới đến kiện tôi. Ngoài ra, hôm nay tôi sẽ sử dụng trượng để bắn.

Lũ lợn không lùi bước. Đó là điều người ta nói, nên nó phải là sự thật. Chúng có khả năng dừng đột ngột, quay đầu và lùi lại nhưng không thể chạy lùi. Điều này chắc chắn sẽ bịt kín chuyển động của chúng. Ngay cả khi chúng có thể quay lại, chúng cũng không có đủ khoảng cách để tăng tốc. Có nghĩa là chúng sẽ trở nên chậm hơn. Đủ chậm để tôi chiến đấu. Ngoài ra, vì chúng quá đông nên không có đủ chỗ để di chuyển nên tôi có thể quét sạch chúng.

Đầu tiên, hãy tạo ra nhiều hỗn loạn hơn.

Tạo ra một số lỗ nhỏ để cản trở chuyển động của chúng hơn nữa, sau đó tôi bao quanh chúng bằng một con hào và tiến hành thảm sát. Nếu mọi chuyện đi theo chiều hướng xấu, tôi có thể trốn tới Thương Thành. Rốt cuộc thì tôi có thể bay.



Lướt qua đàn lợn, tôi di chuyển, xoay tròn và quét, nếu tôi dừng lại, tôi sẽ mất đà, còn nếu tôi mất đà và bị bao vây thì chúng sẽ đánh tôi tơi tả. Tôi đã xem một số ví dụ từ Lớp Trưởng Thiết Giáp và việc sử dụng Kyojitsu cũng vậy. Xoay thanh kiếm, lách qua các khoảng trống, tung ra những nhát chém, biến mỗi nhát chém thành một vé chuyển sinh.

Tôi di chuyển trước khi tôi kịp nghĩ. Dù sao thì tôi cũng không thể làm được gì nhiều nên việc suy nghĩ sẽ chỉ làm tôi chậm lại mà thôi.

Đây là những gì tôi học được trong trận chiến với Hầm Ngục Chủ này. Hay đúng hơn là tôi buộc phải ghi nhớ nó. Xâu chuỗi các đòn tấn công, thiết lập đòn tấn công dữ dội và di chuyển theo dòng chảy biến tất cả thành một màn múa kiếm chết người.

Đi theo dòng chảy, loại bỏ những chuyển động vô nghĩa, chỉ đơn giản là chém theo một điệu nhảy.

Vào giữa 2 con lợn rừng, chém sau nửa vòng, sau đó lao vào một nhát chém khác. Không dừng lại, không dừng lại, chỉ chuyển từ đòn tấn công này sang đòn tấn công khác.

Có lẽ không có gì đẹp đẽ về nó và nó không giống một điệu nhảy chút nào. Nhưng ngay cả khi chuyển động của tôi vụng về hoặc xấu xí, tôi vẫn sẽ tiếp tục sải bước của mình. Vì tôi đã nhìn thấy những gì ở phía trước.

Trong khi đó, từ hướng của Thương Thành, Lớp Trưởng Thiết Giáp bắt đầu một màn múa kiếm thực sự. Khoảnh khắc cô nhảy vào một vùng trống đã hình thành xung quanh. Tốc độ của chúng tôi hoàn toàn khác nhau, cô thậm chí không có một giây phút tạm dừng nào.



Cô sẽ giết tất cả bọn chúng nếu tôi không nhanh lên.

「Phùuu, sao ấy nhỉ? Cảm giác như đã lâu lắm rồi á? Ý tôi là, lần cuối cùng tôi thực sự chiến đấu? Mặc dù chúng ta đang ở trong hầm ngục? Tôi tự hỏi tại sao?」

Khi tôi đang thắc mắc, Lớp Trưởng Thiết Giáp đang nhìn tôi với vẻ hoài nghi trong khi đang thu thập ma thạch. Tôi biết cô muốn nói gì, nhưng tôi sẽ chết nếu tiếp tục chiến đấu.

Tiếp theo là Tầng 81. Chúng tôi đang dần tiến gần hơn đến mặt đất. Dẫu chặng đường phía trước còn dài.

Trước khi tôi nhận ra, ánh mắt chằm chằm đã trở thành biểu cảm mặc định của cô.

(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Chiến Lược Tấn Công Đơn Độc Tại Dị Giới

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook