Chiến Lược Theo Đuổi Minh Tinh Hạng A
Chương 75: Hình phạt (2) (H+)
artermis_lyn
26/09/2023
Y Giang đang cố gắng quyến rũ Austin để anh có cảm giác với mình hơn, mặc dù tay cô còn khá lóng ngóng, có lẽ cộng thêm cả sự sợ hãi, nhưng cô vẫn muốn làm.
Nhìn Y Giang vẻ mặt lo lắng, nhưng vẫn muốn làm thì Austin lại bật cười.
Nếu cô đã không biết thì để anh dạy cô vậy...
Đưa một cánh tay giữa chặt lấy eo của Y Giang khiến cô hơi bất ngờ hé miệng. Cánh tay kia lại đưa đến chân váy của cô, từ từ vén từ dưới lên để lộ cặp chân thon dài trắng trẻo của cô.
Bàn tay anh vậy mà lại gần như che được hơn nửa đùi của Y Giang. Có chút thô ráp, nhưng lại mang theo hơi ấm lạ thường.
Cả hai bàn tay anh đều không chịu yên phận, từ từ di chuyển mọi nơi khiến Y Giang rùng mình một cái.
Cô từ nãy đến giờ đã ngồi im bất động để anh làm. Bây giờ thì lại ngước lên nhìn anh. Cô định nói, nhưng lại bị anh chặn lại câu nói đó, để cô nuốt lại lời nói xuống dạ dày.
Ôm thật chặt lấy người Y Giang, Austin liền điên cuồng độc chiếm trong khoang miệng của cô. Từng giọt tình yêu khiến anh càng thêm phần kích thích. Y Giang sẽ chẳng thể nào biết được anh đã chờ ngày này rất lâu rồi.
Đầu lưỡi của anh len vào sâu từng ngóc ngách trong khoang miệng nhỏ của Y Giang. Anh thậm chí còn len vào các ngõ nhỏ khiến cô khó chịu muốn đẩy anh ra. Nhưng hiện tại, căn bản là cô không thể đẩy anh ra được.
Austin cứ vậy quấn lấy Y Giang để hôn. Anh còn day day môi dưới của cô, cảm giác tê dại làm Y Giang mơ hồ như đang trôi trong một biển lớn.
Vừa hôn, anh vừa còn thô bạo luồn tay vào bên trong váy. Chưa gì liền đã chạm tới chiếc quần lót nhỏ của cô. Không một động tác thừa, liền kéo mạnh xuống đến tận đầu gối của cô. Hành động thô bạo khiến cho ở đùi của cô có vết đỏ từ từ hiện rõ lên.
Y Giang xấu hồ nhưng hiện tại bị anh quấn lấy hôn điên cuồng khiến cô không thể làm gì khác ngoài nhắm mắt để nghe theo anh.
Cô bị anh ép ngồi dạng hai chân, hiện tại cả hai chân đều quắp sau lưng anh. Qua lớp quần âu, cô cảm nhận được rõ sự nóng bỏng, giống như đang thúc giục Austin phải nhanh lên phải. Có chút... đáng sợ.
Giữ lấy gáy của cô, anh vẫn tiếp tục hôn. Cho đến khi nhìn mặt Y Giang trở nên đỏ ửng lên, anh mới buông cô ra một chút. Ở cự li gần như vậy, sợi chỉ bạc từ đầu môi của Y Giang vẫn còn đang lưu luyến ở bên đầu môi của Austin.
Vừa được thoát ra, cô liền hít lấy hít để. Có lẽ đây là lần đầu Austin hôn cô mạnh bạo tới vạy. Hiện tại môi cô đã sưng đỏ cả lên rồi.
Vốn muốn nói với Austin, nhưng cô vừa ngẩng lên nhìn anh, sắc mặt anh cũng trở nên khác đi. Thật đúng là bị dục vọng mời gọi, anh lúc này đã chẳng thể dừng lại được rồi.
Đưa tay ra sau bả vai của cô, liền thô bạo dựt đứt dây váy nhỏ. Chiếc váy thiết kế cổ dạng chữ V hơi nhăn, đến lúc đứt mất liền tụt xuống hẳn eo. Lúc này bộ ngực trắng hồng lấp ló sau chiếc áo ngực làm Y Giang ngượng quá chỉ biết ôm chặt lấy cổ Austin.
Chỉ đưa tay về sau, hai ngón tay đặt hai bên đầu móc áo ngực, kéo nhẹ cho hai bên sát vào nhau, lúc buông tay ra liền khiến cho móc áo ngực tuột ra. Chưa gì, hai luồn thịt mềm mại gần như được phơi bày ra trước mắt. Vừa nhìn nó, ánh mắt Austin càng thêm nhiều tia đỏ hơn.
Vứt bỏ chiếc áo ngực xuống dưới sàn, liền kéo người Y Giang lại gần hơn, khiến cô phải ưỡn ngực ra trước mặt anh. Nhìn hai nụ hoa ửng hồng trước mắt, không nói nhiều liền sấn sổ tới để la liếm nó. Một bên cắn mút, một bân thì lại dày vò đủ đường khiến Y Giang cũng nấc lên mà rùng mình:
- Aa... Hức... Aus, đừng cắn...
-...
Đáp lại lời của cô, lại là tiếng chùn chụt khiến cô đã xấu hổ, giờ lại càng xấu hổ hơn.
Cả người đều run lên, tay chân cũng chẳng thể kiểm soát được vì những hành động của Austin. Anh vậy mà "cắn nhá" khiến bộ ngực của cô nổi đầy những vết đỏ thẫm, còn có cả vết răng ở xung quanh.
Tưởng chừng như có thể nghỉ được một chút, ai ngờ anh liền xoay người cô, để cô dựa lưng vào anh. Sau đó còn tách hai đầu gối chân của cô ra, chiếc váy liền bị anh kéo xuống. Hiện tại người cô, nơi nào cũng phơi bày ra như triển lãm tranh ảnh khỏa thân vậy.
Y Giang vô cùng xấu hổ, cô xoay nửa người muốn ôm lấy Austin nhưng anh lại chỉnh người cô về phía trước.
Dùng cả hai chân mình để kẹp chặt hai chân cô tách làm đôi, không để cô có cơ hội khép lại. Tư mật nhỏ vậy mà liền bị anh đùa giỡn. Cả bàn tay anh lân la bên ngoài, coi viên trân châu như đồ chơi mà vân vê nó.
- Ha... Aus, đừng vậy... Em khó chịu quá.
- Ửm? Khó chịu sao? Ở đâu? Nói anh nghe.
Austin vừa nhìn xuống dưới tư mật nhỏ, vừa âm trầm lên tiếng.
- Em... khó chịu... Thật khó chịu...
Y Giang quằn quại đưa tay muốn kéo tay anh ra, nhưng bàn tay anh lại rất chắc, căn bản là không thể kéo ra nổi.
Đùa giỡn bên ngoài, vậy mà bàn tay anh đã nhớt nhát đến vậy. Nhìn Y Giang như người nửa tỉnh nửa mê, Austin lại càng muốn trêu đùa cô hơn. Anh đưa tay tách hai cánh hoa của cô ra, chưa gì liền đút một ngón tay vào trong hành lang chật hẹp. Ngón tay vừa thăm dò vào trong, các cơ quan mật thất cũng bắt đầu tập kích mà tấn công lại. Cảm giác dường như có hàng trăm chiếc miệng nhỏ đang cắn chặt lấy ngón tay của anh. Y Giang thì lại co người siết lấy hai cánh tay của anh.
Đi sâu vào bên trong, Y Giang chưa gì đã khóc nấc lên. Cảm giác thật lạ... Vừa sợ, nhưng lại sung sướng lạ thường.
Ngón tay của anh càng vào sâu, cơ thể Y Giang càng có những chuyển biến rõ rệt. Cô nấc lên trong lòng anh, cả người cũng vặn vẹo trong từng đợt anh di chuyển còn chọc ngoáy đủ chỗ.
Cảm thấy được nới lỏng hơn, khi này anh mới cho thêm ngón tay khác vào trong. Chưa gì hành lang nhỏ liền bị ngón tay anh chặn lại.
Bên trong rất căng, Y Giang ngước mắt nhìn lên anh để cầu mong anh đừng đút thêm vào.
- Căng quá... Aus, rất căng...
- Suỵt, đừng nói gì cả. Anh muốn nghe tiếng rên rỉ của em hơn. - Austin thì thầm vào tai Y Giang, sau đó liền mút mạnh vành tai của cô.
Bên trong hanh động nhỏ đó bắt đầu được mở cửa dễ hơn. Nước bên trong cũng vì thế mà chảy ra. Lúc này Y Giang gần như cũng buông bỏ vũ khí đầu hàng.
Cô xấu hổ nhưng vẫn dựa vào lòng anh. Tiếng rên còn ngày một lớn hơn. Tất cả đều cho thấy sự biến hóa rõ ràng của Y Giang hiện tại.
Chợt, cô liền co quắp người sau khi Austin chọc ngoáy đến điểm nhạy cảm của mình. Cơ thể cũng run rẩy, ánh mắt còn đang bị dục vọng phủ lên.
Trong chốc lát, gương mặt Austin cũng thoáng nụ cười. Anh liền đưa tay tới điểm mẫn cảm đó của cô, vẫn không ngừng đưa đẩy khiến nước chảy ra ngày càng nhiều.
- Uh... Aa chỗ đó... Đ-đừng đùa nữa mà.
- Hức...
- Ô ô... đừng, em không chịu được... Sẽ r-ra mất...
Y Giang bị đùa bơn tại những điểm mẫn cảm mà khẩn thiết cầu xin Austin. Nhưng anh vẫn đùa bỡn với cô, cho đến khi lượng nước lớn hơn trào ồ ạt ra, bàn tay anh cũng dính đầy nước, nhớt nhát vô cùng.
Lúc này Y Giang đã mệt lả cả ra, cô thở hổn hển sau khi bắn ra. Bên dưới còn run rẩy, có lúc còn giật nhẹ.Tưởng chừng như Austin cho cô nghỉ ngơi, nhưng anh chỉ là đang cởi áo khiến cô có cảm giác không lành.
Anh cởi bỏ lớp áo, sau đó liền thóa bỏ cúc quần mà kéo khóa quần xuống.
Đi đến bế Y Giang, để cô co quắp lấy mình rồi bế cô đến giường.
Nhìn Y Giang nằm ngửa, cả cơ thể như đang mời gọi anh đến. Austin càng cảm thấy rạo rực trong người hơn. Anh tách hai chân Y Giang ra, vậy mà chưa nói gì liền kéo sát cô đến người mình. Cây gậy không xương liền nhô lên cao, khi này quần nhỏ của anh cũng chẳng thể chứa nổi nó. Liền tụt bỏ để lộ ra bộ phận nam tính đó.
Y Giang đưa mắt nhìn, cô vừa nhìn xong liền rùng mình co người định ngồi dậy. Nhưng còn chưa nói được câu nào, cũng chẳng có câu dỗ dành, Austin liền đâm thẳng vào bên trong. Hiện tại Y Giang thật sự đã rụng rời hết cả chân tay. Cô run rẩy hơn, cả cơ thể đều bị vật thể thô cứng đó đâm sâu vào bên trong. Cảm giác tầng tầng lớp lớp đau nhức, nhưng sau đó lại len lỏi những tia sung sướng nhẹ.
Vừa vào bên trong, Austin liền rên lên một tiếng. Cũng vì cô kẹp anh quá chặt, thật sự muốn phát điên lên vì cơ thể của cô.
Anh nâng hai chân của Y Giang lên hông mình, quỳ trên giường, để người cô để phải ưỡn lên theo độ cao của anh. Chưa gì liền dùng sức đâm sâu hơn vào bên trong. Y Giang lúc này thở ngớp lên, lập tức giãy giụa để xin Austin:
- Đau quá... Em không chịu được. Buông em ra đi, thật sự rất đau.
- Ngoan ngoãn, để anh làm. Một lát liền hết đau. - Austin hạ thấp người xuống vỗ nhẹ hai má của cô.
Dù được Austin an ủi, nhưng Y Giang vẫn cảm thấy đau. Cô vừa muốn làm, nhưng lại cũng vừa muốn buông ra.
Nhưng Austin thì khác, anh liền tục đâm sâu vào trong rồi lại rút ra. Liên tục, liên tục khiến Y Giang cũng mệt rã trước sự vẫn động mạnh của anh.
Cả cơ thể đều cho anh tự tung tự tác.
Tiếng giao thoa giữa hai người ngày càng rõ rệt. Y Giang vậy mà hiện lại liền ôm lấy cô Austin, cô cứ ôm lấy anh, để mặc anh tự tiện thăm dò khắm cả cơ thể cô.
Không biết từ bao giờ, mùi vị nồng nặc của dục vọng lan tỏa khắp cả căn phòng. Chăn trên giường cũng bị ướt vì "nước tình yêu" của cả hai người hòa trộn lại.
Đã quá lâu, ngay cả hai người còn không biết mình đã làm đến mấy giờ. Chỉ có quấn chặt lấy nhau, cơ thể cứ dính lấy. Hết tư thế này lại đến tư thế khác.
Bụng dưới của Y Giang vậy mà liền căng trướng lên. Thật sự không biết Austin đã "bắn" bao nhiêu vào bên trong cơ thể của cô rồi. Nhưng hiện tại, chính Y Giang cũng muốn cùng anh làm lúc này. Mặc cho anh có chút mạnh bạo, cô vẫn chỉ hôn anh, để cho anh tùy ý hành động.
Cả căn phòng, hết tiếng rên thì lại là tiếng va chạm của cả hai.
Cho đến khi cảm nhận vòng tay của Y Giang ôm mình không còn sức lực như trước, khi ấy Austin mới chịu dừng lại. Anh đưa tay vuốt mái tóc dính mồ hôi của Y Giang ra đằng sau, còn hôn lên mí mắt khóc sưng cả lên của cô:
- Vẫn còn đau sao?
- Ưm... K-không đau. Nhưng rất mệt. Có thể để... đến mai rồi làm... được không anh?
Nhìn gương mặt mệt mỏi rã rời đó của Y Giang, Austin cuối cùng vẫn đành đòng ý. Dù vậy trong đáy mắt anh vẫn còn tiếc nuối.
Vốn muốn ôm cô nằm ngủ ngay, nhưng hiện tại cả giường đều ẩm ướt vì trận "bão lũ" vừa nãy. Austin vậy mà bế Y Giang đi ra sofa. Anh đắp chăn lên người cô, vậy mà liền nhắm mắt lại ngay.
Y Giang căn bản không thể. Bên trong cô vẫn bị anh cắm chặt, hơn nữa cả người đều rất nhớt nhát, đều bẩn khiến cô muốn đi tắm. Vậy là liền lay Austin dậy, để anh rút bỏ vật thể nguy hiểm đó ra, để cho cô đi tắm.
- Aus, em... muốn tắm.
- Muộn rồi, để mai.
- Em muốn bây giờ... Anh b-bỏ ra đi...
- Ngoan nào, nhắm mắt ngủ. Ngày mai sẽ tắm giúp em.
Austin ôm chặt lấy người Y Giang, còn đưa tay vỗ lấy mông cô.
Nhìn anh cứ nhắm mắt chả để ý gì mình như vậy, Y Giang nằm trong lòng anh có chút tủi thân. Cô mím môi, chốc chốc lại ngước lên nhìn anh một cái.
Cuối cùng vẫn chẳng thể thắng nổi Y Giang, Austin phải đưa cô vào phòng tắm. Bản thân anh chưa tắm cho ai, bây giờ lại nhẹ nhàng lau từng chút một trên người cho Y Giang. Đưa tay vào bên trong hang động, anh cũng lấy ra những thứ khiến bụng cô trướng lên.
Sạch sẽ hết cả, cuối cùng mới đưa Y Giang quay lại sofa để nằm ngủ.
Mặc dù hiện tại rất đau, nhưng Y Giang vẫn không sợ mà liền nằm đè lên người anh. Cô còn đưa tay sờ lên ngực anh. Điều này làm Austin thở dài nhưng anh hiện tại không muốn cô ngất ở đây nên phải căn răng kiềm chế.
- Đúng là... rất đau. N-nhưng sau này... chỉ cần anh thích, mọi thứ em đều sẽ cho anh. - Y Giang hôn lên môi Austin, còn mỉm cười rạng ngời nhìn anh.
Mệt mỏi trong Austin lúc này cũng tan biết đi. Y Giang mà anh lúc mới quen đều rất ít cười, thậm chí ngay cả nhìn thấy anh, cô đều có ánh mắt né tránh, không muốn anh lại gần mình. Cho tới hiện tại, cô mới có thể chấp nhận anh. Cảm giác cũng này khiến anh sung sướng hơn cả những thứ quyền quý trong xã hội này.
Đưa tay vuốt ve tóc của Y Giang, anh nói:
- Được. Là do em nói đấy. Lần sao dù thấy em mệt anh cũng sẽ không nhân nhượng như hôm nay.
- Vì là lần đầu... của anh... Nên mới đối xử nhẹ nhàng với em sao?
Thoáng chốc, gương mặt của Y Giang hiện lên tia áy náy, buồn bã. Có lẽ cô không phải người con gái trong sạch như nhiều người mong muốn. Có lẽ đấy chính là rào cản lớn làm cô khó nói trong việc yêu đương. Vậy mà Austin đã chấp nhận cô như vậy. Có thể anh không phải người tốt với xã hội này, nhưng đối với cô thì anh là người tốt nhất mà cô biết.
- Ai nói với em đây là lần đầu?
Giọng nói nghiêm nghị đó, Y Giang có chút không quen. Cô ngẩng đầu lên nhìn anh. Vẻ mặt có hơi ngạc nhiên:
- Hả?
- Đầu của em... Nhớ được những chuyện không vui, nhưng chuyện vui của hai đứa liền quên đi. Anh đau lòng lắm đấy biết không?
- A... Em không hiểu.
- Chậc. Anh thật sự dỗi rồi đấy nhé.
Austin vậy mà liền đặt Y Giang nằm bên cạnh, không ôm cô nữa. Nhưng Y Giang đã lập tức ôm lấy anh, còn lắp bắp xin lỗi để anh nói rõ hơn:
- Em... xin lỗi mà. Thật sự không nhớ... nếu nhớ được, em chắc chắn không để anh chịu thiệt thòi.
- Không để anh chịu thiệt thòi? Có thật không đấy?
- Dạ, thật mà.
Nhìn vẻ mặt ngây thơ đó của Y Giang, Austin vẫn là gục ngã trước cô. Anh véo mũi cô một cái, sau đó liền tường thuật lại:
- Em còn nhớ mình đã ngủ qua đêm với người đàn ông lạ mặt ở khách sạn một năm trước chứ? Sau đó còn bỏ lại thẻ ngân hàng và tấm danh thiếp. Khiến người đàn ông đó tức phát điên lên được.
Nói đến đây, Austin dừng lại để Y Giang kịp suy nghĩ.
Cô trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng mắt liền mở to mà nhìn anh.
- Người đó... Người đó là a-anh sao?
Thấy Y Giang nhớ ra, trong lòng Austin cũng như mở được ổ khóa cuối cùng.
- Vậy em nghĩ còn có thể là ai? Con người em đấy, chơi xong liền vứt bỏ anh như vậy? Em coi anh là trai bao chắc?
- Không phải! Tuyệt đối không phải vậy mà. - Y Giang xua tay lắc đầu muốn giải thích.
Chuyện khi đó cô bị đánh thuốc, không nhớ rõ mặt người đàn ông đó, cũng không nhớ rõ về đêm đó nên việc quên đi cũng không lạ. Nhưng bây giờ cô lại nhớ được khoảng kí ức đó. Đúng thật là khi đó bỏ lại anh ở đấy, còn quên mất anh. Khi đó anh tức giận cũng phải thôi. Đã vậy anh còn phải dòng dã theo đuổi cô từng tí một, có lẽ anh cũng sợ nói đến việc anh và cô từng qua đêm thì cô sẽ tránh anh như tránh tà ngay. Cô cũng hiểu chút lí do mà tới hiện tại Austin mới bộc bạch nói ra như vậy.
- Thật sự xin lỗi. Để anh khổ sở như này. Từ sau sẽ "bồi bổ" cho anh nhiều hơn. - Y Giang xoa đầu Austin, thủ thỉ.
- Nhớ đấy. Phải "bồi bổ" cho anh thật nhiều. Mỗi ngày đều phải "bồi bổ".
- Như vậy lợi cho anh quá rồi.
- Tính đi tính lại, anh vẫn thấy mình lỗ nặng. Vậy nên đừng có bày trò trước mặt anh.
Y Giang nhìn vẻ mặt Austin hờn dỗi như đứa trẻ con, điều này càng làm cô thấy buồn cười. Liền đưa tay ôm lấy anh, vỗ vỗ vài cái.
- Không để cho anh thiệt. Tất cả đều dành cho anh thôi.
- Vậy giờ "bồi bổ" luôn được không?
Austin vậy mà nhân thời cơ đưa tay sờ mó ngực cô. Nhưng liền bị cô đánh nhẹ vào tay.
- Không được. Em buồn ngủ rồi.
- Nhưng anh thì chưa.
Vậy là liền lật người Y Giang lằm xuống, sau đó liền cúi xuống sờ mó, cắn mút ngực cô. Y Giang nhăn mặt nhưng vẫn để anh làm. Đợi khi anh ngẩng lên, nhìn gương mặt đó, cô lại đưa tay vuốt ve ngũ quan tinh xảo đó:
- Nếu như đây là một giấc mơ, khi tỉnh lại cả hai đều không biết đối phương là ai, thì anh sẽ làm gì?
- Không làm gì cả. Chỉ biết hiện tại muốn "ăn" em.
Nói xong liền chùm chăn lại, Y Giang bị anh động chạm lại bắt đầu rên lên từng tiếng nhỏ. Cả căn phòng sau đó cũng bắt đầu có những tiếng động như trước. Dưới sàn thì ngổn ngang quần áo của cả hai vứt vung vãi.
Cả hai đều làm mà không biết trời đã sáng từ lúc nào. Có lẽ, hiện tại hai người đang ở trong một thế giới riêng. Thế giới của riêng hai người, không có ai xen vào nữa hết.
Nhìn Y Giang vẻ mặt lo lắng, nhưng vẫn muốn làm thì Austin lại bật cười.
Nếu cô đã không biết thì để anh dạy cô vậy...
Đưa một cánh tay giữa chặt lấy eo của Y Giang khiến cô hơi bất ngờ hé miệng. Cánh tay kia lại đưa đến chân váy của cô, từ từ vén từ dưới lên để lộ cặp chân thon dài trắng trẻo của cô.
Bàn tay anh vậy mà lại gần như che được hơn nửa đùi của Y Giang. Có chút thô ráp, nhưng lại mang theo hơi ấm lạ thường.
Cả hai bàn tay anh đều không chịu yên phận, từ từ di chuyển mọi nơi khiến Y Giang rùng mình một cái.
Cô từ nãy đến giờ đã ngồi im bất động để anh làm. Bây giờ thì lại ngước lên nhìn anh. Cô định nói, nhưng lại bị anh chặn lại câu nói đó, để cô nuốt lại lời nói xuống dạ dày.
Ôm thật chặt lấy người Y Giang, Austin liền điên cuồng độc chiếm trong khoang miệng của cô. Từng giọt tình yêu khiến anh càng thêm phần kích thích. Y Giang sẽ chẳng thể nào biết được anh đã chờ ngày này rất lâu rồi.
Đầu lưỡi của anh len vào sâu từng ngóc ngách trong khoang miệng nhỏ của Y Giang. Anh thậm chí còn len vào các ngõ nhỏ khiến cô khó chịu muốn đẩy anh ra. Nhưng hiện tại, căn bản là cô không thể đẩy anh ra được.
Austin cứ vậy quấn lấy Y Giang để hôn. Anh còn day day môi dưới của cô, cảm giác tê dại làm Y Giang mơ hồ như đang trôi trong một biển lớn.
Vừa hôn, anh vừa còn thô bạo luồn tay vào bên trong váy. Chưa gì liền đã chạm tới chiếc quần lót nhỏ của cô. Không một động tác thừa, liền kéo mạnh xuống đến tận đầu gối của cô. Hành động thô bạo khiến cho ở đùi của cô có vết đỏ từ từ hiện rõ lên.
Y Giang xấu hồ nhưng hiện tại bị anh quấn lấy hôn điên cuồng khiến cô không thể làm gì khác ngoài nhắm mắt để nghe theo anh.
Cô bị anh ép ngồi dạng hai chân, hiện tại cả hai chân đều quắp sau lưng anh. Qua lớp quần âu, cô cảm nhận được rõ sự nóng bỏng, giống như đang thúc giục Austin phải nhanh lên phải. Có chút... đáng sợ.
Giữ lấy gáy của cô, anh vẫn tiếp tục hôn. Cho đến khi nhìn mặt Y Giang trở nên đỏ ửng lên, anh mới buông cô ra một chút. Ở cự li gần như vậy, sợi chỉ bạc từ đầu môi của Y Giang vẫn còn đang lưu luyến ở bên đầu môi của Austin.
Vừa được thoát ra, cô liền hít lấy hít để. Có lẽ đây là lần đầu Austin hôn cô mạnh bạo tới vạy. Hiện tại môi cô đã sưng đỏ cả lên rồi.
Vốn muốn nói với Austin, nhưng cô vừa ngẩng lên nhìn anh, sắc mặt anh cũng trở nên khác đi. Thật đúng là bị dục vọng mời gọi, anh lúc này đã chẳng thể dừng lại được rồi.
Đưa tay ra sau bả vai của cô, liền thô bạo dựt đứt dây váy nhỏ. Chiếc váy thiết kế cổ dạng chữ V hơi nhăn, đến lúc đứt mất liền tụt xuống hẳn eo. Lúc này bộ ngực trắng hồng lấp ló sau chiếc áo ngực làm Y Giang ngượng quá chỉ biết ôm chặt lấy cổ Austin.
Chỉ đưa tay về sau, hai ngón tay đặt hai bên đầu móc áo ngực, kéo nhẹ cho hai bên sát vào nhau, lúc buông tay ra liền khiến cho móc áo ngực tuột ra. Chưa gì, hai luồn thịt mềm mại gần như được phơi bày ra trước mắt. Vừa nhìn nó, ánh mắt Austin càng thêm nhiều tia đỏ hơn.
Vứt bỏ chiếc áo ngực xuống dưới sàn, liền kéo người Y Giang lại gần hơn, khiến cô phải ưỡn ngực ra trước mặt anh. Nhìn hai nụ hoa ửng hồng trước mắt, không nói nhiều liền sấn sổ tới để la liếm nó. Một bên cắn mút, một bân thì lại dày vò đủ đường khiến Y Giang cũng nấc lên mà rùng mình:
- Aa... Hức... Aus, đừng cắn...
-...
Đáp lại lời của cô, lại là tiếng chùn chụt khiến cô đã xấu hổ, giờ lại càng xấu hổ hơn.
Cả người đều run lên, tay chân cũng chẳng thể kiểm soát được vì những hành động của Austin. Anh vậy mà "cắn nhá" khiến bộ ngực của cô nổi đầy những vết đỏ thẫm, còn có cả vết răng ở xung quanh.
Tưởng chừng như có thể nghỉ được một chút, ai ngờ anh liền xoay người cô, để cô dựa lưng vào anh. Sau đó còn tách hai đầu gối chân của cô ra, chiếc váy liền bị anh kéo xuống. Hiện tại người cô, nơi nào cũng phơi bày ra như triển lãm tranh ảnh khỏa thân vậy.
Y Giang vô cùng xấu hổ, cô xoay nửa người muốn ôm lấy Austin nhưng anh lại chỉnh người cô về phía trước.
Dùng cả hai chân mình để kẹp chặt hai chân cô tách làm đôi, không để cô có cơ hội khép lại. Tư mật nhỏ vậy mà liền bị anh đùa giỡn. Cả bàn tay anh lân la bên ngoài, coi viên trân châu như đồ chơi mà vân vê nó.
- Ha... Aus, đừng vậy... Em khó chịu quá.
- Ửm? Khó chịu sao? Ở đâu? Nói anh nghe.
Austin vừa nhìn xuống dưới tư mật nhỏ, vừa âm trầm lên tiếng.
- Em... khó chịu... Thật khó chịu...
Y Giang quằn quại đưa tay muốn kéo tay anh ra, nhưng bàn tay anh lại rất chắc, căn bản là không thể kéo ra nổi.
Đùa giỡn bên ngoài, vậy mà bàn tay anh đã nhớt nhát đến vậy. Nhìn Y Giang như người nửa tỉnh nửa mê, Austin lại càng muốn trêu đùa cô hơn. Anh đưa tay tách hai cánh hoa của cô ra, chưa gì liền đút một ngón tay vào trong hành lang chật hẹp. Ngón tay vừa thăm dò vào trong, các cơ quan mật thất cũng bắt đầu tập kích mà tấn công lại. Cảm giác dường như có hàng trăm chiếc miệng nhỏ đang cắn chặt lấy ngón tay của anh. Y Giang thì lại co người siết lấy hai cánh tay của anh.
Đi sâu vào bên trong, Y Giang chưa gì đã khóc nấc lên. Cảm giác thật lạ... Vừa sợ, nhưng lại sung sướng lạ thường.
Ngón tay của anh càng vào sâu, cơ thể Y Giang càng có những chuyển biến rõ rệt. Cô nấc lên trong lòng anh, cả người cũng vặn vẹo trong từng đợt anh di chuyển còn chọc ngoáy đủ chỗ.
Cảm thấy được nới lỏng hơn, khi này anh mới cho thêm ngón tay khác vào trong. Chưa gì hành lang nhỏ liền bị ngón tay anh chặn lại.
Bên trong rất căng, Y Giang ngước mắt nhìn lên anh để cầu mong anh đừng đút thêm vào.
- Căng quá... Aus, rất căng...
- Suỵt, đừng nói gì cả. Anh muốn nghe tiếng rên rỉ của em hơn. - Austin thì thầm vào tai Y Giang, sau đó liền mút mạnh vành tai của cô.
Bên trong hanh động nhỏ đó bắt đầu được mở cửa dễ hơn. Nước bên trong cũng vì thế mà chảy ra. Lúc này Y Giang gần như cũng buông bỏ vũ khí đầu hàng.
Cô xấu hổ nhưng vẫn dựa vào lòng anh. Tiếng rên còn ngày một lớn hơn. Tất cả đều cho thấy sự biến hóa rõ ràng của Y Giang hiện tại.
Chợt, cô liền co quắp người sau khi Austin chọc ngoáy đến điểm nhạy cảm của mình. Cơ thể cũng run rẩy, ánh mắt còn đang bị dục vọng phủ lên.
Trong chốc lát, gương mặt Austin cũng thoáng nụ cười. Anh liền đưa tay tới điểm mẫn cảm đó của cô, vẫn không ngừng đưa đẩy khiến nước chảy ra ngày càng nhiều.
- Uh... Aa chỗ đó... Đ-đừng đùa nữa mà.
- Hức...
- Ô ô... đừng, em không chịu được... Sẽ r-ra mất...
Y Giang bị đùa bơn tại những điểm mẫn cảm mà khẩn thiết cầu xin Austin. Nhưng anh vẫn đùa bỡn với cô, cho đến khi lượng nước lớn hơn trào ồ ạt ra, bàn tay anh cũng dính đầy nước, nhớt nhát vô cùng.
Lúc này Y Giang đã mệt lả cả ra, cô thở hổn hển sau khi bắn ra. Bên dưới còn run rẩy, có lúc còn giật nhẹ.Tưởng chừng như Austin cho cô nghỉ ngơi, nhưng anh chỉ là đang cởi áo khiến cô có cảm giác không lành.
Anh cởi bỏ lớp áo, sau đó liền thóa bỏ cúc quần mà kéo khóa quần xuống.
Đi đến bế Y Giang, để cô co quắp lấy mình rồi bế cô đến giường.
Nhìn Y Giang nằm ngửa, cả cơ thể như đang mời gọi anh đến. Austin càng cảm thấy rạo rực trong người hơn. Anh tách hai chân Y Giang ra, vậy mà chưa nói gì liền kéo sát cô đến người mình. Cây gậy không xương liền nhô lên cao, khi này quần nhỏ của anh cũng chẳng thể chứa nổi nó. Liền tụt bỏ để lộ ra bộ phận nam tính đó.
Y Giang đưa mắt nhìn, cô vừa nhìn xong liền rùng mình co người định ngồi dậy. Nhưng còn chưa nói được câu nào, cũng chẳng có câu dỗ dành, Austin liền đâm thẳng vào bên trong. Hiện tại Y Giang thật sự đã rụng rời hết cả chân tay. Cô run rẩy hơn, cả cơ thể đều bị vật thể thô cứng đó đâm sâu vào bên trong. Cảm giác tầng tầng lớp lớp đau nhức, nhưng sau đó lại len lỏi những tia sung sướng nhẹ.
Vừa vào bên trong, Austin liền rên lên một tiếng. Cũng vì cô kẹp anh quá chặt, thật sự muốn phát điên lên vì cơ thể của cô.
Anh nâng hai chân của Y Giang lên hông mình, quỳ trên giường, để người cô để phải ưỡn lên theo độ cao của anh. Chưa gì liền dùng sức đâm sâu hơn vào bên trong. Y Giang lúc này thở ngớp lên, lập tức giãy giụa để xin Austin:
- Đau quá... Em không chịu được. Buông em ra đi, thật sự rất đau.
- Ngoan ngoãn, để anh làm. Một lát liền hết đau. - Austin hạ thấp người xuống vỗ nhẹ hai má của cô.
Dù được Austin an ủi, nhưng Y Giang vẫn cảm thấy đau. Cô vừa muốn làm, nhưng lại cũng vừa muốn buông ra.
Nhưng Austin thì khác, anh liền tục đâm sâu vào trong rồi lại rút ra. Liên tục, liên tục khiến Y Giang cũng mệt rã trước sự vẫn động mạnh của anh.
Cả cơ thể đều cho anh tự tung tự tác.
Tiếng giao thoa giữa hai người ngày càng rõ rệt. Y Giang vậy mà hiện lại liền ôm lấy cô Austin, cô cứ ôm lấy anh, để mặc anh tự tiện thăm dò khắm cả cơ thể cô.
Không biết từ bao giờ, mùi vị nồng nặc của dục vọng lan tỏa khắp cả căn phòng. Chăn trên giường cũng bị ướt vì "nước tình yêu" của cả hai người hòa trộn lại.
Đã quá lâu, ngay cả hai người còn không biết mình đã làm đến mấy giờ. Chỉ có quấn chặt lấy nhau, cơ thể cứ dính lấy. Hết tư thế này lại đến tư thế khác.
Bụng dưới của Y Giang vậy mà liền căng trướng lên. Thật sự không biết Austin đã "bắn" bao nhiêu vào bên trong cơ thể của cô rồi. Nhưng hiện tại, chính Y Giang cũng muốn cùng anh làm lúc này. Mặc cho anh có chút mạnh bạo, cô vẫn chỉ hôn anh, để cho anh tùy ý hành động.
Cả căn phòng, hết tiếng rên thì lại là tiếng va chạm của cả hai.
Cho đến khi cảm nhận vòng tay của Y Giang ôm mình không còn sức lực như trước, khi ấy Austin mới chịu dừng lại. Anh đưa tay vuốt mái tóc dính mồ hôi của Y Giang ra đằng sau, còn hôn lên mí mắt khóc sưng cả lên của cô:
- Vẫn còn đau sao?
- Ưm... K-không đau. Nhưng rất mệt. Có thể để... đến mai rồi làm... được không anh?
Nhìn gương mặt mệt mỏi rã rời đó của Y Giang, Austin cuối cùng vẫn đành đòng ý. Dù vậy trong đáy mắt anh vẫn còn tiếc nuối.
Vốn muốn ôm cô nằm ngủ ngay, nhưng hiện tại cả giường đều ẩm ướt vì trận "bão lũ" vừa nãy. Austin vậy mà bế Y Giang đi ra sofa. Anh đắp chăn lên người cô, vậy mà liền nhắm mắt lại ngay.
Y Giang căn bản không thể. Bên trong cô vẫn bị anh cắm chặt, hơn nữa cả người đều rất nhớt nhát, đều bẩn khiến cô muốn đi tắm. Vậy là liền lay Austin dậy, để anh rút bỏ vật thể nguy hiểm đó ra, để cho cô đi tắm.
- Aus, em... muốn tắm.
- Muộn rồi, để mai.
- Em muốn bây giờ... Anh b-bỏ ra đi...
- Ngoan nào, nhắm mắt ngủ. Ngày mai sẽ tắm giúp em.
Austin ôm chặt lấy người Y Giang, còn đưa tay vỗ lấy mông cô.
Nhìn anh cứ nhắm mắt chả để ý gì mình như vậy, Y Giang nằm trong lòng anh có chút tủi thân. Cô mím môi, chốc chốc lại ngước lên nhìn anh một cái.
Cuối cùng vẫn chẳng thể thắng nổi Y Giang, Austin phải đưa cô vào phòng tắm. Bản thân anh chưa tắm cho ai, bây giờ lại nhẹ nhàng lau từng chút một trên người cho Y Giang. Đưa tay vào bên trong hang động, anh cũng lấy ra những thứ khiến bụng cô trướng lên.
Sạch sẽ hết cả, cuối cùng mới đưa Y Giang quay lại sofa để nằm ngủ.
Mặc dù hiện tại rất đau, nhưng Y Giang vẫn không sợ mà liền nằm đè lên người anh. Cô còn đưa tay sờ lên ngực anh. Điều này làm Austin thở dài nhưng anh hiện tại không muốn cô ngất ở đây nên phải căn răng kiềm chế.
- Đúng là... rất đau. N-nhưng sau này... chỉ cần anh thích, mọi thứ em đều sẽ cho anh. - Y Giang hôn lên môi Austin, còn mỉm cười rạng ngời nhìn anh.
Mệt mỏi trong Austin lúc này cũng tan biết đi. Y Giang mà anh lúc mới quen đều rất ít cười, thậm chí ngay cả nhìn thấy anh, cô đều có ánh mắt né tránh, không muốn anh lại gần mình. Cho tới hiện tại, cô mới có thể chấp nhận anh. Cảm giác cũng này khiến anh sung sướng hơn cả những thứ quyền quý trong xã hội này.
Đưa tay vuốt ve tóc của Y Giang, anh nói:
- Được. Là do em nói đấy. Lần sao dù thấy em mệt anh cũng sẽ không nhân nhượng như hôm nay.
- Vì là lần đầu... của anh... Nên mới đối xử nhẹ nhàng với em sao?
Thoáng chốc, gương mặt của Y Giang hiện lên tia áy náy, buồn bã. Có lẽ cô không phải người con gái trong sạch như nhiều người mong muốn. Có lẽ đấy chính là rào cản lớn làm cô khó nói trong việc yêu đương. Vậy mà Austin đã chấp nhận cô như vậy. Có thể anh không phải người tốt với xã hội này, nhưng đối với cô thì anh là người tốt nhất mà cô biết.
- Ai nói với em đây là lần đầu?
Giọng nói nghiêm nghị đó, Y Giang có chút không quen. Cô ngẩng đầu lên nhìn anh. Vẻ mặt có hơi ngạc nhiên:
- Hả?
- Đầu của em... Nhớ được những chuyện không vui, nhưng chuyện vui của hai đứa liền quên đi. Anh đau lòng lắm đấy biết không?
- A... Em không hiểu.
- Chậc. Anh thật sự dỗi rồi đấy nhé.
Austin vậy mà liền đặt Y Giang nằm bên cạnh, không ôm cô nữa. Nhưng Y Giang đã lập tức ôm lấy anh, còn lắp bắp xin lỗi để anh nói rõ hơn:
- Em... xin lỗi mà. Thật sự không nhớ... nếu nhớ được, em chắc chắn không để anh chịu thiệt thòi.
- Không để anh chịu thiệt thòi? Có thật không đấy?
- Dạ, thật mà.
Nhìn vẻ mặt ngây thơ đó của Y Giang, Austin vẫn là gục ngã trước cô. Anh véo mũi cô một cái, sau đó liền tường thuật lại:
- Em còn nhớ mình đã ngủ qua đêm với người đàn ông lạ mặt ở khách sạn một năm trước chứ? Sau đó còn bỏ lại thẻ ngân hàng và tấm danh thiếp. Khiến người đàn ông đó tức phát điên lên được.
Nói đến đây, Austin dừng lại để Y Giang kịp suy nghĩ.
Cô trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng mắt liền mở to mà nhìn anh.
- Người đó... Người đó là a-anh sao?
Thấy Y Giang nhớ ra, trong lòng Austin cũng như mở được ổ khóa cuối cùng.
- Vậy em nghĩ còn có thể là ai? Con người em đấy, chơi xong liền vứt bỏ anh như vậy? Em coi anh là trai bao chắc?
- Không phải! Tuyệt đối không phải vậy mà. - Y Giang xua tay lắc đầu muốn giải thích.
Chuyện khi đó cô bị đánh thuốc, không nhớ rõ mặt người đàn ông đó, cũng không nhớ rõ về đêm đó nên việc quên đi cũng không lạ. Nhưng bây giờ cô lại nhớ được khoảng kí ức đó. Đúng thật là khi đó bỏ lại anh ở đấy, còn quên mất anh. Khi đó anh tức giận cũng phải thôi. Đã vậy anh còn phải dòng dã theo đuổi cô từng tí một, có lẽ anh cũng sợ nói đến việc anh và cô từng qua đêm thì cô sẽ tránh anh như tránh tà ngay. Cô cũng hiểu chút lí do mà tới hiện tại Austin mới bộc bạch nói ra như vậy.
- Thật sự xin lỗi. Để anh khổ sở như này. Từ sau sẽ "bồi bổ" cho anh nhiều hơn. - Y Giang xoa đầu Austin, thủ thỉ.
- Nhớ đấy. Phải "bồi bổ" cho anh thật nhiều. Mỗi ngày đều phải "bồi bổ".
- Như vậy lợi cho anh quá rồi.
- Tính đi tính lại, anh vẫn thấy mình lỗ nặng. Vậy nên đừng có bày trò trước mặt anh.
Y Giang nhìn vẻ mặt Austin hờn dỗi như đứa trẻ con, điều này càng làm cô thấy buồn cười. Liền đưa tay ôm lấy anh, vỗ vỗ vài cái.
- Không để cho anh thiệt. Tất cả đều dành cho anh thôi.
- Vậy giờ "bồi bổ" luôn được không?
Austin vậy mà nhân thời cơ đưa tay sờ mó ngực cô. Nhưng liền bị cô đánh nhẹ vào tay.
- Không được. Em buồn ngủ rồi.
- Nhưng anh thì chưa.
Vậy là liền lật người Y Giang lằm xuống, sau đó liền cúi xuống sờ mó, cắn mút ngực cô. Y Giang nhăn mặt nhưng vẫn để anh làm. Đợi khi anh ngẩng lên, nhìn gương mặt đó, cô lại đưa tay vuốt ve ngũ quan tinh xảo đó:
- Nếu như đây là một giấc mơ, khi tỉnh lại cả hai đều không biết đối phương là ai, thì anh sẽ làm gì?
- Không làm gì cả. Chỉ biết hiện tại muốn "ăn" em.
Nói xong liền chùm chăn lại, Y Giang bị anh động chạm lại bắt đầu rên lên từng tiếng nhỏ. Cả căn phòng sau đó cũng bắt đầu có những tiếng động như trước. Dưới sàn thì ngổn ngang quần áo của cả hai vứt vung vãi.
Cả hai đều làm mà không biết trời đã sáng từ lúc nào. Có lẽ, hiện tại hai người đang ở trong một thế giới riêng. Thế giới của riêng hai người, không có ai xen vào nữa hết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.